MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Showing posts with label phiếm đàm. Show all posts
Showing posts with label phiếm đàm. Show all posts

Friday, July 23, 2010

phải cho con đi học Sao Hỏa - phiếm đàm

Khoe có lẽ là một nhu cầu thiết yếu trong đời sống hằng ngày của nhân loại như ăn uống, học tập vui chơi. Thông thường người ta hay khoe những điều tốt đẹp của bản thân, gia đình, cộng đồng, quốc gia và nếu nay mai có giao lưu vũ trụ sẽ có cả những lời khoe mẽ về trái đất.
Trong hai giống thì giống nữ có vẻ thích khoe khoang hơn. Trước hết, họ khoe sắc đẹp. Tuy nhiên, đề tài này không phổ biến và tồn tại lâu, bởi lẽ, cho dù tất cả họ đều thuộc phái đẹp, nhưng đa số họ thầm chấm điểm mình ngang trung bình. (Không công khai kết quả đâu nhé!!!). Hơn nữa sắc đẹp giảm dần theo thời gian, nên nó không thể là đề tài muôn thủa. Thế rồi, họ quay sang bạn đường của sắc đẹp là y phục và nữ trang. Đề tài này phong phú, đa dạng và vô tận bởi ngành công nghiệp mốt, từ chị thợ may dưới túp lều tranh ở một góc chợ quê cho tới các nhà mốt nổi tiếng ở kinh đô ánh sáng Paris, hầu như đều làm việc không ngừng nghỉ để phục vụ tận tình chu đáo cho nhu cầu muôn màu muôn vẻ của quý cô, quý bà. Tuy nhiên, cái gì nhiều rồi cũng chán, lựa chọn lắm cũng có ngày đụng hàng. Để làm phong phú hơn các cuộc nói chuyện xã giao ở chốn tiệc tùng, lễ hội hay cưới hỏi, các bà sồn sồn vừa nghĩ ra một chiêu mới: khoe con. Có bà quen biết với tôi khẳng định đích thị bà là người nếu không phải phát minh ra thì chí ít là người ứng dụng nó có hiệu quả nhất.
Chuyện là như thế này, tại một buổi tiệc do một doanh nhân thành đạt tổ chức vợ chồng bà bạn tôi cùng nhiều người quen có máu mặt khác đến dự. Khi các ông tụm năm tụm ba bàn chuyện làm ăn, thời thế hay quốc gia đại sự thì các bà cũng quây quần chuyện gia đình, quần áo, phim ảnh. .. Trong lúc họ đang luận bàn về nữ trang thì có một bà, vợ cán bộ to, hơi bị sành điệu về tất cả các loại nữ trang, đặc biệt là đá quý, đang từ xa tiến lại dường như để góp vui và khoe luôn các sản phẩm đá đỏ Nghệ An mà theo bà ở Việt Nam chỉ có 3 sản phẩm cùng loại nổi tiếng: "một cái là của bà..., hai của bà... và cái còn lại là đây trên tay tôi." Bà bạn tôi, vốn thông minh mà lại lắm mưu mô, chờ cho bà kia đến gần mới đổi đề tài câu chuyện sang việc đỗ đại học của con cái: "Cháu nhà năm nay vào Bách Khoa Hà Nội, thế thằng Hùng nhà bác học gì nào?". " À, thằng Hùng nhà tôi nó vào Ngoại thương Thành Phố." Bà kia vốn có con thi hai năm nay chưa đỗ, vội vàng quay ngoắt 180 độ, chẳng nói chẳng rằng, trong lúc các bà kia gọi với theo: "Lại đây nói chuyện với chúng em chị H... ơi!"
Có con học giỏi thật để mà khoe âu cũng là một nhu cầu chính đáng. Nhưng mấy ai có con học giỏi cả đâu. Mà nhu cầu khoe thì ngày một lớn dần ra. Cái bà bị bẽ mặt nói ở trên đã làm thỏa chí khoe con như ai của mình bằng cách cho cậu ấm đi học hải ngoại cho nó ăn đứt cái Bách Khoa Hà Nội hay Ngoại thương Thành Phố kia đi. Thế là cái mốt khoe con đi học nước ngoài lên ngôi, đẩy cái khoe học trong nước xuống hàng tỉnh lẻ. Bây giờ, cái mốt khoe con đi học Tây đã trở nên quá lố. Học Tây cũng có năm ba bảy đường, giỏi có, dốt có, hư có, hỏng có. Không nhiều tiền bằng ai thì khoe con học Trung Quốc, học Sing; khá lên một tị thì bảo cháu học Úc, Niu-zi-lơn; Giàu có hơn thì cho con sang Anh, Mỹ. Cái lí luận cho đi học nghe rất thuyết phục. Cái thắng Tây nó giỏi, con mình học Tây về nó mới "trị" được bọn trong nước. Thế nên, có lần một người quen hỏi tôi định cho cháu đi học sau đại học ở đâu, tôi không ngần ngại mà trả lời: "Sao Hỏa, có học sao Hỏa về mới mong "trị" được bọn trái đất."


Wednesday, July 21, 2010

ý nghĩa cuộc đời - phiếm đàm

Cuộc đời có ý nghĩa thật không? Nếu có thì ý nghĩa đó là gì. Câu hỏi này đã được hỏi suốt mấy ngàn năm nay. Ai cũng mong muốn được trả lời thỏa đáng. Nhưng xem ra nó nằm ở chân lý tuyệt đối, mà theo quan niệm triết học, ta chỉ có thể tiệm cận mà thôi. Sau đây là một số tiệm cận đề cập đến ý nghĩa sự sống của sinh vật nói chung và loài người nói riệng.
1. Cuộc sống, thực ra, chẳng có ý nghĩa gì cả. Nhưng con người là động vật biết tư duy và sợ sự vô nghĩa, cho nên con người đã gán cho sự tồn tại của mình vô số ý nghĩa như là một sự an ủi hay giải thích cho tính hợp lý của cái gọi là tồn tại người.
2. Cuộc sống vô nghĩa vì con người ra đời bất chấp ý chí tự do của họ. Họ chấp nhận nó như món quà hay hình phạt tùy hoàn cảnh sống. Dù họ không quyết định được điểm đầu nhưng họ có thể quyết định điểm cuối bằng cách rút ngắn nó lại. Những người này cho tồn tại người có phần phi lý. Nghe có vẻ hiện sinh nhỉ?
3. Cuộc sống là vô nghĩa vì các kết cục của nó là bị tiêu diệt. Nó quá hữu hạn và yếu đuối nên trong cuộc chiến đấu với cái chết bao giờ nó cũng là kẻ chiến bại.
4. Cuộc sống là vô nghĩa vì thế gian chỉ là quán trọ. Là nơi xấu xa, bụi bặm (trần = bụi, gian = nhà) Con người tạm trú mưa ở đây để chờ ngày trở về nhà. "Tôi nay ở trọ trần gian. Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời."
5. Cuộc sống vô nghĩa hay nói đúng ra không có ý nghĩa lớn lao gì lắm vì nó quá đa nghĩa. Người ta có thể vin vào bất cứ cái gì để có một sự gán ghép hữu lý. (tôi sống vì người tôi yêu, vì gia đình tôi, vì nghệ thuật, vì những hoài niệm xa xôi...)
6. Cuộc sống có ý nghĩa vì nó là một cuộc chiến đấu, chạy đua, cạnh tranh khốc liệt với kẻ thù lớn nhất là thời gian. Ý nghĩa quý giá của nó nằm ở đây. Con người quý trọng cuộc sống vì sự hữu hạn của nó, vì tính duy nhất của lượt tồn tại, ngay cả cho dù nó có khả năng được tái sinh.
7. Cuộc sống có ý nghĩa vì nó giúp con người nếm trải cảm giác, kinh qua thất tình, ý nghĩa tồn tại người chẳng qua là ý nghĩa của các cảm giác không hơn không kém.
8. Cuộc sống có ý nghĩa vì mỗi người có quyền và có thể tìm thấy lý do tồn tại của mình từ kẻ giàu sang tới người nghèo hèn, từ kẻ khôn ngoan tới người đần độn, từ kẻ hạnh phúc tới người bất hạnh.
9. Cuộc sống có ý nghĩa nhưng là ý nghĩa thần bí, nằm ngoài tầm nhận thức của loài người. Mỗi cá nhân khi ra đời đã được cung cấp một lực sống. Chính lực này gây ra chuyển động, con người sống như là quán tính, (không cưỡng lại được, không băn khoăn, không thắc mắc nếu như không học hành, đọc sách quá nhiều) cho tới khi tiêu hao hết năng lượng hay gặp lực cản.
10. Cuộc sống có ý nghĩa vì nó là một giai đoạn trong quá trình tiến hóa bất tận của tồn tại người với tư cách là linh hồn bất tử có tiến hóa nhờ học tập, rèn luyện và tu dưỡng qua các kiếp.
11. Cuộc sống là tặng phẩm kỳ diệu của tạo hóa dù nó hữu hạn hay vĩnh hằng, nó là sự kết hợp kỳ diệu của tinh thần và vật chất và năng lượng theo một cách bí ẩn nào đó mà loài người bản thân nó chưa thể tạo ra và hy vọng là không bao giờ tạo ra. Vì một khi loài người nắm được bí quyết sự sống nhân loại không còn gì để nghiên cứu và khám phá nữa thành ra họ phải tuyệt diệt.
12. Sự sống có ý nghĩa vì nó là một phần của quá trình khám phá và tìm hiểu vũ trụ. Sự sống là bất tử cho toàn thể nhân loại với tư cách một loài sinh vật, và chỉ hữu hạn ở mối người với tư cách là cá thể.
13. Sự sống có ý nghĩa vì nó là một sản phẩm duy nhất trong vũ trụ cho tới nay, theo sự hiểu biết tốt nhất của loại người. Chỉ cần thay đổi một số điều kiện nhất định sự sống sẽ bị tổn thương hay hủy diệt. Sự sống rất mong mong, hãy bảo về nó.
14. Ý nghĩa của sự sống, nếu có, chảng qua là một đoạn chương trình đã được lập sẵn bởi cỗ máy vũ trụ. Các sinh vật khác thì tuân thủ môt cách nghiêm ngặt. Riêng loại người do có tư duy có thể thay đổi chút ít.
15. Gạt bỏ một bên các yếu tố sinh học ý nghĩa cuộc sống loài người là hưởng thụ và/hoặc tạo ra các giá trị văn hóa. Tồn tại người là tồn tại văn hóa với nghĩa rộng của nó là các giá trị tinh thần và vật chất do loài người kiến tạo nên.
16. Ý nghĩa tồn tại người là bất khả tri, do khả năng tự nhận thức bao giờ cũng thấp hơn khả năng nhận thức.

RIÊNG BẠN CÓ KIỂN GIẢI NHƯ THẾ NÀO?

the meaning of life - ý nghĩa cuộc đời

Sinh ra đời - đi học - học giỏi - tốt nghiệp - đi kiếm việc - tìm ra việc - kiếm tiền - kiếm nhiều tiền hơn - để dành tiền - gặp người ấy - hẹn hò - quyến luyến - kết hôn - kiếm tiền - thăng tiến trong công việc - kiếm nhiều tiền hơn - có con - mua nhà - kiếm tiền - dậy sớm đi làm - về nhà xem TV - sinh một đứa khác - kiếm nhiều tiền hơn - mua hàng ở siêu thị Wal-Mart - cắt cỏ - kiếm nhiều tiền hơn - đẻ con tiếp - tậu xe cho gia đình 6 người - mua bộ Video Elmo cho các con - kiếm tiền - có thêm cháu nữa - đi xem những phim hài-tình cảm mới nhất - kiếm thêm tiền - Đi nghỉ ở Disneyland - ăn ở McDonald - gọi thợ nước khi bồn rửa bị hỏng - kiếm tiền - thỉnh thoảng nói lời yêu với vợ/chồng - đưa con đi học - kiếm tiền - bỏ phiếu cho American Idol - họp bạn phổ thông - kiếm thêm tiền - tập chơi gôn - khuyên bảo con - cho con đi học đại học - uống aspirin Bayer trị khớp - phát phì - làm ông bà - ngưng kiếm tiến - già cả - qua đời.

nhức đầu & tửu liệu pháp - phiếm đàm


Một người bạn bác sĩ của tôi cho tôi biết tỷ lệ bị nhức đầu không rõ nguyên nhân là rất cao ở phụ nữ so với nam giới, đặc biệt là chứng đau nửa đầu (migraine). Tôi hỏi anh ta tại sao lại thế nhưng không có câu trả lời thỏa đáng: Y văn thế gới chưa ghi nhận nghiên cứu có giá trị nào giải thích hiện tượng này. Anh ta còn bảo tôi: "Cậu mà giải thích được là vớ được cái tiến sỹ y khoa đấy."
Tôi không phải dân y, nhưng nghe cũng tham tham. Hết ngày này qua tháng nọ, thậm chí nhiều đêm mất ngủ tôi cố suy nghĩ nhưng vẫn không tìm ra ẩn số. Thế rồi một ngày tôi có cảm giác mình bị nhức đầu. Hãi qua, tôi xơi ngay mấy loại thuốc quen thuộc mà ông bạn bác sĩ thường kê cho tôi, nhưng tuyệt không có hiệu quả gì. Nhức vẫn hoàn nhức. Hoảng quá, tôi chạy ngay đến phòng khám của anh. Trên đường đi tôi gặp một tay bạn, vốn nhậu nhiều hơn ăn. Và không hiểu sao, mà y dụ được tôi đi nhậu vào buổi sáng sớm như vậy, một điều tôi chưa từng làm trong đời. Tôi thỉnh thoảng cũng có uống, nhưng chỉ vào buổi trưa hay tối mà thôi. Sau khi nghe tôi trình bày vấn đề của tôi, y bảo sẽ chữa khỏi sau 30 giâymà không cần đi bác sỹ. Có lẽ, vì y quá quyết tâm mà tôi bị thuyết phục. Chúng tôi vừa uống, y vừa giải thích liệu pháp và tiến hành điều trị ngay. Y nói lè nhè, dông dài với nhiều tiếng lóng của dân nhậu không tiện ghi ra ở đây, nhưng nội dung cái tửu liệu pháp là như thế này: ngoài những chứng đau đầu do tổn thương thực thể gây ra thì không nói, tất cả các nhức đầu do tâm lý, tình cảm, sang chấn tinh thần, lo âu... tất tần tật đều có thể điều trị bằng rượu. Hướng dẫn sử dụng cũng cực kỳ đơn giản uống say thì mới có hiệu quả; say càng lâu càng tốt. Giải thích điều trị: ví dụ trường hợp của tôi, do lo nghĩ quá mà nhức đầu, uống vào say quên hết không lo nữa, thế là tôi khỏi bệnh. Tôi vẫn còn hồ nghi rằng, mình chỉ là trường hợp cá biệt nên bí mật mở rộng đối tượng nghiên cứu và đích thân điều trị nhiều ca nhức đầu mạn tính với tửu liệu pháp vừa được chân sư phụ truyền dạy, và kết quả ghi nhận thật ngoài sức tưởng tượng. Do đó, có thể tạm kết luận: anh em hay chị em đều bị hức đầu như nhau nhưng do có nhậu nhẹt anh em qua hết, chị em không chịu nhậu hèn chi cứ đau hoài. (Nói thế, không có nghĩa là động viên chị em uống nhiều đâu nhé. Chị em mà uống rồi anh em chẳng còn chi để uống, lại nhức đầu triền miên cả lũ thôi!!!)
Nhưng đến đây thì giấc mộng tiến sỹ của tôi chấm dứt, vì cái phát minh có tính độc sáng (originality) này là của tay bợm nhậu chưa bao giờ đủ tỉnh táo để báo cáo khoa học, còn tôi thì vốn tự trọng đầy mình không bao giờ thèm hạ mình đánh cắp ý tưởng hay đạo văn của bất kỳ ai.
Thôi đành chờ dịp khác vậy. Nghe đâu, người ta vẫn tiếp tục cái dự án hai mươi ngàn tiến sĩ. Chẳng lẽ không có một suất cho tôi sao.

nhớ & quên - phiếm đàm


Con người là động vật hay lãng quên mà lại nhớ dai, và phụ nữ thì nhớ dai hơn nam giới. Cứ hỏi mười tay nam giới rằng họ cưới vợ vào ngày nào, ắt hẳn có đến bảy tới tám tay quên bẵng từ lâu rồi. Còn nếu hỏi bất kỳ cô nàng nào về chuyện đó, chắc là, bạn không những nhận được câu trả lời chính xác mà cả phần mở rộng rất chi là chi tiết của nó nữa, đại loại như áo cưới màu gì, bao nhiêu người đến dự, quà cưới nào là... nhất, vân vân và vân vân.
Rõ ràng, có thể kết luận một cách giản đơn là nữ giới không hạnh phúc bằng nam giới vì họ có ký ức quá tốt như thế. Cuộc đời này, như bạn biết đấy niềm vui thì có ít, nỗi buồn thì miên man; hạnh phúc luôn ngắn ngủi lo âu như đêm trường; thành công thì nhất thời mà thất bại lại trường diễn. Do vậy, những ai nhớ tốt các sự kiện trong đời ắt hẳn khó mà sống yên vui. Âu cũng là mặt trái của ký ức.
Thế thì có cách nào khắc phục? Có hai cách:
Một là, tập lãng quên. Cách này quá khó bởi lẽ không hiểu sao khi ta cố quên thì lại nhớ dai và những đòn đau thường nhớ lâu. Vả lại, phụ nữ nói chung sợ quên lắm. Tập như thế có ngày quên mã ATM thì chết à?
Hai là tập sống chung hòa bình với các sự kiện "xấu" coi nó như là điều kiện cần cho những sự kiện "tốt". Nếu phụ nữ ứng xử được theo kiểu này thì không những họ hạnh phúc mà nam giới cũng hạnh phúc theo bởi vì theo một thống kê không rõ nguồn thì nghe đâu khoảng hai phần ba đau khổ của nữ giới là do nam gây ra.