MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Monday, January 27, 2014

China’s Neighborhood Bullying Increases Trung Hoa tăng cường bắt nạt lán giềng



China’s Neighborhood Bullying Increases
Trung Hoa tăng cường bắt nạt lán giềng

Asia Sentinel
TUE, 14 JANUARY 2014

Asia Sentinel
14/1/ 2014
Now Hainan’s provincial government demands that foreign fishermen get its approval to be in the South China Sea

Bây giờ chính quyền tỉnh Hải Nam lại đòi hỏi ngư dân nước ngoài phải được chấp thuận mới được vào biển Đông.
If anyone had any doubts about China’s aggressive attitudes towards its neighbors, they should be swept away by the Hainan provincial government’s demand that foreign fishing vessels must get its permission to fish in the waters of the South China Sea, which it claims are part of China.

Nếu ai có bất cứ sự hoài nghi nào về thái độ gây hấn hung hăng của Trung Quốc đối với các nước láng giềng của nước này, thì những hoài nghi đó sẽ bị cuốn trôi bởi yêu cầu của chính quyền tỉnh Hải Nam rằng các tàu đánh cá nước ngoài phải được sự cho phép của họ mới được quyền đánh bắt cá ở Biển Đông, nơi Bắc Kinh tuyên bố là một phần lãnh hải của Trung Quốc.



China’s ramping up of the Daioyu/Senkaku islets issue and declaration of a huge air defense zone near Japan and South Korea must be seen as part of a broader nationalist policy and increased focus on military preparedness under President Xi Jinping. (For sure, Japan’s Premier Shinzo Abe hasn’t made things easier with his provocative visit to the Yasakuni shrine, but the threat to regional peace now goes far beyond China-Japan issues.)

Việc Trung Quốc đẩy mạnh vấn đề tranh chấp quần đảo Điếu Ngư/Senkaku và tuyên bố của nước này về một Vùng Nhận dạng Phòng không (ADIZ) rộng lớn ở gần Nhật Bản và Hàn Quốc phải được coi là một phần của chính sách chủ nghĩa dân tộc mở rộng hơn và một sự tập trung gia tăng sẵn sàng hành động quân sự dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình. Chắc chắn Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe đã không làm cho mọi việc dễ dàng hơn với chuyến thăm đầy khiêu khích tới ngôi đền Yasukuni, nhưng mối đe dọa đối với hòa bình khu vực giờ đây đã đi xa hơn các vấn đề trong quan hệ giữa Trung Quốc và Nhật Bản.


It is unclear so far whether Xi is using these issues to build support at home while he tries to push through genuine economic reforms that require taking on powerful vested interests within the party and state, or whether he sees himself as a forceful national leader building his reputation as a hero by treating neighbors as if they were tributary states.

Đến nay vẫn chưa rõ liệu Chủ tịch Tập Cận Bình có sử dụng những vấn đề này để xây dựng sự ủng hộ ở trong nước hay không trong khi nhà lãnh đạo này đang cố gắng thúc đẩy các cuộc cải cách kinh tế thực sự, điều đòi hỏi phải đối đầu với các nhóm lợi ích thâm căn cố đế đầy quyền lực trong đảng Cộng sản và Nhà nước Trung Quốc, hay là ông Tập Cận Bình sẽ coi bản thân mình là một nhà lãnh đạo quốc gia hùng mạnh đang xây dựng danh tiếng như một anh hùng bằng cách đối xử với các nước láng giềng như thể họ là các quốc gia chư hầu.


Already he has moved to enhance his own role at the expense of Premier Li Keqiang in a way that suggests he sees himself more as an autocrat with personal authority than the head of a collective leadership in the style of his predecessor Hu Jintao.

Tập Cận Bình đã tăng cường vai trò của riêng mình bằng việc làm giảm bớt quyền lực của Thủ tướng Lý Khắc Cường theo một cách thức cho thấy ông coi bản thân mình là một nhà lãnh đạo chuyên quyền với quyền lực cá nhân nhiều hơn là người đứng đầu của một ban lãnh đạo tập thể như phong cách của người tiền nhiệm Hồ Cẩm Đào trước đây.


As a province, Hainan, which Beijing uses to “govern” the South China Sea, has no standing internationally so its claim really means nothing and will doubtless be ignored. Hainan’s claims cannot exist other than as part of a defined national claim.

Với tư cách là một tỉnh, Hải Nam – nơi Bắc Kinh sử dụng để “quản lý” Biển Đông – không có vị thế quốc tế nào. Vì thế tuyên bố của chính quyền tính Hải Nam về các biện pháp mới ở Biển Đông thực sự là vô nghĩa và chắc chắn sẽ bị phớt lờ. Những tuyên bố của chính quyền tỉnh Hải Nam không thể tồn tại ngoài việc là một phần của một tuyên bố quốc gia đã được xác định rõ.


But clearly this was yet another Beijing move to threaten its neighbors and will probably be followed up with the periodic seizure of Vietnamese and Philippine fishing vessels or stealing their catch.

Tuy nhiên, đây rõ ràng là một động thái nữa của Bắc Kinh nhằm đe dọa các nước láng giềng của Trung Quốc và nhiều khả năng theo sau đó sẽ là những vụ bắt giữ thường xuyên các tàu đánh cá của Việt Nam và Philippines hoặc là ăn cướp số hải sản mà họ đánh bắt được.


It amounts to another move to gradually enforce China’s claims to almost the whole South China Sea as indicated by the nine-dashed line on official Chinese maps. That claim is completely at odds both with the history of the sea and of the peoples who live on its shores – most of whom are not Chinese and never were.


Thực chất, đó là một động thái nữa của Trung Quốc nhằm dần dần thực thi những tuyên bố chủ quyền của Bắc Kinh đối với gần như toàn bộ khu vực Biển Đông như đã được cho thấy bởi đường chín đoạn (hay còn gọi là đường lưỡi bò) trong các bản đồ chính thức của Trung Quốc. Tuyên bố đó hoàn toàn xung đột với cả lịch sử của vùng biển này và những người dân sống trên các bờ biển của khu vực này – hầu hết trong số họ không phải là người Trung Quốc và chưa bao giờ là người Trung Quốc.


But the claim plays to racist assumptions at the heart of Chinese culture – that the “outer barbarians” who are their neighbors are inferior people who owe tribute to the emperor in Beijing. The tribute system was largely seen by so-called tributary states as a necessary payment to be allowed to trade with China. Naturally they paid if required because the states of the region were mostly sea-going, trade-oriented states who also acted as intermediaries in trade between China and states from India westward. The leaders of China who assumed that the nation was superior to all others could thus wallow in the illusion that these barbarians were actually their vassals.

Tuy nhiên, tuyên bố này giống như những sự phân biệt chủng tộc ở trung tâm của nền văn hóa Trung Quốc – rằng “những kẻ man di mọi rợ bên ngoài”, những người láng giềng của Trung Quốc, là những người có địa vị thấp kém hơn, có nghĩa vụ cống nạp cho Hoàng đế ở Bắc Kinh. Hệ thống triều cống được các nước bị gọi là quốc gia chư hầu nhìn nhận rộng rãi là một sự trả lễ cần thiết để được giao dịch thương mại với Trung Quốc. Tất nhiên, họ đã cống nạp nếu được yêu cầu bởi vì các quốc gia trong khu vực trước đây gần như chủ yếu phải vượt biển, các quốc gia có nền kinh tế tồn tại nhờ giao thương cũng đã đóng vai trò là các nhà trung gian trong giao dịch thương mại giữa Trung Quốc và các nước ở phía Tây Ấn Độ. Các nhà lãnh đạo của Trung Quốc, những người cho rằng nước này có địa vị cao hơn tất cả các nước khác, có thể đắm mình trong ảo tưởng rằng “những kẻ man di mọi rợ” này thực sự là chư hầu đầy tớ của họ.


The US and Japan and their smaller allies are sufficient to keep China from controlling shipping in the sea and fully enforce the ownership claim. But they are unlikely to stop the gradual encroachment on the waters of all the littoral states, with fishing boats being the most vulnerable to harassment.


Mỹ và Nhật Bản cùng các nước đồng minh nhỏ hơn của họ đủ khả năng để ngăn không cho Trung Quốc kiểm soát hoạt động của các tàu thuyền ở trên biển và thực hiện đầy đủ các tuyên bố chủ quyền của họ. Tuy nhiên, họ chưa chắc đã ngăn chặn sự xâm lấn dần dần trên các vùng biển của tất cả các quốc gia ven biển, với việc các tàu đánh bắt cá đang là đối tượng dễ bị quấy nhiễu nhất.


Beijing’s current ruler seems to believe that China’s economic power gives it the right to revive the tributary idea and make it reality rather than fanciful illusion. Some in China may think that it has a potential Fifth Column in the ethnic-Chinese owned enterprises that dominate so much commerce in the region. For sure, some of those tycoons seem more concerned with buying goodwill on the mainland than investing in their home countries.


Các nhà lãnh đạo đương nhiệm của Bắc Kinh dường như tin rằng sức mạnh kinh tế của Trung Quốc cho họ quyền khôi phục tư tưởng triều cống và làm cho điều đó trở thành thực tế thay vì là sự ảo tưởng kỳ lạ. Một số người ở Trung Quốc có thể nghĩ rằng nước này có một tổ chức bí mật tiềm tàng trong các doanh nghiệp thuộc sở hữu của người Hoa, chi phối rất nhiều hoạt động thương mại trong khu vực. Chắc chắn, một số người trong những nhà tài phiệt này dường như quan tâm nhiều đến việc mua đặc quyền thương mại ở Trung Quốc Đại lục hơn là đầu tư ở trong nước họ.


Some potentially threatened states hide their heads in the sand – Malaysia, for instance, is very vulnerable to the next stage of China’s advance after Vietnam and the Philippines but politicians more concerned with money than national interest cozy up to a China whose claim also covers huge areas of Malaysia’s Exclusive Economic Zone. Indonesia too is apparently more concerned to play diplomat than lead Southeast Asia in a concerted response.


Một số quốc gia bị đe dọa tiềm tàng đã “giấu đầu trong cát” – ví dụ như Malaysia – sẽ rất dễ bị nguy hiểm trong giai đoạn lấn tới tiếp theo của Trung Quốc sau Việt Nam và Philippines, nhưng các chính trị gia quan tâm đến tiền bạc nhiều hơn là lợi ích quốc gia lại thấy dễ chịu với Trung Quốc, nước có tuyên bố chủ quyền lãnh hải cũng bao trùm các khu vực lớn trong Vùng đặc quyền kinh tế (EEZ) của Malaysia. Indonesia rõ ràng cũng quan tâm nhiều đến việc đóng một vai trò ngoại giao hơn là dẫn đầu khu vực Đông Nam Á trong một phản ứng mang tính phối hợp và đoàn kết.


The Association of Southeast Asian Nations will always be inadequate because some of its members have no direct stake in the sea question – though all are vulnerable to tributary assumptions or border claims based on the bogus “history” now being used in the South China Sea.
Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) sẽ luôn luôn chia rẽ bởi vì một số thành viên của tổ chức này không có quyền lợi trực tiếp trong vấn đề biển – mặc dù tất cả các nước này đều dễ bị nguy hiểm đối với tư tưởng chư hầu hoặc những tuyên bố hải giới dựa trên “lịch sử ma” hiện đang được sử dụng ở Biển Đông.


http://www.asiasentinel.com/politics/china-neighbor-bullying/

No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn