MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Friday, October 7, 2011

NATO's War on Libya is Directed against China: AFRICOM and the Threat to China's National Energy Security




NATO's War on Libya is Directed against China: AFRICOM and the Threat to China's National Energy Security
CUỘC CHIẾN CỦA NATO Ở LIBI LÀ NHẰM CHỐNG TRUNG QUỐC
by F. William Engdahl
William Engdahl
Thứ tư, ngày 05/10/2011
The Washington-led decision by NATO to bomb Gaddafi's Libya into submission over recent months, at an estimated cost to US taxpayers of at least $1 billion, has little if anything to do with what the Obama Administration claims was a mission to "protect innocent civilians." In reality it is part of a larger strategic assault by NATO and by the Pentagon in particular to entirely control China's economic achilles heel, namely China's strategic dependence on large volumes of imported crude oil and gas.
Quyết định của Mỹ cho NATO không kích Libi không có gì liên quan đến cái mà Chính phủ Mỹ gọi là “sứ mệnh bảo vệ dân thường” mà trên thực tế, chiến dịch đó là một phần của kế hoạch rộng lớn hơn của NATO và Lầu Năm Góc nhằm kiểm soát tử huyệt của Trung Quốc: đó là sự lệ thuộc mang tính chiến lược vào lượng dầu mỏ và khí đốt phải nhập khẩu ngày càng lớn. Đó là nhận xét của chuyên gia William Engdahl trên tạp chí “Mondialisation”. Dưới đây là trích lược bài viết “AFRICOM là mối đe doạ đối với an ninh năng lượng quốc gia của Trung Quốc”.
Today China is the world's second largest importer of oil after the United States and the gap is rapidly closing. If we take a careful look at a map of Africa and also look at the African organization of the new Pentagon Africa Command—AFRICOM—the pattern that emerges is a careful strategy of controlling one of China's most strategically important oil and raw materials sources.
Ngày nay, Trung Quốc là nước nhập khẩu dầu mỏ nhiều thứ hai thế giới, sau Mỹ, và chiếc hồ ngăn cách đang được nhanh chóng lấp đầy. Vị trí địa lý của Bắc Phi và phương thức tổ chức của Bộ chỉ huy châu Phi của Mỹ (AFRICOM) cho thấy chiến lược của Mỹ là kiểm soát mọi con đường tiếp cận của Trung Quốc tới các nguồn cung chiến lược nhất ở châu Phi và Trung Đông về dầu mỏ và nguyên liệu.
NATO's Libya campaign was and is all about oil. But not about simply controlling Libyan high-grade crude because the USA is nervous about reliable foreign supplies. It rather is about controlling China's free access to long-term oil imports from Africa and from the Middle East. In other words, it is about controlling China itself.
Chiến dịch Libya của NATO tất cả đã và đang chỉ vì dầu. Tuy nhiên, không phải chỉ đơn giản là kiểm soát dầu thô cao cấp của Libya bởi vì Mỹ đang lo lắng về các nguồn cung cấp đáng tin cậy ở nước ngoài. Đúng hơn là về kiểm soát sự tiếp cận tự do của Trung Quốc với nhập khẩu dầu dài hạn từ Châu Phi và Trung Đông. Nói cách khác, về kiểm soát chính Trung Quốc.
Libya geographically is bounded to its north by the Mediterranean directly across from Italy, where Italian ENI oil company has been the largest foreign operator in Libya for years. To its west it is bounded by Tunisia and by Algeria. To its south it is bounded by Chad. To its east it is bounded by both Sudan (today Sudan and Southern Sudan) and by Egypt. That should tell something about the strategic importance of Libya from the standpoint of the Pentagon's AFRICOM long-term strategy for controlling Africa and its resources and which country is able to get those resources.
Libi giáp Địa Trung Hải về phía Bắc và trực tiếp với Italia có ENI là công ty dầu mỏ nước ngoài lớn nhất hoạt động ở Libi từ nhiều năm nay, Tuynidi và Angiêri về phía Tây, Sát về phía Nam và Ai Cập cùng Xuđăng về phía Đông. Vị thế địa chính trị đó nói lên tầm quan trọng chiến lược về lâu dài của Libi đối với AFRICOM và Lầu Năm Góc liên quan đến khả năng kiểm soát châu Phi và nguồn tài nguyên của nước này.
Gaddafi's Libya had maintained strict national state control over the rich reserves of high quality "light, sweet" Libyan crude oil. As of 2006 data Libya had the largest proven oil reserves in Africa, some 35%, larger even than Nigeria. Oil consessions had been extended to Chinese state oil companies as well as Russian and others in recent years.
Libi dưới thời ông Gaddafi đã kiểm soát được về mặt Nhà nước trữ lượng dầu mỏ dồi dào chất lượng cao. Theo dữ liệu từ năm 2006, nước này có trữ lượng lớn nhất châu Phi, nhiều hơn của Nigiêria khoảng 35%. Các thoả thuận khai thác được ký với các công ty dầu mỏ Nhà nước của Trung Quốc và Nga cũng như một số công ty khác trong những năm gần đây.
Not surprisingly a spokesman from the so-called opposition claiming victory over Gaddafi, Abdeljalil Mayouf, information manager at Libyan rebel oil firm AGOCO, told Reuters, "We don't have a problem with Western countries like the Italians, French and UK companies. But we may have some political issues with Russia, China and Brazil." China and Russia and Brazil either opposed UN sanctions on Libya or pressed for a negotiated settlement of the internal conflict and an end to NATO bombing.
Không có gì đáng ngạc nhiên khi một phát ngôn viên của cái gọi là phe đối lập tuyên bố chiến thắng Gaddafi, Abdeljalil Mayouf, viên quản lý thông tin tại công ty dầu của phe nổi dậy Libya AGOCO, nói với Reuters, "Chúng tôi không vấn đề với các công ty của các nước phương Tây như Ý, Pháp và Vương quốc Anh, nhưng chúng tôi có thể một số vấn đề chính trị với Nga, Trung Quốc và Brazil. "Trung Quốc Nga Brazil hoặc phản đối các lệnh trừng phạt của Liên Hợp Quốc đối với Libya hoặc tạo sức ép để có một giải pháp thương lượng cho cuộc xung đột nội bộ và kết thúc việc ném bom của NATO.
As I have detailed elsewhere, Gaddafi, an old adherent of Arab socialism on the line of Egypt's Gamal Nasser, used the oil revenues to improve the lot of his people. Health care was free as was education. Each Libyan family was given a state grant of $50000 towards buying a new house and all bank loans were according to Islamic anti-usury laws, interest free. The state was also free of debt. Only by bribery and massive infiltration into the tribal opposition areas of the eastern part of the country could the CIA, MI6 and other NATO intelligence operatives, at an estimated cost of $1 billion, and massive NATO bombing of civilians, destabilize the strong ties between Gaddafi and his people.
Như tôi đã nêu chi tiết ở một bài báo khác, Gaddafi, ủng hộ viên cũ của chủ nghĩa xã hội Ả Rập theo đường lối của Gamal Nasser người Ai Cập, sử dụng các khoản thu từ dầu để cải thiện số phận người dân. Chăm sóc sức khỏe và giáo dục miễn. Mỗi gia đình Libya được nhà nước trao một khoản trợ cấp 50000 đô-la để mua nhà mới và tất cả các khoản vay ngân hàng theo luật Hồi giáo chống cho vay nặng lãi, đều không có lãi suất. Nhà nước cũng không mắc nợ. Chỉ có bằng cách hối lộ và xâm nhập mạnh vào các khu vực bộ lạc đối lập ở phía đông của đất nước thì CIA, MI6 và các cơ quan tình báo NATO khác, với một chi phí ước tính 1 tỷ USD, và việc NATO ném bom ồ ạt vào dân thường, mới có thể làm mất ổn định sựu gắn kết mạnh mẽ giữa Gaddafi và nhân dân.
Why then did NATO and the Pentagon lead such a mad and destructive assault on a peaceful sovereign country? Clear is that one of the prime reasons was to complete the encirclement of China's oil and vital raw material sources across northern Africa.
Thế thì tại sao NATO Lầu Năm Góc lại tiến hành một cuộc tấn công điên cuồng phá hoại trên một đất nước có chủ quyền hòa bình? Rõ ràng là một trong những lý do chính để hoàn thành việc bao vây dầu và các nguồn nguyên vật liệu quan trọng khác của Trung Quốc trên khắp Bắc Phi.


Pentagon alarm over China
Lầu Năm Góc báo động về Trung Quốc
Step-by-step in the past several years Washington had begun to create the perception that China, which was the "dear friend and ally of America" less than a decade ago, was becoming the greatest threat to world peace because of China's enormous economic expansion.
Từ nhiều năm nay, Mỹ đã dần dần tạo ra nhận thức rằng Trung Quốc, nước cách đây chưa đến 10 năm còn là người “bạn rất thân của nước Mỹ”, đang trở thành mối đe doạ lớn nhất đối với hoà bình thế giới vì nước này phát triển kinh tế quá mạnh.
The painting of China as a new "enemy" has been complex as Washington is dependent on China to buy the lion's share of the US Government debt in the form of Treasury paper.
Hình ảnh về Trung Quốc như một "kẻ thù" mới rất phức tạp Washington lại phụ thuộc vào Trung Quốc đã mua lượng cổ phần khổng lồ khoản nợ của Chính phủ Hoa Kỳ dưới hình thức của trái phiếu Kho bạc.
In August the Pentagon released its annual report to Congress on China's military status. This year the report sent alarm bells ringing across China for a strident new tone. The report stated among other things, “Over the past decade, China’s military has benefited from robust investment in modern hardware and technology. Many modern systems have reached maturity and others will become operational in the next few years,” the Pentagon said in the report. It added that “there remains uncertainty about how China will use its growing capabilities... China’s rise as a major international actor is likely to stand out as a defining feature of the strategic landscape of the early 21st century.”
Tháng tám, Lầu Năm Góc phát hành báo cáo hàng năm của Quốc hội về tình hình quân sự của Trung Quốc. Năm nay, bản báo cáo rung chuông báo động về Trung Quốc với một giọng điệu mới mẽ. Ngoài những thứ khác, các báo cáo đều đã nêu, "Trong thập kỷ qua, quân đội Trung Quốc đã được hưởng lợi từ đầu tư mạnh mẽ về phần cứng và công nghệ hiện đại. Nhiều hệ thống hiện đại đã đạt đến sự trưởng thành và những hệ thống khác sẽ hoạt động trong vài năm tới," báo cáo Lầu Năm Góc cho biết. Báo cáo cũng nói thêm rằng "vẫn còn không chắc chắn về việc Trung Quốc sẽ sử dụng thế nào cái khả năng ngày càng tăng của mình... Sự trỗi dậy của Trung Quốc như là một diễn viên quốc tế lớn có khả năng nổi bật như một đặc tính xác định của cảnh quan chiến lược đầu của thế kỷ 21."
In a matter of perhaps two to five years, depending on how the rest of the world reacts or plays their cards, the Peoples' Republic of China will emerge in the controlled Western media painted as the new "Hitler Germany." If that seems hard to believe today, just reflect on how that was done with former Washington allies such as Egypt's Mubarak or even Saddam Hussein. In June this year, former US Secretary of the Navy and now US Senator from Virginia, James Webb, startled many in Beijing when he told press that China was fast approaching what he called a “Munich moment,” when Washington must decide how to maintain a strategic balance, a reference to the 1938 crisis over Czechoslovakia when Chamberlain opted for appeasement with Hitler over Czechoslovakia. Webb added, “If you look at the last 10 years, the strategic winner has been China.”
Vấn đề lẽ2-5 năm nữa, tùy thuộc vào việc phần còn lại của thế giới phản ứng hoặc đi nước cờ như thế nào, thì nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa cũng sẽ xuất hiện trên các phương tiện truyền thông do phương Tây kiểm soát với lớp sơn như một nước " Đức Hitler" mới. Nếu điều đó có vẻ khó tin ngày hôm nay, thì bạn chỉ cần nhớ lại chuyện gì đã xảy ra với các cựu đồng minh của Washington như Mubarak của Ai Cập hoặc thậm chí cả Saddam Hussein. Tháng sáu năm nay, Đo đốc Hải quân Mỹ trước đây và bây giờ là Thượng nghị sĩ của Virginia, James Webb Hoa Kỳ, đã làm giật mình nhiều người ở Bắc Kinh khi ông nói với báo chí rằng Trung Quốc đã nhanh chóng tiếp cận những gì ông gọi là "thời điểm Munich, khi Washington phải quyết định làm thế nào để duy trì một sự cân bằng chiến lược, tham khảo cuộc khủng hoảng 1938 khắp Tiệp Khắc khi Chamberlain đã chọn nhượng bộ với Hitler về vấn đề Tiệp Khắc. Webb nói thêm, "Nếu bạn nhìn vào 10 năm qua, người chiến thắng chiến lược đã là Trung Quốc."
The same massively effective propaganda machine of the Pentagon, led by CNN, BBC, the New York Times or London Guardian will get the subtle command from Washington to "paint China and its leaders black." China is becoming far too strong and far too independent for many in Washington and in Wall Street. To control that, above all China's oil import dependency has been identified as her Achilles Heel. Libya is a move to strike directly at that vulnerable Achilles heel.
Bộ máy tuyên truyền hiệu quả mạnh mẽ đó của Lầu Năm Góc, dẫn đầu bởi CNN, BBC, New York Times hoặc London Guardian, cũng nhận được mệnh lệnh tinh tế từ Washington đến "bôi đen Trung Quốc và các nhà lãnh đạo của ." Trung Quốc đang trở nên quá mạnh quá độc lập đối với nhiều người Washington và Phố Wall. Để kiểm soát được điều đó, trên tất cả các sự phụ thuộc dầu nhập khẩu của Trung Quốc đã được xác định là gót chân Achilles của mình. Libya là một bước đi để tấn công trực tiếp vào gót chân Achilles dễ bị tổn thương đó.
China moves into Africa
Trung quốc tiến vào châu Phi
The involvement of Chinese energy and raw materials companies across Africa had become a major cause of alarm in Washington where an attitude of malign neglect had dominated Washington Africa policy since the Cold War era. As its future energy needs became obvious several years ago China began a major African economic diplomacy which reached a crescendo in 2006 when Beijing literally rolled out the red carpet to heads of more than forty African states and discussed a broad range of economic issues. None were more important for Beijing than securing future African oil resources for China's robust industrialization.
Việc một số công ty năng lượng và nhập khẩu nguyên liệu của Trung Quốc hoạt động mạnh ở châu Phi trở thành mối lo ngại lớn đối với Mỹ. Nhu cầu năng lượng cho tương lai trở nên quá rõ ràng từ nhiều năm nay buộc Trung Quốc phải bắt đầu một cuộc chiến ngoại giao kinh tế thực sự và chế áp ở châu Phi. Chiến lược này phát triển mạnh từ năm 2006 khi Trung Quốc trải thảm đỏ đón nguyên thủ hơn 40 nước châu Phi và thảo luận về việc mở rộng mối quan hệ thương mại với các nước này. Không có gì đáng ngạc nhiên đối với Trung Quốc là phải bảo đảm an ninh nguồn dầu mỏ trong tương lai để công nghiệp hoá đất nước.
China moved into countries which had been virtually abandoned by former European colonial powers like France or Britain or Portugal.
Vì vậy, Trung Quốc hướng về các nước không được các cường quốc thực dân châu Âu cũ – như Pháp, Anh hay Bồ Đào Nha – quan tâm.
Chad is a case in point. The poorest and most geographically isolated African countries, Chad was courted by Beijing which resumed diplomatic ties in 2006.
Sát là một ví dụ điển hình. Đây là một trong những nước nghèo và bị cô lập nhất ở châu Phi. Trung Quốc ve vãn và chinh phục nước này bằng cách thiết lập quan hệ ngoại giao vào năm 2006.
In October 2007 China's state oil giant CNPC signed a contract to build a refinery jointly with Chad's government. Two years later they began construction of an oil pipeline to carry oil from a new Chinese field in the south some 300 kilometers to the refinery. Western-supported NGO's predictably began howling about environmental impacts of the Chinese oil pipeline. The same NGOs were curiously silent when Chevron struck oil in 2003 in Chad. In July 2011 the two countries, Chad and China celebrated opening of the joint venture oil refinery near Chad's capital of Ndjamena. 5 Chad's Chinese oil activities are strikingly close to another major Chinese oil project in what then was Sudan's Darfur region bordering Chad.
Tháng 10/2007, Công ty dầu khí Nhà nước khổng lồ (CNPC) của Trung Quốc ký hợp đồng xây dựng một nhà máy lọc dầu liên doanh với Chính phủ Sát. Hai năm sau, hai nước bắt đầu xây dựng đường ống dẫn dầu để đưa dầu khai thác được từ mỏ do Trung Quốc kiểm soát ở miền Nam về nhà máy lọc dầu cách đó 300 km. Các tổ chức phi chính phủ được các nước phương Tây ủng hộ lúc đó bắt đầu lên tiếng về tác động môi trường do đường ống dẫn dầu của Trung Quốc gây ra. Song các tổ chức này lại im lặng một cách lạ lùng khi công ty Chevron phát hiện ra dầu ở Sát vào năm 2003. Mỏ dầu của Sát và Trung Quốc nằm gần một mỏ lớn khác cũng của Trung Quốc nằm ở Darfur của Xuđăng, ngay cạnh Sát.


Sudan had been a growing source of oil flows to China since cooperation began in the late 1990s after Chevron abandoned its stake there. By 1998 CNPC was building a 1500 km long oil pipeline from southern Sudan oilfields to Port Sudan on the Red Sea as well as building a major oil refinery near Khartoum. Sudan was the first large overseas oilfield project operated by China. By the beginning of 2011 Sudan oil, most all from the conflict-torn south, provided some 10% of China's oil imports from taking more than 60% of Sudan's daily oil production of 490,000 barrels. Sudan had become a point of vital Chinese national energy security.
Xuđăng là một nguồn cung cấp dầu quan trọng ngày càng nhiều cho Trung Quốc kể từ khi hợp tác được thiết lập giữa hai nước vào đầu những năm 1990. Từ năm 1998, CNPC xây dựng một đường ống dẫn dầu dài 1.500km từ mỏ ở Nam Xuđăng đến Port Sudan nằm bên bờ biển Đỏ và một nhà máy lọc dầu ở gần Khartum. Đầu năm 2011, dầu mỏ của Xuđăng được khai thác từ vùng có xung đột ở miền Nam, đáp ứng khoảng 10% lượng dầu mỏ mà Trung Quốc nhập khẩu, với hơn 60% sản lượng hàng ngày của Xuđăng (490.000 thùng/ngày). Xuđăng trở thành một điểm trọng yếu trong an ninh năng lượng quốc gia của Trung Quốc.
According to geological estimates, the subsurface running from Darfur in what was southern Sudan through Chad into Cameroon is one giagantic oil field in extent perhaps equivalent to a new Saudi Arabia. Controlling southern Sudan as well as Chad and Cameroon is vital to the Pentagon strategy of "strategic denial" to China of their future oil flows. So long as a stable and robust Ghaddafi regime remained in power in Tripoli that control remained a major problem. The simultaneous splitting off of the Republic of South Sudan from Khartoum and the toppling of Ghaddafi in favor of weak rebel bands beholden to Pentagon support was for the Pentagon Full Spectrum Dominance of strategic priority.
Theo các tính toán địa chất, phần dưới lòng đất chạy từ Darfur qua Sát đến Camơrun được đánh giá là một vùng dầu mỏ lớn đến mức có thể biến vùng này thành một Arập Xếut thứ hai. Kiểm soát được Nam Xuđăng và Sát cũng như Camơrun là việc có tính sống còn đối với chiến lược của Lầu Năm Góc nhằm triệt hạ về phương diện chiến lược nguồn cung ứng dầu mỏ trong tương lai của Trung Quốc. Theo lôgích đó, nếu chế độ hùng mạnh của ông Gaddafi còn tồn tại ở Tripôli, việc kiểm soát vùng này sẽ trở thành vấn đề lớn. Việc tách Nam Xuđăng khỏi Xuđăng gần như đồng thời với việc lật đổ chế độ ông Gaddafi là một ưu tiên chiến lược có tầm quan trọng hàng đầu với kế hoạch thống trị toàn bộ của Lầu Năm Góc.
AFRICOM responds
AFRICOM phản ứng
The key force behind the recent wave of Western military attacks against Libya or more covert regime changes such as those in Tunisia, Egypt and the fateful referendum in southern Sudan which has now made that oil-rich region "independent" has been AFRICOM, the special US military command established by the Bush Administration in 2008 explicitly to counter the growing Chinese influence over Africa's vast oil and mineral wealth.
Lực lượng chính đứng đằng sau chiến dịch tấn công Libi hay sự thay đổi chế độ kín đáo hơn ở Tuynidi, Ai Cập và cuộc trưng cầu dân ý về Nam Xuđăng biến vùng này thành một nước độc lập, là AFRICOM. Đây là Bộ chỉ huy đặc biệt của quân đội Mỹ được Chính quyền Bush thành lập năm 2008 để ngăn chặn có hiệu quả ảnh hưởng của Trung Quốc đối với nguồn dự trữ dầu mỏ và nguyên liệu ở châu Phi.
In late 2007, Dr. J. Peter Pham, a Washington insider who advises the US State and Defense Departments, stated openly that among the aims of the new AFRICOM, is the objective of "protecting access to hydrocarbons and other strategic resources which Africa has in abundance ... a task which includes ensuring against the vulnerability of those natural riches and ensuring that no other interested third parties, such as China, India, Japan, or Russia, obtain monopolies or preferential treatment." 6
Cuối năm 2007, Peter Pham, cố vấn các Bộ Ngoại giao và Quốc phòng Mỹ, giải thích công khai rằng trong số các mục đích thiết thân nhất của AFRICOM có việc bảo vệ đường tiếp cận dầu mỏ và nguồn tài nguyên chiến lược rất phong phú ở châu Phi, một nhiệm vụ bao gồm bảo đảm giữ được nguồn tài nguyên thiên nhiên đó, đồng thời không cho một bên thứ ba nào như Trung Quốc, Ấn Độ, Nhật Bản hay Nga có được thế độc quyền hay ưu tiên khai thác.
In testimony before the US Congress supporting creation of AFRICOM in 2007, Pham, who is associated with the neo-conservative Foundation for Defense of Democracies, stated:
Trong lời khai trước Quốc hội Hoa Kỳ hỗ trợ tạo dựng AFRICOM trong năm 2007, Phạm, người có liên quan với Quỹ hỗ trợ mới nhằm bảo vệ các nền dân chủ, tuyên bố:
"This natural wealth makes Africa an inviting target for the attentions of the People’s Republic of China, whose dynamic economy...has an almost insatiable thirst for oil as well as a need for other natural resources to sustain it...China is currently importing approximately 2.6 million barrels of crude per day, about half of its consumption; more than 765,000 of those barrels—roughly a third of its imports—come from African sources, especially Sudan, Angola, and Congo (Brazzaville). Is it any wonder, then, that…perhaps no other foreign region rivals Africa as the object of Beijing’s sustained strategic interest in recent years...
"Tài nguyên thiên nhiên này làm cho châu Phi trở thành một mục tiêu mời gọi sự chú ý của nước Cộng hòa nhân dân Trung Quốc, vốn có nền kinh tế năng động... với cơn khát dầu vô độ cũng như nhu cầu đối với các nguồn tài nguyên thiên nhiên khác để duy trì nó ... Trung Quốc hiện đang nhập khẩu khoảng 2,6 triệu thùng dầu thô mỗi ngày, khoảng một nửa lượng tiêu thụ của nó; hơn 765.000 thùng hay khoảng 1/3 dầu nhập khẩu là từ các nguồn châu Phi, đặc biệt là Sudan, Angola, Congo (Brazzaville). Thế thì có lẽ không có thắc mắc nào... khi các nước ngoài khu vực giành giật châu Phi như là đối tượng lợi ích chiến lược lâu dài của Bắc Kinh trong những năm gần đây...
Intentionally or not, many analysts expect that Africa—especially the states along its oil-rich western coastline—will increasingly becoming a theatre for strategic competition between the United States and its only real near-peer competitor on the global stage, China, as both countries seek to expand their influence and secure access to resources."7
Vô tâm hay hữu ý, nhiều nhà phân tích hy vọng rằng châu Phi, đặc biệt là các quốc gia cùng nằm dọc bờ biển phía tây giàu dầu mỏ sẽ ngày càng trở thành một sân khấu cạnh tranh chiến lược giữa Hoa Kỳ và các đối thủ cạnh tranh, và đối thủ thực sự ngang tài ngang sức duy nhất của nó trên toàn cầu, Trung Quốc, khi cả hai các đang tìm cách mở rộng ảnh hưởng và bảo vệ quyền tiếp cận các nguồn tài nguyên "
It is useful to briefly recall the sequence of Washington-sponsored "Twitter" revolutions in the ongoing so-called Arab Spring. The first was Tunisia, an apparently insignificant land on north Africa's Mediterranean. However Tunisia is on the western border of Libya. The second domino to fall in the process was Mubarak's Egypt. That created major instability across the Middle East into north Africa as Mubarak for all his flaws had fiercely resisted Washington Middle East pollicy. Israel also lost a secure ally when Mubarak fell.
Thật hữu ích khi nhớ lại một chút trình tự của cuộc cách mạng "Twitter" được Washington bảo trợ trong cái gọi là mùa xuân Ả Rập đang diễn ra. Đầu tiên là Tunisia, một vùng đất dường như không có gì đáng kể bên Địa Trung Hải ở phía bắc châu Phi. Tuy nhiên, Tunisia là biên giới phía tây của Libya. Quân bài domino thứ hai rơi vào quá trình này là Ai Cập của Mubarak. Điều đó tạo ra sự bất ổn lớn trên khắp Trung Đông vào phía bắc châu Phi khi Mubarak do tất cả những sai sót của mình đã quyết liệt phản đối chính sách Trung Đông của Washington. Israel cũng bị mất một đồng minh an toàn khi Mubarak sụp đổ.
Then in July 2011 Southern Sudan declared itself the independent Republic of South Sudan, breaking away from Sudan after years of US-backed insurgency against Khartoum rule. The new Republic takes with it the bulk of Sudan's known oil riches, something clearly not causing joy in Beijing. US Ambassador to the UN Susan Rice, led the US delegation to the independence celebrations, calling it "a testament to the Southern Sudanese people." She added, in terms of making the secssion happen, "the US has been as active as anyone." US President Obama openly supported seccession of the south. The breakaway was a project guided and financed from Washington since the Bush Administration decided to make it a priority in 2004. 8
Sau đó, tháng 7 năm 2011, miền Nam Sudan tuyên bố Cộng hòa Nam Sudan độc lập, tách ra khỏi Sudan sau nhiều năm được Mỹ ủng hộ cuộc nổi dậy chống lại chế độ Khartoum. Nước cộng hòa mới này có số lượng dầu phong phú, điều rõ ràng không làm Bắc Kinh vui vẻ. Đại sứ Mỹ tại Liên hợp quốc Susan Rice, dẫn đầu phái đoàn Mỹ đến dự lễ kỷ niệm độc lập, gọi đó là "một gio ước với những người miền Nam Sudan." Bà nói thêm, để làm cho việc ly khai xảy ra, "Hoa Kỳ đã đóng vai trò tích cực." Tổng thống Mỹ Obama công khai ủng hộ chia tách miền Nam. Sự ly khai là một kế hoạch được hướng dẫn và tài trợ bởi Washington kể từ khi chính quyền Bush quyết định biến nó thành chính sách ưu tiên năm 2004.
Now Sudan has suddenly lost its main source of hard currency oil revenue. The secession of the south, where three-quarters of Sudan’s 490 000 barrels a day of oil is produced, has aggravated economic difficulties in Khartoum cutting some 37% off its total revenues. Sudan’s only oil refineries and the only export route run north from oilfields to Port Sudan on the Red Sea in northern Sudan. South Sudan is now being encouraged by Washington to build a new export pipeline independent of Khartoum via Kenya. Kenya is one of the areas of strongest US military influence in Africa.
Bây giờ Sudan đã đột nhiên bị mất nguồn thu ngoại tệ mạnh từ dầu. Sự ly khai của miền nam, nơi ba phần tư của 490 000 thùng dầu một ngày của Sudan được sản xuất, đã làm trầm trọng thêm những khó khăn kinh tế ở Khartoum, làm mất khoảng 37% tổng thu nhập của nó. Sudan nhà máy lọc dầu và tuyến đường xuất khẩu duy nhất chạy về phía bắc đến cảng Port Sudan trên Biển Đỏ ở miền bắc Sudan. Nam Sudan hiện đang được Washington khuyến khích xây dựng một đường ống dẫn dầu xuất khẩu mới độc lập với Khartoum và đi qua Kenya. Kenya là một trong các khu vực chịu ảnh hưởng mạnh nhất của quân đội Mỹ tại châu Phi.
The aim of the US-led regime change in Libya as well as the entire Greater Middle East Project which lies behind the Arab Spring is to secure absolute control over the world's largest known oil fields to control future policies in especially countries like China. As then US Secretary of State Henry Kissinger is reported to have said during the 1970's when he was arguably more powerful than the President of the United States, "If you control the oil you control entire nations or groups of nations."
Mục đích thay đổi chế độ Libi được Mỹ ủng hộ cũng như toàn bộ kế hoạch đối với Trung Đông núp bóng “Mùa Xuân Arập”, là làm sao trong thời gian tới kiểm soát được các mỏ dầu quan trọng nhất hiện nay và chính sách sắp tới của một số nước, đặc biệt là Trung Quốc. Đối với kế hoạch tương lai liên quan đến an ninh năng lượng quốc gia của Trung Quốc, câu trả lời là tìm kiếm nguồn năng lượng ngay tại nước mình. Phương pháp mới để thăm dò và đánh giá dầu mỏ có thể sẽ cho phép Trung Quốc thoát ra khỏi cái bẫy dầu mỏ đã được giăng ra đối với nước này.
For the future national energy security of China the ultimate answer lies in finding secure domestic energy reserves. Fortunately there are revolutionary new methods to detect and map presence of oil and gas where even the best current geology says oil is not to be found. Perhaps therein lies a way out of the oil trap that has been laid for China. In my newest book, The Energy Wars I detail such new methods for those interested.
Đối với an ninh năng lượng quốc gia của Trung Quốc trong tương lai, câu trả lời cuối cùng nằm trong việc tìm kiếm năng lượng dự trữ an toàn trong nước. May mắn thay có những phương pháp cách mạng mới để phát hiện và vẽ bản đồ về sự hiện diện của dầu và khí đốt ở nơi mà ngay cả địa chất hiện tại tốt nhất cũng cho biết không tìm thấy dầu. Có lẽ là chỗ đó là cách Trung Quốc thoát ra khỏi cái bẫy dầu đã được đặt sẵn cho nó. Trong cuốn sách mới nhất của tôi, Chiến tranh năng lượng, tôi nêu chi tiết những phương pháp mới cho những người quan tâm.
F. William Engdahl is author of Full Spectrum Dominance: Totalitarian Democracy in the New World Order
F. William Engdahl is a frequent contributor to Global Research. Global Research Articles by F. William Engdahl
F. William Engdahl là tác giả của Full Spectrum Dominance: Dân chủ độc tài toàn trị trong trật tự thế giới mới
F. William Engdahl là một người đóng góp thường xuyên cho nghiên cứu toàn cầu. Các bài báo nghiên cứu toàn cầu của F. William Engdahl


No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn