Tôi là ai mà mà Thượng đế của cả thế gian này muốn biết tên tôi. và muốn cảm nhận nỗi đau của tôi?
Tôi là ai mà ánh sáng sao Mai lại thuận lòng soi lối cho trái tim lang bạt?
Không phải vì tôi là ai mà bởi những gì Người đã làm. Không phải vì những gì tôi đã làm mà bởi chính Người là ai.
Tôi là một bông hoa nhanh chóng úa tàn, ngay hôm nay rồi mất đi mãi mãi.
Một cơn sóng trào dâng trong đại dương.
Một làn hơi nước trong ngọn gió.
Người vẫn còn nghe con khấn gọi, Thượng đế, Người nâng con khi con ngã và nói cho con biết con là ai. Con là của người.
Tôi là ai mà đôi mắt nhìn thấy lỗi lầm của tôi lại nhìn tôi trìu mến và mong tôi lại vươn dậy?
Tôi là ai mà giọng nói từng làm biển lặng lại truyền qua mưa để làm yên cơn bão trong lòng tôi?
No comments:
Post a Comment
your comment - ý kiến của bạn