MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Thursday, July 22, 2010

NHỮNG GIẤC MỘNG HÈ Truyên ngắn của BARRY EVA

SUMMER DREAMS

By Barry Eva 1998


The summer was never ending, day after day spent in fields of waving corn, the gentle sound of humming insects filled the air, and sensual concoctions of a an English summer meadow filled ones mind. In a giant oaktree seemingly there since the dawning of the ages, sat a young boy and girl, both touched by the suns golden paintbrush, neither caring what the world would bring, both lost in the joys of youth.

The boy stopped poking a stick into the tree trunk and looked into the eyes of freckled face girl who sat next to him, making a chain of daisies. His own pale blue eyes squinted as he looked into the sunlight which seemed to make a halo around the girls face.


Mùa hè không bao giờ kết thúc, ngày ngày trôi qua trên những cánh đồng ngô dợn sóng, những thanh âm dịu dàng của lũ côn trùng tràn ngâp không gian. Cánh đồng cỏ nước Anh vào hè gợi trong óc người ta biết bao nhiêu điều liên tưởng. Ngồi dưới bóng một cây sồi khổng lồ dường như đã đứng đó từ thủa bình minh của lịch sử là đôi thanh niên nam nữ đang được vuốt ve bởi những sợi tơ vàng óng của mặt trời. Không thèm lưu tâm tới đổi thay của thế giới xung quanh, cả hai chìm trong niềm vui của tuổi thanh xuân. Chàng trai ngừng vạch que vào thân cây và nhìn cô gái có khuôn mặt tàn nhang ngồi bên cạnh anh, đang kết một vòng hoa cúc dại. Đôi mắt xanh nhạt của anh liếc nhìn khuôn mặt nàng với ánh hào quang mặt trời bao quanh.



"Julie" he said, still not sure enough of what to say or if he was right even trying to say it. The girl looked up seemed to sense this was a special moment and smiled a smile that dimmed the sunlight on the summer day. He looked and knew he was right, and it was right, this was the moment.


"Julie" chàng nói, vẫn còn chưa chắc chắn mình sẽ nói điều gì và cò nên nói ra hay không. Nàng ngước nhìn lên, dường như cảm nhận đó là một khoảnh khắc đặc biệt và nở nụ cười làm mờ cả ánh mặt trời của ngày hè. chàng nhìn nàng và hiểu đây đúng là khoảnh khắc chàng phải thổ lộ lòng mình.


"Julie" he said, this time his voice was sure and clear, "We are good friends aren't we ?"
She smiled again"Alex, we are special friends"

"Well" Alex continued "I know we are both young, and there is the rest of our lives ahead of us" he looked into her dark brown eyes, would she laugh ? was she laughing inside at his stumbling attempts even now ?. The eyes that looked back showed nothing but concentration at what he was saying, though deep down he thought he could see something else, something he was not sure off.


"Julie," chàng nói, lần này giọng cả quyết và rõ ràng hơn, "chúng ta là những người bạn tốt phải không?"

Nàng lại cười, "Chúng ta là những người bạn đặc biệt."

"Ừ", Alex tiềp tục, "Anh biết cả hai chúng ta đều còn trẻ, và chúng ta còn cả cuộc đời ở phía trước." Chàng nhìn vào đôi mắt nâu sẫm của nàng. Liệu nàng có cười chàng không? Liệu trong lòng nàng lúc này có chế diễu sự cố gắng lúng túng của chàng không? Đôi nhắt nàng nhìn lại chàng chứng tỏ nàng hoàn toàn tập trung vào những điều chàng nói. Dù vậy, trong sâu thẳm chàng vẫn nghĩ mình có thể nhìn thấy một điều gì khác, mộtü điều mà chàng không chắc chắn lắm.



He stumbled on, "We have been friends for a long time, and well, I.... hmmmm could we hmmmm I mean when we get older?" he was lost he couldn't find the words.

She sensed his problem, and taking the daisy chain, placed it around his neck, then taking his hands in hers, she gently kissed him on the lips.


Chàng ấp úng nói tiếp, "Chùng ta đã quen nhau một thời gian dài và anh ....à... liệu chúng ta cò thể?... à anh muốn nói khi nào chúng ta lớn hơn cơ. Chàng câm bặt, không tìm ra lời để nói nữa. Nàng thấy chàng lúng túng liền cầm lấy vòng hoa quàng quanh cổ chàng, đặt tay chàng trong tay mính và dịu dàng hôn lên môi chàng.



"Yes" she said "If you will wait so will I, and yes I feel the same" then slowly she kissed him again, this time with a kiss that went on like the long days of summer.

"Vâng," nàng nói,"nếu anh chờ thì em cũng sẽ chờ, và em cũng cảm nhận như anh." Sau đó nàng chậm rãi hôn chàng lần nữa, lần này với một nụ hôn dài như những ngày hè.



He was shaken, shocked, ecstatic, relieved, and so happy, all of these things and more. As the kiss went on he vowed to himself that this is what he wanted to fill his life, the happiness he felt now, and the girl he was with to be with him forever.


Chàng run rẫy, xúc động, ngây ngất, thoải mái và hạnh phúc biết bao. Khi nụ hôn tiếp tục chàng tự hứa với mình rằng đây là cái chàng cần cho đời mình, đây là niềm hạnh phúc mà chàng đang cảm nhận và đây là người con gái đã, đang và sẽ ở lại bên chàng vĩnh viễn.


The rest of the summer seemed to fly by, everyday was an adventure in life, enjoyed together, shared as one. The secret world of there love, that only they new, whispered words amidst laughter, slow walks with tight held hands, lost in the summer of their youth.


Những ngày hè cứ trôi qua, mỗi ngày là một cuộc phiêu lưu trong đời. Họ vui thú bên nhau, cùng nhau chia sẻ những bí mật tình yêu mà chỉ có họ mới biết, những lời thì thầm lẫn trong tiếng cười khúc khích, những cuộc dạo chơi tay nắm chặt trong tay. Họ lạc vào những ngày hè của tuổi thanh xuân.


All too soon it was the end of the holidays, and they must part for now, tears had been shed away from other prying eyes, wiped away by kisses of tender young love. Now as the day of separation came each brought a gift for the other to bind what had gone before. He had given her a carved piece of wood, it had taken him hours and many attempts to finally get there initials joined together. She had given him a handkerchief, embroided by her own hand "Alex and Julie Forever as One".

Khi kì nghỉ hè trôi qua, họ phải chia xa, giờ đây những giọt lệ trào quanh khóe mắt rưng rưng được lau khô bằng những nụ hôn của tình yêu trẻ trung dịu ngot.. Ngày chia tay đã đến, mỗi người dành tặng cho nhau một món quà để gắn kết những gì họ đã có vớiï nhau. Chàng tặng nàng một mảnh gỗ nhỏ mà chàng đã mất nhiều thì giờ và công sức để khắc tên họ bên nhau. Nàng tặng chàng một chiếc khăn tay, tự tay nàng thêu dòng chữ "Alex va Julie mãi mãi bên nhau."


He had taken that handkerchief with him wherever he went from that day, until as time went by, it lay forgotten at the back of the draw in his childhood bedroom. Forgotten that is for 15 years until he had discovered it again, and all those dreams of youth had come flooding back.


Từ ngày đó dù đi đâu chàng cũng mang theo chiếc khăn thêu ấy cho tới một ngày khi thời gian trôi qua, nó bị bỏ quên trong đáy ngăn kéo phòng ngủ hồi chàng còn thơ. Nó bị lãng quên như thế suốt 15 năm cho tới lúc chàng tình cờ tìm thấy lại. Và tất cả những giấc mộng xa xưa như nước lũ tràn về.

He stood there holding it in his hand, looking at the now fading letters picked out in ragged stitches "Alex and Julie Forever as One"

Where had those days gone, lost in past.

"Alex" a voice came from outside the room "Where are you ?"

It was his wife come looking for him, "I'm in here darling"

Chàng đứng lặng, giữ chặt chiếc khăn trong tay, nhìn dòng chữ mà giờ đây đã phai màu trên những đường thêu vụng về "Alex và Julie mãi mãi bên nhau."

Những ngày xưa thân ái đã chìm vào dĩ vãng.

"Alex" có tiếng gọi từ bên ngoài phòng vọng vào, "Anh ở đâu rồi?"

Vợ chàng đang đi tìm chồng. "Anh đây, em yêu."


She came in, and seeing him holding the old handkerchief in his hand, broke into a huge sun bright smile that seemed to light up her brown eyes.

"Is that what I think it is" she asked putting her arms around his neck.

"Yes Julie" he said gently kissing her "Some dreams do come true"

Vợ chàng bước vào, nhìn thấy chàng đang giữ chặt chiếc khăn trong tay, bỗng nở một nụ cười rạng rỡ như tia nắng mặt trời khiến khuôn mặt rám nắng của nàng bừng sáng lên.

Em đoán biết là anh đang làm gì ở đây mà.

"Julie" chàng nói lùc dịu dàng hôn nàng, "Có những giấc mơ đã trở thành hiện thực."


Huế 2005

No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn