MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Saturday, August 18, 2012

‘Princelings’ in China Use Family Ties to Gain Riches Con ông Cháu cha ở Trung Quốc dùng quan hệ gia đình để làm giàu




‘Princelings’ in China Use Family Ties to Gain Riches

Con ông Cháu cha ở Trung Quốc dùng quan hệ gia đình để làm giàu


By DAVID BARBOZA and SHARON LaFRANIERE

DAVID BARBOZA & SHARON LaFRANIERE

The New York Times
May 17, 2012
New York Times
17/5/2012 132

SHANGHAI — The Hollywood studio DreamWorks Animation recently announced a bold move to crack China’s tightly protected film industry: a $330 million deal to create a Shanghai animation studio that might one day rival the California shops that turn out hits like “Kung Fu Panda” and “The Incredibles.”

THƯỢNG HẢI – Trường quay phim DreamWorks Animation ở Hollywood vừa báo tin đã đặt được chân vào nền điện ảnh Trung Quốc trước nay vẫn nổi tiếng là kín cổng cao tường: một hợp đồng trị giá 330 triệu đô USD$ đã được ký để thành lập ở Thượng Hải một trường quay phim có thể một ngày kia cạnh tranh với những xưởng phim ở Californi, nơi sản xuất những phim ăn khách như Kung Fu Panda và Những kẻ bất diệt.

What DreamWorks did not showcase, however, was one of its newest — and most important — Chinese partners: Jiang Mianheng, the 61-year-old son of Jiang Zemin, the former Communist Party leader and the most powerful political kingmaker of China’s last two decades.

Điều mà DreamWork có vẻ mập mờ không nói rõ là, trong số những đối tác Trung Quốc, nhân vật quan trọng nhất là Giang Miên Hành, 61 tuổi, con của Giang Trạch Dân, cựu chủ tịch Trung Quốc, và là thế lực chính trị hùng mạnh nhất trong hai thập niên qua của Trung Quốc.


The younger Mr. Jiang’s coups have included ventures with Microsoft and Nokia and oversight of a clutch of state-backed investment vehicles that have major interests in telecommunications, semiconductors and construction projects.

Những phi vụ nhỏ hơn của ông Giang bao gồm liên doanh với Microsoft và Nokia và giám sát một cụm các phương tiện đầu tư do nhà nước hậu thuẫn có lợi ích lớn trong viễn thông, bán dẫn và các dự án xây dựng.


That a tay like Mr. Jiang would be included in an undertaking like that of DreamWorks is almost a given in today’s China. Analysts say this is how the Communist Party shares the spoils, allowing the relatives of senior leaders to cash in on one of the biggest economic booms in history.

Việc một tay giao dịch làm ăn như ông có mặt trong một vụ làm ăn tương tự như của DreamWorks là gần như là lẽ thường ở Trung Quốc ngày nay. Các nhà phân tích cho rằng đây là cách thức Đảng Cộng sản chia sẻ chiến lợi phẩm, cho phép thân nhân của lãnh đạo cấp cao dự phần vào một trong những nên kinh tế lớn bùng nổ nhất trong lịch sử.


As the scandal over Bo Xilai continues to reverberate, the authorities here are eager to paint Mr. Bo, a fallen leader who was one of 25 members of China’s ruling Politburo, as a rogue operator who abused his power, even as his family members accumulated a substantial fortune.

Khi vụ bê bối Bạc Hy Lai tiếp tục vang dội, các nhà chức trách ở đây mong muốn bôi nhọ ông Bạc, một nhà lãnh sụp đổ, một trong 25 thành viên của Bộ Chính trị cầm quyền của Trung Quốc, là một nhà điều hành lừa đảo, một người lạm dụng quyền lực, và ngay cả các thành viên trong gia đình cũng tích lũy một tài sản đáng kể.

But evidence is mounting that the relatives of other current and former senior officials have also amassed vast wealth, often playing central roles in businesses closely entwined with the state, including those involved in finance, energy, domestic security, telecommunications and entertainment. Many of these so-called princelings also serve as middlemen to a host of global companies and wealthy tycoons eager to do business in China.

Nhưng ngày càng có nhiều bằng chứng rằng người thân của các quan chức cấp cao đương nhiệm và đã về hưu tích lũy tài sản lớn, mà thường đóng vai trò trung tâm trong các doanh nghiệp có quan hệ chặt chẽ với nhà nước, bao gồm cả những người tham gia vào tài chính, năng lượng, an ninh nội địa, viễn thông và giải trí. Nhiều người trong cái gọi là những thái tử đảng cũng đóng vai trung gian để làm chủ các công ty toàn cầu và trở thành các ông trùm giàu có mong muốn kinh doanh ở Trung Quốc.


“Whenever there is something profitable that emerges in the economy, they’ll be at the front of the queue,” said Minxin Pei, an expert on China’s leadership and professor of government at Claremont McKenna College in California. “They’ve gotten into private equity, state-owned enterprises, natural resources — you name it.”

"Bất cứ khi nào có một cái gì đó có lợi nhuận mà nổi lên trong nền kinh tế, họ sẽ được ở vị trí hàng đầu", Minxin Pei, một chuyên gia về lãnh đạo Trung Quốc và là giáo sư về chính phủ học tại Claremont McKenna College ở California cho biết. "Họ tham gia vào vốn chủ sở hữu tư nhân, doanh nghiệp nhà nước, tài nguyên thiên nhiên – còn nhiều thứ nữa."


For example, Wen Yunsong, the son of Prime Minister Wen Jiabao, heads a state-owned company that boasts that it will soon be Asia’s largest satellite communications operator. President Hu Jintao’s son, Hu Haifeng, once managed a state-controlled firm that held a monopoly on security scanners used in China’s airports, shipping ports and subway stations. And in 2006, Feng Shaodong, the son-in-law of Wu Bangguo, the party’s second-ranking official, helped Merrill Lynch win a deal to arrange the $22 billion public listing of the giant state-run bank I.C.B.C., in what became the world’s largest initial public stock offering.

Chẳng hạn, xí nghiệp quốc doanh mà Ôn Vân Tống, con của thủ tướng Ôn Gia Bảo làm giám đốc, đang trở thành hãng hoạt động lớn nhất về truyền thông qua vệ tinh Á châu. Người lãnh đạo công ti nắm độc quyền nhà nước về xử dụng scanners cho hệ thống an ninh là Hồ Hải Phong, con của chủ tịch Hồ Cẩm Đào. Năm 2006, qua sự trung gian của Phùng Thiếu Đông, con rể Ngô Bang Quốc, nhân vật số 2 của Đảng, Merrill Lynch đã ký với ICBC, một ngân hàng quốc doanh khổng lồ, một hợp đồng về tổ chức đầu vào của chứng khoán, trị giá 22 tỉ đô la.

Much of the income earned by families of senior leaders may be entirely legal. But it is all but impossible to distinguish between legitimate and ill-gotten gains because there is no public disclosure of the wealth of officials and their relatives. Conflict-of-interest laws are weak or nonexistent. And the business dealings of the political elite are heavily censored in the state-controlled news media.

Phần lớn thu nhập gia đình của các nhà lãnh đạo cấp cao có thể là hoàn toàn hợp pháp. Nhưng nhìn chung không thể phân biệt giữa lợi ích hợp pháp và bất hợp pháp vì không có công bố công khai tài sản của viên chức và người thân của họ. Pháp luật về xung đột lợi ích là yếu hoặc không tồn tại. Và các giao dịch kinh doanh của giới tinh hoa chính trị được kiểm duyệt nặng nề trên các phương tiện truyền thông nhà nước kiểm soát.


The spoils system, for all the efforts to keep a lid on it, poses a fundamental challenge to the legitimacy of the Communist Party. As the state’s business has become increasingly intertwined with a class of families sometimes called the Red Nobility, analysts say the potential exists for a backlash against an increasingly entrenched elite. They also point to the risk that national policies may be subverted by leaders and former leaders, many of whom exert influence long after their retirement, acting to protect their own interests.

Hệ thống chiến lợi phẩm, mà tất cả các nỗ lực nhằm che đậy nó, đặt ra một thách thức cơ bản về tính chính danh của Đảng Cộng sản. Khi kinh doanh của nhà nước đã trở nên ngày càng gắn bó với một tầng lớp các gia tộc đôi khi được gọi là quý tộc đỏ, các nhà phân tích cho rằng tồn tại một khả năng về một phản ứng dữ dội chống lại một tầng lớp tinh hoa ngày càng cố thủ này. Họ cũng chỉ ra những rủi ro rằng các chính sách quốc gia có thể bị phá vỡ bởi các nhà lãnh đạo và cựu lãnh đạo, nhiều người trong số họ gây ảnh hưởng lâu dài sau khi đã nghỉ hưu của họ, và hành động để bảo vệ lợi ích riêng của họ.



Chinese officials and their relatives rarely discuss such a delicate issue publicly. The New York Times made repeated attempts to reach public officials and their relatives for this article, often through their companies. None of those reached agreed to comment on the record.


Các quan chức Trung Quốc và thân nhân của họ hiếm khi công khai thảo luận về một vấn đề tế nhị. Tờ báo New York Times đã cố gắng nhiều lần để tiếp cận các quan chức công quyền và người thân của họ cho bài viết này, thường là thông qua công ty của họ. Không ai trong số những người được gặp đưa ra nhận xét gì.
A secret United States State Department cable from 2009, released two years ago by the WikiLeaks project, cited reports that China’s ruling elite had carved up the country’s economic pie. At the same time, many companies openly boast that their ties to the political elite give them a competitive advantage in China’s highly regulated marketplace.


Một điện mật của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ từ năm 2009, do WikiLeaks công bố hai năm, trích dẫn báo cáo nói rằng tầng lớp cầm quyền của Trung Quốc đã chia phần chiếc bánh kinh tế của đất nước. Đồng thời có nhiều xí nghiệp muốn chứng tỏ có nhiều ưu thế hơn những đối thủ của mình khi phô trương một cách công khai là có mối quan hệ với những thành phần chính trị nằm trên thượng đỉnh.

A Chinese sportswear company called Xidelong, for example, proudly informed some potential investors that one of its shareholders was the son of Wen Jiabao, according to one of the investors. (A private equity firm, New Horizon, that the son, Wen Yunsong helped found invested in the company in 2009, according to Xidelong’s Web site.) “There are so many ways to partner with the families of those in power,” said one finance executive who has worked with the relatives of senior leaders. “Just make them part of your deal; it’s perfectly legal.”

Chẳng hạn, một công ty đồ thể thao Trung Quốc có tên là Xidelong,  tự hào thông báo cho một số nhà đầu tư tiềm năng biết rằng một trong những cổ đông của nó là con trai của Ôn Gia Bảo, một trong các nhà đầu tư cho biết. (Công ty cổ phần tư nhân, New Horizon, mà người con trai, Wen Yunsong giúp thành lập đã đầu tư vào công ty trong năm 2009, trang web của Xidelong cho biết.) "Có quá nhiều các đề làm đối tác với các gia đình quyền thế. Chỉ cần những người này có phần trong bản giao kèo là mọi việc đều hợp lệ”, một chuyên viên tài chính quen làm việc với giới thân cận những quan chức chóp bu nói như vậy."

Worried about the appearance of impropriety and growing public disgust with official corruption, the Communist Party has repeatedly revised its ethics codes and tightened financial disclosure rules. In its latest iteration, the party in 2010 required all officials to report the jobs, whereabouts and investments of their spouses and children, as well as their own incomes. But the disclosure reports remain secret; proposals to make them public have been shelved repeatedly by the party-controlled legislature.

Lo lắng về sự xuất hiện của tài sản bất minh và sự căm ghét của công chúng với tham nhũng của viên chức ngày càng phát triển chính, Đảng Cộng sản đã nhiều lần sửa đổi quy chế về đạo đức và thắt chặt các quy tắc công khai tài chính. Trong lần thực hiện mới nhất năm 2010, đảng yêu cầu tất cả các quan chức báo cáo về việc làm, nơi ở và đầu tư của vợ chồng và con cái của họ, cũng như thu nhập của chính họ. Tuy nhiên, các báo cáo công bố thông tin vẫn còn bí mật, đề nghị công khai hóa đã bị hoãn nhiều lần bởi cơ quan lập pháp do đảng kiểm soát.



The party is unlikely to move more aggressively because families of high-ranking past and current officials are now deeply embedded in the economic fabric of the nation. Over the past two decades, business and politics have become so tightly intertwined, they say, that the Communist Party has effectively institutionalized an entire ecosystem of crony capitalism. “They don’t want to bring this into the open,” said Roderick MacFarquhar, a China specialist at Harvard University. “It would be a tsunami.”

Đảng không thể có các động thái mạnh mẽ hơn vì gia đình của quan chức cấp cao trong quá khứ và hiện tại đã nhúng sâu vào các cơ cấu kinh tế của quốc gia. Trong hai thập kỷ qua, kinh doanh và chính trị đã trở nên gắn bó với nhau chặt chẽ, họ nói, rằng Đảng Cộng sản đã thể chế hóa có hiệu quả toàn bộ hệ sinh thái của chủ nghĩa tư bản thân hữu. "Họ không muốn công khai điều này", ông Roderick MacFarquhar, một chuyên gia Trung Quốc tại Đại học Harvard. "Nó sẽ là một cơn sóng thần".


Critics charge that powerful vested interests are now strong enough to block reforms that could benefit the larger populace. Changes in banking and financial services, for instance, could affect the interests of the family of Zhu Rongji, China’s prime minister from 1998 to 2003 and one of the architects of China’s economic system. His son, Levin Zhu, joined China International Capital Corporation, one of the country’s biggest investment banks, in 1998 and has served as its chief executive for the past decade.

Các nhà phê bình tính rằng quyền lợi ích được giao to lớn như hiện nay đủ mạnh để ngăn chặn cải cách mà có thể đem lại lợi ích lớn hơn cho dân chúng. Ví dụ, những thay đổi trong dịch vụ ngân hàng và tài chính, có thể ảnh hưởng đến lợi ích của gia đình Chu Dung Cơ, Bộ trưởng chính của Trung Quốc từ 1998 đến 2003 và một trong số các kiến ​​trúc sư của hệ thống kinh tế của Trung Quốc. Con trai ông, Levin Zhu, năm 1998 gia nhập Tổng công ty China International Capital, một trong những ngân hàng đầu tư lớn nhất của đất nước, và đã giữ chức giám đốc điều hành của nó trong thập kỷ qua.



Efforts to open the power sector to competition, for example, could affect the interests of relatives of Li Peng, a former prime minister. Li Xiaolin, his daughter, is the chairwoman and chief executive of China Power International, the flagship of one of the big five power generating companies in China. Her brother, Li Xiaopeng, was formerly the head of another big power company and is now a public official.

Những nỗ lực để mở cánh cửa cạnh tranh, chẳng hạn, có thể ảnh hưởng đến lợi ích của các thân nhân của gia tộc Li Bằng, một cựu thủ tướng. Li Xiaolin, con gái ông, là chủ tịch và giám đốc điều hành của China Power International, một trong năm công ty hàng về năng lượng ở Trung Quốc. Anh trai của cô, Li Xiaopeng, trước đây là người đứng đầu của một công ty điện lực lớn và là một công chức.

“This is one of the most difficult challenges China faces,” said Mr. Pei, an authority on China’s leadership. “Whenever they want to implement reform, their children might say, ‘Dad, what about my business?’ ”

"Đây là một trong những thách thức khó khăn nhất Trung Quốc phải đối mặt," ông Pei, một nhân vật lãnh đạo của Trung Quốc cho biết. "Bất cứ khi nào họ muốn thực hiện cải cách, con cái của họ có thể nói," Bố gìa ơi, thế còn doanh nghiệp của con thì sao?”


There are also growing concerns that a culture of nepotism and privilege nurtured at the top of the system has flowed downward, permeating bureaucracies at every level of government in China.

Ngoài ra còn có mối quan tâm ngày càng tăng rằng một nền văn hóa gia đình trị và đặc quyền đặc lợi nuôi dưỡng ở thượng đỉnh hệ thống đã chảy xuống bên dưới, thâm nhập thói quan liêu vào mọi cấp của chính phủ ở Trung Quốc.

“After a while you realize, wow, there are actually a lot of princelings out there,” said Victor Shih, a China scholar at Northwestern University near Chicago, using the label commonly slapped on descendants of party leaders. “You’ve got the children of current officials, the children of previous officials, the children of local officials, central officials, military officers, police officials.We’re talking about hundreds of thousands of people out there — all trying to use their connections to make money.”


“Tới một hồi người ta nhận thấy có quá nhiều “các vị hoàng tử kế thừa”, Victor Shih, chuyên viên về Trung Quốc ở đại học Northwestern, gần Chicago phát biểu như vậy. Giữa những con cháu của những người lãnh đạo ngày nay, con cháu của những người tiền nhiệm, con cháu những người nắm quyền ở trung ương, ở địa phương, con cháu các sĩ quan trong quân đội, trong công an… tổng cộng có thể lên đến mấy trăm ngàn người. Tất cả đều lợi dụng những mối quan hệ để kiếm tiền.”



To shore up confidence in the government’s ability to tackle the problem, high-ranking leaders regularly inveigh against greedy officials caught with their hand in the till. In 2008, for instance, a former Shanghai Party secretary, Chen Liangyu, was sentenced to 18 years in prison for bribery and abuse of power. One of his crimes was pressing businessmen to funnel benefits to his close relatives, including a land deal that netted his brother, Chen Liangjun, a $20 million profit.

Để tăng cường niềm tin về khả năng giả quyết vấn đề của chính phủ, lãnh đạo cấp cao thường xuyên chỉ trích các quan chức cấp dưới tham lam bị bắt khi nhúng tay hành sự. Trong năm 2008, chẳng hạn, một cựu bí thư Thượng Hải, Trần Lương Vũ, đã bị kết án đến 18 năm tù vì hối lộ và lạm dụng quyền lực. Một trong những tội ác của ông là bắt buộc các doanh nhân phải nộp lợi nhuận cho người thân gần gũi của ông, bao gồm một thỏa thuận về đất đai do người anh em của ông, Chen Liangjun,  điều hành mạng lưới, với lợi nhuận 20 triệu USD.

But exposés in the foreign press — like the report in 2010 that Zeng Wei, the son of China’s former vice president Zeng Qinghong, bought a $32 million mansion in Sydney, Australia — are ignored by the Chinese-language news media and blocked by Internet censors.

Nhưng khi báo chí nước ngoài phanh phui - như  báo cáo năm 2010 về việc Zeng Wei, con trai của cựu Phó chủ tịch Trung Quốc Tăng Khánh Hồng, mua một căn biệt thự $32 triệu đô-la tại Sydney, Úc - được bỏ qua bởi các phương tiện truyền thông tiếng Trung và bị chặn bởi kiểm duyệt Internet.
Allegations of bribery and corruption against the nation’s top leaders typically follow — rather than precede — a fall from political grace. Mr. Bo’s downfall this spring, for instance, came after his former police chief in Chongqing told American diplomats that Mr. Bo’s wife, Gu Kailai, had ordered the murder of Neil Heywood, a British businessman, in a dispute over the family’s business interests.

Đa số những nhân vật cao cấp bị buộc tội tham nhũng rút cục cũng bị thất sủng. Xuân vừa rồi, Bạc Hy Lai bị rớt là vì người sếp công an thành phố Trùng Khánh đã khai với các nhà ngoại giao Mỹ là Cốc Khai Lai, vợ của nhân vật chính trị này đã sai ông ta ám sát Neil Heywood, một nhà kinh doanh người Anh do tranh chấp về lợi ích kinh doanh của gia tộc này

Evidence has surfaced of at least $160 million in assets held by close relatives of Bo Xilai, and the authorities are investigating whether other assets held by the family may have been secretly and illegally moved offshore.

Những bằng chứng xác nhận những người bà con của Bạc Hy Lai đã cất giấu ít nhất là 160 triệu đô la của chìm của nổi, được bộc lộ, và các nhà chức trách đang tiếp tục tìm kiếm xem có nhiều của cải khác vẫn còn được cất giấu ở nước ngoài hay không.

Wen Jiabao, the prime minister, responded by demanding a more forceful crackdown on corruption. Without naming Mr. Bo by name, People’s Daily, the official Communist Party newspaper, denounced fortune seekers who stain the party’s purity by smuggling ill-gotten gains out of the country.

Phản ứng của thủ tướng Ôn Gia Bảo là ra lệnh tăng cường việc trấn áp tham nhũng. Trên Nhân dân Nhật báo, cơ quan chính thức của đảng Cộng sản, có những bài tố cáo những người dân tham lam tiền của đang tuồn của cải bất chính ra nước ngoài.

Some scholars argue that the party is now hostage to its own unholy alliances. Cheng Li, an expert on Chinese politics with the Brookings Institution in Washington, said it would be difficult for the Chinese government to push through major political reforms aimed at extricating powerful political families from business without giving immunity to those now in power.


Một số học giả cho rằng đảng bây giờ bị bắt làm con tin cho các đồng minh xấu xa của nó. Cheng Li, một chuyên gia về chính trị Trung Quốc làm việc cho Viện Brookings ở Washington, nói rằng chính phủ Trung Quốc khó mà thúc đẩy mạnh mẽ cải cách chính trị lớn nhằm đẩy các gia đình có thế lực chính trị mạnh mẽ ra khỏi kinh doanh mà không tạo miễn dịch đối với những người đang nắm quyền.
And with no independent judiciary in China, he said, party leaders would essentially be charged with investigating themselves. “The party has said anticorruption efforts are a life-and-death issue,” Mr. Li said. “But if they want to clean house, it may be fatal.”

Và do không có tư pháp độc lập ở Trung Quốc, ông cho biết, lãnh đạo đảng về cơ bản sẽ tự mình đảm nhận việc điều tra. "Đảng cho biết nỗ lực chống tham nhũng là một vấn đề tồn-vong," ông Li nói. "Nhưng nếu họ muốn để làm sạch nhà, nó cũng có thể gây tử vong."
Chinese tycoons have also been quietly welcomed into the families of senior leaders, often through secret partnerships in which the sons, daughters, spouses and close relatives act as middlemen or co-investors in real estate projects or other deals that need government approval or backing, according to investors who have been involved in such transactions.

Các tài phiệt Trung Quốc vẫn được kín đáo tiếp đãi trong gia đình những lãnh đạo cao cấp qua sự trung gian của những đối tác bí mật. “Con trai, con gái, vợ, họ hàng thân thuộc là những người đứng làm trung gian hay hùn hạp vốn trong những chương trình xây dựng, trong những hợp đồng cần có sự ưng thuận hay cần có sự hỗ trợ của chính phủ” , những người tham dự vào những cuộc giao dịch quả quyết như vậy.

Moreover, China’s leading political families, often through intermediaries, hold secret shares in dozens of companies, including many that are publicly listed in Hong Kong, Shanghai and elsewhere, according to interviews with bankers and investment advisers.

Hơn nữa, các gia đình có thế lực chính trị hàng đầu của Trung Quốc, thường thông qua trung gian, nắm giữ cổ phần bí mật trong hàng chục công ty, bao gồm nhiều công ty được niêm yết công khai tại Hồng Kông, Thượng Hải và các nơi khác, theo các cuộc phỏng vấn với các ngân hàng và các cố vấn đầu tư cho biết.

Lately, the progeny of the political elite have retooled the spoils system for a new era, moving into high-finance ventures like private equity funds, where the potential returns dwarf the benefits from serving as a middleman to government contracts or holding an executive post at a state monopoly.



Gần đây, con các nhân vật chính trị không màng đến những vai trò trung gian nữa mà dòm ngó những ngành tài chính cao cấp, đặc biệt là ngành kinh doanh tư bản. Ngành này có nhiều triển vọng kiếm được nhiều lợi nhuận hơn, đã làm lu mờ những vai trò đứng làm trung gian cho những thị trường công cộng hay những chức vụ như giám đốc một xí nghiệp độc quyền quốc gia:

Jeffrey Zeng, the son of the former Politburo member Zeng Peiyan, is a managing partner at Kaixin Investments, a venture-capital firm set up with two state-owned entities, China Development Bank and Citic Capital. Liu Lefei, the son of another Politburo member, Liu Yunshan, helps operate the $4.8 billion Citic Private Equity Fund, one of the biggest state-managed funds. Last year, Alvin Jiang, the grandson of former president Jiang Zemin, the former Communist Party leader and president, helped establish Boyu Capital, a private equity firm that is on its way to raising at least $1 billion.


Jeffrey Tăng, con của Tăng Bái An, cựu ủy viên bộ Chính trị là quản lý Kaisin Investments, một hãng đầu tư được hai ngân hàng Nhà nước lập ra, China development Bank và Citic Capital. Liu Lefei, con của Lưu Vân Sơn, một ủy viên khác của bộ Chính trị, là một trong những quản trị viên của Citic Private Equity Fund, một quĩ lớn dưới sự quản trị của nhà nước. Năm ngoái, Alvin Giang, cháu của Giang Trạch Dân đã nhúng tay vào sự thành lập Quĩ Boyu Capital. Vốn của quĩ này sẽ lên đến ít nhất là một tỷ đô la.

Most recently, with the Communist Party promising to overhaul the nation’s media and cultural industries, the relatives of China’s political elite are at the head of the crowd scrambling for footholds in a new frontier.


Gần đây nhất, đảng Cộng sản hứa hẹn sẽ cải tổ giới truyền thông và lãnh vực văn hóa quốc gia. Những thân thích của giới cầm quyền cao cấp sẽ là những người đầu tiên chạy vội giành giật chỗ cho mình trong lãnh vực mới này:

The February announcement of the deal between DreamWorks and three Chinese partners, including Shanghai Alliance Investment, was timed to coincide with the high-profile visit to the United States of Xi Jinping, China’s vice president and presumptive next president. The news release did not mention that Shanghai Alliance is partly controlled by Jiang Zemin’s son Jiang Mianheng. A person who answered the telephone at the Shanghai Alliance office here declined to comment.


Tháng Hai vừa rồi, tin báo về thỏa hiệp giữa DreamWorks và ba đối tác Trung Quốc trong đó có Shanghai Alliance Investment đã được tính toán để trùng hợp với cuộc viếng thăm rất được mong đợi của Tập Cận Bình, phó chủ tịch và có thể sẽ là chủ tịch nước. Thông cáo ỉm đi chuyện một phần Shanghai Alliance ở dưới quyền kiểm soát của ông Giang, con của cựu chủ tịch Giang Trạch Dân.


Zeng Qinghuai, the brother of Zeng Qinghong, China’s former vice president, is also in the film business. He served as a consultant for the patriotic epic “Beginning of the Great Revival.” The film exemplified the hand-in-glove relationship between business and politics. It was shown on nearly 90,000 movie screens across the country. Government offices and schools were ordered to buy tickets in bulk. The media was banned from criticizing it. It became one of last year’s top-grossing films.

Tăng Khánh Hoài, em của Tăng Khánh Hồng, cựu phó chủ tịch nước, cũng có chân trong kỹ nghệ điện ảnh. Ông này đã làm tham vấn cho bộ phim anh hùng tính The Founding of the Party. Phim này chúng minh sự quá gần gũi giữa thế giới áp phe và chính trị. Phim được chiếu trên gần 90000 màn ảnh khắp cả nước. Các văn phòng chính phủ và những trường học nhận được lệnh phải mua xỉ vé số lớn và giới truyền thông bị cấm không được đưa ra những phê phán về phim. Kết quả là cuốn phim này đã đem lại nhiều lợi nhuận nhất trong năm 2011.

Scholars describe the film industry as the new playground for princelings. Zhang Xiaojin, director of the Center of Political Development at Tsinghua University, said, “There are cases where propaganda department officials specifically ask their children to make films which they then approve.”


Các nhà nghiên cứu đều công nhận điện ảnh là sân chơi mới của các “hoàng tử kế thừa”. Tăng Tiểu Anh, giám đốc Trung tâm phát triển chính trị đại học Thanh Hoa giảng giải: “Trong nhiều trường hợp, các quan chức của bộ Tuyên truyền khuyến khích các con cháu họ cứ làm phim đi, trước sau gì phim cũng sẽ được sự tán đồng của bộ “.


Zhao Xiao, an economist at the University of Science and Technology in Beijing, said, “They are everywhere, as long as the industry is profitable.”
Ziao Xiao, nhà kinh tế học đại học Khoa học và Kỹ thuật Bắc Kinh còn nói thêm: “Họ có mặt khắp nơi chừng nào còn có những phi vụ làm ăn béo bở”.



http://www.nytimes.com/2012/05/18/world/asia/china-princelings-using-family-ties-to-gain-riches.html?_r=1&pagewanted=all