MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Saturday, February 4, 2012

The human hourglass: The Romanian model who has just a 20-INCH waist - Người mẫu eo siêu nhỏ

The human hourglass: The Romanian model who has just a 20-INCH waist


Hourglass: Ioana Spangenberg's waist is an incredible 20-inches

Hourglass: Ioana Spangenberg's waist is an incredible 20-inches and she weighs just six stone

A model with a waist of just 20 inches has insisted she eats three square meals a day, including fatty foods such as crisps, pizza and kebas.

Ioana Spangenberg, 30, measures in at 5ft 6 inches tall, weighing six stone.

The model told The Sun: 'No one seems to believe it, but every day i eat three big meals and I snack on chocolate and crisps all the time.

'I just have a small stomach. It's a bit like a gastric band, if I eat too much I feel sick'.

Mrs Spangenberg was born a a very normal weight of seven pounds, and only saw her body transform into what it is now when she was a teenager.

When she was 13 she would get friends to put their hands completely around her 15in waist.

She says she has tried to fatten up, eating sweets like Mars bars to do so, but to no avail.

'In Romania it is better to be overweight, because that means you are from a wealthy family.'

It was only in 2006 when she met her German husband Jan, that she says she finally became comfortable in her own skin.

He encouraged her to become a model after photographs he posted of her online received a fantastic reaction.

'I would still like to gain weight so I don't look so shocking. And now that I live in Germany I can't get enough pizza or kebabs.'

Ioana weighs just six stone despite eating crisps, pizza and kebabs


Ioana Spangenberg

Ioana weighs just six stone despite she says eating fatty foods such as crisps, pizza and kebabs




Annual forecast 2012 DỰ BÁO TÌNH HÌNH THẾ GIỚI NĂM 2012




Annual forecast 2012

DỰ BÁO TÌNH HÌNH THẾ GIỚI NĂM 2012

STRATFOR

17 Jan 1212

STRATFOR

17 Jan 1212

There are periods when the international system undergoes radical shifts in a short time. The last such period was 1989-91. During that time, the Soviet empire collapsed. The Japanese economic miracle ended. The Maastricht Treaty creating contemporary Europe was signed. Tiananmen Square defined China as a market economy dominated by an unchallenged Communist Party, and so on.

Hệ thống quốc tế đã trải qua nhiều giai đoạn có những thay đổi cơ bản trong một thời gian ngắn. Giai đoạn mới nhất là năm 1989- 1991. Trong thời gian đó, Liên Xô sụp đổ, sự thần kỳ kinh tế của Nhật Bản chấm dứt, Hiệp ước Maastricht tạo nên châu Âu hiện nay được ký kết và Quảng trường Thiên An Môn xác định Trung Quốc là một nền kinh tế thị trường dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản…

Fundamental components of the international system shifted radically, changing the rules for the next 20 years.

Trong giai đoạn này, các thành phần cơ bản của hệ thống quốc tế đã biến đổi cơ bản, thay đổi các luật lệ cho 20 năm tiếp theo.

We are in a similar cycle, one that began in 2008 and is still playing out. In this period, the European Union has stopped functioning as it did five years ago and has yet to see its new form defined. China has moved into a difficult social and economic phase, with the global recession severely affecting its export-oriented economy and its products increasingly uncompetitive due to inflation. The US withdrawal from Iraq has created opportunities for an Iranian assertion of power that could change the balance of power in the region. The simultaneous shifts in Europe, China and the Middle East open the door to a new international framework replacing the one created in 1989-91.

Hiện nay thế giới đang ở trong một chu kỳ tương tự, được bắt đầu từ năm 2008 và đang tiếp tục diễn ra. Trong giai đoạn hiện nay, Mỹ rút quân khỏi Irắc tạo cơ hội cho Iran khẳng định sức mạnh có thể thay đổi cán cân sức mạnh ở Trung Đông; kinh tế Mỹ rơi vào vòng suy thoái và có nguy cơ mất ổn định xã hội. Liên minh châu Âu (EU) chấm dứt hoạt động như đã thực hiện cách đây 5 năm và phải xem xét hình mẫu mới. Trung Quốc bước vào giai đoạn kinh tế và xã hội khó khăn, do suy thoái toàn cầu ảnh hưởng đến nền kinh tế theo hướng xuất khẩu và các sản phẩm ngày càng mất cạnh tranh do lạm phát. Những thay đổi diễn ra đồng thời ở châu Âu, Trung Quốc và Trung Đông đang mở ra cánh cửa cho một khuôn khổ quốc tế mới thay thế hệ thống được tạo ra năm 1989-1991.

Our forecast for 2012 is framed by the idea that we are in the midst of what we might call a generational shift in the way the world works. The processes are still under way, and we will therefore have to consider the future of Europe, China and the Middle East in some detail before drawing a conclusion. The 2012 forecast is unique in that it is not a forecast for one year in a succession of years, all basically framed by the same realities. Rather, it is a year in which the individual forecasts point to a new generational reality and a redefinition of how the world works.

Dự báo của chúng tôi cho năm 2012 được đóng khung bởi ý tưởng rằng chúng ta đang ở giữa những gì chúng ta có thể gọi một sự thay đổi thế hệ về cách thức hoạt động của thế giới. Các quá trình vẫn còn diễn ra, và do đó chúng tôi sẽ phải xem xét tương lai của châu Âu, Trung Quốc và Trung Đông trong một cách chi tiết trước khi đưa ra kết luận. Dự báo năm 2012 lđộc đáo ở chỗ nó không phải là một dự đoán cho một năm trong một loạt các năm kế tiếp, mà tất cả về cơ bản đều bị đóng khung trong cùng một thực tế. Thay vào đó, nó là một năm, trong đó dự báo cá biệt chỉ ra một hiện thực thế hệ mới và xác định lại cách thức thế giới hoạt động.

2012 may not be the conclusion of this transformative process. Neither was 1991 the conclusion. However, just as 1991 was the year in which it became clear that the old world of the Cold War no longer functioned, 2012 is the year in which it will become clear that the post-Cold War world has come to an end, being replaced by changed players and changed dynamics.

2012 có thể không phải là sự kết thúc quá trình biến đổi này. Năm 1991 cũng thế. Tuy nhiên, cũng giống như 1991 là năm người ta thấy rõ ràng rằng thế giới cũ của Chiến tranh Lạnh không còn chức năng nữa, năm 2012 là năm dễ thấy rằng thế giới sau Chiến tranh Lạnh đã kết thúc, được thay thế bởi nhiều người chơi mới động lực mới.



Europe

The European Union and eurozone will survive 2012, and Europe’s financial crisis will stabilise, at least temporarily. However, Stratfor expects Europe to continue its long, painful slide into deepening recession. We expect accelerating capital flight out of peripheral European countries as investors in Europe and farther afield lose confidence in the European system. We expect financial support measures to be withdrawn on occasion to maintain pressure on governments to implement fiscal reforms, which will lead to financial scares.

Châu Âu

Năm 2012, Liên minh châu Âu (EU) và khu vực đồng euro sẽ tồn tại. Cuộc, khủng hoảng tài chính châu Âu sẽ đi vào ổn định hoặc ít nhất ổn định tạm thời, nhưng kinh tế tiếp tục suy thoái sâu sắc. Các nguồn đầu tư khổng lồ sẽ rút khỏi châu Âu do các nhà đầu tư ở trong và ngoài khu vực không tin tưởng hệ thống châu Âu. EU sẽ không sử dụng các biện pháp hỗ trợ tài chính nhằm ép chính phủ các nước tiến hành các cải cách hệ thống tài chính. Chúng tôi hy vọng các biện pháp hỗ trợ tài chính sẽ được thu hồi nhằm duy trì áp lực lên chính phủ để họ thực hiện cải cách tài chính, mà sẽ dẫn đến dè dặt về tài chính.

However, the driving force behind developments in Europe in 2012 will be political, not economic. Germany, seeing an opportunity in the ongoing financial crisis, is using its superior financial and economic position to attempt to alter the eurozone’s structure to its advantage. The core of this “reform” effort is to hardwire tight financial controls into as many European states as possible, both in a new intergovernmental treaty and in each state’s national constitution. Normally, we would predict failure for such an effort: sacrificing budgetary authority to an outside power would be the most dramatic sacrifice of state sovereignty yet in the European experiment – a sacrifice that most European governments would strongly resist. However, the Germans have six key advantages in 2012.

Nhưng động lực thúc đẩy đằng sau những phát triển trong năm 2012 ở châu Âu sẽ là chính trị chứ không phải kinh tế. Nhận thấy cơ hội trong cuộc khủng hoảng tài chính hiện nay, Đức đang sử dụng, sức mạnh kinh tế và tài chính nhằm thay đổi cơ cấu tổ chức của khu vực đồng euro theo hướng có lợi cho nước này. Cốt lõi của nỗ lực "cải cách" là kiểm soát tài chính chặt chẽ càng nhiều nước châu Âu càng tốt, được thể hiện cả trong hiệp ước liên chính phủ mới lẫn trong trong hiến pháp quốc gia của mỗi nước thành viên. Thông thường, chúng ta dự đoán nỗ lực như thế sẽ thất bại : hy sinh chủ quyền ngân sách cho một áp lực bên ngoài sẽ là sự hy sinh lớn lao nhất về của chủ quyền nhà nước trong thử nghiệm châu Âu - một sự hy sinh mà hầu hết các chính phủ châu Âu sẽ chống lại mạnh mẽ. Tuy nhiên, người Đức có sáu lợi thế quan trọng trong năm 2012.

First, there are very few scheduled electoral contests, so the general populace of most European states will not be consulted on the exercise. Of the eurozone states, only France, Slovakia and Slovenia face scheduled national elections. Out of these three, France is by far the most critical: the Franco-German partnership is the core of the European system, and any serious breach between the two would herald the end of the European Union. If Germany is to compromise on its efforts for anyone, it will be for France, and if France needs another country in order to secure its own position in Europe, it needs Germany. Consequently, the two have chosen to collaborate rather than compete thus far, and we expect their partnership to survive the year. Luckily for the German effort, French elections will be at the very beginning of the ratification process, so any possible modifications to the German plan will come early.

Trước tiên, có rất ít các cuộc tranh cử theo dự kiến, do đó, dân chúng nói chung của hầu hết các nước châu Âu sẽ không được hỏi ý kiến về việc này. Trong số các quốc gia khu vực đồng euro, chỉ có Pháp, Slovakia và Slovenia có bầu cử quốc gia theo dự kiến. Trong số này, Pháp là quan trọng nhất: quan hệ đối tác Pháp-Đức là cốt lõi của hệ thống châu Âu, và bất kỳ vi phạm nghiêm trọng nào giữa hai nước sẽ báo trước sự kết thúc của Liên minh châu Âu. Nếu Đức muốn có thỏa hiệp về nỗ lực với bất cứ nước nào, đó sẽ là Pháp, và nếu nước Pháp cần một quốc gia nào khác để bảo đảm vị trí riêng của mình tại châu Âu, nó cần có Đức. Do đó, cho đến nay, cả hai đã lựa chọn để cộng tác hơn là cạnh tranh, và chúng ta hy vọng quan hệ đối tác của họ để kéo dài trong năm nay. May mắn cho những nỗ lực của Đức, các cuộc bầu cử Pháp sẽ khởi đầu lúc bắt đầu quá trình phê chuẩn, do đó, bất kỳ sửa đổi có thể xảy ra với kế hoạch của Đức sẽ đến sớm.

Second, Germany only needs the approval of the 17 eurozone states – rather than the 27 members of the full European Union – to forward its plan with credibility. That the United Kingdom has already opted out is inconvenient for those seeking a pan-European process, but it does not derail the German effort.

Thứ hai, Đức chỉ cần sự chấp thuận của 17 quốc gia khu vực đồng euro thay vì đầy đủ 27 thành viên của Liên minh châu Âu để đưa kế hoạch của mình tới chỗ chấp thuận. Việc Vương quốc Anh đã chọn không tham gia gây bất tiện cho những nước tìm kiếm một quá trình toàn châu Âu, nhưng nó không làm hỏng các nỗ lực của Đức.

Third, the process of approving a treaty such as this will take significant time, and some aspects of the reform process can be pushed back. European leaders are expected to sign the new treaty in March, and the rest of the year and some of 2013 will be used to seek ratification by individual countries. Amending national constitutions to satisfy Germany will be the bitterest part of the process, but much of that can be put off until 2013, and judgement by European institutions over how the revision process was handled comes still later. Such delays allow political leaders the option of pushing back the most politically risky portions of the process for months or years.

Thứ ba, quá trình phê duyệt một hiệp ước như thế này sẽ mất thời gian đáng kể, và một số khía cạnh của quá trình cải cách có thể bị đẩy lùi. Các nhà lãnh đạo châu Âu dự kiến ​​sẽ ký hiệp ước mới vào tháng Ba, và phần còn lại của năm và một phần năm 2013 sẽ được sử dụng để tìm kiếm sự phê chuẩn của từng quốc gia. Sửa đổi hiến pháp quốc gia để đáp ứng đề nghị của Đức sẽ là một phần cay đắng của quá trình này, nhưng có thể trì hoãn cho đến năm 2013, và phán xét ​​của các thể chế châu Âu về cách thức tiến hành quá trình sửa đổi còn muộn hơn nữa. Sự chậm trễ như vậy cho phép các nhà lãnh đạo chính trị tùy chọn trì hoãn phần chính trị nguy hiểm nhất của quá trình này nhiều tháng hoặc nhiều năm.

Fourth, the Germans are willing to apply significant pressure. Nearly all EU states count Germany as the largest destination for their exports, and such exports are critical for local employment. In 2011, Germany used its superior economic and financial position as leverage to help ease the elected leaderships of Greece and Italy out of office, replacing them with unelected former EU bureaucrats who are now working to implement aspects of the German programme. Similar pressures could be brought to bear against additional states in 2012.

Thứ tư, Đức sẵn sàng tạo áp lực đáng kể. Gần như tất cả các nước EU đều phụ thuộc Đức là điểm đến lớn nhất cho xuất khẩu của họ, và xuất khẩu rất quan trọng cho việc làm tại địa phương. Năm 2011, Đức đã sử dụng vị trí kinh tế và tài chính ưu thế của nó như là đòn bẩy để loại các lãnh đạo được bầu của Hy Lạp và Italia ra khỏi chức vụ, thay thế họ bằng các cựu quan chức EU không do dân cử mà hiện đang làm việc thực hiện thực hóa các bình diện khác nhau trong chương trình của Đức. Áp lực tương tự có thể được đưa ra đối với các quốc gia mới bổ sung vào năm 2012.

Those most likely to clash with Germany are Ireland, Finland, the Netherlands and Spain. Ireland wants the terms of its bailout programme to be softened and is threatening a national referendum that could derail the ratification process. Finland’s laws require parliamentary approval by a two-thirds majority for some aspects of ratification. The normally pro-European government of the Netherlands is a weak coalition that can only rule with the support of other parties, one of which is strongly euroskeptic. Spain must attempt the most painful austerity efforts of any non-bailout state if the reform process is to have credibility – and it must do so amid record-high unemployment and a shrinking economy. Also, if Greece decides to hold new elections in 2012, European stakeholders will attempt to ensure that the new government in Athens does not end its collaboration with the European Central Bank (ECB), European Commission and International Monetary Fund. None of these issues will force an automatic confrontation, but all will have to be managed to ensure successful ratification, and the Germans have demonstrated that they have many tools with which to compel other governments.

Những nước có nhiều khả năng xung đột với Đức là Ireland, Phần Lan, Hà Lan và Tây Ban Nha. Ireland muốn các điều khoản của chương trình cứu trợ tài chính của mình được làm mềm đi và đang đe dọa một cuộc trưng cầu dân ý quốc gia mà có thể làm hỏng quá trình phê chuẩn. Pháp luật của Phần Lan yêu cầu quốc hội chấp thuận bởi đa số hai phần ba cho một số phê chuẩn nhất định. Chính phủ châu Âu của Hà Lan là một liên minh yếu kém mà chỉ có thể cầm quyền khi liên minh với các phe phái khác, một trong số đó là phê phán EU mạnh mẽ. Tây Ban Nha phải cố gắng nỗ lực thắt lưng buộc bụng đau đớn như một quốc gia không được cứu trợ tài chính nếu quá trình cải cách này được thông qua - và nước này phải thực hiện điều đó trong bối cảnh tỷ lệ thất nghiệp cao kỷ lục và một nền kinh tế suy giảm. Ngoài ra, nếu Hy Lạp quyết định tổ chức các cuộc bầu cử mới vào năm 2012, các thành viên châu Âu khác sẽ cố gắng để đảm bảo rằng chính phủ mới ở Athens không kết thúc sự hợp tác với Ngân hàng Trung ương châu Âu (ECB), Ủy ban châu Âu và Quỹ Tiền tệ quốc tế. Không có vấn đề nào trong những vấn đề này sẽ bức ép một cuộc đối đầu tự động, mà tất cả sẽ được quản lý để đảm bảo việc phê chuẩn thành công, và người Đức đã chứng minh rằng họ có nhiều công cụ để thúc ép các chính phủ khác.

Fifth, the Europeans are scared, which makes them willing to do things they would not normally do – such as implementing austerity and ratifying treaties they dislike. Agreeing to sacrifice sovereignty in principle to maintain the European economic system in practice will seem a reasonable trade. The real political crisis will not come until the sacrifice of sovereignty moves from the realm of theory to application, but that will not occur in 2012. In many ways, the political pliability of European governments now is all about staving off unbearable economic catastrophe for another day.

Thứ năm, dân châu Âu đang sợ hãi, điều này khiến họ sẵn sàng làm những điều bình thường họ sẽ không làm - chẳng hạn như thực hiện thắt lưng buộc bụng và phê chuẩn các điều ước quốc tế mà họ không thích. Đồng ý hy sinh chủ quyền trên nguyên tắc để duy trì hệ thống kinh tế châu Âu trong thực tế dường như là một trao đổi hợp lý. Cuộc khủng hoảng chính trị thực sự sẽ không đến cho đến khi sự hy sinh chủ quyền từ bỏ lý thuyết để đi sang ứng dụng, nhưng điều đó sẽ không xảy ra trong năm 2012. Trong nhiều phương diện, tính linh hoạt chính trị của các chính phủ châu Âu bây giờ là toàn tâm toàn ý tìm cách chặn đứng thảm họa kinh tế không thể chịu đựng từng ngày một.

The economic deferment of that pain is the sixth German advantage. Here, the primary player is the ECB. The financial crisis has two aspects: over-indebted European governments are lurching toward defaults that would collapse the European system, and European banks (the largest purchasers of European government debt) are broadly insolvent – their collapse would similarly break apart the European system. In December, the ECB indicated that it was willing to put up €20 billion ($28 billion) a week for sovereign bond purchases on secondary markets to support struggling eurozone governments, while extending low-interest, long-term liquidity loans to European banks in unlimited volumes. The bond programme is large enough to potentially purchase three-fourths of all expected eurozone government debt issuances for 2012, while the first day of the loan programme extended €490 billion in fresh credit to ailing banks.

Trì hoãn kinh tế đối với nỗi đau đớn đó là lợi thế thứ sáu của Đức. Ở đây, cầu thủ chính là ECB. Cuộc khủng hoảng tài chính có hai khía cạnh: các chính phủ châu Âu mắc nợ công quá mức đang đe dọa sụp đổ hệ thống châu Âu, và các ngân hàng châu Âu (người mua nợ lớn nhất của các chính phủ châu Âu) rõ ràng mất khả năng thanh toán - sự sụp đổ của chúng tương tự như vậy sẽ phá vỡ hệ thống châu Âu. Trong tháng mười hai, ECB cho biết đã sẵn sàng để dành €20 tỷ ($28 tỷ đô-la) một tuần để mua trái phiếu quốc gia trên thị trường thứ cấp để hỗ trợ cho các chính phủ khu vực đồng euro đang phải vật vã, trong khi mở rộng lãi suất thấp, cho các ngân hàng châu Âu vay thanh khoản dài hạn với khối lượng không giới hạn. Các chương trình trái phiếu là đủ lớn để có khả năng mua ba phần tư nợ của tất cả các chính phủ khu vực đồng euro mà dự kiến phát hành vào năm 2012, trong khi ngày đầu tiên của chương trình cho vay sẽ cung cấp €490 tỷ trong khoản tín dụng mới đối với các ngân hàng ốm yếu.

Together these two measures make a eurozone financial meltdown highly unlikely in 2012, but they will greatly degrade European competitiveness and efficiency. That will be a problem for another time, though. For now, ECB actions are buying economic and political breathing room: economic in that austerity efforts can be somewhat softer than they would otherwise need to be, and political in that there is a feeling that Germany is willing to compromise somewhat on the issues of budgetary discipline today in order to achieve its broader goals of budgetary control tomorrow. Therefore, while the financial support is not exactly buying good will from other European states, it is certainly buying time.

Thực hiện cả hai biện pháp thì sẽ không thể có một cuộc khủng hoảng tài chính khu vực châu Âu trong năm 2012, nhưng họ sẽ làm suy giảm đáng kể năng lực cạnh tranh và hiệu quả của châu Âu. Mặc dù vậy, nó sẽ là một vấn đề ở một thời điểm khác. Ngay bây giờ, hành động của ECB mua khoảng trống để hít thở cho kinh tế và chính trị: kinh tế ở chỗ nỗ lực thắt lưng buộc bụng có thể làm mềm hơn đôi chút so với cần phải có nếu làm khác đi, và chính trị ở chỗ người ta có cảm giác rằng Đức là sẵn sàng thỏa hiệp một chút về các vấn đề kỷ luật ngân sách ngày hôm nay để đạt được mục tiêu rộng lớn hơn của kiểm soát ngân sách vào ngày mai. Vì vậy, trong khi sự hỗ trợ tài chính không đích xác mua được thiện chí từ các nước châu Âu khác, thì nó chắc chắn mua được thời gian.

As the ratification process proceeds, European hostility toward Germany and Brussels will increase. Internationally, the key theme will be states attempting to protect themselves from what they see as a growing – and unwelcome – German intrusion into their internal affairs. At the national level, the deepening recession will translate into general anger toward the government’s announced austerity measures. The relative dearth of elections will deny that anger its normal release valve of centrist opposition parties, emboldening nationalist and extremist movements and leading to social unrest.

Khi quá trình phê chuẩn diễn ra, thù địch của châu Âu đối với Đức và Brussels sẽ tăng lên. Về mặt quốc tế, chủ đề chính sẽ là các quốc gia cố gắng bảo vệ mình khỏi những gì họ xem như là một sự can thiệp của nước Đức - đang gia tăng và không được chào đón - vào công việc nội bộ của họ. Ở cấp quốc gia, sự suy thoái trầm trọng sẽ chuyển thành sự tức giận của quần chúng đối với các biện pháp thắt lưng buộc bụng mà chính phủ công bố. Tình trạng thiếu vắng các cuộc bầu cử sẽ phủ nhận rằng sự tức giận là van xả thông thường của các phe phái đối lập ôn hòa, khuyến khích các phong trào dân tộc chủ nghĩa và cực đoan khiến dẫn đến bất ổn xã hội.

Political and financial turbulence will persist within this framework as Germany negotiates the new treaty with other eurozone countries. Though the core of these negotiations is a highly contentious abdication of national fiscal sovereignty, Europe is highly likely to adopt the new treaty since a perceived failure would dramatically accelerate the collapse of EU political structures and implementation will not happen in 2012.

Rối loạn chính trị và tài chính sẽ tồn tại khuôn khổ này khi Đức đàm phán với các nước khác thuộc khu vực đồng euro về hiệp ước mới. Mặc dù cốt lõi của các cuộc đàm phán đó là từ bỏ chủ quyền tài chính quốc gia, nhưng châu Âu có khả năng chấp nhận hiệp ước mới, bởi vì nếu thất bại sẽ làm tăng khả năng sụp đổ cơ cấu tổ chức chính trị của EU và việc thực hiện sẽ không diễn ra trong năm 2012.

Former Soviet Union - Russia’s challenges

In 2012, the Kremlin will face numerous challenges: social unrest, restructuring Russia’s political makeup (both inside and outside of the Kremlin) and major economic shifts due to the crisis in Europe. The social unrest seen at the end of 2011 will continue festering throughout the presidential elections in 2012. Kremlin chief Vladimir Putin will have to reshape the political landscape from one dominated by his party to one that accounts for the increasing support for the nationalists and a new class of young, liberal activists. Simultaneously, Putin will restructure his inner circle of Kremlin loyalists, who have allowed infighting to divert their attention from their roles in tackling Russia’s social unrest and financial problems. None of this will significantly diminish Putin’s authority. The Kremlin will also have to adjust its economy in 2012 to accommodate changes in previous plans involving billions of dollars in investments from Europe in some of Russia’s most strategic sectors. The crisis in Europe means any such investments will be significantly reduced, so the Kremlin will have to restructure the economic plans for its modernisation and privatisation programmes and fund many of the projects itself. Putin will be able to navigate through these obstacles, though they will take up much of the Kremlin’s attention. None of these factors will fundamentally change Russia’s direction either domestically or in its foreign policy.

Nga

Năm 2012, Nga sẽ có một số thách thức như mất ổn định xã hội, tổ chức lại cơ cấu chính trị và thay đổi kinh tế lớn do cuộc khủng hoảng châu Âu gây nên. Mất ổn định xã hội, như đã thấy cuối năm 2011, sẽ tiếp tục trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2012. Ông Putin sẽ tổ chức lại cơ cấu chính trị từ một cơ cấu chủ yếu do đảng của ông ta thống trị thành bức tranh được sự ủng hộ của những người dân tộc chủ nghĩa, tầng lớp thanh niên và các nhà hoạt động tự do mới. Ông Putin cũng sẽ chấn chỉnh đội ngũ lãnh đạo ở Cremli để ngăn chặn mất ổn định xã hội và các khó khăn tài chính củá Nga. Cremli sẽ điều chỉnh nền kinh tế để tạo nên những thay đổi trong các kế hoạch đầu tư trước đây liên quan đến nhiều tỷ USD từ châu Âu trên một số lĩnh vực chiến lược của Nga. Cuộc khủng hoảng châu Âu có nghĩa là bất cứ khoản đầu tư nào cũng sẽ giảm mạnh, vì thế Cremli phải điều chỉnh các kế hoạch kinh tế phù hợp với các chương trình hiện đại hóa và tư nhân hóa của Nga và tự cung cấp vốn cho nhiều dự án. Ông Putin có thể tìm thấy hướng đi thông qua những trở ngại đó, mặc dù chúng sẽ thu hút phần lớn sự chú ý của Cremli. Nhưng không nhân tố nào trong các nhân tố đó sẽ làm thay đổi phương hướng chính sách đối nội và đối ngoại của Nga.

Russian resurgence

Russia will continue building its influence in its former Soviet periphery in 2012, particularly by institutionalising its relationships with many former Soviet states. Russia will build upon its Customs Union with Belarus and Kazakhstan as it evolves into the Common Economic Space (CES). This larger institution will allow the scope of Russia’s influence over Minsk and Astana, as well as new member countries such as Kyrgyzstan and possibly Tajikistan, to expand from the economic sphere into politics and security as Moscow lays the groundwork for the eventual formation of the Eurasian Union, which it is hoping to start around 2015.

Nga trổi lên

Nga sẽ tiếp tục tăng ảnh hưởng ở các nước thuộc Liên Xô trước đây bằng cách thiết lập Liên minh thuế quan với Bêlarút và Cadắcxtan và Liên minh này phát triển thành Không gian Kinh tế Chung (CES). Tổ chức lớn hơn này sẽ cho phép Nga mở rộng phạm vi ảnh hưởng ở Minxcơ và Axtana cũng như các nước thành viên mới như Cưrơgưxtan và khả năng cả Tátgikixtan nhằm mở rộng phạm vi kinh tế sang chính trị và an ninh để Mátxơva đặt nền móng thành lập Liên minh Âu-Á mà Nga đang hy vọng bắt đầu vào năm 2015.

As Ukraine’s chances to grow closer to the European Union decrease, Kiev will realise that Moscow is the only outside power it can turn to. Russia will be able to take advantage of Ukraine’s inability to manoeuvre and will gain access to strategic Ukrainian assets, possibly including minority control in its natural gas transit system. However, Ukraine will continue to resist the institutionalisation of Russia’s influence via the CES by maintaining a degree of cooperation with the West.

Khi cơ hội để Ucraina tham gia EU giảm, Kiép sẽ nhận ra rằng Mátxcơva là cường quốc bên ngoài duy nhất có thể hướng tới. Nga có thể tận dụng cơ hội để hành động và thâm nhập các tài sản chiến lược của Ucraina, kể cả kiểm soát hệ thống quá cảnh khí đốt tự nhiên của Ucraina. Nhưng Ucraina sẽ tiếp tục chống lại ảnh hưởng của Nga qua CES bằng cách duy trì mức độ hợp tác với phương Tây.

In the Baltic countries – which, unlike other former Soviet states, are committed members of NATO and the European Union – Russia’s ultimate goal is to neutralise the countries’ pro-Western and anti-Russian policies, a goal it will make progress toward in Latvia in 2012. It will face setbacks in Lithuania, but Lithuania will not be able to seriously challenge Russia’s manoeuvres in the region because of ongoing difficulties for its primary supporters: NATO and the European Union.

Tại các nước Baltic - , khác với các quốc gia Liên cũ khác, các thành viên cam kết của NATO và Liên minh châu Âu - mục tiêu tối hậu của Nga là trung lập hóa các chính sách ủng hộ phương Tây và chống Nga của các quốc gia này, một mục tiêu Nga sẽ xúc tiến bộ với Latviavào năm 2012. Nó sẽ phải đối mặt với thất bại ở Lithuania, nhưng Lithuania sẽ không thể thách thức nghiêm trọng các cuộc động thái của Nga ở khu vực vì những khó khăn đang diễn ra với khối ủng hộ chính của nó: NATO và Liên minh châu Âu.

Russia and the West

Russia will continue managing various crises with the West – mainly the United States and NATO – while shaping its relationships in Europe. Moscow and Washington will continue their standoff over ballistic missile defence and US support for Central Europe, and Moscow will react to the ongoing row by increasing security pressure on Central Europe and bolstering its economic presence in the region. Russia will use these crises as an opportunity to deepen divisions among the Europeans, between the Europeans and the United States, and within NATO while promoting the perception that Russia is being forced to act aggressively. The security situation will become tenser, and Russia will attempt to push these crises with the United States to the brink without actually rupturing relations – a difficult balance.

Nga và Phương Tây

Nga sẽ tiếp tục quản lý các cuộc khủng hoảng khác nhau với phương Tây, chủ yếu Mỹ và NATO, đồng thời đẩy mạnh quan hệ với các nước châu Âu. Mátxcơva và Oasinhtơn sẽ tiếp tục đối đầu về phòng thủ tên lửa đạn đạo, sự ủng hộ của Mỹ đối với Trung Âu, và Mátxcơva sẽ tăng sức ép an ninh đối với Trung Âu và tăng cường hiện diện kinh tế trong khu vực. Nga sẽ sử dụng các cuộc khủng hoảng này như một cơ hội để chia rẽ các nước châu Âu và giữa châu Âu với Mỹ và trong NATO, đồng thời thúc đẩy nhận thức rằng Nga bị bắt buộc phải hành động mạnh mẽ. Tình hình an ninh sẽ căng thẳng hơn và Nga có ý định thúc đẩy cuộc khủng hoảng này với Mỹ đến bên bờ vực nhưng không cắt đứt các mối quan hệ.

Russia will also use the financial and political crises in Europe to bolster its influence in strategic countries and sectors. Moscow and Berlin will continue their close relationship, especially in economic matters and security, but Russia will focus more on Central Europe in areas of security and energy and in picking up assets. There is no real counter to Russia in Europe, as the Europeans will be absorbed with domestic and EU issues. But this does not mean Russia has a free pass, as it must still manage the domestic effects of its neighbours’ crisis.

Nga cũng sẽ sử dụng cuộc khủng hoảng tài chính và chính trị ở châu Âu để tăng ảnh hưởng ở các nước và khu vực chiến lược. Mátxcơva và Béclin sẽ tiếp tục quan hệ chặt chẽ, đặc biệt trên lĩnh vực kinh tế và an ninh, nhưng Nga sẽ chú trọng hơn đến các lĩnh vực an ninh và năng lượng ở Trung Âu. Các nước châu Âu sẽ không phản đối Nga mạnh mẽ do họ bận rộn với các vấn đề của EU và trong nước. Nhưng điều này không có nghĩa Nga được tự do hành động vì Mátxcơva vẫn phải quản lý các tác động do cuộc khủng hoảng của các nước láng giềng gây nên.

Central Asia

Numerous factors will undermine Central Asia’s stability in 2012, but they will not lead to a major breaking point in the region this year. Protests over deteriorating economic conditions will occur throughout the region, particularly in Kazakhstan, though these will be contained to the region and will not result in overly disruptive violence. Serious issues in Kazakhstan’s banking sector could lead to a financial crisis, though the government will be able to manage the difficulties and contain it during 2012 by using the oil revenues it has saved up.

Trung Á

Một số nhân tố sẽ gây mất ổn định ở Trung Á trong năm 2012. Các cuộc biểu tình phản đối điều kiện kinh tế ngày càng tồi tệ sẽ diễn ra khăp khu vực, đặc biệt ở Cadắcxtan, mặc dù không dẫn đến tình trạng bạo lực gây gián đoạn lớn cho khu vực. vấn đề nghiêm trọng của khu vực ngân hàng ở Cadắcxtan có thể dẫn đến cuộc khủng hoảng tài chính, bất chấp chính phủ có thể kiểm soát và ngăn chặn các khó khăn đó trong năm 2012 bằng cách sử dụng nguồn thu dầu lửa để ổn định tình hình, vấn đề bức thiết hơn là hoạt động của các phiến quân Hồi giáo trong khu vực.

The more pressing problem is the rising Islamist militancy in the region. Sporadic attacks will continue in Kazakhstan, and Kyrgyzstan, Tajikistan and Uzbekistan could see an increase in attacks. However, these attacks will not achieve their strategic goal of overthrowing regimes or coalesce into a transnational movement capable of destabilising the region. In addition to these security tensions, looming successions for the longtime leaders in Kazakhstan and Uzbekistan will create political tensions, but barring the death of either leader, no major political upheavals are expected.

Các cuộc tấn công sẽ tiếp tục xảy ra lẻ tẻ ở Cadắcxtan, nhưng xuất hiện nhiều ở Cưrơgưxtan, Tátgikixtan và Udơbêkixtan. Tất nhiên các cuộc tấn công đó sẽ không đạt được mục tiêu chiến lược nhằm lật đổ các chế độ hoặc phát triển thành phong trào xuyên quốc gia có khả năng gây mất ổn định khu vực. Bên cạnh những căng thẳng an ninh, việc chuyển giao lãnh đạo sắp tới của các nhà lãnh đạo ở Cadắcxtan và Udơbêkixtan sẽ tạo nên căng thẳng chính trị khác.

Middle East

Iran and the Saudi dilemma

Iran’s efforts to expand its influence will be the primary issue for the Middle East in 2012. The US military withdrawal from Iraq has rendered Iran the pre-eminent military power in the Persian Gulf, but Tehran cannot count on the United States being as constrained beyond this year, and Turkey, Iran’s natural regional counterweight, is rising steadily, albeit slowly. Iran’s efforts to consolidate and extend its regional influence must therefore accelerate this year before its window of opportunity closes. Iran will still be operating under heavy constraints, however, and will therefore be unable to fundamentally alter the politics of the region in its favour.

Trung Đông

Iran và Arập Xêút

Nỗ lực mở rộng ảnh hưởng của Iran sẽ là vấn đề chủ yếu ở Trung Đông năm 2012. Hành động rút quân khỏi Irắc của Mỹ đã tạo lợi thế cho sức mạnh quân sự của Iran ở Vùng Vịnh, nhưng Iran không thể hy vọng Mỹ bị hạn chế sức mạnh trong năm 2012 và Thổ Nhĩ Kỳ, một đối trọng khu vực tự nhiên của Iran, đang phát triển vững chắc, mặc dù chậm. Vì vậy nỗ lực củng cố và mở rộng ảnh hưởng khu vực của Iran sẽ được đẩy mạnh năm nay trước khi cánh cửa cơ hội khép lại. Nhưng Iran vẫn hoạt động trong điều kiện hạn chế và về cơ bản không thể thay đổi tình hình chính trị của khu vực theo hướng có lợi cho họ.

Iran’s regional expansion will be felt most deeply by Saudi Arabia. The Saudi royals now doubt that the United States has the ability or the willingness to fully guarantee Riyadh’s interests. Adding to Saudi Arabia’s vulnerabilities, the Gulf Cooperation Council states fear that if Iran is not contained within Iraq, it will exploit continued Shiite unrest in Bahrain and in Saudi Arabia’s Shia-concentrated, oil-rich Eastern Province.

Arập Xêút sẽ nhận thấy sự bành trướng khu vực của Iran rõ nhất. Hiện nay, Chính phủ Arập Xêút không tin Mỹ có khả năng hoặc sẵn sàng bảo đảm hoàn toàn các lợi ích của Riát. Bên cạnh điểm yếu của Arập Xêút, các nước Hội đồng Hợp tác Vùng Vịnh sợ rằng nếu không bị ngăn chặn, Iran sẽ sử dụng cộng đồng người Shiite gây mất ổn định ở Baranh và tỉnh phía Đông có nhiều dầu lửa mà chủ yếu người Shiite sinh sống của Arập Xêút.

In 2012, Saudi Arabia will lead efforts to shore up and consolidate the defences of Gulf Cooperation Council members to try to ward off the threat posed by Iran, but such efforts will not be a sufficient replacement for the United States and the role it plays as a security guarantor. A critical part of Iran’s regional agenda for the year will be to force Riyadh into an accommodation that benefits Iran and allows Saudi Arabia some reprieve. This could lead to temporary truces between the two adversaries, but given Iran’s constraints and limited timetable, Saudi Arabia is more likely to stay committed to the US security framework in the region – for lack of better options.

Arập Xêút: Năm 2012, Arập Xêút sẽ dẫn đầu các nỗ lực thúc đẩy các nước thành viên Hội đồng Hợp tác Vùng Vịnh ngăn chặn mối đe dọa của Iran, nhưng nỗ lực đó không thể thay thế vai trò của Mỹ – nước bảo đảm an ninh hiệu quả cho khu vực. Một phần quan trọng trong kế hoạch khu vực năm 2012 của Iran là buộc Riát trở thành khu vực có lợi cho Iran và cho phép Arập Xêút phần nào thoát khỏi nguy hiểm. Điều này có thể dẫn đến mối quan hệ nồng ấm tạm thời giữa hai nước thù địch, nhưng nhận thấy những hạn chế và thời gian có hạn của Iran, Arập Xêút có thể tiếp tục cam kết với khuôn khổ an ninh của Mỹ trong khu vực, vì không có lựa chọn nào tốt hơn.

Turmoil in Iraq and Syria

The effects of Iran’s expansion efforts will be most visible in Iraq and Syria. In Iraq, Iran’s main challenge is to consolidate Shiite power among several competing groups. As Iraq’s fractured Shiite leadership tries to solidify its influence with Iranian support, Iraq’s Sunni and Kurdish factions increasingly will be put on the defensive. This ethno-sectarian struggle and the security vacuum created by the US withdrawal will degrade Iraq’s overall security conditions. Meanwhile, Turkey will attempt to contain the spread of Iranian influence in northern Iraq by building up political, economic, military and intelligence assets.

Rối loạn tại Irắc và Xyri: Những tác động do nỗ lực bành trướng của Iran dễ nhận thấy tại Irắc và Xyri. Tại Irắc, thách thức chính của Iran là củng cố sức mạnh của người Shiite trong một số nhóm cạnh tranh. Do được sự hỗ trợ của Iran, giới lãnh đạo người Shiite, vốn bị chia rẽ, sẽ tìm cách tăng ảnh hưởng, trong khi,đó các phe phái người Sunni và người Cuốc ở Irắc sẽ rút vào phòng thủ. Cuộc tranh chấp phe phái sắc tộc này và khoảng trống an ninh xuất hiện sau khi Mỹ rút quân sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ an ninh của Irắc. Trong khi đó, Thổ Nhĩ Kỳ có ý đồ ngăn chặn ảnh hưởng của Iran tại khu vực Bắc Irắc bằng cách xây dựng nhiều cơ sở chính trị, kinh tế, quân sự và tình báo trong khu vực.

In Syria, the ultimate goal of Saudi Arabia, Turkey and the United States will be to disrupt Iran’s Shiite arc of influence by trying to crack Syrian President Bashar al Assad’s regime. However, without direct foreign military intervention, the Syrian regime is unlikely to collapse. Al Assad will continue to struggle in trying to stamp out domestic unrest. The regime’s limited options to deal with the crisis will force Syria to further rely on Iran for support, which will allow Tehran to reinforce its presence in the Mediterranean.

Tại Xyri, mục tiêu cuối cùng của Arập Xêút, Thổ Nhĩ Kỳ và Mỹ là phá vỡ vòng cung ảnh hưởng của người Shiite bằng cách chia cắt và lật đổ chế độ của Tổng thống Assad. Nhưng không có can thiệp quân sự trực tiếp của nước ngoài, chế độ Xyri sẽ không sụp đổ. Tổng thống Assad sẽ tiếp tục các nỗ lực dập tắt bạo loạn trong nước. Các lựa chọn giải quyết cuộc khủng hoảng rất hạn chế của chế độ sẽ buộc Xyri phải dựa vào sự giúp đỡ hơn nữa của Iran, từ đó cho phép Têhêran tăng ảnh hưởng ở Địa Trung Hải.

Stratfor cannot rule out the remote possibility that the al Assad clan will be coerced into a political exit. Such an outcome would risk inciting a sectarian struggle within the regime. Iran’s goal is for Syria to maintain a regime – regardless of who leads it – that will remain favourable to Iranian interests, but Iran’s ability to influence the situation is limited, and finding a replacement to hold the regime together will be difficult. It should be noted that the battle for Syria cannot take place without spilling over into Lebanon. In that regard, Lebanon faces a difficult year as proxy battles intensify between Iran and Saudi Arabia in the Levant.

Nhưng không loại trừ khả năng phe Tổng thống Assad buộc phải tìm lối thoát chính trị. Kết quả như vậy sẽ có nguy cơ dẫn đến một cuộc đấu tranh phe phái trong nội bộ chế độ. Mục tiêu của Iran là ủng hộ Xyri duy trì chế độ, bất chấp ai lãnh đạo chế độ đó cũng được, để mang lại lợi ích cho Iran, nhưng khả năng gây ảnh hưởng tình hình của Iran bị hạn chế, do đó tìm người thay thế để quản lý chế độ Xyri sẽ khó khăn. Hơn nữa, cuộc chiến Xyri không thể diễn ra mà không lan rộng đến Libăng. Vì vậy, Libăng sẽ đối mặt với một năm khó khăn do các cuộc chiến mượn tay kẻ khác ngày càng tăng giữạ Iran và Arập Xêút ở phía Đông Địa Trung Hải.

Turkey’s struggles

Overwhelmed by instability in its periphery, Turkey will continue to face significant challenges to its regional ascendency. Despite its rhetoric, Turkey will not undertake significant overt military action in Syria unless the United States leads the intervention – a scenario Stratfor regards as improbable – though it will continue efforts to mould an opposition in Syria and counterbalance Iranian influence in Iraq. Ankara will thus work to maintain a decent bilateral relationship with Tehran despite growing tensions between the two. Economic conditions in Europe will slow Turkey’s economic growth, Kurdish militancy in Turkey will remain a significant threat, and concerns over Turkish Prime Minister Recep Tayyip Erdogan’s health could turn the government’s focus inward as it tries to work through a contentious set of proposed constitutional changes. On the foreign policy front, Turkey will try to influence the rise of political Islamists, particularly in Egypt and Syria, but Ankara’s own constraints will prevent it from taking meaningful steps in that regard.

Thổ Nhĩ Kỳ:

Do mất ổn định trong khu vực, Thổ Nhĩ Kỳ sẽ tiếp tục đối mặt với nhiều thách thức quan trọng. Mặc dù nhiều lần tuyên bổ, nhưng Thổ Nhĩ Kỳ không thể thúc đẩy hành động quân sự ở Xyri trừ khi Mỹ can thiệp. Một mặt Thổ Nhĩ Kỳ sẽ tiếp tục ủng hộ phe đối lập ở Xyri và chống lại ảnh hưởng của Iran tại Irắc, mặt khác nước này sẽ tiếp tục duy trì mối quan hệ song phương với Têhêran bất chấp căng thẳng đang tăng giữa hai bên. Các điều kiện kinh tế ở châu Âu sẽ làm chậm tăng trưởng kinh tế của Thổ Nhĩ Kỳ. Các phiến quân người Cuốc ở Thổ Nhĩ Kỳ sẽ tiếp tục là mối đe dọa lớn và mối lo ngại về sức khoẻ của Thủ tướng Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erđogan có thể buộc Chính quyền Ancara chú ý đến các vấn đề trong nước để tìm cách thông qua những thay đổi hiến pháp như đã đề nghị. Trên mặt trận đối ngoại, Thổ Nhĩ Kỳ sẽ nỗ lực tăng ảnh hưởng với những người Hồi giáo hoạt động chính trị, đặc biệt tại Ai Cập và Xyri, nhưng nhiều hạn chế sẽ không cho phép Ancara áp dụng các biện pháp đối ngoại quan trọng.

Egypt’s political transition

Egypt’s turbulent political transition likely will give rise to a parliament with a significant Islamist presence, thereby complicating the ruling military elite’s hold on power. However, the democratic transition will be a partial one at best; the country’s fractious opposition and impotent parliament will continue to suffer from internal divisions and will be unable to overrule the military on issues of national strategic importance. Thus, the military will remain the de facto authority of the state.

Ai Cập

Quá độ chính trị hỗn loạn của Ai Cập có thể dẫn đến một quốc hội có nhiều người Hồi giáo,từ đó gầy khó khăn cho giới lãnh đạo quân sự đang nắm quyền. Phe đối lập và Quốc hội sẽ tiếp tục .chia rẽ nội bộ và không thể mạnh hơn quân đội về các vấn đề chiến lược quốc gia. Do đó, quân đội sẽ tiếp tục lãnh đạo nhà nước. Kinh tế khó khăn khiến quân đội ngày càng lo ngại sự chống đối chính trị.

Concerns over the country’s struggling economy will outweigh the military’s concerns over its political opposition. Egypt’s preoccupation with its economic and political issues will undermine its ability to patrol its Sinai buffer, leading to increased tensions with Israel. However, both sides will continue to maintain the peace treaty that has been the foundation of Israeli-Egyptian relations for the past generation.

Mối lo ngại của Ai Cập về kinh tế và chính trị sẽ ảnh hưởng đến khả năng kiểm soát khu đệm Sinai, dẫn đến căng thẳng với Ixraen. Nhưng hai bên sẽ tiếp tục duy trì hiệp ước hoà bình từng là cơ sở của mối quan hệ hai nước trong nhiều thập kỷ qua.

The Hamas agenda

Hamas will take advantage of the slowly growing political clout of Islamists throughout the region in hopes of presenting itself to neighbouring Arab governments and the West as a pragmatic and reconcilable political alternative to Fatah. These moves will help protect Hamas from the potential regime crisis in Syria (where its politburo is based) and bolster its relationships with Egypt, Jordan and Saudi Arabia. At the same time, Hamas will be on alert for tactical opportunities to undermine security in the Sinai Peninsula with the hope of creating a crisis between Egypt and Israel.

Kế hoạch của Hamas

Hamas sẽ chớp cơ hội ảnh hưởng ngày càng tăng của người Hồi giáo trong khu vực để khẳng định với các chính phủ Arập láng giềng và phương Tây rằng họ là tổ chức chính trị hòa giải và thực dụng đối với Fatah. Những biện pháp này sẽ giúp bảo vệ Hamas thoát khỏi cuộc khủng hoảng chế độ ở Xyri và thúc đẩy quạn hệ với Ai Cập, Gioócđani và Arập Xêút. Bên cạnh đó, Hamas có thể tận dụng cơ hội để phá hủy an ninh trên bán đảo Sinai với hy vọng tạo nên cuộc khủng hoảng giữa Ai Cập và Ixraen.

Egypt’s preoccupations and Hamas’ expanded room to manoeuvre will incentivise the Jordanian leadership to strengthen its ties with Hamas. It will also allow Jordan to manage its own unrest by building more credibility among Islamists, leverage its relations with Fatah and keep a tab on Hamas’ actions as the Jordanian monarchs adjust to changing regional dynamics.

Tình hình rắc rối của Ai Cập và nỗ lực tăng ảnh hưởng của Hamas sẽ khích lệ các nhà lãnh đạo Gioócđani thúc đẩy quan hệ với Hamas. Hành động đó cũng sẽ cho phép Gioócđani quản lý tình trạng mất ổn định của nước này bằng cách xây dựng lòng tin hơn nữa trong dân chúng Hồi giáo, đẩy mạnh quan hệ với Fatah và theo dõi các hoạt động của Hamas khi các nhà quân chủ Gioócđani điều chỉnh chính sách phù hợp với tình hình đang thay đổi trong khu vực.

East Asia

Three things will shape events in East Asia: China’s response to the economic crisis and possible social turmoil amid a leadership transition; the European Union’s debt crisis and economic slowdown sapping demand for East Asia’s exports; and regional interaction with the US re-engagement in the Asia-Pacific region.

Đông Á

Năm 2012, ba vấn đề sẽ tạo nên những sự kiện ở Đông Á gồm:

- Phản ứng của Trung Quốc trước cuộc khủng hoảng kinh tế và mất ổn định xã hội có khả năng xảy ra trong giai đoạn chuyển giao lãnh đạo;

- Cuộc khủng hoảng nợ và nhu cầu giảm của EU sẽ hạn chế xuất khẩu của Đông Á;

- Liên kết hành động của các nước khu vực và tái can dự của Mỹ ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương.

China

The 2008 financial crisis exposed the inherent weaknesses of the Chinese economy, which, like its East Asian powerhouse predecessors, largely was based on a growth model driven by exports and government-led investment. While Beijing had been aware for some time of the need to shift toward a more balanced economic model, the continued slump in Europe and fears of another global slowdown have forced the government to face the challenges of economic restructuring now, rather than constantly staving them off. Even in the best of times, the redirection of an economy the size of China’s would be difficult, but the pressure for change comes amid a leadership transition, when Beijing is particularly sensitive to any disruptions. With the politburo lineup changing in October and the new state leaders taking office in early 2013, the Communist Party of China (CPC) is focused on maintaining social stability to preserve the legacy of the outgoing leadership and solidify the legitimacy of the incoming leadership.

Trung Quốc

Cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008 cho thấy tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc chủ yếu nhờ xuất khẩu và đầu tư do Chính phủ lãnh đạo. Mặc dù Trung Quốc nhận thấy cần hướng tới nền kinh tế cân bằng hơn, nhưng kinh tế châu Âu tiếp tục sụt giảm và lo sợ kinh tế toàn cầu tiếp tục suy thoái, Chính phủ Trung Quốc sẽ vấp phải nhiều thách thức trong việc tổ chức lại nền kinh tế. Điều chỉnh quy mô kinh tế của Trung Quốc sẽ khó khăn đồng thời sức ép thay đổi tiếp tục diễn ra trong thời gian chuyển giao lãnh đạo. Do Bộ Chính trị Trung Quốc thay đổi lãnh đạo vào tháng 10/2012 và các nhà lãnh đạo mới sẽ nhậm chức đầu năm 2013, Trung Quốc sẽ tập trung duy trì ổn định xã hội để bảo vệ di sản của các nhà lãnh đạo trước đây và củng cố tính pháp lý của đội ngũ lãnh đạo mới.

A rapid drop in economic growth poses a serious threat to China in 2012; a modest slowdown is widely expected this year due to the weakening export sector, a slump in the real estate market, and investment and risks to the banking system. Beijing is betting the decline will remain at a manageable level – at least for a year of transition. The sharp drop in demand from Europe will harm the export sector in particular, with growth likely reduced to single digits. This declining external demand will threaten the already weakened export-oriented manufacturing industry, which has experienced rising costs in labour, raw materials and utilities as well as appreciating currency on top of its already thin-to-nonexistent profit margins. China will seek to compensate in part by refocusing on exports to the United States and expanding in emerging markets in Southeast Asia, Latin America or Africa, though this will not fully make up for the drop-off from Europe. Moreover, growing trade protectionism because of the economic downturn and political considerations – especially the upcoming US election season – will likely put Chinese manufacturers at the centre of trade frictions, making their position even more vulnerable. Beijing will employ traditional tools including targeted credit, tax reductions and direct subsidies to mitigate the risks of rising unemployment and bankruptcy in the financially strained manufacturing sector.

Tăng trưởng kinh tế giảm sẽ đe dọa Trung Quốc trong năm 2012. Tốc độ tăng trưởng vừa phải năm 2011 của Trung Quốc chủ yễu do khu vực xuất khẩu yếu kém, thị trường bất động sản và đầu tư giảm, nhiều rủi ro cho hệ thống ngân hàng. Kinh tế Trung Quốc sẽ tiếp tục suy giảm ở mức có thể quản lý, ít nhất trong năm chuyển giao lãnh đạo. Đáng chú ý, nhu cầu giảm mạnh ở châu Âu sẽ hạn chế xuất khẩu của Trung Quốc. Nhu cầu bên ngoài giảm sẽ đe dọa ngành công nghiệp theo hướng xuất khẩu vốn suy yếu do chi phí lao động, nhiên liệu thô… tăng. Trung Quốc sẽ tìm cách bổ sung bằng cách tiếp tục chú trọng xuất khẩu hàng hóa đến thị trường Mỹ và các thị trường mới nổi ở Đông Nam Á, Mỹ Latinh hoặc châu Phi, nhưng không thể khắc phục khoảng trống do giảm sút nhu cầu của châu Âu. Hơn nữa, chủ nghĩa bảo hộ thương mại của Mỹ ngày càng tăng do giảm sút kinh tể và những lý do chính trị, đặc biệt mùa bầu cử đang đến ở Mỹ, có khả năng đẩy các nhà sán xuất Trung Quốc vào trung tâm của mâu thuẫn thương mại, khiến vị thế của các nhà sản xuất Trung Quốc thậm chí suy yếu hơn. Do đó, Trung Quốc sẽ sử dụng các công cụ truyền thống, kể cả tín dụng, cắt giảm thuế và trợ cấp trực tiếp để hạn chế các rủi ro trong khu vực sản xuất do thất nghiệp và phá sản tăng.

While Beijing knows that rolling out another massive fiscal stimulus and bank loans as it did in 2008-09 is unsustainable and would put the economy at risk, it sees few other short-term options and thus will use government-led investment to sustain growth in 2012. Beijing will resume and launch a number of large infrastructure projects even at the expense of overcapacity and lack of productivity. However, accounting for around 10% of gross domestic product and a quarter of fixed investment, the decline in the real estate sector due to Beijing’s tightening measures since 2010 represents one of the largest threats to Beijing’s effort to stabilise growth. With affordable housing projects – Beijing’s plan to offset the negative consequences from falling real estate prices and weakening investment – unlikely to reach their designated goal, Beijing may have to selectively relax its real estate tightening policy in 2012 while trying to avoid overcompensating by causing a sharp market rebound or property price inflation. The ruling Communist Party had promised it would bring these issues under control; its failure to do so could undermine the Party’s credibility.

Mặc dù biết rằng hạn chế gói kích cầu tài chính và các khoản vay ngân hàng lớn như đã thực hiện năm 2008-2009 là khó có thể trụ vững và gây rủi ro cho kinh tế, nhưng Trung Quốc đã nhận thấy một số lựa chọn ngắn hạn khác, do đó Bắc Kinh sẽ sử dụng nguồn đầu tư do Chính phủ lãnh đạo để duy trì mức tăng trưởng trong năm 2012. Bắc Kinh sẽ tiếp tục và tung ra một số dự án cơ sở hạ tầng lớn. Nhưng với quy mô chiếm khoảng 10% GDP và 1/4 các khoản tiền đầu tư cố định, sự giảm sút của khu vực bất động sản do các biện pháp thắt chặt tài chính của Trung Quốc từ năm 2010 là một trong những mối đe dọa lớn nhất trong việc ổn định tăng trưởng. Khi các dự án nhà ở không đạt mục tiêu như đã đề ra, Trung Quốc có thể nới lỏng chính sách thắt chặt tài chính của khu vực bất động sản trong năm 2012, đồng thời cố gắng tránh các sai lầm như gây nên tác động tiêu cực của thị trường hoặc lạm phát giá bất động sản. Chính phủ Trung Quốc cam kết kiểm soát nghiêm ngặt các vấn đề đó nếu không sẽ ảnh hưởng đến uy tín của Nhà nước.

The continued high-level credit boom combined with the need to work out nonperforming loans (NPL) from the 2008-09 stimulus will bring China into heightened NPL risk. The actual NPL ratio may rise as high as 8-12% in the next few years. At least 4.6 trillion yuan ($729 billion) out of a government-estimated local debt of 10.7 trillion yuan is set to mature within two years, and Beijing expects 2.5 trillion to 3 trillion yuan of the total risk to turn sour. The NPL risk, the 2.1 trillion-yuan debt from investment in the railway system and the massive informal lending from the shadow banking system that grew significantly during Beijing’s credit tightening pose a systemic risk to the banking sector.

Bùng nổ tín dụng mức độ cao liên tục, cộng với sự cần thiết thanh toán các khoản vay đáo hạn (NPL) từ gói kích cầu năm 2008-2009 sẽ đẩy Trung Ọuốc vào rủi ro NPL cao hơn. Tỷ lệ NPL thực tế có thể tăng lên 8-12% trong vài năm tới. Ít nhất 4.600 tỷ nhân dân tệ (NDT) (729 tỷ USD) trong tổng số 10.700 tỷ NDT của các địa phương sẽ đến thời hạn thanh toán trong 2 năm và Bắc Kinh dự kiến 2.500-3.000 tỷ NDT đang có nguy cơ không thanh toán đúng thời hạn. Ngoài ra, món nợ 2.100 tỷ NDT từ khoản đầu tư cho hệ thống đường sắt cùng với các khoản cho vay không chính thức khổng lồ của hệ thống tín dụng đen sẽ tăng mạnh trong thời gian thắt chặt tín dụng của Chính phủ sẽ tạo nên rủi ro lớn cho khu vực ngân hàng.

Beijing may have to take some pre-emptive actions, such as refinancing measures or capital injections, in 2012 to ensure Chinese banks are able to maintain confidence in China’s financial system. China’s leaders, faced with near-term stabilising options and long-term deep reforms, will choose the former, postponing the crisis but amplifying it when it becomes unavoidable in the future.

Để đối phó với các mối đe dọa, năm 2012, chắc chắn Trung Quốc sẽ áp dụng một số hành động phòng ngừa như: tiếp tục cung cấp tài chính hoặc bơm thêm vốn để bảo đảm các ngân hàng có thể duy trì độ tin cậy trong hệ thống tài chính của Trung Quốc. Đứng trước các lựa chọn ổn định ngắn hạn và các cải cách sâu sắc dài hạn, các nhà lãnh đạo Trung Quốc sẽ cố làm chậm nhưng sẽ thổi phồng cuộc khủng hoảng đó khi nó trở thành vấn đề không thể tránh trong tưong lai.

Given the economic uncertainty and political sensitivity surrounding the leadership transition, political elites in Beijing will attempt consensus at the highest levels. As it learned from the Tiananmen Square incident, CPC factional infighting exploited at a sensitive time is a serious risk, and we expect to see measures to ensure ideological and cultural control throughout the Party and down through the rest of society. Meanwhile, the priority to ensure a smooth transition means Beijing will be much less tolerant of actions that could spread instability, though Beijing is also cultivating pre-emptive methods for social control, such as community-level management or providing carefully controlled outlets for expressing grievances to better manage the country’s social frustration, which will likely be exacerbated by the deteriorating economic situation.

Nhận thấy tính không vững chắc kinh tế và nhạy cảm chính trị đang nổi lên trong giai đoạn chuyển giao chính trị, các nhà lanh đạo ở Bắc Kinh có ý định duy trì sự đồng thuận ở các cấp cao nhất. Rút kinh nghiệm từ sự kiện Quảng trường Thiên An Môn, các nhà lãnh đạo Trung Quốc nhận thấy cuộc đấu tranh giữa các phái trong Đảng và Chính quyền ở thời điểm nhạy cảm là vấn đề nguy hiểm, do đó Bắc Kinh sẽ áp dụng các biện pháp tăng cường kiểm soát tư tưởng và văn hóa trong Đảng cũng như toàn xã hội. Đồng thời, để bảo đảm việc chuyển giao lãnh đạo êm ả, Chính quyền sẽ không tha thứ những hành động có thể dẫn đến mất ổn định, mặc dù họ cũng đang áp dụng các biện pháp phòng ngừa nhằm kiểm soát xã hội như tăng cường quản lý các cộng đồng hoặc tạo ra những diễn đàn để công chúng bày tỏ ý kiến nhằm kiểm soát tốt hơn sự thất vọng của xã hội vấn đề dễ bị thổi phồng bởi tình hình kinh tế ngày càng suy giảm.

Internationally, China will continue to accelerate its resource acquisition and outward investment strategy. As domestic problems mount, China may use external disputes to ease public dissatisfaction. Anticipating US economic and trade pressure due to the electoral season and strategic encroachment in China’s periphery, Beijing will focus its attention on reducing miscalculation and stressing interdependence in its relations with Washington while clarifying its response to the US engagement. Meanwhile, China will balance nationalistic initiatives with maintaining neighbourly relations – particularly with the South China Sea claimant countries, India and Japan – and countering perceived moves by the United States to constrain China’s economic influence in the region and lines of supply. The South China Sea claimant countries, including Malaysia, the Philippines and Vietnam, will respond by accelerating their military purchases, taking advantage of the US re-engagement efforts to hedge against China.

Trên lĩnh vực quốc tế, Bắc Kinh sẽ tiếp tục tăng cường tìm kiếm các nguồn tài nguyên và chiến lược đầu tư ra bên ngoài. Do khó khăn trong nước tăng, Trung Quốc có thể sử dụng các bất đồng bên ngoài để giảm bớt sự thất vọng của công chúng. Nhận thấy sức ép kinh tế và thương mại đo mùa bầu cử và sự tái can dự chiến lược của Mỹ trong khu vực ảnh hưởng của Trung Quốc Bắc Kinh sẽ chú ý hạn chế các tính toán sai lầm và nhấn mạnh sự phụ thuộc lân nhau trong quan hệ của Bắc Kinh với Oasinhtơn đồng thời khẳng định sự phản đối của Trung Quốc đối với chính sách tái can dự khu vực của Mỹ. Bên cạnh đó, Trung Quốc sẽ cân bằng các sáng kiến quốc gia nhằm duy trì quan hệ với các nước láng giềng, đặc biệt với các nước tuyên bố chủ quyền trên biển Đông, Ấn Độ và Nhật Bản và chống lại các biện pháp của Mỹ nhằm hạn chế ảnh hưởng kinh tế của Trung Quốc trong khu vực cũng như các nước cung cấp nhiên liệu trên thế giới.

Most Asian countries – which showed a strong economic recovery throughout 2010 and early 2011 – will experience reduced growth amid the global economic slowdown. As the most important economic partner to many countries, China will increase its economic assistance and trade to Association of Southeast Asian Nations countries to leverage its influence. Beijing hopes to again project economic power in the region through aid, the import of consumer goods, currency swaps and regional trade agreements, but Beijing’s role may also face challenges by renewed interest from other nations – for example, the United States and Japan.

ASEAN

Các nước tuyên bố chủ quyền trên biển Đông như Malaixia, Philíppin và Việt Nam sẽ tiếp tục phản ứng trước hành động của Trung Quốc ở biên Đông bằng cách tăng cường mua sắm vũ khí và trang thiết bị quân sự, tận dụng lợi thế từ các nỗ lực tái can dự của Mỹ để chống lại Bắc Kinh. Năm 2012, hầu hết các nước châu Á sẽ có mức tăng trưởng kinh tế giảm, một phần do kinh tế toàn cầu giảm. Là đối tác kinh tế quan trọng nhất của nhiều nước, Trung Quốc sẽ đẩy mạnh giúp đỡ kinh tế và thương mại ở các nước ASEAN để tăng ảnh hưởng. Bắc Kinh hy vọng khôi phục sức mạnh kinh tế trong khu vực thông qua viện trợ, nhập khẩu hàng hóa tiêu dùng, trao đổi tiền tệ và các thỏa thuận thưong mại khu vực, nhưng vai trò của Bắc Kinh cũng có thể vấp phải nhiều thách thức do các nước Đông Á cũng quan tâm đến các nước khác như Mỹ và Nhật Bản.

The death of North Korean leader Kim Jong Il has increased uncertainty on the Korean Peninsula. The first six months of the year will be critical as the unity of the regime is tested amid the leadership transfer. The leadership structure between civilian and military elements was established in recent years to strengthen the role of the Workers’ Party of Korea as one of the pillars of power and to rebalance the military’s role, but the process was not yet complete at the time of Kim’s death. North Korean leaders are unlikely to fundamentally change the direction of Pyongyang’s foreign policy in the near term. Their attention initially will be focused internally, and they will seek to avoid any sudden shift in policy that could destabilise the regime or significantly increase foreign pressure. China will look to make a push to ensure even greater influence on the Korean Peninsula during the transition period. In addition, bilateral discussions with the United States on resuming the six-party nuclear talks were showing progress before Kim’s death, and Pyongyang is likely to restart these discussions sometime during the year.

Bắc Triều Tiên: Sự ra đi của nhà lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Châng In sẽ làm tăng tính không vững chắc trên bán đảo Triều Tiên. Sáu tháng đầu năm 2012 sẽ rất quan trọng khi sự đoàn kết của chế độ Bắc Triều Tiên bị thử thách trong thời gian chuyển giao lãnh đạo. Cơ cấu lãnh đạo giữa các thành phần quân sự và dân sự được đề ra trong những năm gần đây để tăng cường vai trò của Đảng Lao động Triều Tiên như một trong những trụ cột của chính quyền và cân bằng lại vai trò của quân đội, nhưng tiến trình đó chưa hoàn thiện vào lúc Nhà lãnh đạo Kim Châng In ra đi. về cơ bản, các nhà lãnh đạo Bắc Triều Tiên, không thể thay đổi phương hướng chính sách đối ngoại của Bình Nhưỡng trong thời gian tới. Chú trọng đầu tiên của họ là các vấn đề trong nước và tìm cách tránh những thay đổi bất ngờ về chính sách để không gây mất ổn định chế độ hoặc làm tăng sức ép từ bên ngoài. Trung Quốc sẽ tìm mọi cách tăng ảnh hưởng lớn hơn trên bán đảo Triều Tiên trong giai đoạn quá độ. Ngoài ra, các cuộc thảo luận song phương với Mỹ về việc nối lại các cuộc đàm phán hạt nhân 6 bên đang đạt được tiến bộ trước khi xảy ra cái chết của ông Kim Châng In và một lúc nào đó trong năm 2012 Bình Nhưỡng có khả năng trở lại bàn đàm phán.

South Asia

The US-led campaign in Afghanistan will not maintain sufficient force levels long enough to militarily defeat the Taliban – and their various factions – or pacify the country. But the Taliban will not be in a position to drive the United States and its allies from the country by force. Force structure choices must be made in 2012 to define the war effort through 2014, but the United States and its allies will continue to combat the Taliban in 2012 even as Afghan forces increasingly bear the brunt of the war effort. The United States will continue to consider a political accommodation with the Taliban, but such accommodation is unlikely to be reached this year.

Nam Á

Chiến dịch do Mỹ cầm đầu tại Ápganixtan sẽ không đủ mạnh để đánh bại Taliban và các phe phái khác nhau hoặc lập lại hòa bình ở nước này. Nhưng Taliban cũng không đủ mạnh để đánh đuổi Mỹ và đồng minh khỏi Ápganixtan. Mỹ sẽ tổ chức lực lượng để tiếp tục chiến tranh đến năm 2014, nhưng sẽ tăng cường tấn công Taliban, mặc dù quân đội Ápganixtan có thể đảm nhận các nỗ lực chiến tranh. Mỹ sẽ tiếp tục xem xét thỏa hiệp chính trị với Taliban, nhưng thỏa hiệp này không thể đạt được trong năm nay.

The most important development in South Asia is Pakistan’s ongoing political evolution. While other states, including Iran, are interested in shaping the future political landscape of Afghanistan, Pakistan continues to be at the heart of the Afghan war. As such, US-Pakistani tensions will intensify in 2012 as the United States reaches an understanding with Pakistan, which will have to deal with the situation in the region after the United States leaves. Political, religious, ethnic and ideological tensions will intensify inside the country, and these will affect Pakistan, Afghanistan and US-Pakistani relations moving forward.

Diễn biến quan trọng nhất ở Nam Á là tiến trình chính trị đang diễn ra tại Pakixtan. Mặc dù các nước khác, trong đó có Iran, rất muốn tạo nên bức tranh chính trị tương lai ở Ápganixtan, nhưng Pakixtan sẽ tiếp tục là trung tâm của cuộc chiến. Vì vậy, trong năm 2012, căng thẳng Mỹ-Pakixtan sẽ tăng cho đến khi Mỹ đạt được một thỏa thuận sơ bộ với Pakixtan nhằm giải quyết tình hình trong khu vực sau khi Mỹ rút quân. Căng thẳng ý thức hệ, sắc tộc, tôn giáo và chính trị sẽ tăng ở bên trong Pakixtan và chúng sẽ ảnh hưởng đến Pakixtan, Ápganixtan và mối quan hệ Mỹ-Pakixtan.

Latin America

Mexico

Through the first half of 2012, Mexico will be enmeshed in campaigning for its 1 July presidential election. The country faces the possible end of what will be 12 years of rule by the National Action Party (PAN). Faced with public condemnation of rising violence, the PAN has lost a great deal of credibility over the past five years, something likely to benefit the Institutional Revolutionary Party and the newly unified Revolutionary Democratic Party. We expect no major legislative action under the administration of outgoing President Felipe Calderon as the three main parties compete for public approval. The new president takes office 1 December, meaning most of the new administration’s major policy moves will not occur until 2013.

Mỹ Latinh

Mêhicô

Sáu tháng đầu năm 2012, Mêhicô sẽ tích cực chuẩn bị cho chiến dịch bầu cử tổng thống vào ngày 1/7. Mêhicô sẽ chứng kiến Đảng Hành động Quốc gia (PAN) có khả năng kết thúc 12 năm cầm quyền. Do công chúng lên án tình trạng bạo lực ngày càng tăng, PAN bị mất uy tín trong 5 năm qua, trái lại Đảng Cách mạng Thể chế và Đảng Dân chủ Cách mạng ngày càng có uy tín trong dân chúng. Nhưng hy vọng 3 đảng này sẽ không có những hành động cực đoan trong quá trình tranh cử. Tổng thống mới sẽ nhậm chức ngày 1/12, nghĩa lá hầu hết các biện pháp chính sách quan trọng của chính quyền mới sẽ không diễn ra cho đến năm 2013.

Regardless of any change in party, Mexico’s underlying challenges will remain. The country’s drug war rages on, with Los Zetas having consolidated control over most of Mexico’s eastern coastal transportation corridor and the Sinaloa cartel having done the same in the west. Both cartels have a significant, growing presence in Central America and relations with South American organised crime. We expect the cartels to intensify their efforts to extend control over regional supply chains in 2012, although the Mexican cartels will remain dependent on relationships with local organised crime in other transit and producing countries. Despite significant territorial control in Mexico by Sinaloa and Los Zetas, numerous smaller criminal entities are still struggling for access to key transport hubs such as Acapulco. Meanwhile, the two main cartels will continue to attack each other in critical transit cities such as Veracruz and Guadalajara.

Continued inter-cartel competition among Mexico’s diverse criminal groups will prevent any kind of alliance between Los Zetas and Sinaloa that allows them to abandon violence in favour of more profitable smuggling conditions. Similarly, the government faces severe constraints on its counter-cartel activities. It cannot afford to be seen publicly backing away from attempts to rein in violence. At the same time, any significant uptick in military offensives against the cartels carries the risk of intensifying the violence. The government will therefore attempt to emphasise social and economic policies while maintaining its current, high-tempo counter-cartel strategy.

Mặc dù thay đổi đảng cầm quyền, nhưng các thách thức lớn của Mêhicô sẽ tiếp tục tồn tại. Cuộc chiến tranh ma túy sẽ tiếp tục, do băng đảng Los Zetas tăng cường kiểm soát hầu hết hành lang vận tải ven biển phía đông Mêhicô và băng đảng Sinaloa cũng kiểm soát hầu hết phía Tây. Hai băng đảng này hoạt động ngày càng tăng ở Trung Mỹ và quan hệ với các băng đảng tội phạm có tổ chức khác của Nam Mỹ. Khả năng các băng đảng sẽ nỗ lực mở rộng kiểm soát các nguồn cung cấp trong khu vực năm 2012, mặc dù chúng vẫn dựa vào các mối quan hệ với các tổ chức tội phạm có tổ chức ở các nước sản xuất ma tuý và quá cảnh khác. Tuy băng đảng Sinaloa và Los Zetas kiểm soát một sổ khu vực lãnh thổ của Mêhicô, nhưng một số tổ chức tội phạm nhỏ hơn vẫn tìm cách thâm nhập các trung tâm quan trọng như Acapulco. Bên cạnh đó, 2 băng đảng chủ yếu sẽ tiếp tục tấn công lẫn nhau ở các thành phố quá cảnh như Veracruz và Guadaljara. Cuộc cạnh tranh giữa các băng đảng khác nhau ở Mêhicô sẽ ngăn chặn bất cứ kiểu liên minh nào giữa băng đảng Los Zetas và Sinaloa, từ đó chúng sẽ chấm dứt bạo lực để có điều kiện buôn bán và vận chuyển ma túy thuận lợi hơn. Vì vậy Chính phủ Mêhicô sẽ chú trọng thúc đẩy các chính sách kinh tế và xã hội, mặt khác tiếp tục đẩy mạnh chiến lược chống các băng đảng ma túy và tội phạm hiện nay để bảo đảm ổn định của đất nước.

Brazil

Brazil will spend 2012 focused on mitigating shocks to trade and capital flows from the crisis in Europe. However, with only 10% of Brazil’s gross domestic product dependent on exports, Brazil is much less vulnerable than many other developing countries. In politics, Brazil will remain focused on trying to strike a balance between growth and inflation during the expected slowdown with judicious fiscal outlays and monetary expansion. Brazil will thus remain primarily focused on domestic issues through 2012. Trade protectionism will play a strong role in efforts to shield vulnerable industries. With global trade slowing, China will look for alternative export markets; these two trends will drive increased bilateral tensions between China and Brazil over the next year. Key Brazilian domestic issues will include ongoing city and border security initiatives; social welfare programmes; infrastructure construction; and the development of, and politics surrounding, Brazil’s petroleum reserves.

Braxin

Năm 2012, Braxin sẽ nỗ lực giảm bớt những tác động lớn đối với thương mại và các nguồn vốn do cuộc khủng hoảng ở châu Âu. Nhưng do chỉ 10% GDP lệ thuộc xuất khẩu, Braxin ít bị tác động hơn các nước đang phát triển khác, về chính trị, Braxin sẽ tiếp tục chú trọng cân bằng tăng trưởng kinh tế và lạm phát trong giai đoạn kinh tế giảm sút bằng các khoản chi tiêu tài chính và mở rộng tiền tệ hợp lý. Do đó Braxin sẽ tiếp tục chú trọng các vấn đề trong nước năm 2012. Chủ nghĩa bảo hộ thương mại sẽ đóng vai trò mạnh mẽ nhằm bảo vệ các ngành nghề yếu kém. Do thương mại toàn cầu giảm, Trung Quốc sẽ tìm kiếm các thị trường xuất khẩu mới. Hai xu hướng này sẽ làm tăng những căng thẳng song phương giữa Trung Quốc và Braxin trong năm tiếp theo. Các vấn đề nội bộ lớn của Braxin sẽ bao gồm các sáng kiến an ninh biên giới và thành phố, các chương trình an sinh xã hội, xây dựng cơ sở hạ tầng, và phát triển các khu vực dự trữ dầu lửa của Braxin.

Venezuela

Uncertainty surrounding the health of Venezuelan President Hugo Chavez makes it difficult to forecast the precise direction of Venezuelan politics in 2012. There will certainly be continued speculation about a potential successor from the Chavista elite, and growing dissatisfaction with the status quo among Chavez’s base will be a prominent political force. Meanwhile, the political opposition parties – which at this point appear prepared to unite behind a single candidate to be selected in February – will make their most credible play for power in a decade. Under these conditions, the 2012 election will serve as a disruptor of Venezuelan politics. While the exact details of the outcome are unpredictable, 2012 will likely see some sort of power transition away from Chavez.

Vênêxuêla

Do vấn đề sức khỏe của Tổng thống Hugo Chavez, không ai có thế dự đoán chính xác xu hướng chính trị của Vênêxuêla trong năm 2012. Tất nhiên, dư luận đang chú ý đến khả năng người kế nhiệm ông Charvez và sự thất vọng ngày càng tăng của dân chúng trước thực trạng của Vênêxuêla. Các đảng đối lập chính trị, dường như sẵn sàng đoàn kết sau một ứng cử viên được bầu chọn tháng 2/2012, sẽ nỗ lực giành lại chính quyền. Do đó cuộc bầu cử năm 2012 sẽ có bước đột phá trong tình hình chính trị của Vênêxuêla. Mặc dù chưa thể dự đoán chính xác kết quả, nhưng năm 2012 có thể chứng kiến việc chuyển giao quyền lực từ ông Chavez.

Regardless of who holds power at the end of the year, 2012 will continue to be characterised by growing domestic economic uncertainty, periodic infrastructure failure and poor distribution of basic goods. Dissatisfaction with these and other socio-economic issues will drive further protests, but the majority of political action will be cantered on the election.

Cho dù ai lên nắm quyền lãnh đạo vào cuối nặm 2012, tình hình kinh tế Vênêxuêla sẽ tiếp tục không chắc chắn. Sự thất vọng của dân chúng ngày càng tăng cùng với các khó khăn kinh tế-xã hội khác sẽ dẫn đến nhiều cuộc biểu tình hơn nữa, nhưng phần lớn hành động chính trị sẽ tập trung vào cuộc bầu cử tổng thống.

Cuba

Cuba’s slow and cautious transitional measures can be expected to continue in 2012. Key reforms such as making credit and private property available to individuals are under way, and similar reforms, including attempts to loosen travel restrictions, can be expected in the next year. Cuba’s ultimate international challenge is to balance the liberalisation demands of the United States with its need for subsidised Venezuelan oil. A sudden disruption of these shipments is unlikely, but a political shift in Venezuela could force Cuba to reach out to the United States as a much more powerful – but also more politically invasive – economic partner.

Cuba

Cuba sẽ tiếp tục các biện pháp quá độ thận trọng và chậm trong năm 2012. Các cải cách cơ bản sẽ được Cuba đẩy mạnh trong năm 2012. Thách thức quốc tế của Cuba là cân bằng các yêu cầu tự do hóa của Mỹ với nhu cầu về dầu lửa nhập khẩu từ Vênêxuêla của nước này. Việc nhập khẩu dầu lửa sẽ không bị gián đoạn nhưng thay đổi chính trị ở Vênêxuêla có thể buộc Cuba phải tăng cường quan hệ với Mỹ như một đối tác kinh tế hơn nữa.

Sub-Saharan Africa

Somalia

In 2012, a containment strategy will solidify against Somali jihadists – both the transnationalist group al Shabaab and its nationalist rival, the Somali Islamic Emirate. This strategy will have three elements. The first will feature African Mission in Somalia (AMISOM) forces consolidating their presence in Mogadishu. These forces include peacekeepers from Uganda, Burundi and Djibouti, and additional forces from Sierra Leone will be deployed soon.

Châu Phi Hạ Xahara

Xômali

Năm 2012, Chính phủ Xômali sẽ đẩy mạnh chiến lược ngăn chặn các phiến quân thánh chiến của nhóm xuyên quốc gia al-Shabaab và Tiểu vương Hồi giáo Xômali. Chiến lược này sẽ gồm 3 thành phần: thành phần thứ nhất, Phái bộ châu Phi trong lực lượng Xômali (AMISOM), sẽ tăng cường hiện diện ở Mogađisu. Lực lượng này sẽ bao gồm các binh sĩ gìn giữ hòa bình cua Uganda, Burundi, Gibuti và lực lượng bổ sung của Xiêra Lêôn.

In the second part of the strategy, Kenyan troops will strengthen the cordon along the Kenyan border with southern Somalia. The 4,000 Kenyan troops there, nominally part of AMISOM, will hold territory and interdict Somali jihadists moving about the area. Lastly, Ethiopian forces will fortify a cordon along Ethiopia’s border with central Somalia, also attempting to hold the territory and interdict jihadists.

Thành phần thứ hai, lực lượng Kênia sẽ tăng cường triển khai dọc biên giới Kênia với Nam Xômali. Thành phần thứ ba, lực lượng Êtiôpia sẽ tăng cường triển khai dọc biên giới nước này với biên giới miền Trung Xômali nhằm quản lý lãnh thổ và ngăn chặn các phiến quân thánh chiến.

To deny the Somali militias propaganda material, AMISOM, the Kenyans and the Ethiopians will not push deep into Somali territory to engage the jihadists. Instead, local militias employing guerrilla tactics will fight the jihadists within the containment zone. The combined efforts will successfully disrupt the jihadists’ lines of supply, but they will not bring about their defeat. The United States will continue covert action in the Somali theatre. US special operations forces and unmanned aerial vehicles will collect and share intelligence with the Somali government and its allies. Additionally, US forces in East Africa and the Horn of Africa will remain poised to strike high-value Somali jihadists or senior al Qaeda targets, should the opportunity arise.

Lực lượng AMISOM. Kênia và Êtiôpia sẽ không tiến sâu vào lãnh thổ Xômali để tấn công các phiến quân. Thay vào đó, lực lượng địa phương sử dụng chiến thuật du kích để tấn công các phiến quân ở khu vực bao vây ngăn chặn. Các lực lượng sẽ phối hợp với nhau nhằm cắt đứt các tuyến đường cung cấp nhưng không thể đánh bại các phiến quân. Mỹ sẽ tiếp tục sử dụng lực lượng đặc biệt trên chiến trường Xômali. Lực lượng đặc biệt và máy bay không người lái của Mỹ sẽ thu thập và chia sẻ tin tức tình báo với Chính phủ và các đồng minh của Xômali. Ngoài ra, lực lượng Mỹ ở Đông Phi và khu vực Sừng châu Phi sẽ tiếp tục tiến công các phiến quân Xômali hoặc các thủ lĩnh al-Qaeda, từ đó tạo cơ hội cho quân đội Xômali thực hiện thành công chiến lược.

Nigeria

Nigeria will see sustained militant violence in its northern region. Aggrieved political elites in the north, believing the government of President Goodluck Jonathan stole political power from them, will seek to use the Boko Haram militant group to their advantage. As part of their campaign to regain political power in 2015 national elections, these northern politicians will provide Boko Haram with arms and funding while protecting it politically.

This will enable the group to carry out frequent attacks on Nigerian government and civilian targets in its core area of operations in the country’s northeast and northwest. Boko Haram will also conduct operations in the Nigerian capital of Abuja, but these will be rare. Boko Haram’s statements will be jihadist and fierce, but the nature of its support will prevent it from carrying out attacks that would trigger an international response and result in a loss of leverage for northern Nigeria’s political elite, such as transnational operations or attacks against foreign political or commercial facilities in Nigeria.

Nigiêria

Khu vực Bắc Nigiêria sẽ tiếp tục xảy ra bạo lực. Nhận thấy Chính phủ của Tổng thống Goodluck Jonathan sẽ giành được sức mạnh chính trị trong khu vực, các nhà lãnh đạo ở phía Bắc sẽ sử dụng nhóm phiến quân Boko Haram để tăng thêm sức mạnh. Như một phần của chiến dịch giành lại sức mạnh chính trị trong cuộc bầu cử năm 2015, giới lãnh đạo chính trị ở khu vực phía Bắc sẽ cung cấp vũ khí và tiền bạc cho nhóm phiến quân Boko Haram để bảo vệ họ. Hành động này sẽ cho phép nhóm phiến quân phát động hàng loạt cuộc tấn công các mục tiêu quan trọng của Chính phủ ở khu vực Đông và Tây Bắc, thậm chí ở thủ đô Abuja của Nigiêria. Nhóm Boko Haram tuyên bố sẽ tiến hành cuộc thánh chiến ác liệt, nhưng bản chất hành động hỗ trợ của chúng sẽ ngăn cản nhóm tiến hành các cuộc tấn công gây nên phản ứng quốc tế và thất bại cho giới lãnh đạo phía Bắc như tiến hành các hoạt động xuyên quốc gia hoặc tấn công các cơ sở chính trị hoặc thương mại của nước ngoài ở Nigiêria.

The Niger Delta in the south will also see a slow but steady return to militant violence. Though the Jonathan administration has stated that it will serve only from 2011 to 2015, divisions will start to emerge within the Jonathan camp over whether a single term is sufficient. Like their peers in northern Nigeria, political elites in the Niger Delta region, including Jonathan, will start reactivating alliances with regional militant groups such as the Movement for the Emancipation of the Niger Delta (MEND).

Khu vực đồng bằng Nigiê ở phía Nam cũng sẽ diễn ra bạo lực. Mặc dù chính quyền của Tổng thống Jonathan tuyên bố chỉ lãnh đạo đất nước từ năm 2011-2015, nhưng mâu thuẫn sẽ bắt đầu nổi lên trong nội bộ của Jonathan khi các phe phái đặt câu hỏi liệu Chính quyền của Tổng thống Jonathan có nên chỉ tồn tại trong một nhiệm kỳ không. Cũng như các chính trị gia ở phía Bắc Nigiêria, giới hoạt động chính trị ở khu vực đồng bằng Nigiê, trong đó có Tổng thống Jonathan, sẽ bắt đầu khôi phục quan hệ với các nhóm phiến quân như Phong trào Giải phóng Đồng bằng Nigiê (MEND).

Attacks by MEND or other Niger Delta militants in 2012 will be infrequent and ultimately will not threaten oil production. However, they will form the basis for a counter-campaign by the Niger Delta political elite to demand political patronage while the region’s elite decides whether to run for the ruling party’s nomination for the presidency in the next elections.

Các cuộc tấn công của MEND hoặc các nhóm phiến quân ở đồng bằng Nigiê trong năm 2012 sẽ không thường xuyên và không đe dọa việc sản xuất dầu lửa. Nhưng chúng sẽ tạo cơ sở cho giới hoạt động chính trị ở đồng bằng Nigiê phát động một chiến dịch chống đối nhằm yêu cầu Chính quyền bảo trợ chính trị, trong khi giới hoạt động chính trị của khu vực quyết định liệu có nên ủng hộ việc chỉ định tổng thống của đảng đương quyền trong cuộc bầu cử tiếp theo hay không.

Sudan

Domestic opposition in Sudan and South Sudan will prevent both governments from signing a legally binding oil revenue-sharing accord. Instead, they will accept the continuation of ad hoc agreements regarding the distribution of oil revenues. Additionally, UN peacekeepers will maintain their deployments in South Sudan and Darfur to respond to border clashes between militias on both sides of the Sudan-South Sudan border. It will take much of the year, but Khartoum and Juba will settle into an informal understanding over border demarcation.

Xuđăng

Sự chống đối trong nội bộ ở Xuđăng và Nam Xuđăng sẽ ngăn cản hai chính phủ ký thỏa thuận chia sẻ nguồn thu dầu lửa. Thay vào đó, hai bên sẽ nhất trí tiếp tục các thỏa thuận đặc biệt liên quan đến việc phân phối các khoản thu dầu lửa. Ngoài ra, các binh sĩ gìn siữ hoà bình của Liên hợp quốc sẽ tiếp tục triến khai ở Nam Xuđăng và Darfur để đối phó với các cuộc xung đột giữa các phiến quân trên biên giới hai nước. Hai nước sẽ mất ít nhất một năm nữa mới giải quyết xong vấn đề phân định biên giới.

South Africa

South Africa will remain focused on internal rivalries that will inhibit its ability to consolidate its influence in the southern African region. The ruling African National Congress (ANC) will contend with internal rivalries as it moves toward a leadership convention and election in December 2012. South African President Jacob Zuma will be working to secure a second term as ANC president, a post that would effectively make him the party’s candidate for South African president in 2014 elections. Simultaneously, the Zuma camp will work to ensure that no rival faction in the ANC gains enough momentum to challenge Zuma.

Nam Phi

Nam Phi sẽ tiếp tục chú trọng sự cạnh tranh nội bộ nhằm thúc đẩy khả năng tăng cường ảnh hưởng của họ ở phía Nam châu Phi. Đảng cầm quyền Đại hội Dân tộc Phi (ANC) sẽ thúc đẩy cạnh tranh nội bộ để tiến tới đại hội đảng và cuộc bầu cử tháng 12/2012. Tổng thống Nam Phi Jacob Zuma sẽ nỗ lực để được bầu chọn là chủ tịch nhiệm kỳ 2 của ANC – một vị trí cho phép ông ta trở thành ứng cử viên tổng thống trong cuộc bầu cử năm 2014. Tương tự, phe Zuma cũng sẽ tìm mọi cách để bảo đảm rằng không đối thủ cạnh tranh nào của ANC đủ sức mạnh thách thức Zuma trong cuộc bầu cử sắp tới.

http://vaylandherlifestory.com/2012/01/15/annual-forecast-2012-by-stratfor/