MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Monday, November 18, 2013

OUTLINE OF U.S. GOVERNMENT KHÁI QUÁT VỀ CHÍNH QUYỀN MỸ - P4

OUTLINE OF U.S. GOVERNMENT
KHÁI QUÁT VỀ CHÍNH QUYỀN MỸ - P4



4 The Legislative Branch: The Reach of Congress

Chương 4: Ngành lập pháp: Quyền lực của Quốc hội

"Government implies the power of making laws."
-Alexander Hamilton, The Federalist Papers, 1787-1788

"Chính quyền hàm nghĩa quyền làm ra luật pháp"
- Alexander Hamilton, Các bài viết chủ trương chế độ liên bang, 1787- 1788

Article I of the Constitution grants all legislative powers of the federal government to a Congress divided into two chambers, a Senate and a House of Representatives. The Senate is composed of two members from each state as provided by the Constitution. Its current membership is 100. Membership in the House is based on each state's population, and its size is therefore not specified in the Constitution. Its current membership is 435.

Điều I của Hiến pháp trao toàn bộ quyền lập pháp của chính quyền liên bang cho một Quốc hội được chia thành hai viện – Thượng viện và Hạ viện. Thượng viện là viện nhỏ hơn, trong đó theo quy định của Hiến pháp mỗi bang có hai thành viên. Thượng viện hiện nay có 100 thành viên. Còn ở Hạ viện, tư cách thành viên được xác định căn cứ vào dân số và diện tích của bang, do đó không được quy định cụ thể trong Hiến pháp. Số thành viên của Hạ viện hiện nay là 435 người.


For more than 100 years after the adoption of the Constitution, senators were not elected by direct vote of the people but chosen by state legislatures and looked on as representatives of their home states. Their duty was to ensure that their states were treated equally in all legislation. The Seventeenth Amendment, adopted in 1913, provided for direct election of the Senate.

Trong hơn một trăm năm sau ngày Hiến pháp được thông qua, các thượng nghị sĩ không do dân chúng bỏ phiếu để bầu trực tiếp, mà do các nhà lập pháp của bang lựa chọn và được coi như đại diện của các bang. Nhiệm vụ của các thượng nghị sĩ là bảo đảm cho bang mình được đối xử bình đẳng trước pháp luật. Điều sửa đổi Hiến pháp thứ 17, thông qua năm 1913, đã quy định việc bầu trực tiếp đối với Thượng viện.

The delegates to the Constitutional Convention reasoned that if two separate groups - one representing state governments and one representing the people - must both approve every proposed law, there would be little danger of Congress passing laws hurriedly or carelessly. One house could always check the other in the manner of the British Parliament. Passage of the Seventeenth Amendment did not substantially alter this balance of power between the two houses.


Các đại biểu dự Hội nghị Lập hiến lập luận rằng nếu cả hai nhóm riêng biệt – một nhóm đại diện cho chính quyền các bang, một nhóm đại diện cho dân chúng - đều phải phê chuẩn mọi luật dự thảo, thì hầu như sẽ không còn nguy cơ Quốc hội thông qua các bộ luật một cách vội vã hay thiếu cẩn trọng. Viện này có thể thường xuyên kiểm tra viện kia, theo như cách làm của Quốc hội Anh. Việc thông qua điều sửa đổi Hiến pháp thứ 17 không làm thay đổi nhiều cán cân quyền lực giữa hai viện.


While there was intense debate in the convention over the makeup and powers of Congress, many delegates believed that the legislative branch would be relatively unimportant. A few believed that the Congress would concern itself largely with external affairs, leaving domestic matters to state and local governments. These views were clearly mistaken. The Congress has proved to be exceedingly active, with broad powers and authority in all matters of national concern. While its strength vis-a-vis the executive branch has waxed and waned at different periods of American history, the Congress has never been a rubber stamp for presidential decisions.

Mặc dù tranh cãi còn đang diễn ra gay gắt trong Hội nghị về cơ cấu và quyền lực của Quốc hội, nhiều đại biểu vẫn tin rằng ngành lập pháp sẽ tương đối không quan trọng. Một vài đại biểu cho rằng Quốc hội sẽ quan tâm chủ yếu tới những vấn đề đối ngoại, để lại những vấn đề trong nước cho chính quyền bang và địa phương. Những cách nhìn nhận như thế rõ ràng là không chính xác. Quốc hội đã tỏ ra cực kỳ năng động, với quyền lực và quyền hạn rộng lớn trong tất cả những vấn đề thuộc mối quan tâm quốc gia. Mặc dù so sánh với ngành hành pháp thì sức mạnh của nó có lúc tăng lúc giảm theo những thời kỳ khác nhau của lịch sử Hoa Kỳ, song Quốc hội chưa bao giờ tỏ ra nhu nhược hay chấp thuận một cách thiếu suy nghĩ trước các quyết định của tổng thống.

QUALIFICATIONS OF MEMBERS OF CONGRESS

The Constitution requires that U.S. senators must be at least 30 years of age, citizens of the United States for at least nine years, and residents of the states from which they are elected. Members of the House of Representatives must be at least 25, citizens for seven years, and residents of the states from which they are elected. The states may set additional requirements for election to Congress, but the Constitution gives each house the power to determine the qualifications of its members.

Tiêu chuẩn của thành viên Quốc hội

Hiến pháp yêu cầu thượng nghị sĩ Mỹ phải có tuổi đời ít nhất là 30, có ít nhất 9 năm là công dân Hợp chúng quốc, và là người cư trú tại bang đã bầu họ. Thành viên Hạ viện ít nhất phải đủ 25 tuổi, là công dân Hợp chúng quốc ít nhất 7 năm, và là người cư trú tại bang đã tiến cử họ vào Quốc hội. Các bang có thể đặt thêm những yêu cầu khác cho việc bầu cử vào Quốc hội, song Hiến pháp cho quyền mỗi viện quy định các tiêu chuẩn thành viên của mình.

Each state is entitled to two senators. Thus, Rhode Island, the smallest state, with an area of about 3,156 square kilometers, has the same senatorial representation as Alaska, the biggest state, with an area of some 1,524,640 square kilometers. Wyoming, with an estimated 480,000 persons, has representation equal to that of California, with its population of 32,270,000.

Mỗi bang có quyền có hai thượng nghị sĩ. Do vậy, Rhode Island, bang nhỏ nhất với diện tích 3.156 km2 cũng có số đại diện ở Thượng viện bằng số đại diện của bang Alaska, bang lớn nhất có diện tích khoảng 1.524.640 km2. Bang Wyoming, với 480.000 dân, cũng có số đại diện bằng số đại diện của bang California có 32.270.000 dân.

The total number of members of the House of Representatives has been determined by Congress. That number is divided among the states according to their populations. Regardless of its population, every state is constitutionally guaranteed at least one member of the House. At present, seven states - Alaska, Delaware, Montana, North Dakota, South Dakota, Vermont, and Wyoming - have only one representative. On the other hand, six states have more than 20 representatives - California alone has 52.

Tổng số thành viên của Hạ viện do Quốc hội quy định, sau đó con số này được phân bổ cho các bang theo dân số. Bất kể dân số là bao nhiêu, mỗi bang đều được Hiến pháp bảo đảm có ít nhất một thành viên trong Hạ viện. Hiện nay có sáu bang –   Alaska, Delaware, North Dakota, South Dakota, Vermont và Wyoming –   mỗi bang chỉ có một đại diện ở Hạ viện, và sáu bang khác, mỗi bang có số đại diện là hơn 20 người –   riêng California hiện có 52 đại diện.


The Constitution provides for a national census each 10 years and a redistribution of House seats according to population shifts. Under the original constitutional provision, the number of representatives was to be no more than one for each 30,000 citizens. There were 65 members in the first House, and the number was increased to 106 after the first census. Had the 1-to-30,000 formula been adhered to permanently, population growth in the United States would have brought the total number of representatives to about 7,000. Instead, the formula has been adjusted over the years, and today the ratio of representatives to people is about 1-to-600,000.

Hiến pháp quy định 10 năm một lần tiến hành tổng điều tra dân số, và phân chia lại số ghế trong Hạ viện theo sự thay đổi dân số. Theo các điều khoản nguyên thủy của Hiến pháp, số đại diện không được lớn hơn 1 trên 30.000 công dân. Hạ viện đầu tiên có khoảng 65 thành viên, và con số này đã lên đến 106 sau cuộc điều tra dân số lần thứ nhất. Nếu tuân thủ triệt để công thức cứ 30.000 công dân được có một đại diện thì sự gia tăng dân số Hoa Kỳ đã có thể nâng tổng số đại diện lên khoảng 7.000 người. Trái lại, công thức này đươùc điều chỉnh qua các năm, và ngày nay tỷ lệ đại diện cho dân chúng là 1 trên 600.000.


State legislatures divide the states into congressional districts, which must be substantially equal in population. Every two years, the voters of each district choose a representative for Congress.


Cơ quan lập pháp của bang chia các bang thành các quận có tính chất như một đơn vị bầu cử quốc hội, với dân số về cơ bản phải tương đương nhau. Cứ hai năm một lần, các cử tri của mỗi quận chọn ra một đại diện của mình tại Quốc hội.


Senators are chosen in statewide elections held in even-numbered years. The senatorial term is six years, and every two years one-third of the Senate stands for election. Hence, two-thirds of the senators are always persons with some legislative experience at the national level.

Thượng nghị sĩ được lựa chọn qua các cuộc bầu cử trên toàn bang, được tổ chức vào các năm chẵn. Nhiệm kỳ của thượng nghị sĩ là sáu năm, và cứ hai năm một lần, 1/3 số thượng nghị sĩ được bầu lại. Do đó, có 2/3 thượng nghị sĩ luôn luôn là những người đã có những kinh nghiệm lập pháp nhất định ở cấp quốc gia.

It is theoretically possible for the House to be composed entirely of legislative novices. In practice, however, most members are reelected several times, and the House, like the Senate, can always count on a core group of experienced legislators.


Về mặt lý thuyết, Hạ viện có thể bao gồm toàn bộ thành viên là những người mới bước vào lĩnh vực lập pháp. Tuy nhiên trên thực tế, hầu hết các thành viên đều được bầu lại vài lần, và Hạ viện, cũng giống như Thượng viện, có thể luôn luôn dựa vào một nhóm nòng cốt các nhà lập pháp có kinh nghiệm.


Since members of the House serve two-year terms, the life of a Congress is considered to be two years. The Twentieth Amendment to the U.S. Constitution provides that the Congress will convene in regular session each January 3, unless Congress fixes a different date. The Congress remains in session until its members vote to adjourn - usually late in the year. The president may call a special session when he thinks it necessary. Sessions are held in the Capitol building in Washington, D.C.


Do các thành viên của Hạ viện phục vụ trong thời hạn 2 năm, nên đời sống của một Quốc hội được coi là 2 năm. Điều sửa đổi Hiến pháp thứ 20 quy định kỳ họp thường niên của Quốc hội được tiến hành vào ngày 3 tháng Giêng hàng năm, trừ khi Quốc hội ấn định vào một ngày khác. Quốc hội vẫn duy trì kỳ họp cho tới khi các thành viên bỏ phiếu hoãn lại, thường là tới cuối năm. Tổng thống có thể triệu tập một cuộc họp đặc biệt nếu thấy cần thiết. Các kỳ họp được tổ chức tại Điện Capitol ở Washington, D.C.


POWERS OF THE HOUSE AND SENATE

Each house of Congress has the power to introduce legislation on any subject except raising revenue, which must originate in the House of Representatives. The large states may thus appear to have more influence over the public purse than the small states. In practice, however, each house can vote against legislation passed by the other house. The Senate may disapprove a House revenue bill - or any bill, for that matter - or add amendments that change its nature. In that event, a conference committee made up of members from both houses must work out a compromise acceptable to both sides before the bill becomes law.
Quyền lực của hạ viện và thượng viện

Mỗi viện của Quốc hội có quyền đưa ra văn bản pháp lý về bất cứ vấn đề gì trừ các dự luật về thu ngân sách là phải bắt nguồn từ Hạ viện. Do vậy, có thể các bang lớn bề ngoài dường như có nhiều ảnh hưởng đối với công quỹ hơn so với các bang nhỏ. Song trên thực tế mỗi viện đều có quyền bỏ phiếu chống lại những văn bản pháp lý đã được viện kia thông qua. Thượng viện có thể không tán thành một dự luật về thu ngân sách của Hạ viện –   hoặc bất kỳ một dự luật nào liên quan đến vấn đề này –   hoặc bổ sung những sửa đổi làm thay đổi bản chất của chúng. Trong trường hợp đó, một tiểu ban tham vấn, được thành lập bao gồm thành viên của cả hai viện, phải đi tới được một sự thỏa hiệp có thể chấp nhận đối với cả hai bên trước khi dự luật trở thành luật.

The Senate also has certain powers especially reserved to that body, including the authority to confirm presidential appointments of high officials and ambassadors of the federal government, as well as authority to ratify all treaties by a two-thirds vote. In either instance, a negative vote in the Senate nullifies executive action.

Thượng viện cũng có những quyền hạn nhất định dành riêng cho cơ quan này, trong đó có quyền xác nhận sự bổ nhiệm của tổng thống đối với các quan chức cao cấp và các đại sứ của chính quyền liên bang, cũng như quyền phê chuẩn tất cả các hiệp ước với 2/3 số phiếu thuận. Trong cả hai trường hợp, hành động không ủng hộ của Thượng viện sẽ vô hiệu hóa hành động của ngành hành pháp.

In the case of impeachment of federal officials, the House has the sole right to bring charges of misconduct that can lead to an impeachment trial. The Senate has the sole power to try impeachment cases and to find officials guilty or not guilty. A finding of guilt results in the removal of the federal official from public office.

Trong trường hợp luận tội các quan chức liên bang, Hạ viện có toàn quyền đưa ra lời buộc tội về hành vi bất chính có thể dẫn tới việc xét xử ở tòa án. Thượng viện cũng có toàn quyền kiểm tra những trường hợp luận tội và xác minh xem các quan chức là có tội hay vô tội. Khi bị phát hiện là phạm tội, quan chức liên bang sẽ buộc phải rời khỏi cơ quan nhà nước.

The broad powers of the whole Congress are spelled out in Article I of the Constitution:

- To levy and collect taxes;
- To borrow money for the public treasury;
- To make rules and regulations governing commerce among the states and with foreign countries;
- To make uniform rules for the naturalization of foreign citizens;
- To coin money, state its value, and provide for the punishment of counterfeiters;
- To set the standards for weights and measures;
- To establish bankruptcy laws for the country as a whole;
- To establish post offices and post roads;
- To issue patents and copyrights;
- To set up a system of federal courts;
- To punish piracy;
- To declare war;
- To raise and support armies;
- To provide for a navy;
- To call out the militia to enforce federal laws, suppress lawlessness, or repel invasions;
- To make all laws for the seat of government (Washington, D.C.);
- To make all laws necessary to enforce the Constitution.

Quyền hạn rộng lớn của Quốc hội được nêu rõ trong Điều I của Hiến pháp:

Đánh thuế và thu thuế;
Vay tiền cho công quỹ;
Thiết lập các luật lệ và các quy chế điều chỉnh quan hệ thương mại giữa các bang và với nước ngoài;
Thiết lập các quy định thống nhất cho việc nhập tịch của công dân nước ngoài;
Đúc tiền và in tiền, công bố giá trị của nó và đưa ra những hình phạt đối với việc làm tiền giả;
Thiết lập các chuẩn mực cho trọng lượng và các thước đo;
Thiết lập luật phá sản trong cả nước;
Thiết lập các trạm bưu điện và các mạng lưới bưu điện;
Cấp bằng sáng chế và các bản quyền;
Thiết lập hệ thống tòa án liên bang;
Trừng phạt tội ăn cắp bản quyền;
Tuyên bố chiến tranh;
Phát triển và hỗ trợ quân đội;
Chu cấp cho hải quân;
Kêu gọi lực lượng dân vệ thực thi các luật liên bang; trấn áp các hành động phạm pháp hoặc đẩy lùi các cuộc xâm lược của các thế lực nước ngoài;
Làm ra tất cả các luật cho trụ sở của chính quyền (Washington D.C);
Làm ra tất cả các luật cần thiết để cho Hiến pháp có hiệu lực.

A few of these powers are now outdated, but they remain in effect. The Tenth Amendment sets definite limits on congressional authority, by providing that powers not delegated to the national government are reserved to the states or to the people. In addition, the Constitution specifically forbids certain acts by Congress.

Một vài quyền hạn trong số này ngày nay đã lạc hậu nhưng chúng vẫn còn hiệu lực. Điều sửa đổi Hiến pháp thứ mười đã thiết lập những giới hạn xác định đối với quyền lực của Quốc hội bằng việc quy định rằng những quyền hạn không được trao cho chính phủ quốc gia thì được trao cho các bang hay cho dân chúng. Ngoài ra, Hiến pháp cũng có những điều cấm cụ thể đối với những hoạt động nhất định của Quốc hội.

It may not:
- Suspend the writ of habeas corpus - a requirement that those accused of crimes be brought before a judge or court before being imprisoned - unless necessary in time of rebellion or invasion;
- Pass laws that condemn persons for crimes or unlawful acts without a trial;
- Pass any law that retroactively makes a specific act a crime;
- Levy direct taxes on citizens, except on the basis of a census already taken;
- Tax exports from any one state;
- Give specially favorable treatment in commerce or taxation to the seaports of any state or to the vessels using them;
- Authorize any titles of nobility.

Quốc hội không được phép:
- Tạm hoãn lệnh đòi bắt giam – yêu cầu người bị tố cáo là phạm tội phải ra trình diện trước thẩm phán hoặc tòa án trước khi thụ án – trừ phi đó là cần thiết trong thời gian xảy ra nổi loạn hay nạn ngoại xâm;
- Thông qua các luật trong đó lên án ai đó về sự phạm tội hay hành vi phạm pháp mà không thông qua tòa án;
- Thông qua bất cứ luật nào đã có hiệu lực từ trước trong việc khiến cho một hành động cụ thể được coi là một tội phạm;
- Đánh thuế trực thu lên công dân, trừ trường hợp dựa trên cơ sở một cuộc điều tra dân số đã được tiến hành;
- Đánh thuế hàng xuất khẩu từ bất cứ bang nào;Dành ưu đãi đặc biệt về thương mại hoặc thuế đối với các cảng biển của một bang bất kỳ hay các tàu thuyền lớn sử dụng chúng;
- Phê chuẩn bất kỳ một tước vị qúy tộc nào.

OFFICERS OF THE CONGRESS

The Constitution provides that the vice president shall be president of the Senate. The vice president has no vote, except in the case of a tie. The Senate chooses a president pro tempore to preside when the vice president is absent. The House of Representatives chooses its own presiding officer - the Speaker of the House. The speaker and the president pro tempore are always members of the political party with the largest representation in each house.


Các quan chức của Quốc hội

Hiến pháp quy định phó tổng thống sẽ là chủ tịch Thượng viện. Phó tổng thống không có quyền bỏ phiếu, trừ trường hợp hai bên bằng phiếu nhau. Thượng viện chọn một chủ tịch lâm thời để điều hành khi phó tổng thống vắng mặt. Hạ viện tự chọn quan chức điều hành của mình –  tức chủ tịch Hạ viện. Chủ tịch Hạ viện và chủ tịch lâm thời Thượng viện bao giờ cũng là thành viên của chính đảng có số đại diện lớn nhất ở mỗi viện.

At the beginning of each new Congress, members of the political parties select floor leaders and other officials to manage the flow of proposed legislation. These officials, along with the presiding officers and committee chairpersons, exercise strong influence over the making of laws.

Vào đầu mỗi nhiệm kỳ Quốc hội mới, thành viên của các chính đảng lựa chọn các nhà lãnh đạo của viện và các quan chức khác để xử lý khối lượng các văn bản pháp luật được đề nghị. Các quan chức này, cùng với các quan chức điều hành và chủ tịch các ủy ban, ảnh hưởng mạnh mẽ đối với quá trình làm luật.

THE COMMITTEE PROCESS

One of the major characteristics of the Congress is the dominant role committees play in its proceedings. Committees have assumed their present-day importance by evolution, not by constitutional design, since the Constitution makes no provision for their establishment.
Tiến trình làm luật tại các ủy ban

Một trong những đặc trưng chủ yếu của Quốc hội là vai trò chi phối của các ủy ban trong tiến tình hoạt động của nó. Việc các ủy ban đảm nhận vai trò quan trọng như ngày nay là kết quả của cả một tiến trình, chứ không phải theo quy định của Hiến pháp, bởi Hiến pháp không có điều khoản nào quy định việc thành lập các ủy ban này.

At present the Senate has 17 standing (or permanent) committees; the House of Representatives has 19 committees. Each specializes in specific areas of legislation: foreign affairs, defense, banking, agriculture, commerce, appropriations, and other fields. Almost every bill introduced in either house is referred to a committee for study and recommendation. The committee may approve, revise, kill, or ignore any measure referred to it. It is nearly impossible for a bill to reach the House or Senate floor without first winning committee approval. In the House, a petition to release a bill from a committee to the floor requires the signatures of 218 members; in the Senate, a majority of all members is required. In practice, such discharge motions only rarely receive the required support.

Hiện nay, Thượng viện có 17 ủy ban thường trực (hay thường xuyên), còn Hạ viện có 19 ủy ban. Mỗi ủy ban chuyên trách trong những lĩnh vực lập pháp cụ thể: các vấn đề đối ngoại, quốc phòng, ngân hàng, nông nghiệp, thương mại, phân bổ ngân sách và các lĩnh vực khác. Mỗi dự luật được đưa ra trong từng viện sẽ được chuyển cho một ủy ban để nghiên cứu và khuyến nghị. Uỷ ban này có thể thông qua, sửa đổi, bác bỏ hay gác lại bất cứ một biện pháp nào được gửi tới cho nó. Một dự luật hầu như không thể tới được Hạ viện hay Thượng viện nếu trước hết không được sự thông qua của cấp ủy ban. Ơ± Hạ viện, kiến nghị về giải phóng một dự luật ra khỏi một ủy ban cần phải có chữ ký của 218 thành viên; ở Thượng viện, cần được đa số các thành viên ủng hộ. Trong thực tế, những kiến nghị như vậy rất ít khi nhận được sự ủng hộ cần có.

The majority party in each house controls the committee process. Committee chairpersons are selected by a caucus of party members or specially designated groups of members. Minority parties are proportionally represented on the committees according to their strength in each house.


Chính đảng chiếm đa số trong mỗi viện sẽ kiểm soát quá trình làm việc của ủy ban. Chủ tịch ủy ban được lựa chọn bởi một cuộc họp kín của các đảng viên hay của một nhóm thành viên được chỉ định đặc biệt. Các đảng thiểu số có số đại diện tương ứng trong các ủy ban, tuỳ theo sức mạnh của họ ở mỗi viện.

Bills are introduced by a variety of methods. Some are drawn up by standing committees; some by special committees created to deal with specific legislative issues; and some may be suggested by the president or other executive officers. Citizens and organizations outside the Congress may suggest legislation to members, and individual members themselves may initiate bills. After introduction, bills are sent to designated committees that, in most cases, schedule a series of public hearings to permit presentation of views by persons who support or oppose the legislation. The hearing process, which can last several weeks or months, opens the legislative process to public participation.


Các dự luật được đề xuất theo nhiều phương pháp. Một số do các ủy ban thường trực soạn thảo; một số do các ủy ban đặc biệt xây dựng nên để giải quyết những vấn đề pháp lý cụ thể; và một số có thể do tổng thống hay các quan chức hành pháp khác gợi ý. Các công dân và các tổ chức khác ngoài Quốc hội có thể đề xuất văn bản pháp lý với các thành viên Quốc hội, và bản thân các cá nhân thành viên cũng có thể đề xướng các dự luật. Sau khi được đề xuất, các dự luật sẽ được chuyển tới các ủy ban có trách nhiệm mà trong đa số các trường hợp, các ủy ban này sẽ lên lịch cho một loạt buổi điều trần để cho phép những người ủng hộ hay phản đối văn bản pháp lý đó trình bày quan điểm của mình. Quá trình điều trần này, có thể kéo dài vài tuần hay vài tháng, mở ra cho công chúng tham gia vào quá trình lập pháp.


One virtue of the committee system is that it permits members of Congress and their staffs to amass a considerable degree of expertise in various legislative fields. In the early days of the republic, when the population was small and the duties of the federal government were narrowly defined, such expertise was not as important. Each representative was a generalist and dealt knowledgeably with all fields of interest. The complexity of national life today calls for special knowledge, which means that elected representatives often acquire expertise in one or two areas of public policy.


Một ưu điểm của hệ thống ủy ban là nó cho phép các thành viên Quốc hội và đội ngũ nhân viên của họ tích lũy được một mức độ am tường đáng kể trong những lĩnh vực lập pháp khác nhau. Trong những ngày đầu của nền cộng hòa, khi dân số còn nhỏ và các nhiệm vụ của chính quyền liên bang còn hạn hẹp, thì sự am tường như thế không mấy quan trọng. Mỗi nghị sĩ đều là người có năng lực tổng hợp và họ xử lý một cách có kiến thức tất cả các lĩnh vực quan tâm. Tính chất phức tạp của đời sống quốc gia hiện nay đòi hỏi những tri thức chuyên sâu, có nghĩa là các đại biểu được lựa chọn phải thường xuyên tích luỹ sự tinh thông nghiệp vụ trong một vài lĩnh vực chính sách công cộng.


When a committee has acted favorably on a bill, the proposed legislation is then sent to the floor for open debate. In the Senate, the rules permit virtually unlimited debate. In the House, because of the large number of members, the Rules Committee usually sets limits. When debate is ended, members vote either to approve the bill, defeat it, table it - which means setting it aside and is tantamount to defeat - or return it to committee. A bill passed by one house is sent to the other for action. If the bill is amended by the second house, a conference committee composed of members of both houses attempts to reconcile the differences.


Khi một ủy ban đã hành động ủng hộ một dự luật, văn bản pháp lý được đề nghị bấy giờ sẽ được chuyển đến hội trường để tranh luận công khai. Tại Thượng viện, các quy định cho phép tranh luận hầu như không hạn chế. Nhưng tại Hạ viện, do có số lượng thành viên lớn, Uỷ ban quy chế thường đặt ra các giới hạn. Khi cuộc tranh cãi chấm dứt, các thành viên bỏ phiếu thông qua, bác bỏ, hoãn lại việc xem xét dự luật - nghĩa là gác dự luật đó sang một bên và như vậy là hầu như bác bỏ nó - hay gửi trả dự luật về ủy ban. Một dự luật được một viện thông qua sẽ được chuyển tới viện kia để xem xét. Nếu dự luật đó bị viện thứ hai sửa đổi thì một ủy ban tham vấn bao gồm thành viên của cả hai viện sẽ cố gắng dung hòa những ý kiến bất đồng.


Once passed by both houses, the bill is sent to the president, for constitutionally the president must act on a bill for it to become law. The president has the option of signing the bill - by which it becomes law - or vetoing it. A bill vetoed by the president must be reapproved by a two-thirds vote of both houses to become law.


Khi đã được cả hai viện thông qua, dự luật sẽ được trình lên tổng thống, vì theo Hiến pháp thì tổng thống phải tác động tới một dự luật để cho nó trở thành luật. Tổng thống có quyền lựa chọn, hoặc ký vào dự luật - nhờ đó nó trở thành luật - hoặc phủ quyết nó. Một dự luật bị tổng thống phủ quyết phải được phê chuẩn lại với hai phần ba số phiếu thuận ở cả hai viện thì mới trở thành luật.


The president may also refuse either to sign or veto a bill. In that case, the bill becomes law without his signature 10 days after it reaches him (not counting Sundays). The single exception to this rule is when Congress adjourns after sending a bill to the president and before the 10-day period has expired; his refusal to take any action then negates the bill - a process known as the "pocket veto."


Tổng thống cũng có quyền khước từ việc ký hay phủ quyết một dự luật. Trong trường hợp đó, dự luật sẽ trở thành luật mà không cần chữ ký của tổng thống sau 10 ngày kể từ khi nó đến tay tổng thống (không tính ngày chủ nhật). Ngoại lệ duy nhất đối với quy định này là  khi Quốc hội ngừng họp sau khi trình dự luật lên tổng thống và trước khi thời  hạn 10 ngày kết thúc; khi đó sự khước từ của tổng thống đối với bất kỳ hành động nào sẽ phủ định hoàn toàn dự luật - quá trình này được gọi là "ngầm phủ quyết" ("pocket veto").

The Committee System

The Constitution does not specifically call for congressional committees. As the nation grew, however, so did the need for investigating pending legislation more thoroughly.

Hệ thống các ủy ban của Quốc hội

Hiến pháp không có quy định cụ thể phải có các ủy ban trong Quốc hội. Tuy nhiên, khi quốc gia phát triển thì mức độ cần thiết phải xem xét các văn bản pháp luật sắp ban hành cũng tăng lên.

The committee system began in 1789 when House members found themselves bogged down in endless discussions of proposed new laws. The first committees dealt with Revolutionary War claims, post roads and territories, and trade with other countries.  Throughout the years, committees have formed and disbanded in response to political, social, and economic changes. For example, there is no longer any need for a Revolutionary War claims committee, but both houses of Congress have a Veterans’ Affairs committee.

Hệ thống các ủy ban được hình thành từ năm 1789, khi các thành viên Hạ viện tự thấy họ bị sa lầy vào các cuộc thảo luận bất tận về các luật mới được đề xuất. Các ủy ban đầu tiên có nhiệm vụ giải quyết các yêu sách từ hồi Chiến tranh Cách mạng, những con đường và lãnh thổ liên quan tới hệ thống bưu điện, và quan hệ thương mại với các nước khác. Trong suốt nhiều năm, các ủy ban được thành lập và giải thể đáp ứng những thay đổi về chính trị, xã hội và kinh tế. Ví dụ, Uỷ ban Những yêu sách trong Chiến tranh Cách mạng không còn cần thiết nữa, nhưng cả hai viện của Quốc hội đều có một Uỷ ban Các vấn đề về Cựu chiến binh.

The 113th Congress (2013-2014) had 21 standing committees in the House and 15 in the Senate, plus four joint permanent committees with members from both houses: Library of Congress, printing, taxation, and economic. In addition, each house can name special, or select, committees to study specific problems.

Quốc hội thứ 113 (2013-2014) đã có 21 ủy ban thường trực tại Hạ viện và 15 tại Thượng viện, cộng với bốn ủy ban thường trực chung với các thành viên của cả hai viện: Thư viện Quốc hội, in ấn, thuế, và kinh tế. Ngoài ra, mỗi viện có thể đặt các ủy ban đặc biệt, hoặc chọn lọc, để nghiên cứu các vấn đề cụ thể.

Quốc hội khóa 106 (1999-2000) có 19 ủy ban thường trực ở Hạ viện và 17 ở Thượng viện, cộng với 4 ủy ban chung, thường xuyên, bao gồm các thành viên của cả hai viện: Uỷ ban Thư viện của Quốc hội, Uỷ ban về In ấn, Uỷ ban Thuế và Uỷ ban Kinh tế học. Ngoài ra, mỗi viện có thể chỉ định những tiểu ban đặc biệt, hay lựa chọn ra các ủy ban để nghiên cứu những vấn đề cụ thể. Do khối lượng công việc tăng lên, các ủy ban thường trực lại đẻ ra khoảng 150 tiểu ban.

Because of an increase in workload, the standing committees have also spawned more than 170 subcommittees.


And what do all these committees actually do?  For each bill—the draft of a law that comes before Congress—the appropriate committee is responsible for conducting a thorough investigation of the proposal. The committee usually conducts hearings to obtain testimony from expert witnesses, who can include members of Congress who are not on the committee, executive branch officials, representatives of private-sector organizations, and individual citizens.

Thực ra tất cả các ủy ban này làm gì? Đối với mỗi dự luật - việc dự thảo một dự luật được đưa ra trước Quốc hội - ủy ban chịu trách nhiệm tiến hành điều tra toàn diện đề nghị này. Uỷ ban đó thường tiến hành các cuộc điều trần để thu thập những chứng cứ từ các nhân chứng chuyên môn, trong đó có thể bao gồm các thành viên Quốc hội không nằm trong ủy ban, các quan chức ngành hành pháp, các đại diện của các tổ chức trong khu vực tư nhân và cá nhân các công dân.

After all the facts are gathered, the committee decides whether to report a new bill favorably or with a recommendation that it be passed with amendments. Sometimes the bill will be set aside, or tabled, which effectively ends its consideration. When bills are reported out of committee and passed by the full House or Senate, however, another committee goes into action ironing out any differences between the House and Senate versions of the same bill. This “conference committee,” consisting of members of both houses, completes a bill to all members’ satisfaction, then sends it to the House and Senate floors for final discussion and a vote. If passed, the bill goes to the president to be signed.

Sau khi thu thập được tất cả các sự kiện, ủy ban sẽ quyết định có nên báo cáo một dự luật mới theo tinh thần ủng hộ hay không, hay kèm theo một khuyến nghị rằng nó phải được sửa đổi trước khi được thông qua. Đôi khi các dự luật sẽ bị gác sang một bên hoặc để lại sau, mà thực tế là chấm dứt việc xem xét nó. Tuy nhiên, khi các dự luật được các ủy ban báo cáo lên và được toàn thể Thươùng viện hay Hạ viện thông qua, thì một ủy ban khác sẽ bắt tay vào công việc, thảo luận bất cứ sự khác biệt nào giữa các văn bản của Thượng viện và Hạ viện về cùng dự luật đó. "Uỷ ban tham vấn" này, bao gồm thành viên của cả hai viện, sẽ hoàn tất một dự luật hội đủ sự thỏa mãn của tất cả các thành viên, sau đó trình lên Thượng viện và Hạ viện để thảo luận lần cuối và bỏ phiếu. Nếu được thông qua, dự luật đó sẽ được trình lên tổng thống để ký.

Standing or Permanent Committees of Congress
HOUSE OF REPRESENTATIVES
Agriculture
Appropriations
Armed Services
Budget
Education and the Workforce
Energy and Commerce
Ethics
Financial Services
Foreign Affairs
Homeland Security
House Administration
Intelligence
Judiciary
Natural Resources
Oversight and Government Reform
Rules
Science, Space, and Technology
Small Business
Transportation and Infrastructure
Veterans’ Affairs
Ways and Means

Các Uỷ ban thường trực của Quốc hội
Hạ viện
Nông nghiệp   
Chuẩn chi
Quân lực
Ngân sách
Giáo dục và Lao động
Năng lượng và Thương mại
Đạo đức
Dịch vụ tài chính
Đối ngoại
An ninh nội địa
Quản lý nhà ở
Tình báo
Tư pháp
Tài nguyên
Cải cách và Giám sát chính quyền
Luật lệ
Khoa học, Không gian và Công nghệ
Kinh doanh nhỏ
Vận tải và cơ sở hạ tầng
Các vấn đề Cựu binh
Các phương thức và phương tiện

SENATE
Agriculture, Nutrition, and Forestry
Appropriations
Armed Services
Banking, Housing, and Urban Affairs
Budget
Commerce, Science, and Transportation
Energy and Natural Resources
Environment and Public Works
Finance
Foreign Relations
Health, Education, Labor, and Pensions
Homeland Security and Governmental
Affairs
Judiciary
Rules and Administration
Small Business and Entrepreneurship
Veterans’ Affairs
Thượng viện
Nông nghiệp, Dinh dưỡng và Lâm nghiệp
Chuẩn chi
Quân lực
Ngân hàng
Ngân sách
Thương mại, Khoa học và Vận tải
Năng lượng và Tài nguyên thiên nhiên
Môi trường và Công chính
Tài chính
Quan hệ đối ngoại
Công việc chính phủ
Y tế, Giáo dục, Lao động và Hưu trí
Các vấn đề của người Anhđiêng
Tư pháp
Luật lệ và Hành chính 
Kinh doanh nhỏ
Các vấn đề về Cựu chiến binh

CONGRESSIONAL POWERS OF INVESTIGATION

One of the most important nonlegislative functions of the Congress is the power to investigate. This power is usually delegated to committees - either to the standing committees, to special committees set up for a specific purpose, or to joint committees composed of members of both houses.

Quyền điều tra của Quốc hội

Một trong những chức năng không phải lập pháp nhưng quan trọng nhất của Quốc hội là quyền điều tra. Quyền này thường được trao cho các ủy ban - hoặc là các ủy ban thường trực, các ủy ban đặc biệt được thành lập cho một mục đích cụ thể, hoặc các ủy ban chung bao gồm các thành viên của cả hai viện.

Investigations are conducted to gather information on the need for future legislation, to test the effectiveness of laws already passed, to inquire into the qualifications and performance of members and officials of the other branches, and, on rare occasions, to lay the groundwork for impeachment proceedings. Frequently, committees call on outside experts to assist in conducting investigative hearings and to make detailed studies of issues.
                                                          

Các cuộc điều tra được tiến hành nhằm thu thập thông tin về sự cần thiết đối với các văn bản pháp lý trong tương lai, thẩm định tính hiệu lực của các luật đã được thông qua, tìm hiểu phẩm chất và hoạt động của các thành viên và các quan chức của các ngành khác, và trong những trường hợp hiếm hoi, đặt cơ sở cho các quá trình buộc tội. Thông thường, các ủy ban dựa vào sự giúp đỡ của các chuyên gia ở bên ngoài trong việc tiến hành các cuộc điều trần có tính chất điều tra và thực hiện những nhiệm vụ nghiên cứu cụ thể đối với các vấn đề.

There are important corollaries to the investigative power. One is the power to publicize investigations and their results. Most committee hearings are open to the public and are widely reported in the mass media. Congressional investigations thus represent one important tool available to lawmakers to inform the citizenry and arouse public interest in national issues. Congressional committees also have the power to compel testimony from unwilling witnesses and to cite for contempt of Congress witnesses who refuse to testify and for perjury those who give false testimony.

Quyền điều tra có những hệ quả quan trọng. Một trong số đó là quyền công bố các cuộc điều tra và kết quả điều tra. Hầu hết các cuộc điều trần của ủy ban được đưa ra công khai trước công chúng và được phổ biến rộng rãi trên các phương tiện thông tin đại chúng. Do vậy, các cuộc điều tra của Quốc hội thể hiện một công cụ quan trọng sẵn có cho các nhà lập pháp thông tin tới các công dân và khơi dậy mối quan tâm của dân chúng đối với các vấn đề quốc gia. Các ủy ban của Quốc hội cũng có quyền buộc các nhân chứng không có thiện chí phải đưa ra lời xác nhận, có quyền gọi ra tòa những nhân chứng đã khước từ việc làm chứng về tội đã coi thường Quốc hội và những người đã đưa ra những bằng chứng sai sự thật về tội khai man.

INFORMAL PRACTICES OF CONGRESS

In contrast to European parliamentary systems, the selection and behavior of U.S. legislators has little to do with central party discipline. Each of the major American political parties is a coalition of local and state organizations that join together as a national party - Republican or Democratic - during the presidential elections at four-year intervals. Thus the members of Congress owe their positions to their local or state electorate, not to the national party leadership nor to their congressional colleagues. As a result, the legislative behavior of representatives and senators tends to be individualistic and idiosyncratic, reflecting the great variety of electorates represented and the freedom that comes from having built a loyal personal constituency.

Các hoạt động không chính thức của Quốc hội

Trái với hệ thống nghị viện châu Âu, sự lựa chọn và ứng xử của các nhà lập pháp Hoa Kỳ rất ít liên quan tới kỷ luật của trung ương đảng. Mỗi chính đảng chủ yếu ở Mỹ về căn bản là một khối liên minh của các tổ chức địa phương và bang, kết hợp với nhau có chức năng như một đảng quốc gia - Đảng Dân chủ hay Đảng Cộng hòa - trong các cuộc bầu cử tổng thống bốn năm một lần. Do vậy, các thành viên của Quốc hội có được vị trí của họ là nhờ các cử tri đủ tư cách của bang hay ở địa phương của họ, chứ không phải là nhờ ban lãnh đạo đảng quốc gia hay các đồng nghiệp trong Quốc hội. Kết quả là, ứng xử lập pháp của các đại diện và các thượng nghị sĩ có xu hướng mang tính cá thể và có phong cách riêng, phản ánh tính đa dạng của các khối cử tri bầu cử, và quyền tự do bắt nguồn từ chỗ đã tạo dựng được một khối cử tri riêng trung thành.

Congress is thus a collegial and not a hierarchical body. Power does not flow from the top down, as in a corporation, but in practically every direction. There is only minimal centralized authority, since the power to punish or reward is slight. Congressional policies are made by shifting coalitions that may vary from issue to issue. Sometimes, where there are conflicting pressures - from the White House and from important economic or ethnic groups - legislators will use the rules of procedure to delay a decision so as to avoid alienating an influential sector. A matter may be postponed on the grounds that the relevant committee held insufficient public hearings. Or Congress may direct an agency to prepare a detailed report before an issue is considered. Or a measure may be put aside ("tabled") by either house, thus effectively defeating it without rendering a judgment on its substance.

Do vậy, Quốc hội là một cơ quan mà quyền lực được chia sẻ đồng đều giữa các thành viên, chứ không phải là một cơ quan có phần đẳng cấp. Quyền lực không chảy từ trên xuống dưới như trong một công ty, mà gần như theo mọi hướng. Quyền lực tập trung chỉ là tối thiểu, do quyền thưởng phạt là không đáng kể. Các chính sách của Quốc hội được đề ra bởi các liên minh chuyển đổi mà có thể thay đổi theo từng vấn đề. Đôi khi, ở những nơi có những áp lực xung đột với nhau - áp lực từ Nhà Trắng và từ các nhóm kinh tế hoặc chủng tộc quan trọng - các nhà lập pháp sẽ sử dụng những quy định về thủ tục để hoãn lại một quyết định nhằm tránh được một khu vực có ảnh hưởng. Một vấn đề có thể được hoãn lại với lý do là ủy ban chịu trách nhiệm về nó đã tổ chức những cuộc điều trần công khai chưa thỏa đáng. Hoặc Quốc hội có thể chỉ đạo một cơ quan chuẩn bị một báo cáo chi tiết trước khi vấn đề được xem xét. Hoặc một biện pháp có thể được một trong hai viện gạt sang một bên ("cho vào ngăn bàn"), do vậy trên thực tế là bác bỏ nó mà không hồi âm bất kỳ một nhận xét nào về nội dung của nó.

There are informal or unwritten norms of behavior that often determine the assignments and influence of a particular member. "Insiders," representatives and senators who concentrate on their legislative duties, may be more powerful within the halls of Congress than "outsiders," who gain recognition by speaking out on national issues. Members are expected to show courtesy toward their colleagues and to avoid personal attacks, no matter how unpalatable their opponents' policies may be. Members are also expected to specialize in a few policy areas rather than claim expertise in the whole range of legislative concerns. Those who conform to these informal rules are more likely to be appointed to prestigious committees or at least to committees that affect the interests of a significant portion of their constituents.

Có những chuẩn mực không chính thức hoặc bất thành văn về ứng xử, thường quy định những bổn phận hay ảnh hưởng của một thành viên cụ thể. "Người trong cuộc", các hạ nghị sĩ và các thượng nghị sĩ đang tập trung vào nhiệm vụ lập pháp của họ, có thể có quyền lực lớn hơn trong hội trường Quốc hội so với những "người ngoài cuộc", những người được công nhận do việc đã nói lên các vấn đề quốc gia. Người ta hy vọng vào các thành viên sẽ có thái độ nhã nhặn đối với các đồng nghiệp của họ và tránh được những sự công kích cá nhân, cho dù chính sách của bên đối kháng với họ có thể cực đoan và khó chịu đến đâu đi nữa. Hơn nữa, ngươứi ta cũng hy vọng họ sẽ chuyên sâu trong một vài lĩnh vực chính sách, chứ không đòi hỏi họ phải có sự am tường đối với toàn bộ những mối quan tâm lập pháp. Những người tuân thủ nghiêm túc các quy định không chính thức này sẽ có phần chắc chắn hơn được bổ nhiệm vào những ủy ban có uy tín hay ít nhất cũng là ủy ban có tác động đến những lợi ích của một bộ phận đáng kể các cử tri của họ.

Oversight Powers of Congress

Dictionaries define “oversight” as “watchful care,” and this approach has proven to be one of the most effective techniques that Congress has adopted to influence the executive branch. Congressional oversight prevents waste and fraud; protects civil liberties and individual rights; ensures executive compliance with the law; gathers information for making laws and educating the public; and evaluates executive performance. It applies to cabinet departments, executive agencies, regulatory commissions, and the presidency.

Các quyền giám sát của Quốc hội

Từ điển định nghĩa "giám sát" là "chăm sóc có tính chất theo dõi", và cách tiếp cận này đã tỏ ra là một trong những kỹ thuật hữu hiệu nhất mà Quốc hội sử dụng để gây ảnh hưởng đến ngành hành pháp. Sự giám sát của Quốc hội ngăn ngừa được tình trạng lãng phí và gian lận; bảo vệ quyền tự do công dân và các quyền của cá nhân; đảm bảo hoạt động hành pháp tuân thủ luật pháp; thu thập thông tin để xây dựng các bộ luật và giáo dục công chúng; thẩm định hoạt động hành pháp. Hoạt động giám sát này áp dụng cho các bộ trong Nội các, các cơ quan hành pháp, các ủy ban điều hành và chức vụ tổng thống.

Congress’s oversight function takes many forms:

■  Committee inquiries and hearings;
■  Formal consultations with and reports from the president;
■  Senate advice and consent for presidential nominations and for treaties;
■  House impeachment proceedings and subsequent Senate trials;
■  House and Senate proceedings under the Twenty-fifth Amendment in the event that the president becomes disabled, or the office of the vice president falls vacant;
■  Informal meetings between legislators and executive officials;
■  Congressional membership on governmental commissions;
■  Studies by congressional committees and support agencies such as the Congressional Budget Office, the General Accounting Office, and the Office of Technology Assessment—all arms of Congress.

Chức năng giám sát của Quốc hội có nhiều hình thức:
- Các cuộc điều tra và điều trần của các ủy ban;
- Các cuộc tư vấn chính thức với tổng thống và các báo cáo từ tổng thống;
- Cố vấn và chấp thuận của Thượng viện đối với những sự bổ nhiệm của tổng thống và đối với các hiệp ước;
- Các thủ tục luận tội ở Hạ viện, và sau đó là các cuộc xét xử ở Thượng viện;
- Các thủ tục của Thượng viện và Hạ viện theo điều sửa đổi Hiến pháp thứ 25 trong trường hợp tổng thống không có khả năng làm việc, hoặc vị trí phó tổng thống còn để trống;
- Các cuộc gặp không chính thức của các nhà lập pháp và các quan chức hành pháp;
- Tư cách thành viên Quốc hội trong các ủy ban của chính phủ;
- Các công trình nghiên cứu được tiến hành bởi các ủy ban của Quốc hội và các cơ quan hỗ trợ như Văn phòng Ngân sách Quốc hội, Văn phòng Kế toán hay Văn phòng Thẩm định công nghệ - tất cả đều là các công cụ của Quốc hội.

The oversight power of Congress has helped to force officials out of office, change policies, and provide new statutory controls over the executive. In 1949,
for example, probes by special Senate investigating subcommittees revealed corruption among high officials in the Truman administration. This resulted in the reorganization of certain agencies and the formation of a special White House commission to study corruption in the government. The Senate Foreign Relations Committee’s televised hearings in the late 1960s helped to mobilize opposition to the Vietnam War.

Quyền giám sát của Quốc hội còn giúp cho việc buộc các quan chức phải rời khỏi cương vị, thay đổi chính sách và bảo đảm các quyền kiểm soát theo luật định đối với hoạt động hành pháp. Ví dụ, năm 1949, các tiểu ban điều tra đặc biệt của Thượng viện đưa ra bằng chứng phơi bày tình trạng tham nhũng trong các quan chức cao cấp của chính quyền Truman. Điều đó đã dẫn đến kết quả là việc tổ chức lại một số cơ quan và lập ra một ủy ban đặc nhiệm của Nhà Trắng để xem xét vấn đề tham nhũng trong chính phủ. Các cuộc điều trần được truyền hình tại Uỷ ban Các quan hệ đối ngoại của Thượng viện vào cuối những năm 60 thế kỷ XX đã giúp phát động phong trào phản đối cuộc chiến tranh ở Việt Nam.

Congress’s 1973 Watergate investigation exposed White House officials who illegally used their positions for political advantage, and the House Judiciary Committee’s impeachment proceedings against President Richard Nixon the following year ended his presidency. Select committee inquiries in 1975 and 1976 identified serious abuses by intelligence agencies and initiated new legislation to
control certain intelligence activities.

Cuộc điều tra của Quốc hội năm 1973 về vụ Watergate đã vạch trần việc các quan chức Nhà Trắng sử dụng trái phép địa vị của họ để tạo ra lợi thế chính trị, và thủ tục luận tội của Uỷ ban Tư pháp Hạ viện đối với Tổng thống Richard Nixon vào năm sau đó đã chấm dứt tư cách tổng thống của ông này. Những cuộc điều tra của ủy ban có chọn lọc trong năm 1975 và 1976 đã xác định tình trạng lộng hành nghiêm trọng của các cơ quan tình báo, và đề xuất những văn bản pháp luật mới để kiểm soát một số hoạt động tình báo nhất định.

In 1983, congressional inquiry into a proposal to consolidate border inspection operations of the U.S. Customs Service and the U.S. Immigration and Naturalization Service raised questions about the executive’s authority to make such a change without new legislation. In 1987, oversight efforts disclosed statutory violations in the executive branch’s secret arms sales to Iran and the diversion of arms profits to anti-government forces in Nicaragua, known as the contras. Congressional findings resulted in proposed legislation to prevent similar occurrences.

Năm 1983, cuộc điều tra của Quốc hội đối với một đề xuất củng cố các hoạt động thanh tra biên giới của Cơ quan Hải quan và Cơ quan Nhập cư và Nhập tịch Hoa Kỳ đã làm phát sinh các vấn đề về quyền của cơ quan hành pháp trong việc tạo ra một sự thay đổi mà không có những văn bản pháp luật mới. Năm 1987, các nỗ lực giám sát đã công bố những vụ vi phạm pháp luật trong việc bí mật bán vũ khí cho Iran của ngành hành pháp, và việc làm sai lệch các khoản lợi nhuận thu được từ vũ khí cho các lực lượng chống chính phủ Nicaragoa, được gọi là các lực lượng đối nghịch. Những phát hiện của Quốc hội đã đưa tới việc đề xuất các văn bản pháp lý nhằm ngăn chặn việc xảy ra những trường hợp tương tự.

Investigation by a bipartisan congressional commission and subsequent Senate hearings in 1996 and 1997 uncovered instances of abuse and mismanagement in the Internal Revenue Service (IRS), the federal agency responsible for collecting
income tax payments. The Senate Finance Committee heard testimony from IRS agents who claimed that the pressure on them to recover unpaid taxes was so great that taxpayers were sometimes harassed and from citizens who said they were wrongly accused and aggressively pursued by the IRS for failure to pay taxes.

Việc điều tra của một ủy ban lưỡng đảng của Quốc hội và những cuộc điều trần lại Thượng viện sau đó trong hai năm 1996 và 1997 đã khám phá ra những trường hợp lạm dụng và quản lý sai trái trong Cục Thu nhập nội bộ (IRS), cơ quan liên bang chịu trách nhiệm thu thuế thu nhập. Uỷ ban Tài chính Thượng viện đã nghe điều trần của các nhân viên IRS, những người cho rằng họ đã phải chịu những sức ép đòi phải thu những khoản thuế còn chịu lớn đến nỗi những người chịu thuế đôi khi bị quấy rầy, và nghe điều trần của những công dân nói rằng họ đã bị IRS tố cáo một cách sai trái và săn lùng một cách hung hãn vì không nộp thuế.

In 1998, the Congress passed IRS reform legislation that created an independent oversight board and expanded taxpayers’ protections, which included shifting the burden of proof in tax disputes from the taxpayer to the IRS.

Năm 1998, Quốc hội đã thông qua luật cải cách IRS, lập ra một ban giám sát độc lập và mở rộng những sự bảo vệ đối với người dân nộp thuế, trong đó có việc chuyển gánh nặng phải đưa ra chứng cứ trong những tranh chấp về thuế từ người nộp thuế sang cơ quan IRS.

In 2013, the Congress conducted hearings into the killing of the U.S. ambassador to Libya and three other members of the diplomatic mission in Benghazi the previous year.

Trong năm 2013, Quốc hội tiến hành phiên điều trần về việc giết hại đại sứ Mỹ tại Libya và ba thành viên khác của cơ quan ngoại giao ở Benghazi năm trước đó.
Time and again, the oversight power of Congress has proven to be an essential check in monitoring the presidency and controlling public policy.
Nhiều lần, quyền giám sát của Quốc hội đã tỏ ra là một công cụ kiểm tra thiết yếu trong quá trình theo dõi chức vụ tổng thống và kiểm soát các chính sách công cộng.



P1     P2     P3     P4     P5     P6     P7     P8

No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn