Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)
Six Habits of Highly Empathic People 6 thói quen của người thấu cảm cao
Six Habits of Highly
Empathic People
6 thói quen của
người thấu cảm cao
By Roman Krznaric
By Roman Krznaric
September 9th, 2016
9/9/2016
Are We Living in the
Age of Empathy?
Có phải chúng ta đang sống trong thời đại Thấu cảm?
If you think you’re hearing the word “empathy” everywhere,
you’re right. It’s now on the lips of scientists and business leaders,
education experts and political activists. But there is a vital question that
few people ask: How can I expand my own empathic potential? Empathy is not
just a way to extend the boundaries of your moral universe. According to new
research, it’s a habit we can cultivate to improve the quality of our own
lives.
Nếu bạn nghĩ rằng “thấu cảm” tồn tại khắp mọi nơi, bạn đã đúng. Nó nằm trên môi những nhà khoa học,
những lãnh đạo doanh nghiệp, chuyên gia giáo dụcvà
nhà hoạt động chính trị.
Nhưng có một câu hỏi quan trọng mà ít người nêu ra: Làm sao để tôi phát triển năng
lực thấu cảm của bản thân? Thấu
cảm không chỉ là cách
giúp mở rộng biên giới vũ trụ đạo đức của chúng ta. Theo các nghiên cứu mới,thấu cảm là một thói quen mà chúng ta có
thể nuôi dưỡng được để cải
thiện chất lượng cuộc
sống.
But what is empathy? It’s the ability to step into the
shoes of another person, aiming to understand their feelings and
perspectives, and to use that understanding to guide our actions. That makes
it different from kindness or pity. And don’t confuse it with the Golden
Rule, “do unto others as you would have them do unto you.” As George Bernard
Shaw pointed out, “do not do unto others as you would have them do unto
you—they might have different tastes.” Empathy is about discovering those
tastes.
Nhưng sự thấu cảm là gì? Đó là khả năng bạn nhập vai người
khác nhằm hiểu được cảm xúc và quan điểm của họ và sử dụng sự thấu hiểu đó để
định hướng hành động của mình. Sự thấu cảm khác với lòng tốt hay sự thương hại.
Và đừng nhầm lẫn nó với Quy tắc vàng này: “Hãy ứng xử với người khác theo cách mà
bạn muốn họ ứng xử với bạn.” Như George Bernard Shaw đã nói: “Đừng đối xử với người
khác theo cách mà bạn muốn họ đối xử với bạn – có thể họ sẽ có những điểm
dị biệt”. Sự thấu cảm
chính là khám phá những điểm dị biệtđó.
The big buzz about empathy stems from a revolutionary
shift in the science of how we understand human nature. The old view that we
are essentially self-interested creatures is being nudged firmly to one side
by evidence that we are also homo empathicus, wired for empathy, social
cooperation, and mutual aid.
Sự lưu tâm
nhiều đến thấu cảm
bắt nguồn từ cuộc chuyển đổi to lớn trong khoa học nghiên cứu về
cách hiểu rõ bản chất
con người. Những quan niệm cũ cho rằng chúng ta vể cơ bản là những sinh vật chỉ biết quan
tâm lợi ích bản thân đã
được gạt bỏ
bởi vì rõ ràng chúng
ta là loài Homo empathicus (Người thấu cảm), được tạo
ra để thấu cảm, hợp tác xã hội và tương trợ lẫn nhau.
Empathy is the ability to step into the shoes of
another person.
Thấu cảm là khả năng xỏ chân vào giày của người
khác.
The Empathetic Brain
Over the last decade, neuroscientists have identified a
10-section “empathy circuit” in our brains which, if damaged, can curtail our
ability to understand what other people are feeling. Evolutionary biologists,
like Frans de Waal, have shown that we are social animals who have naturally
evolved to care for each other, just like our primate cousins. And
psychologists have revealed that we are primed for empathy by strong
attachment relationships in the first two years of life.
Não Thấu cảm
Trong những thập kỷ quá, những nhà thần kinh học đã xác
định được “mạng mạch thấu cảm” gồm 10 bộ phận trong não chúng ta, mà nếu bị
hỏng, chúng có thể cản trở khả năng chúng ta hiểu được cảm giác của
người khác. Các nhà nghiên cứu sinh học tiến hóa, như Frans de Waal,cho
rằng chúng ta là
những sinh vật xã hội đã tiến hóa một cách tự nhiên để chăm sóc cho nhau,
giống như những anh em linh trưởng khác của chúng ta. Và các nhà tâm lý học
chỉ ra rằng chúng ta được chuẩn bị để thấu cảm bẳng những mối quan hệ gắn bó trong 2
năm đầu đời.
But empathy doesn’t stop developing in childhood. We can
nurture its growth throughout our lives—and we can use it as a radical force
for social transformation. Research in sociology, psychology, history—and my
own studies of empathic personalities over the past 10 years—reveals how we
can make empathy an attitude and a part of our daily lives, and thus, improve
the lives of everyone around us. Here are the Six Habits of Highly Empathic
People!
Nhưng sự thấu cảm không ngừng phát
triển sau thời thơ
ấu. Chúng ta có thể nuôi dưỡng nó trong suốt cuộc đời – và có thể sử dụng nó như
một sức mạnh căn bản để
thay đổi xã hội. Những cuộc nghiên cứu xã hội học, tâm lý học, lịch sử - và
những nghiên cứu cá nhân của riêng tôi về nhân cách thấu cảm trong suốt 10 năm qua – chỉ ra
rằng chúng ta có thể biến thấu cảm thành thái độ và
thành một phần của
cuộc sống hàng ngày, và bằng cách đó,cải
thiện chất lượng cuộc
sống của những người quanh ta. Sau đây là 6 thói quen của người thấu cảm.
We are primed for
empathy by strong attachment relationships in the first two years of life.
Chúng tacó được nền tảng thấu cảm nhờ mối quan hệ gắn bó trong hai năm đầu tiên của cuộc sống.
Habit 1: Cultivate
curiosity about strangers
Highly empathic people (HEPs) have an insatiable curiosity
about strangers. They will talk to the person sitting next to them on the
bus, having retained that natural inquisitiveness we all had as children, but
which society is so good at beating out of us. They find other people more
interesting than themselves but are not out to interrogate them, respecting
the advice of the oral historian, Studs Terkel: “Don’t be an examiner, be the
interested inquirer.”
Thói quen 1: Luôn tò
mò về người lạ
Những người thấu cảm cao (HEPs) luôn tò mò về những người
lạ. Họ sẵn sàng nói chuyện với người ngồi cạnh họ trên xe bus, điều mà chúng
ta đã có sẵn từ khi còn bé nhưng theo thời gian đã bị xã hội làm mất dần. Họ
đi tìm những điều hấp dẫn ở những người khác hơn là ở chính bản thân họ nhưng
không chất vấn họ, như lời khuyên của nhà sử học Studs Terkel: “ Đừng trở
thành một giám khảo, hãy là một người hỏi thú vị”.
Curiosity expands our empathy when we talk to people
outside our usual social circle, encountering lives and worldviews very
different from our own. Curiosity is good for us too: Happiness guru Martin
Seligman identifies it as a key character strength that can enhance life
satisfaction. And it is a useful cure for the chronic loneliness afflicting
around one in three Americans.
Sự tò mò phát triển khả năng thấu cảm khi chúng ta nói
chuyện với những người có cuộc sống và quan điểm rất khác với chúng ta. Sự tò
mò là một tính tốt: Guru (người thầy theo tiếng Ấn Độ) Martin Seligman xác
định nó là chìa khóa sức mạnh có thể nâng cao mức độ hài lòng trong cuộc
sống. Và nó cũng là liều thuốc hữu ích cho hội chứng cô đơn kinh niên mà 1/3
dân số Mỹ mắc phải.
Cultivating curiosity requires more than having a brief
chat about the weather. Crucially, it tries to understand the world inside the
head of the other person. We are confronted by strangers every day, like the
heavily tattooed woman who delivers your mail or the new employee who always
eats his lunch alone. Set yourself the challenge of having a conversation
with one stranger every week. All it requires is courage.
Nuôi dưỡng sự tò mò cần những sự nỗ lực hơn là làm một
biểu đồ thời tiết. Điều quan trọng, nó giúp bạn cố gắng hiểu được thế giới
bên trong mỗi con người. Chúng ta phải đối mặt với người lạ hàng ngày: người
phụ nữ đưa thư với hình xăm của mình, hoặc anh chàng nhân viên mới luôn ngồi
ăn trưa một mình. Hãy tự đặt cho mình thách thức để có một cuộc trò chuyện
với một người lạ mỗi tuần. Tất cả những điều đó sẽ giúp bạn trau dồi sự tự
tin và dũng cảm.
Curiosity expands
our empathy when we talk to people outside our usual social circle.
Tò mò mở rộng sự
thấu cảm của chúng ta khi chúng ta nói chuyện với người bên ngoài những người
quen biết.
Habit 2: Challenge
prejudices and discover commonalities
Thói quen 2: Thách
thức những định kiến và khám phá những điểm chung
We all have assumptions about others and use collective
labels—e.g., “Muslim fundamentalist,” “welfare mom”—that prevent us from
appeciating their individuality. HEPs challenge their own preconceptions and
prejudices by searching for what they share with people rather than what
divides them. An episode from the history of US race relations illustrates
how this can happen.
Chúng ta đều có những giả định về người khác và dán nhãn
cho nó – ví dụ: Con chiên đạo Hồi, Mẹ phúc lợi – điều đó ngăn cản chúng ta có
cái nhìn đúng đắn về tính cách của họ. HEPs thách thức những định kiến và
thành kiến bằng cách tìm kiếm những điều để họ chia sẻ với người khác chứ
không tìm những điều gây chia rẽ. Một trang trong lịch sử nước Mỹ về nạn phân
biệt chủng tộc là minh chứng cho điều này.
Claiborne Paul Ellis was born into a poor white family in
Durham, North Carolina, in 1927. Finding it hard to make ends meet working in
a garage and believing African Americans were the cause of all his troubles,
he followed his father’s footsteps and joined the Ku Klux Klan, eventually
rising to the top position of Exalted Cyclops of his local KKK branch.
Claiborne Paul Ellis được sinh ra trong một gia đình nghèo
da trắng ở Durham, Bắc Carolina, năm 1927. Phải làm việc trong cảnh nghèo khó
ở một gara với niềm tin rằng Người Mỹ gốc Phi là nguyên nhân của mọi rắc rối
của bản thân, ông đã theo bước chân cha mình và tham gia Ku Klux Klan, theo
thời gian trở thành người đứng đầu Exalted Cyclops của chi
nhánh KKK địa phương
In 1971 he was invited—as a prominent local citizen—to a
10-day community meeting to tackle racial tensions in schools, and was chosen
to head a steering committee with Ann Atwater, a black activist he despised.
But working with her exploded his prejudices about African Americans. He saw
that she shared the same problems of poverty as his own. “I was beginning to
look at a black person, shake hands with him, and see him as a human being,”
he recalled of his experience on the committee. “It was almost like bein’
born again.” On the final night of the meeting, he stood in front of a
thousand people and tore up his Klan membership card.
Năm 1971, ông được mời – như một công dân địa phương gương
mẫu – tham gia cuộc họp cộng đồng 10 ngày để giải quyết nạn phân biệt chủng
tộc trong trường học, và được chọn là người đứng đầu ban chỉ đạo cùng với Ann
Atwater, một nhà hoạt động gốc Phi mà ông rất xem thường. Nhưng làm việc với
Ann khiến ông suy nghĩ lại về những thành kiến của mình về người Mỹ gốc Phi.
Ông thấy Ann cũng có hoàn cảnh nghèo khó như mình. “Tôi đã bắt đầu để ý tới
những người da đen, bắt tay với họ và đối xử với họ như một con người.” Ông
nhớ lại kinh nghiệm của mình tại Ủy ban. “Như là được tái sinh vậy”. Trong
đêm cuối của cuộc họp, ông đứng trước hàng ngàn người và xé thẻ thành viên
Klan của mình.
Ellis later became a labor organiser for a union whose
membership was 70 percent African American. He and Ann remained friends for
the rest of their lives. There may be no better example of the power of
empathy to overcome hatred and change our minds.
Ellis sau này là người đứng đầu của một công đoàn với 70%
là người Mỹ gốc Phi. Ông và Ann vẫn là bạn cho đến cuối đời. Đây là ví dụ
không thể tốt hơn cho sức mạnh của sự thấu cảm để vượt qua sự thù hận và thay
đổi tâm trí chúng ta.
Ann Atwater and C.P.
Ellis show how empathy can overcome hatred and change our minds.
Ann Atwater và C.P.
Ellis cho ta
thấy thấu cảm có thể vượt qua sự thù hận và
thay đổi suy nghĩ của chúng ta.
Habit 3: Try another
person’s life
Thói quen 3: Trải
nghiệm cuộc sống của người khác
So you think ice climbing and hang-gliding are extreme
sports? Then you need to try experiential empathy, the most challenging—and
potentially rewarding—of them all. HEPs expand their empathy by gaining a
direct experience from other people’s lives, putting into practice the Native
American proverb, “walk a mile in another man’s moccasins before you
criticize him.”
Bạn nghĩ rằng leo băng và tàu lượn và những môn thể thao
cảm giác mạnh? Vậy thì bạn cần trải nghiệm thấu cảm đi – thách thức nhất –
và cực kỳ xứng đáng trong tất cả các môn thể thao cảm giác mạnh. HEPs trau
dồi sự thấu cảm bằng cách tích lũy kinh nghiệm từ cuộc sống của người khác,
như câu tục ngữ của người da đỏ: “Hãy đi bộ một dặm bằng đôi giày da của một
người trước khi chỉ trích họ.”
George Orwell is an inspiring model. After several years as a colonial police
officer in British Burma in the 1920s, Orwell returned to Britain determined
to discover what life was like for those living on the social margins. “I
wanted to submerge myself, to get right down among the oppressed,” he wrote.
So he dressed up as a tramp with shabby shoes and coat, and lived on the
streets of East London with beggars and vagabonds. The result, recorded in
his book Down and Out in Paris and London, was a radical change in his
beliefs, priorities, and relationships. He not only realized that homeless
people are not “drunken scoundrels”—Orwell developed new friendships, shifted
his views on inequality, and gathered some superb literary material. It was
the greatest travel experience of his life. He realised that empathy doesn’t
just make you good—it’s good for you, too.
George Orwell là một mẫu người gây cảm
hứng. Sau vài năm làm
sĩ quan cảnh sát thuộc địa tại Myanmar những năm 1920, Orwell quay trở lại
Anh quyết tâm khám phá cuộc sống của những người bị xã hội ruồng bỏ như thế
nào. “Tôi muốn nhấn mình xuống, để có thể được hòa vào những người bị áp
bức.” Ông viết. Vì vậy ông ăn mặc như một kẻ lang thang với đôi giày và áo khoác
tồi tàn, sống trên phố giữa vùng Đông London với những người ăn xin và kẻ lang thang.
Kết quả, như trong cuốn sách Down and Out in Paris, đó là sự thay đổi đáng kể
những niềm tin, sự ưu ái và những mối quan hệ. Ông không chỉ nhận ra rằng
những người vô gia cư không phải là “tên côn đồ say xỉn” – Orwell còn có thêm
những tình bạn mới, thay đổi quan điểm của ông về sự bất bình đẳng, và tìm
được nhiều tư liệu văn học tuyệt vời. Đó là hành trình tuyệt vời nhất trong
cuộc đời ông. Ông nhận ra thấu cảm giúp chúng ta tốt lên rất nhiều.
We can each conduct our own experiments. If you are
religiously observant, try a “God Swap,” attending the services of faiths
different from your own, including a meeting of Humanists. Or if you’re an
atheist, try attending different churches! Spend your next vacation living
and volunteering in a village in a developing country. Take the path favored
by philosopher John Dewey, who said, “all genuine education comes about
through experience.”
Mỗi chúng ta đều có thể tự tạo ra trải nghiệm của mình.
Nếu bạn để ý, hãy thử “God Swap”, tham gia dịch vụ này để có cái nhìn khác
với niềm tin của bạn và được gặp mặt những nhà nhân chủng học. Hoặc nếu bạn
là người vô thần, thử vào nhà thờ xem! Dành kỳ nghỉ tiếp theo của bạn và tham
gia tình nguyện ở một vùng quê. Như triết gia John Dewey đã nói: Sự giáo dục
tốt nhất là trải nghiệm”.
If you are
religiously observant, try a “God Swap”.
Nếu bạn là người có tôn giáo, hãy thử một "trao đổi Thương Đế".
Habit 4: Listen
hard—and open up
Thói quen 4: Lắng
nghe và mở lòng
There are two traits required for being an empathic
conversationalist.
One is to master the art of radical listening. “What is
essential,” says Marshall Rosenberg, psychologist and founder of Non-Violent
Communication (NVC), “is our ability to be present to what’s really going on
within—to the unique feelings and needs a person is experiencing in that very
moment.” HEPs listen hard to others and do all they can to grasp their
emotional state and needs, whether it is a friend who has just been diagnosed
with cancer or a spouse who is upset at them for working late yet again.
Có 2 đặc điểm cần thiết để trở thành một người trò chuyện
thấu cảm.
Thứ nhất đó là nghệ thuật lắng nghe. “Cái cực kỳ cần thiết“,
Marshall Rosenberg, nhà tâm lý học và là người sáng lập tổ chức Truyền thông
Không bạo lực (Non – Violent Communication – NVC) chia sẻ, “đó là kỹ năng để
chúng ta nhận rõ điều gì đang xảy ra, những cảm xúc, những nhu cầu, những
trải nghiệm trong thời khắc nói chuyện”. HEPs lắng nghe người người khác, làm
mọi thứ để nắm bắt được cảm xúc và nhu cầu của họ, từ một người bạn vừa được
chẩn đoán mắc ung thư hay một người khó chịu khi phải làm việc muộn lần nữa.
But listening is never enough. The second trait is to make
ourselves vulnerable. Removing our masks and revealing our feelings to
someone is vital for creating a strong empathic bond. Empathy is a two-way
street that, at its best, is built upon mutual understanding—an exchange of
our most important beliefs and experiences.
Nhưng chỉ lắng nghe thôi là chưa đủ. Đặc điểm thứ hai là
sự chia sẻ. Gạt chiếc mặt nạ sang một bên và bày tỏ cảm xúc bản thân là cách
hữu hiệu để tạo ra sợi dây liên kết thấu cảm mạnh mẽ. Sự thấu cảm như con
đường 2 chiều, để trở nên tốt nhất thì phải được xây dựng trên sự hiểu biết
lẫn nhau, trao đổi những niềm tin và kinh nghiệm.
Organizations such as the Israeli-Palestinian Parents
Circle put it all into practice by bringing together bereaved families from
both sides of the conflict to meet, listen, and talk. Sharing stories about
how their loved ones died enables families to realize that they share the
same pain and the same blood, despite being on opposite sides of a political
fence, and has helped to create one of the world’s most powerful grassroots
peace-building movements.
Các tổ chức như Hội Cha mẹ Israel – Palestinian đưa những
gia đình mất người thân ở 2 đất nước gặp nhau và nói chuyện với nhau. Chia sẻ
câu chuyện về những người yêu thương đã chết của họ khiến cho những gia đình
nhận ra rằng họ có cùng nỗi đau và chung một dòng máu mặc dù ở 2 bên chiến
tuyến. Tổ chức này đã giúp tạo một phong trào hòa bình mạnh mẽ nhất trên thế
giới.
Sharing stories
enables families to realize that they share the same pain.
Chia sẻ những câu
chuyện cho phép gia đình nhận ra rằng họ cùng chia sẻ nỗi đau.
Habit 5: Inspire
mass action and social change
Thói quen 5: Truyền
cảm hứng cho các hành động và sự thay đổi xã hội vĩ mô
We typically assume empathy happens at the level of
individuals, but HEPs understand that empathy can also be a mass phenomenon
that brings about fundamental social change.
Chúng ta thường chỉ thể hiện sự thấu cảm ở mức độ cá nhân,
nhưng HEPs hiểu rằng sự thấu cảm có thể trở thành một hiện tượng lớn giúp tạo
ra những sự thay đổi trong xã hội.
Just think of the movements against slavery in the 18th
and 19th centuries on both sides of the Atlantic. As journalist, Adam
Hochschild, reminds us: “The abolitionists placed their hope not in sacred
texts but human empathy,” doing all they could to get people to understand
the very real suffering on the plantations and slave ships. Equally, the
international trade union movement grew out of empathy between industrial
workers united by their shared exploitation. The overwhelming public response
to the Asian tsunami of 2004 emerged from a sense of empathic concern for the
victims, whose plight was dramatically beamed into our homes on shaky video
footage.
Chỉ cần nghĩ về các phong trào chống chế độ nô lệ trong
các thế kỷ 18 và 19 trên cả 2 bờ Đại Tây Dương, như nhà báo Adam Hochschild
đã nhắc nhở: “Những người theo chủ nghĩa bãi nô đặt hy vọng của họ không phải vào kinh thánh mà là vào sự thấu cảm”. Họ cố gắng hết sức để mọi người thấy
được sự đau khổ trong các đồn điền, các con tàu nô lệ. Tương tự, các phong
trào công nhân thế giới nêu cao sự thấu cảm giữa những công nhân công nghiệp bởi cùng bị bóc lột như nhau. Sự thấu cảm lan khắp toàn cầu khi thảm họa Sóng
thần tại châu Á năm 2004 xảy ra.
Empathy will most likely flower on a collective scale if
its seeds are planted in our children.
That’s why HEPs support efforts, such as Canada’s pioneering Roots of
Empathy, the world’s most effective empathy teaching program, which has
benefited over half a million school kids. Its unique curriculum centers on
an infant, with a focus on learning emotional intelligence—and its results include
significant declines in playground bullying and higher levels of academic
achievement.
Sự thấu cảm sẽ nở rộ đẹp đẽ nếu những hạt giống của sự
thấu cảm được nuôi dưỡng trong tâm hồn trẻ em của chúng ta. Đó là lý do tại
sao HEPs nỗ lực hỗ trợ các chương trình như “Cội nguồn của sự thấu cảm Canada” (Canada’s Pioneering Roots of Empathy), chương trình giảng dạy thấu cảm hiệu quả nhất thế giới cho nửa triệu trẻ em. Chương trình dạy những
đứa trẻ sơ sinh tập cách quan sát để phát triển trí tuệ xúc cảm, kết quả là
làm giảm đáng kể tình trạng bạo lực học đường và nâng cao thành tích học tập.
Beyond education, the big challenge is figuring out how
social networking technology can harness the power of empathy to create mass
political action. Twitter may have gotten people onto the streets for Occupy
Wall Street and the Arab Spring, but can it convince us to care deeply about
the suffering of distant strangers, whether they are drought-stricken farmers
in Africa or future generations who will bear the brunt of our carbon-junkie
lifestyles? This will only happen if social networks learn to spread not just
information, but empathic connection.
Bên cạnh giáo dục, một thách thức lớn đó là tìm ra cách
mạng xã hội có thể khai thác sức mạnh của sự thấu cảm để tạo ra những hành
động chính trị quần chúng. Twitter có thể khiến mọi người đổ xô ra đường tham
gia các sự kiện Occupy Wall Street and Arab Spring, nhưng liệu nó có thể
khiến chúng ta quan tâm sâu sắc đến sự đau khổ của những người lạ xa xôi,
những người nông dân chịu cảnh hạn hán ở châu Phi hay thế hệ tương lai những
người sẽ gánh chịu hẩu quả của lối sống thải Carbon quá nhiều của chúng ta? Điều
này sẽ chỉ xảy ra nếu những mạng xã hội không chỉ lan truyền thông tin mà còn
những kết nối thấu cảm.
Habit 6: Develop an
ambitious imagination
Thói quen 6: Phát
triển trí tưởng tượng phong
phú
A final trait of HEPs is that they do far more than
empathize with the usual suspects. We tend to believe empathy should be reserved
for those living on the social margins or who are suffering. This is
necessary, but it is hardly enough.
Đặc điểm cuối cùng của HEPs là sự thấu cảm của họ vượt ra
ngoài suy nghĩ thông thường của chúng ta. Chúng ta thường nghĩ rằng thấu
cảm nên dành cho những người sống bên lề xã hội hoặc những người đang đau
khổ. Điều này là cần thiết, nhưng chưa đủ.
We also need to empathize with people whose beliefs we
don’t share or who may be “enemies” in some way. If you are a campaigner on
global warming, for instance, it may be worth trying to step into the shoes
of oil company executives—understanding their thinking and motivations—if you
want to devise effective strategies to shift them towards developing
renewable energy. A little of this “instrumental empathy” (sometimes known as
“impact anthropology”) can go a long way.
Chúng ta cũng cần phải thấu cảm với những người không dám
chia sẻ, thậm chí là những ai có những tư tưởng thù địch. Nếu bạn là nhà vận
động cho vấn đề nóng lên toàn cầu, ví dụ, có thể sẽ có ích nếu bạn thử nhìn
nhận theo góc độ của những công ty dầu mỏ - hiểu những suy nghĩ và động cơ
của họ - nếu bạn muốn đề xuất những chiến lược hiệu quả thay đổi họ theo
hướng phát triển năng lượng tái tạo. Một chút “thấu cảm” có thể giúp bạn đi
được một chặng đường dài.
Empathizing with adversaries is also a route to social
tolerance. That was Gandhi’s thinking during the conflicts between Muslims
and Hindus leading up to Indian independence in 1947, when he declared, “I am
a Muslim! And a Hindu, and a Christian and a Jew.”
Thấu cảm với các đối thủ là con đường dấn tới sự khoan
dung. Đó là suy nghĩ của Gandhi trong các cuộc xung đột giữa người Hồi Giáo
và Ấn độ Giáo đã giúp dẫn tới sự độc lập của Ấn Độ vào năm 1947, khi ông
tuyên bố: “Tôi là một người Hồi Giáo, một người Ấn Độ Giáo, một người Thiên Chúa
Giáo và là một người Do Thái.”
Organizations, too, should be ambitious with their
empathic thinking. Bill Drayton, the renowned “father of social
entrepreneurship,” believes that in an era of rapid technological change,
mastering empathy is the key business survival skill because it underpins
successful teamwork and leadership. His influential Ashoka Foundation has
launched the Start Empathy initiative, which is taking its ideas to business
leaders, politicians and educators worldwide.
Các tổ chức cũng nên theo đuổi sự thấu cảm. Bill Drayton,
“cha đẻ của các doanh nghiệp xã hội” tin rằng trong thời đại công nghệ thay
đổi nhanh chóng, làm chủ thấu cảm là kỹ năng sống còn của doanh nghiệp vì nó
củng cố tinh thần đồng đội và sự lãnh đạo. Tổ chức của ông – Ashoka
Foundation đã khởi động chương trình Start Empathy tới các lãnh đạo doanh
nghiệp, chính trị gia và nhà giáo dục trên toàn thế giới.
The 20th century was the Age of Introspection, when
self-help and therapy culture encouraged us to believe that the best way to
understand who we are and how to live was to look inside ourselves. But it
left us gazing at our own navels. The 21st century should become the Age of
Empathy, when we discover ourselves not simply through self-reflection, but
by becoming interested in the lives of others. We need empathy to create a
new kind of revolution. Not an old-fashioned revolution built on new laws,
institutions, or policies, but a radical revolution in human relationships.
Thế kỷ 20 là thời đại của Suy tâm, khi sự tự lực và văn
hóa trị liệu khuyến khích chúng ta tin rằng cách tốt nhất để hiểu rằng
chúng ta là ai, chúng ta sống ra sao, đó là tự nhìn lại chính mình. Nhưng nó
khiến chúng ta cứ nhìn hoài vào cái rốn của mình. Thế kỉ 21 nên trở thành
Thời đại của sự thấu cảm, khi chúng ta không chỉ khám phá bản thân qua sự
phản chiếu của chính mình, mà còn từ sự quan tâm đến cuộc sống của người
khác. Chúng ta cần sự thấu cảm để tạo nên những cuộc cách mạng. Không phải là
cuộc cách mạng theo motip cũ xây dựng những đạo luật mới, các tổ chức hoặc
các chính sách, mà là cuộc cách mạng triệt để trong các mối quan hệ của con
người.
Watch The Six Habits of Highly Empathic People.
Translated
by Snow noop
This story
originally appeared on Greater Good, the online magazine of the Greater Good
Science Center at UC Berkeley
No comments:
Post a Comment
your comment - ý kiến của bạn