MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Thursday, October 29, 2015

DEMOCRACY’S MISSING MEANING Ý nghĩa bị mất của dân chủ

DEMOCRACY’S MISSING MEANING

Ý nghĩa bị mất của dân chủ



Richard K. Sherwin
Project Syndicate
15 Sep, 2015

Richard K. Sherwin
Project Syndicate
15-9-2015

NEW YORK – The decision to abandon relative peace and prosperity for brutal war and instability may seem irrational. But young people, born and raised in democratic societies, have increasingly been yielding to the appeal of death-dealing groups like the Islamic State, leaving their homes and families to wage jihad in faraway places. Why has democracy lost the allegiance of these restless spirits, and how can it recapture the hearts and minds of others who would follow suit?

NEW YORK – Quyết định từ bỏ hòa bình và thịnh vượng để đến với chiến tranh đẫm máu và bất ổn có vẻ vô lý. Nhưng thế hệ trẻ, sinh ra và lớn lên trong các xã hội dân chủ, đang ngày càng tán dương cho lời kêu gọi của các nhóm ưa giết chóc như Nhà nước Hồi giáo (IS), rời bỏ quê hương và gia đình của mình để gia nhập cuộc thánh chiến ở những miền đất xa xôi. Tại sao dân chủ mất sự trung thành của những tâm hồn hiếu động đó và làm sao có thể lấy lại trái tim và khối óc của những người đang chìm đắm trong tư tưởng đó?


The philosopher Friedrich Nietzsche once wrote that humans would rather will nothingness than not will anything at all. The leaden despair of lifelessness, impotence, and hopelessness is vastly less appealing than intensity – even if that intensity is found in violence, death, and destruction.

Triết gia Friedrich Nietzsche đã từng viết rằng con người thà trở về hư vô hơn là không có lý tưởng sống. Những sự thất vọng về cái chết, sự bất lực và vô vọng dễn đến khao khát sức mạnh – ngay cả khi sức mạnh đó được tìm thấy trong bạo lực, chết chóc và phá hủy.

In short, it is a matter of meaningfulness, the presence of which motivates us, connects us to one another, and orders our lives. If it is missing – if, say, democratic ideals and institutions are failing to provide a palpable enough sense of community and purpose – people seek a sense of meaning elsewhere, which in some cases leads them to malevolent causes.

Tóm lại, đó là vấn đề của ý nghĩa, đại diện của thứ thúc đẩy chúng ta, kết nối chúng ta với nhau và tạo hướng đi cho cuộc sống của chúng ta. Nếu thiếu nó – nếu nói các ý tưởng và cơ chế dân chủ đang thất bại trong việc cung cấp một cảm giác đủ để lan truyền trong cộng đồng và xây dựng mục đích sống – con người tìm kiếm một cảm giác có ý nghĩa khác, mà trong một số trường hợp họ đi sai lối.

This is the cultural challenge facing democracy today, and those who wish to maintain the freedom and promise of democratic societies ignore it at their peril. It is a challenge that should be recognized not only for what it says about living conditions in advanced democratic countries worldwide, but also because any crisis is also an opportunity – in this case, to recapture the meaning that lies at the heart of democracy.

Đây là thử thách văn hóa mà dân chủ phải đối mặt ngày nay và những người muốn duy trì tự do và hứa hẹn của xã hội dân chủ đang bỏ qua mối nguy hiểm này. Nó là một thách thức nên được nhìn nhận không chỉ bởi thứ nó nói về điều kiện sống trong các nước dân chủ tiên tiến trên thế giới mà còn vì bất cứ khủng hoảng nào cũng là một cơ hội – trong trường hợp này, để giành lại ý nghĩa nằm trong trái tim của dân chủ.


The appeal of groups like the Islamic State to young people reared in democratic countries highlights these societies’ growing disparities in educational and economic opportunity, which are breeding cynicism, resignation, and anger among those who find themselves locked out of the social elite. Feelings of hopelessness and despair at the center incite extremism at the fringes.

Sự hấp dẫn của các nhóm như Nhà nước Hồi giáo tới giới trẻ được nuôi dạy trong các xã hội dân chủ làm nổi bật những bất bình đẳng đang lớn lên trong các cơ hội về kinh tế và giáo dục, điều này đang nuôi dưỡng chủ nghĩa hoài nghi , sự buông xuôi và giận dữ giữa những người thấy mình bị tách rời khỏi tầng lớp tinh hoa xã hội. Cảm giác vô vọng và tuyệt vọng tại những tâm điểm như thế kích động chủ nghĩa cực đoan.

Elites in the advanced democracies – say, the top 1% of income earners – can hardly take comfort from such conditions. Even the most insular globetrotter, flitting from one market or cultural playground to another, must consider their children. What culture will they absorb? From where will they derive their sense of hope for the future?

Tầng lớp tinh hoa của các nước dân chủ tiên tiến – nói, 1% những người có thu nhập cao nhất – có thể khó mà hài lòng với những điều kiện của mình. Ngay cả những người viễn du thiển cận nhất, di chuyển giữa các thị trường hay nền văn hóa cũng phải quan tâm đến con cái của mình. Chúng đã hấp thụ văn hóa gì? Từ đâu chúng sẽ tìm ra cảm giác hy vọng cho tương lai?

Defenders of democracy must now determine not only how to create jobs and ensure material prosperity for today’s young people, but also how to feed their souls on the way. If they fail, as we have seen, others will fill the void, potentially with a call for mayhem in the name of messianic futurity.

Những người bảo vệ cho dân chủ giờ phải xác định không chỉ tìm cách tạo việc làm và đảm bảo giàu có cho người trẻ mà còn cần nuôi dưỡng tâm hồn của những thanh niên này. Nếu họ thất bại, như chúng ta thấy, những kẻ khác sẽ lấp đầy chỗ trống, có thể với một lời kêu gọi tạo nên sự hỗn loạn nhân danh của đấng thừa sai sắp đến.

To win this high-stakes contest, democratic societies must look beyond battlefield victory and focus on winning hearts and minds through the power of ideas and the promise of meaningfulness – just as the Islamic State has done. The notion that democracies can fend off such forces, with their well-resourced and media-savvy ideological apparatuses, with guns alone is a sure loser. This is a battle of meanings, and it can be won only with ideas that inspire hope, action, and coherence of self and community.

Để thắng cuộc thi khó khăn này, các xã hội dân chủ phải nhìn xa hơn chiến thắng trên chiến trường và tập trung vào thắng lợi trong trái tim và khối óc thông qua sức mạnh của những ý tưởng và hứa hẹn ý nghĩa – như là Nhà nước Hồi giáo đã làm. Quan điểm mà các nước dân chủ cho rằng có thể chống lại như các lực lượng như thế, với nguồn lực tốt và bộ máy truyền thông có hiểu biết về ý thức hệ, chỉ với súng đạn là một thất bại chắc chắn. Đây là cuộc chiến của lý tưởng và nó chỉ có thể thắng bằng các ý tưởng truyền cảm hứng hy vọng, hành động và sự gắn kết của bản thân và cộng đồng.


The effort should begin with a publicly commissioned gathering of a broad cross-section of political scientists, anthropologists, theologians, philosophers, and artists, among others, from across the political spectrum, convened from universities and similar institutions around the world. Over a predetermined period, they would produce a clear, plainly written report to the public.

Nỗ lực này nên bắt đầu với một sự thành lập ủy ban công khai quốc tế bao gồm các nhà khoa học chính trị, nhân chủng học, thần học, triết học, và các nghệ sĩ, trong số những người khác, từ khắp các phe phái chính trị, triệu tập từ các trường đại học và các tổ chức tương tự trên thế giới. Trong một thời gian nhất định, họ sẽ tạo một báo cáo bằng văn bản rõ ràng, dễ hiểu cho công chúng.

The report should address, tenaciously and honestly, key questions about democracy’s vitality today. What lies at the wellsprings of democratic life? How is it best expressed, performed, instituted, and safeguarded? What is democracy’s best message of hope, and its most credible promise of future flourishing? What are the deep cultural, intellectual, and spiritual sources for freedom, tolerance, and productivity?

Bản báo cáo này nên giải quyết, kiên trì và thành thật, các câu hỏi chủ chốt về sức sống của dân chủ ngày nay. Điều gì nằm ở suối nguồn của cuộc sống dân chủ? Cách nào để nó thể hiện, thực hành, thiết lập và duy trì tốt nhất? Điều gì là thông điệp hy vọng tốt nhất của dân chủ và lời hứa tin cậy nhất về tương lai hưng thịnh? Những thứ gì là nguồn tinh thần, trí tuệ và văn hóa sâu sắc cho tự do, khoan dung và phồn thịnh?


We live in a dangerous time. With democratic ideals under threat around the world, including within democratic countries, their shared cultural and ideological foundations cannot be taken for granted. The meaning and vitality of life in a democracy cannot be allowed to fade.

Chúng ta sống trong một thời đại nguy hiểm. Với các ý tưởng dân chủ nằm dưới sự đe dọa trên khắp thế giới, bao gồm cả trong các nước dân chủ, các nền tảng tư tưởng và văn hóa chung của chúng không thể bị lấy đi. Ý nghĩa và sức sống của cuộc sống dân chủ không được phép phai nhạt.


The challenge ahead demands a concerted response from our deepest thinkers and most creative artists. This is our purpose today; we must commit ourselves to it as passionately as democracy’s enemies pursue theirs.
Thách thức phía trước yêu cầu một sự phản hồi phối hợp từ những nhà tư tưởng sâu sắc nhất và những nghệ sỹ sáng tạo nhất của chúng ta. Đây là mục đích của chúng ta ngày nay; chúng ta phải cam kết với bản thân để nó mạnh mẽ như những kẻ thù của dân chủ theo đuổi các mục đích của họ.


Translated by Anh Khôi




http://www.project-syndicate.org/commentary/islamic-state-democracy-meaning-by-richard-k--sherwin-2015-05


No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn