MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Thursday, August 8, 2013

Beneath The Surface, China Simmers Bên dưới bề mặt, Trung Quốc đang ngầm sôi







Beneath The Surface, China Simmers
Bên dưới bề mặt, Trung Quốc đang ngầm sôi


By Cindy Hwang
Cindy Hwang
August 7, 2013
7/8/2013


Not long ago, Chinese authorities detained Xu Zhiyong, a prominent civil rights advocate, for “assembling a crowd to disrupt order in a public place,” despite the fact that he had been under house arrest for over three months.

Cách đây không lâu, chính quyền Trung Quốc bắt giữ Xu Zhiyong, một người bênh vực quyền dân sự nổi tiếng, vì đã "tụ tập một đám đông để gây rối trật tự ở nơi công cộng," mặc dù trên thực tế ông đã bị quản thúc tại gia trong hơn ba tháng.

 
Although the incident comes as little surprise, Xu’s detention signals a disheartening step backward in the push for legal reform in China. One of China’s most renowned legal scholars, Xu had been spearheading the New Citizens’ Movement, which has circulated a petition demanding that Communist Party officials publicly disclose their wealth. At least 15 other activists involved in the movement have been also been detained as part of the Chinese government’s recent crackdown on anti-corruption activists.

Mặc dù sự việc xảy ra bất ngờ, việc Xu bị giam giữ cho thấy một bước lùi đáng thất vọng trong việc thúc đẩy cải cách tư pháp ở Trung Quốc. Là một trong những học giả nổi tiếng nhất của Trung Quốc, Xu đã là người dẫn đầu Phong trào Công dân mới, đã lưu hành một bản kiến ​​nghị yêu cầu các quan chức Đảng Cộng sản công bố công khai tài sản của họ. Ít nhất 15 nhà hoạt động khác liên quan đến phong trào cũng bị giam giữ như một phần của cuộc đàn áp của chính phủ Trung Quốc đối với các nhà hoạt động chống tham nhũng.
Although Xu joins a long line of high-profile activists who have been detained by Chinese authorities, including Chen Guangcheng, Liu Xiaobo, and Ai Weiwei, his recent arrest strikes a particularly ironic chord. President Xi Jinping has made tackling government corruption one of the ostensible hallmarks of his administration, and the government has acknowledged the need for legal reform, especially concerning China’s egregious number of wrongful convictions.

Mặc dù Xu có liên hệ với các nhà hoạt động cao cấp đã bị bắt giữ bởi chính quyền Trung Quốc như ông Trần Quang Thành, ông Lưu Hiểu Ba, và Ngãi Vị Vị, việc bắt giữ ông gần đây đã tạo nên một tiếng xấu đặc biệt mỉa mai. Chủ tịch Tập Cận Bình đã biến việc thực hiện chống tham nhũng thành một trong những dấu hiệu giả mạo của chính phủ, và chính phủ đã thừa nhận sự cần thiết phải cải cách luật pháp, đặc biệt là liên quan đến con số nghiêm trọng các kết án sai trái của Trung Quốc.
Xu, who has been called an “extremist in his moderation,” is far from radical. He has long relied on institutional channels to advocate for political rights and legal reform, earning him widespread respect and support both in China and abroad. He first entered the national spotlight in 2003, when he petitioned the Chinese government to abolish its system of “custody and repatriation,” in which vagrants and rural migrants were detained and forcibly removed to the countryside for not having proper documentation. The government abolished the system a few months later. More recently, Xu helped bring attention to China’s extrajudicial “black jails,” which detain petitioners seeking redress, often in Beijing, for grievances that were unresolved by their local courts.

Xu, người được gọi là một "người cực đoan trong chừng mực," không hề là người cấp tiến. Ông từ lâu dựa trên các kênh hợp pháp để vận động cho các quyền chính trị và cải cách tư pháp, khiến ông được kính trọng và ủng hộ rộng rãi ở Trung Quốc và cả ở nước ngoài. Ông đầu tiên bước vào sân khấu chính trị quốc gia vào năm 2003, khi ông xin chính phủ Trung Quốc bãi bỏ hệ thống "tạm giữ và trả về quê hương", theo đó người lang thang và người di cư nông thôn bị bắt giữ và buộc phải trở về lại quê vì không có giấy tờ thích hợp. Chính phủ đã bãi bỏ hệ thống này một vài tháng sau đó. Gần đây hơn, Xu đã kêu gọi sự chú ý đến "trại giam đen" ngoài vòng pháp luật  của Trung Quốc bắt giữ dân oan đi tìm kiếm công lý, thường là ở Bắc Kinh, do bất bình không được giải quyết bởi các tòa án địa phương.

Xu’s efforts contrast starkly with those of Ji Zhongxing, who made international headlines a mere three days after Xu was detained. Ji detonated a homemade bomb in Beijing’s Capital Airport, injuring only himself. A former motorcycle driver, Ji claims that he was paralyzed from the waist down after being beaten by security guards in Dongguan for failing to register his motorcycle taxi service. After spending eight years unsuccessfully petitioning the Dongguan government for an apology and adequate compensation, Ji resorted to decidedly less legal, and more dangerous, methods.

Những nỗ lực của Xu tương phản hẳn với những nỗ lực của Ji Zhongxing, người xuất hiện ngay trên dòng tít của báo chí quốc tế chỉ ba ngày sau khi Xu bị bắt giữ. Ji phát nổ một quả bom tự tạo trong sân bay Thủ đô Bắc Kinh, mà chỉ làm bị thương chính mình. Là một người vốn là lái xe ôm, Ji tuyên bố rằng ông đã bị tê liệt từ thắt lưng trở xuống sau khi bị nhân viên an ninh ở Đông Quan đánh đập vì không đăng ký dịch vụ xe ôm của mình. Sau tám năm kiến ​​nghị với chính quyền Đông Quan để đòi một lời xin lỗi và bồi thường đầy đủ nhưng không thành công, Ji đã phải dùng tới phương pháp dứt khoát là ít hợp pháp hơn, và nguy hiểm hơn.

Ji’s desperate act has been described as a “new form of terrorism” that has been sweeping across China in recent years. After exhausting all lawful means to obtain redress for wrongs done to them, some Chinese citizens decide to commit violence, often to themselves. According to Amnesty International, 41 people in China are known to have committed self-immolation between 2009 and 2011 after being forcibly evicted from their homes. Fortunately, Ji warned others away before detonating his bomb so that no bystanders were injured.

Hành động tuyệt vọng của Ji đã được mô tả như một "hình thức mới của chủ nghĩa khủng bố" tràn qua Trung Quốc trong những năm gần đây. Sau khi cạn kiệt tất cả các phương tiện hợp pháp để có được bồi thường cho những sai lầm đã gây ra cho họ, một số công dân Trung Quốc quyết định thực hiện bạo lực, thường là với chính họ. Theo Tổ chức Ân xá Quốc tế, 41 người ở Trung Quốc được biết đã cam kết tự thiêu từ năm 2009 tới 2011 sau khi bị cưỡng bức di dời khỏi nhà của họ. May mắn thay, Ji đã cảnh báo những người khác đi ra xa trước khi kích nổ quả bom của mình để những người xung quanh không ai bị thương.

But others choose to wreak greater havoc. Take Chen Shuizong, an impoverished man who set fire to a bus in Xiamen two months ago, killing himself and 47 others. Chen had filed repeated requests for social security benefits, only to encounter endless bureaucratic roadblocks. In 2011, Qian Mingqi bombed three government buildings in Jiangxi Province, killing three people, including himself. Qian had spent a decade seeking redress after authorities seized his land to make room for highway construction, to no avail.

Nhưng những người khác lại chọn để gây tàn phá lớn hơn. Chẳng hạn Chen Shuizong, một người đàn ông nghèo khổ đã đốt cháy một chiếc xe buýt ở Hạ Môn hai tháng trước, giết chết chính mình và 47 người khác. Chen đã nhiều lần nộp đơn cầu xin cấp an sinh xã hội, nhưng chỉ gặp phải những cản trở quan liêu vô tận. Năm 2011, Qian Mingqi ném bom ba tòa nhà chính phủ ở tỉnh Giang Tây, giết chết ba người, trong đó có chính ông. Qian đã trải qua một thập kỷ tìm kiếm bồi thường sau khi chính quyền tịch thu đất đai của mình để nhường chỗ cho xây dựng đường cao tốc, nhưng đã tuyệt vọng.

What’s more, these suicide attackers, or domestic “terrorists,” have elicited a surprising degree of sympathy from the Chinese public. Ji Zhongxing, the former motorcycle driver, has garnered widespread support from Chinese citizens and is even regarded by some as a hero. As a result, the Dongguan government reopened its investigation into Ji’s claims that he was beaten and paralyzed by security guards. Even Chen Shuizong, whose fiery suicide killed nearly 50 people, became an object of sympathy among many Chinese. Due to the nature of their grievances, these attackers seem to be provoking more compassion than terror.

Tuy nhiên, những kẻ tấn công tự sát, hoặc "khủng bố" nội địa đã khêu gợi một mức độ cảm thông đáng ngạc nhiên từ công chúng Trung Quốc. Ji Zhongxing, người lái xe ôm, đã thu hút sự ủng hộ rộng rãi của người dân Trung Quốc và thậm chí còn được một số người coi như một anh hùng. Kết quả là, chính quyền Đông Quan phải mở lại cuộc điều tra về việc Ji tố cáo rằng ông đã bị nhân viên bảo vệ đánh đập và bị liệt nửa người. Thậm chí Chen Shuizong, người tự thiêu và giết chết gần 50 người khác, đã trở thành một đối tượng của sự cảm thông giữa nhiều người Trung Quốc. Do tính chất oan ức của họ, những kẻ tấn công dường như khơi dậy được lòng trắc ẩn hơn là kinh sợ.

Which brings us back to Xu Zhiyong, who has spent much of his career litigating and petitioning on behalf of the very sociopolitical rights that eluded these suicide attackers. Because he dared to challenge the government to uphold the rule of law, he too became a victim of its extralegal tactics to maintain “social stability” at all costs. But as we’ve seen in recent years, the Chinese government’s attempts to curtail institutional channels for citizens to seek redress and voice grievances has only fueled greater social unrest and radicalized the discontent.

Điều này đưa chúng ta trở lại với Xu Zhiyong, người đã dành phần lớn sự nghiệp đưa ra pháp lý và kiến ​​nghị đại diện cho chính các quyền chính trị xã hội mà đã lãng tránh những kẻ tấn công tự sát này. Vì ông dám thách thức chính phủ để duy trì sự cai trị bằng pháp luật, ông cũng đã trở thành một nạn nhân của chiến thuật ngoài vòng pháp luật nhằm duy trì "ổn định xã hội" bằng mọi giá. Nhưng như chúng ta đã thấy trong những năm gần đây, những nỗ lực của chính phủ Trung Quốc trong việc cắt giảm các kênh hợp pháp cho người dân tìm kiếm công bằng và lên tiếng về những bất bình của họ chỉ thúc đẩy tình trạng bất ổn xã hội tăng thêm và cực đoan hóa sự bất mãn.

According to Sun Liping, a sociology professor at Tsinghua University, the number of “mass incidents”—including protests and other disturbances to the social order—in China doubled between 2006 and 2010, rising to an estimated 180,000 incidents in 2010. In response, the Chinese government increased its spending on internal security, which has surpassed expenditures for national defense since 2010.

Theo Sun Liping, một giáo sư xã hội học tại Đại học Thanh Hoa, số lượng các "sự cố tập thể" - bao gồm cả các cuộc biểu tình và các bất ổn khác về trật tự xã hội – tại Trung Quốc tăng gấp đôi từ năm 2006 đến năm 2010, tăng lên khoảng 180.000 vụ trong năm 2010. Đáp lại, chính phủ Trung Quốc tăng chi tiêu đối với an ninh nội bộ, mà đã vượt qua chi phí cho quốc phòng từ năm 2010.
As Carl Minzer, an expert in Chinese law, has noted, China may very well be at a “tipping point,” and a failure to implement necessary legal reforms may send the country into a downward spiral of political turmoil. The better alternative would be to open up outlets for political participation and move towards a system in which—as Xu Zhiyong passionately expounded in a controversial essay last year—“the citizen is an independent and free entity, and he or she obeys a rule of law that is commonly agreed upon.”

Như Carl Minzer, một chuyên gia về luật pháp Trung Quốc, đã lưu ý, Trung Quốc cũng có thể là đang ở tại một "điểm mút", và một thất bại trong việc thực hiện cải cách pháp lý cần thiết có thể đưa đất nước vào một vòng xoáy của bất ổn chính trị. Giả pháp thay thế tốt hơn sẽ mở ra lối thoát cho sự tham gia chính trị và tiến tới một hệ thống mà trong đó – theo như Xu Zhiyong nhiệt tình giải thích chi tiết trong một bài luận gây tranh cãi năm ngoái "công dân là một thực thể độc lập và tự do, và họ chỉ tuân theo một quy tắc pháp luật mà thông thường được xã hội thoả thuận."

Cindy Hwang is a contributor to Foreign Policy In Focus.
Cindy Hwang là một cộng tác viên của chuyên mục Tiêu điểm chính sách đối ngoại..



Translated by nguyenquangy

http://www.eurasiareview.com/07082013-beneath-the-surface-china-simmers-oped/

No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn