MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Monday, March 14, 2011

10 Homes that Defy Gravity - 1o ngôi nhà coi thường trọng lực

10 Homes that Defy Gravity - 1o ngôi nhà coi thường trọng lực




Wozoco Apartments (Amsterdam-Osdorp, Netherlands) A zoning law and blueprint flub were the inspiration for this apartment complex. Dutch housing regulations require apartment construction to provide a certain amount of daylight to their tenants–but MVRDV architects forgot to plan for that. Their solution? To hang thirteen of the 100 units off the north facade of the block. The ingenious design saves ground floor space and allows enough sunlight to enter the east or west facade.


Floating Castle (Ukraine)

Supported by a single cantilever --and quite discussed at Panoramio, this mysterious levitating farm house belongs in a sci-fi flick. It’s claimed to be an old bunker for the overload of mineral fertilizers but we’re sure there’s a better back story... alien architects probably had a hand in it.


Habitat 67 (Montreal, Canada)

Apartments connect and stack like Lego blocks in Montreal's Habitat 67. Without a traditional vertical construction, the apartments have the open space that most urban residences lack, including a separate patio for each apartment.


Free Spirit Spheres (British Columbia, Canada)

Free Spirit Spheres can be hung from the trees as shown, making a tree house. They can also be hung from any other solid objects or placed in cradles on the ground. There are four attachment points on the top of each sphere and another four anchor points on the bottom. Each of the attachment points is strong enough to carry the weight of the entire sphere and contents.

The spheres are made of two laminations of wood strips over laminated wood frames. The outside surface is then finished and covered with a clear fibreglass. The result is a beautiful and very tough skin. The skin is waterproof and strong enough to take the impacts that come with life in a dynamic environment such as the forest.


Cube House (Rotterdam, Netherlands)

Living in a tilted house is much easier than it looks—just ask the people living in these the Kijk-Kubus homes. Architect Piet Blom tipped a conventional house forty-five degrees and rested it upon a hexagon-shaped pole so that three sides face down and the other three face the sky. Each of the cube houses accommodates three floors: a living space including a kitchen, study and bathroom, the middle floor houses bedrooms and the top is the pyramid room that can act like an attic or viewing deck. These houses are quite expensive, but you can satisfy your curiosity by visiting the museum show house.


Gangster's House (Archangelsk, Russia)

One-time Russian gangster Nikolai Sutyagin’s home is certainly unusual. The eccentric former convict’s seemingly accidental 15-year project begun in 1992 stands 13 floors, 144 feet high. He claims he was only intending to build a two-story house - larger than those of his neighbours to reflect his position as the city’s richest man.


Mushroom House (Cincinnati, Ohio)

So disparate in materials and shapes this hodgepodge house looks like its been welded and glued together. But this is no hobo-construction, it was designed by the professor of architecture and interior design at the University of Cincinnati, Terry Brown, and was recently on the market for an estimated $400K.


Upside-Down House (Syzmbark, Poland)

This upside down design seems totally nonsensical–but that is exactly the message the Polish philanthropist and designer, Daniel Czapiewski, was trying to send. The unstable and backward construction was built as a social commentary on Poland’s former Communist era. The monument is worth a trip be it for a lesson in history or balance.


Pod House (Rochester, New York)

We assumed this oddball home was UFO-inspired, but it turns out the weed Queen Anne’s lace is where it got it's roots. Its thin stems support pods with interconnecting walkways.


Heliotrope Rotating House (Freiburg, Germany)

Green to the extreme, Architect Rolf Disch built a solar powered home that rotates towards the warm sun in the winter and rotates back toward its well-insulated rear in the summer. A house that spins in circles doesn’t sound too stable to us, but for the environment it is worth the risk.


Graffiti Brawl: Kenny Scharf Fights Back After His Houston-Kenny Scharf cự nự sau khi tranh tường Houston Street của ông là bị xóa sửa



The Scharf mural àter being defaced.



The Scharf mural before being defaced.


Graffiti Brawl: Kenny Scharf Fights Back After His Houston Street Mural Is Defaced

by Judd Tully

Kenny Scharf cự nự sau khi tranh tường Houston Street của ông bị xóa sửa

NEW YORK— Under cover of New York's holiday season blizzard, a crew of graffiti writers carried out a rude sneak attack on a godfather of their own scene when they bombed a spray-painted outdoor mural by Kenny Scharf — a street artist street artist who had prowled the East Village in the 1980s — on the busy corner of East Houston and the Bowery.

NEW YORK – Lợi dụng tình hình bão tuyết vào kỳ nghỉ ở New York, một nhóm nghệ sĩ graffiti đã ra tay tấn công tàn bạo một tác phẩm của bậc đàn anh, ngay tại góc phố đông đúc giữa East Houston và Bowery – bức tranh tường bằng sơn xịt của Kenny Scharf, nghệ sĩ đường phố từng lảng vảng suốt ở East Village hồi những năm 80s.

The aggressive fill-ins — slang for when a graffiti writer sprays a layer of paint on top of an existing work and then executes a new design there — occurred at a site that has been a piece of downtown art history ever since the late Keith Haring created an unauthorized mural there in 1982. The following year, a group of artists from the then-happening Fun Gallery that included Haring, LA2, Crane, ON2, and Scharf returned to wall and covered it in a brazen mix of cartoon-like characters and tags. (A friend of both Haring and Basquiat from his days at the School of Visual Art in the 1970s, Scharf fell into the graffiti underground largely through his association with them.)

Vụ fill-ins lần này – (fill-ins: từ của giới “trong nghề” dùng để chỉ chuyện xịt sơn vẽ chồng lên một tác phẩm có sẵn) xảy ra tại nơi được xem là một mảnh của lịch sử nghệ thuật trung tâm thành phố, kể từ khi nghệ sĩ quá cố Keith Haring vẽ bức tranh tường không được cho phép vào năm 1982. Năm sau đó, một nhóm các nghệ sĩ từ Fun Gallery (phòng trưng bày nổi tiếng vào đầu thập niên 80s, chuyên về nghệ thuật underground do diễn viên Patti Astor lập ra), gồm cả Haring, LA2, Crane, ON2 và Scharf quay về và ngang nhiên phủ đầy tường với những nhân vật như hoạt hình cùng nhiều thứ linh tinh khác.

Since the summer of 2008, the wall's owner, Tony Goldman of Goldman Properties, a major New York downtown real-estate owner, partnered with Deitch Projects and later with Kathy Grayson's Hole Gallery in SoHo to invite such artists as the Brazilian twin-brother team Os Gemeos, Shepard Fairey, and Barry McGee to paint temporary murals there. Brought to life in early December and remaining in situ till March, Scharf's five-day effort — arranged in collaboration with Paul Kasmin Gallery — consumed 200 cans of donated spray paint to render intersecting, color-charged clownish figures in psychedelic hues, all rendered in the artist's familiar free-hand, horror vaccui style. Apparently, it proved irresistible as a target.

Kể từ mùa hè năm 2008, Tony Goldman chủ nhân của bức tường, cũng là chủ công ty địa ốc sừng sỏ ở New York Goldman Properties phối hợp với Hole Gallery của Kathy Grayson tại Soho mời nhiều nghệ sĩ trong đó có hai anh em sinh đôi người Brazil Os Gemeous và Shepard Fairey, và Barry McGee đến vẽ tranh tường đương đại. Vậy là bức tường được hồi sinh vào tháng 12, sống sót đến tháng 3 thì đụng phải cuộc tấn công 5 ngày của Scharf – với 200 bình sơn xịt đi quyên góp, Scharf đã thêm vào bức tranh tường kia đủ kiểu đủ dạng màu mè liêu trai với phong cách tự do thoải mái, trống trải đến hoang mang quen thuộc của mình. Nghe đâu đối với Scharf , bức tường lúc đó thực sự là một mục tiêu hấp dẫn khó cưỡng lại được.

"It's painful," said Scharf of the attack, speaking by phone from the Los Angeles studio where he is preparing for his two-venue "Naturafutura and Three Dozen!" exhibitions at Paul Kasmin Gallery in Chelsea on the 27th. "Although I can't say I'm super surprised. I mean, when you put yourself out there on a wall like that, that sometimes happens. But it doesn't make me like it."

Đau thật,” Scharf bình luận về cuộc tấn công gần đây trong lúc ngồi tại studio ở Los Angeles, chuẩn bị cho triển lãm Naturafutura and Three Dozen! sắp tới. “Mặc dù tôi cũng không quá ngạc nhiên. Ý tôi là mình đã từng vẽ chồng lên tường như thế thì cũng phải chấp nhận có ngày người khác vẽ chồng lên mình thôi. Nhưng nói vậy không có nghĩa là tôi khoái vụ vừa rồi.”

The taggers "don't know about art or care about art," he said. "They're not creating art, they're just tagging." That distinction is something that Scharf, clearly angered by the incident, wanted to underscore. "I'm not just somebody who came of the blue," he said. "My stuff doesn't look like graffiti, even though it's done with spray paint and it uses a lot of the language of graffiti. I'm not out there just making tags, or trying to pretend I'm somebody that I'm not."

Những kẻ ăn theo “chẳng biết tý gì và cũng chẳng quan tâm chút nào đến nghệ thuật.” Scharf nói. “Mấy người này chẳng sáng tạo nghệ thuật gì cả, chỉ đơn giản là ăn theo thôi.” Giận dữ, Scharf tiếp tục nhấn mạnh đến sự khác nhau giữa “sáng tạo nghệ thuật” và “ăn theo”. “Tôi chẳng phải là thằng từ trên trời rơi xuống, tranh của tôi chẳng phải graffiti thông thường, mặc dù tôi có vẽ bằng sơn xịt đi nữa và sử dụng ngôn ngữ của graffiti. Tôi không phải cái loại chỉ đi ăn theo hoặc giả vờ nghệ sĩ nọ kia kia nọ”.

The artist's fury also boiled over onto the Web site ANIMAL New York, where he laid into the comments section on a post about the fill-ins, entering a blogging battle with his defacers and street-art pundits who were both for and against their actions. "When you dis someone you should have a really good reason and hopefully improve what was there before," Scharf wrote there. "It's an act of violence and aggression."

Cơn giận của Scharf sôi sùng sục trên trang ANIMAL New York, tại đó ông vừa tương đầy trong phần comment dưới bài tường thuật vụ fill-in vừa blog chiến với những kẻ phá bĩnh và các nhà phê bình nghệ thuật đường phố, kể cả phe ủng hộ lẫn phe chống đối. “Khi phá ai thì cũng phải có một lý do tử tế, phải làm sao cải thiện được tác phẩm của người đi trước,” Scharf viết thêm. “Còn đây chỉ là một vụ bạo lực hung hăng không hơn không kém.”

"We had fun rocking throw-ups over your mural," replied one tagger under the name PETERPANPOSSE, using another term for painting over a graffiti work. "It was a night I will speak of for years to come blizzard of 2K10. Me and my boys were out tearing shit up getting fuckin wasted! Nothing lasts forever Holmes….”

Còn một trong những “kẻ ăn theo”, lấy tên là PETERPANPOSSE lại trả lời Scharf “Nôn mửa tứ tung lên tranh tường của bác thật là vui. Mấy năm sau chắc là em đây vẫn còn nhớ và kể lại vụ bão tuyết năm 2010. Mấy đứa tụi em phá tưng bừng thật là đã đời! Ở đời có cái gì còn mãi được đâu hả bác…”

Another commenter named Grimace wrote, "If I was on acid on a ride in Coney Island, this mural would be PERFECT, but outside of that, I actually prefer to see this wall as fill-in takeover zone."

Một người để lại comment khác, tự xưng là Grimace thì viết rằng, “Nếu đang xài thuốc lắc chạy xe ở Coney Island thì bức tranh tường này đúng là HOÀN HẢO, nhưng tôi thích bức tường này là chỗ để người ta vẽ qua vẽ lại cho đẹp lên, hơn là phá.”

Someone using the name Ben agreed: "Psychopathic street bombers don't care about somebody's mural. They wanted the spot and took it. That's it…. Serves that Kenny guy right through for arrogantly thinking he couldn’t get dissed."

Một người comment khác, tên Ben cũng đồng ý “Những kẻ phá bĩnh đường phố điên rồ thì quan tâm gì đến tranh của ai. Họ chỉ cần có một chỗ và cứ vậy mà chiếm thôi. Đơn giản …Dù sao cũng đáng đời cái cha Kenny này, lúc nào cũng kiêu căng nghĩ rằng không ai phá mình được.”

To this sentiment PETERPANPOSSE added, "OH AND GET OVER YOURSELF KENNY NO ONE HATES YOU WE DON'T EVEN KNOW WHO YOU ARE DUDE."

Cùng một ý nghĩ, PETERPANPOSSE thêm vào, “MÀ BÁC KENNY THÔI ĐỪNG TỰ SƯỚNG NỮA, CHẢ AI GHÉT BÁC CẢ, CHẢ AI BIẾT BÁC LÀ AI CẢ

The conversation proceeded like this. "There were lots of accusations about who I am and what I do," Scharf said. "There was a lot of support for me, and a lot of hate too.”

Cuộc đối thoại cứ thế tiếp diễn, lâu lâu lại có vài người lên tiếng ủng hộ Scharf. “Có rất nhiều người lên án tôi và những việc tôi làm. Có người ủng hộ, cũng có rất nhiều người ghét tôi.” Scharf bảo.

Kathy Grayson, who runs the Hole Gallery with her partner Meghan Coleman (both former directors of the now-shuttered Deitch Projects), described the guerrilla action as "a crime of opportunity," explaining that "the blizzard was the only reason it happened. That's the best night to write graffiti because the police cars can't follow you and you just disappear. It's a field day for graffiti writers."

Kathy Grayson – đồng điều hành Hole Gallery cùng với đối tác Meghan Coleman mô tả hành động “du kích” này là một “tội ác cơ hội”, giải thích rằng “trận bão tuyết là nguyên cớ duy nhất của vụ việc này. Đêm đó là cơ hội thuận lợi nhất bởi vì xe cảnh sát không thể nào rượt theo được. Đúng là một buổi dã ngoại tuyệt vời đối với những người làm graffiti

Others defended Scharf, taking the bombers to task. "You can't call what those guys did fun," wrote Sandlot. "There's nothing fun about it. If you knew anything about Kenny. He did his own share of graffiti more than a few decades ago and the point is not that it's illegal. That's stupid. It's art and it's positive and pure fun."

Những người khác bảo vệ Scharf, muốn làm to chuyện. "Không thể gọi những gì mà những kẻ đã làm là vui đùa," Sandlot đã viết. "Không có thú vị cả. Nếu bạn biết đó về Kenny. Anh đã chia sẻ với graffiti hơn vài thập kỷ trước điểm đó không phải là bất hợp pháp. Thật ngu ngốc. Đó nghệ thuật đó thú vui tích cực tinh khiết."

In the wake of the incident, a friend of Scharf's — who chose to remain anonymous, not wanting to get dragged into the ruckus — temporarily repaired the wall, with Scharf's blessing. "It doesn't really look like I did it," the artist says of the repair, "but I'm very happy its there."

Hiện giờ, một người bạn của Scharf – xin được giấu tên để khỏi bị dính vào vụ lùm xùm này – vẫn đang tìm cách sửa lại bức tường, với sự đồng ý của Scharf. Anh này nói “Trông chẳng giống tôi sửa tí nào nhưng dù sao tôi cũng cảm thấy vui”.

However, Scharf does plan to return to the mural himself. And when he does, on his return to New York for the Kasmin opening, he intends to do some fill-ins of his own.

Translated by Hồ Như Mai

Tuy nhiên Scharf cũng có kế hoạch trở lại tự sửa bức tường. Và khi làm thế, nhân tiện ông cũng sẽ thực hiện mấy vụ fill-ins (trên graffiti của người khác).

Women Mud Wrestling - Phụ bữ bôi bùn đấu vật

Women Mud Wrestling - Phụ bữ bôi bùn đấu vật

The charming women folks and their makeup kits seem to have taken a back seat nowadays. Looks like that their preferences have changed and they have moved towards muddy and dirty wrestling sports. Statutory Warning: Be sure to stay away from these nasty chicks! They can be your worst nightmare to deal with. The funny athleticism and whole body transformation are something unique that comes to this sport. If you are wondering as to what the taste of that real mud fight would be like then you should be out there and competing with these women.

Ngày nay những câu chuyện về phụ nữ duyên dáng với bộ đồ trang điểm dường như đã lạc vào dĩ vãng. Hình như, sở thích của họ đã thay đổi họ đã chuyển hướng sang môn thể thao đấu vật bùn lầy. Cảnh báo theo luật định: Hãy chắc chắn để tránh xa những gà con kinh khủng này! Họ có thể cơn ác mộng tồi tệ nhất bạn phải giải quyết. Thượng võ kiểu hài hước và chuyển đổi đổi cơ thể một cái gì đó độc đáo với môn thể thao này. Nếu bạn đang tự hỏi hương vị bùn của cuộc chiến thực sẽ như thế nào thì bạn nên nhảy ra thi đấu với những phụ nữ này.



Paris exhibit spotlights German master Cranach-Paris triển lãm chủ đề tranh họa sỹ Đức – Cranach

Paris exhibit spotlights German master Cranach

by BARCHFIELD JENNY

Paris triển lãm chủ đề tranh họa sỹ Đức – Cranach

BARCHFIELD JENNY

PARIS (AP) - Like an enterprising Andy Warhol of the 16th century, German Renaissance master Lucas Cranach produced multiple paintings of the same subject, churning out strikingly similar versions of his trademark soft-edged nudes and angel-faced Madonnas.

PARIS (AP) - Giống như một Andy Warhol làm kinh doanh của thế kỷ 16, danh họa Đức Lucas Cranach thời Phục hưng đã sản xuất nhiều bức tranh của cùng một chủ đề, đẻ ra hang loạt bức tranh rất giống với phiên bản khỏa thân mềm mại và Đức mẹ có khuôn mặt thiên thần vón là nhãn hiệu của ông.

This penchant for repetition did nothing for Cranach's reputation, and for centuries he was overshadowed by another giant of German art, Albrecht Durer.

Thiên hướng này lặp lại đã không làm gì hơn cho danh tiếng của Cranach, và trong nhiều thế kỷ, ông đã bị lu mờ bởi một khổng lồ của nghệ thuật Đức, Albrecht Durer.

A new exhibition at Paris' Musee du Luxembourg aims to restore Cranach's image by highlighting his unique, velvety style and showing how the artist - the official painter for the Saxon court of Wittenberg and a friend of reformer Martin Luther - reacted to the tumult of his epoch.

Một triển lãm mới tại Paris ở Viện bảo tàng Luxembourg nhằm mục đích khôi phục lại hình ảnh Cranach bằng cách làm nổi bật phong cách mượt mà, độc đáo và thể hiện cái cách mà người nghệ sĩ - họa sĩ chính thức của triều đình Wittenberg của người Saxon và một người bạn của nhà cải cách Martin Luther - đã phản ứng với sự la lối của thời đại mình.

Opening on Wednesday, "Cranach and his Times" includes 50 paintings and engravings of his perennial subjects, Adam and curvaceous Eve at the apple tree, Madonnas with chubby Christ child and even chubbier cherubs, reclining nymphs swathed in the sheerest of silks. With their rounded forms and soft, slightly fuzzy lines, Cranach's nudes exude the painter's signature mixture of chastity and carnal sensuousness.

Khai mạc ngày Thứ tư, "Cranach và thời đại mình" gồm 50 bức tranh và khắc vẽ về những đề tài thâm niên của ông, Adam và Eve tròn trịa bên cây táo, Đức Mẹ với Chúa Hài đồng mũm mĩm thậm chí các thiên sứ còn mũm mĩm hơn, các nàng tiên cá nằm nghiêng lồ lộ trong trong những mảnh lụa trong suốt. Với những hình tròn trịa, và đường nét mềm mại hơi mờ, khoả thân của Cranach toát lên sự pha trộn rất đặc trưng của họa sĩ về sự trinh khiết và nhục cảm.

"When you look at the paintings, you as a spectator are attracted to the beauty of the nudes ... but at the same time, you're being pushed away," the show's curator, Guido Messling, told The Associated Press in an interview. "This ambiguity plays an important role in Cranach's work."

"Khi bạn ngắm những bức tranh, bạn là khán giả bị thu hút vào vẻ đẹp của khoả thân ... nhưng cùng lúc, bạn đang bị đẩy ra,", Guido Messling, phụ trách triển lãm bảo tàng nói với Associated Press trong một cuộc phỏng vấn. "Tính chất nước đôi này đóng một vai trò quan trọng trong sáng tác của Cranach."

The exhibition includes two of Cranach's best-known nudes, "Allegory of Justice," a 1537 work that features a bow-lipped blond brandishing a sword in one hand and a balance in the other, and "The Nymph of the Spring," on loan from the National Gallery of Art in Washington, D.C., showing a young woman lounging in a verdant clearing beneath the admonition, in capital letters, "Do not disturb the rest of the nymph of the sacred spring: I am sleeping."

Triển lãm bao gồm hai bức khoả thân nổi tiếng nhất của Cranach, "Ngụ ngôn về Công lý," một tác phẩm thực hiện năm 1537 vẽ một thiếu phụ tóc vàng có môi cong một tay cầm thanh kiếm tay kia cầm cái cân, và "Nữ thần mùa Xuân," ợn từ Bảo tang nghệ thuật quốc gia tại Washington, DC, vẽ một phụ nữ trẻ đang thơ thẩn trên khoảng trống xanh tươi trong rừng bên dưới có lời khuyên này, viết bằng chữ in hoa, "Đừng làm phiền phần còn lại của nữ thần mùa xuân thiêng liêng: tôi đang ngủ"



Other top work in the show include a self-portrait from 1531 of the dark-haired artist from Kronach in Bavaria, his white-flecked beard and melancholic amber eyes contrasting with the somber background, and several portraits of Martin Luther, the Protestant reformer who was among Cranach's friends.

Tác phẩn hàng đầu khác trong trienr lãm này gồm một bức chân dung tự họa từ năm1531 vẽ một sĩ tóc đen người Kronach ở Bavaria, bộ râu điểm trắng và đôi mắt màu hổ phách u sầu trên màu nền ảm đạm, và một số chân dung của Martin Luther, nhà cải cách Tin lành, là một trong những người bạn của Cranach.

Though he never painted exact reproductions of the same painting, he "was a businessman" who for commercial reasons often expedited several very similar works, Messling said. The Paris show includes a handful of portraits of ancient Rome's legendary Lucretia, as well as allegories of charity and other virtues.

Mặc dù ông không bao giờ vẽ bản sao chính xác của các bức tranh, ông "là một doanh nhân" mà vì lý do thương mại thường vẽ nhanh một số tác phẩm rất giống nhau, Messling cho biết. Cuộc triển lãm Paris bao gồm một số ít các bức chân dung Lucretia huyền thoại của La Mã cổ đại, cũng như lời phúng dụ về làm từ thiện và các đức hạnh khác.



The later paintings bear Cranach's coat of arms - a winged snake - though it's impossible to determine how many of the 1,000 paintings attributed to the him were executed by the master himself and how many were produced, Warhol-style, by his 15 strong workshops, Messling said.

Các bức tranh sau này có in gia huy của Cranach - một con rắn có cánh - mặc dù nó không thể xác định bao nhiêu trong số 1.000 bức tranh được cho là của ông là do họa sĩ bực thầy này thực hiện và bao nhiêu đã được sản xuất, mang phong cách Warhol, bởi 15 xưởng vẽ hùng mạnh của ông, Messling nói.

Many of the paintings in the show are displayed alongside similar works by Cranach's contemporaries from Italy and Flanders, as well as the German maestro Durer. While it's clear Cranach heavily borrowed from these works, often mimicking the same composition, he and his atelier still gave their paintings their own signature touch.

Nhiều trong số những bức tranh trong triển lãm trưng bày cùng với tác phẩm tương tự của các họa sỹ cùng thời với Cranach từ Ý và Flanders, như danh họa Đức Durer. Trong khi rõ ràng Cranach vay mượn nhiều từ những tác phẩm này, thường bắt chước cùng một bố cục, ông và các xưởng của ông vẫn ghi chữ ký của mình lên các bức tranh.

"Even people who don't know the name Cranach ... do recognize his art," Messling said. "Cranach's one of the very few artists that really created a style that is still recognizable. You can put him next to Picasso in this regard."

"Ngay cả những người không biết đến tên tuổi Cranach ... cũng thực sự công nhận nghệ thuật của ông," Messling nói. "Cranach là một trong rất ít nghệ sĩ mà thực sự tạo ra một phong cách mà vẫn còn được công nhận. Bạn có thể đặt ông bên cạnh Picasso về khia cạnh này."

In a sign of the growing appreciation for Cranach, the Louvre Museum recently paid €4 million ($5 million) for his "Three Graces," featuring blond nudes wearing heavy gold chains round their necks, one sporting a red velvet saucer hat, Messling said. One quarter of the funds used for the purchase were raised through an unusual donation campaign that saw individuals and companies make gifts online.

The show runs through May 23.

Trong một dấu hiệu có sự ngày càng tăng giá tranh của Cranach, Bảo tàng Louvre gần đây đã trả tiền 4.000.000 € ($ 5 triệu USD) cho mình "Tam Đại Mỹ nhân," vẽ những thiếu nữ tóc vàng khỏa thân đeo dây chuyền vàng nặng quạnh cổ của họ, một người đội một cái mũ nhung đỏ hình đĩa, Messling nói. Một phần tư của quỹ được sử dụng để mua bức tranh được quyên góp thông qua một chiến dịch hảo tâm đặc biệt gồm các cá nhân và công ty làm góp tặng trực tuyến.



Triển lãm kéo dài đến hết ngày 23 tháng 5.

Translated by nguyenquangy@gmail.com





Bức Ngụ ngôn về công lý (1537)


Tự họa của Albrecht Durer – người khổng lồ đã che khuất Cranach


Salome (với đầu của John the Baptist)


Adam và Eve (vẽ khoảng 1510)


Thời hoàng kim, tác phẩm của Cranach