MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Tuesday, June 25, 2013

Evolving Strategic Competition in the Indian Ocean GIA TẰNG CẠNH TRANH CHIẾN LƯỢC TẠI ẤN ĐỘ DƯƠNG





Evolving Strategic Competition in the Indian Ocean

GIA TẰNG CẠNH TRANH CHIẾN LƯỢC TẠI ẤN ĐỘ DƯƠNG

Iran review
Tuesday, April 16, 2013
Salman Rafi Sheikh

Iran review
Thứ Ba 16 tháng tư, 2013
Salman Rafi Sheikh
“The Indian Ocean area will be the true nexus of world powers and conflict in the coming years. It is here that the fight for democracy, energy independence and religious freedom will be lost or won.” (Robert D. Kaplan)
"Các khu vực Ấn Độ Dương sẽ là mối quan tâm thực sự của các cường quốc và xung đột thế giới trong những năm tới. Chính ở đây cuộc đấu tranh cho dân chủ, độc lập năng lượng và tự do tôn giáo sẽ bị thất bại hoặc giành chiến thắng. "(Robert D. Kaplan)



The Indian ocean once regarded as a ‘neglected ocean’ has, today, become the hub of political, strategic and economic activities because of the presence of conventional and nuclear vessels of the major powers in the area and because of its own economic and strategic significance. The Indian Ocean has 36 States around its littoral belt. In addition, there are eleven hinterland states e.g, Nepal and Afghanistan, which though landlocked, are keenly interested in the Indian Ocean politics and trade. The ocean contains several important minerals: 80.7% of world extraction of gold, 56.6 % of Tin, 28.5 % of manganese, 25.2 % nickel and 77.3% natural rubber. Highest tonnage of the world goods, 65% of world oil, and 35% of the gas, located in the littoral states, passes through it. The region today is an arena of contemporary geopolitics.

Ấn Độ Dương trước đây là 'đại dương không mấy ai quan tâm” nhưng ngày nay, đã trở thành trung tâm của các hoạt động chính trị, chiến lược và kinh tế bởi vì sự hiện diện của tàu thuyền thông thường và hạt nhân của các cường quốc trong khu vực và ý nghĩa kinh tế chiến lược riêng của . Ấn Độ Dương có 36 nước xung quanh vành đai duyên hải. Ngoài ra, có mười một quốc gia nội địa như Nepal và Afghanistan, mà mặc dù nằm sâu trong đất liền, vẫn rất quan tâm đến chính trị và thương mại Ấn Độ Dương. Đại dương này có chứa một số khoáng sản quan trọng: 80,7% lượng vàng khai thác của thế giới, 56,6% của thiếc, 28,5% mangan, 25,2% niken và 77,3% cao su thiên nhiên. Khối lượng hàng hóa được vận chuyến qua Ấn Độ Dương là lớn nhất thế giới, với 65% lượng dầu thế giới, 35% lượng khí đốt, nằm ​​trong các quốc gia ven biển. Khu vực này hiện đang là một đấu trường địa chính trị đương đại.

Strategically the Indian Ocean occupies a crucial importance, especially because of the presence of major powers in the region and potential of the regional powers, three being nuclear powered: Pakistan, China and India. That is why key regional powers are placing great reliance on the deployment of fleet missile submarines and SLBMs for second strike capability as well as for maintain balance of power in order to deter hegemony of any power whether territorial or extra-territorial.

Về chiến lược, Ấn Độ Dương rất quan trọng, đặc biệt do sự hiện diện của các cường quốc lớn và 3 cường quốc hạt nhân trong khu vực: Pakixtan, Trung Quốc và Ấn Độ. Đây là lý do giải thích tại sao các cường quốc khu vực chú trọng triển khai các tàu ngầm trang bị tên lửa thông thường và tàu ngầm trang bị tên lửa mang đầu đạn hạt nhân (SLBM) có khả năng phát động đòn tấn công thứ hai và duy trì cân bằng sức mạnh để ngăn chặn bá quyền trong khu vực.
USA has established its naval base in the Indian Ocean at Diego Garcia which poses a threat to the regional states as well as stands to protect the US’ vital interests in the region. Political relations in and around the Indian Ocean can have significant implications for the US as far as its new “Asia Pivot” strategy is concerned. The new US Strategic Guidance 2012 has linked the US economy and security to developments in the Indian Ocean, elevating India to the position of a long-term strategic partner serving “as a  regional anchor” in the region. The official documents also declare Iran and China as two potential states most susceptible to using asymmetrical means to counter US’ areas of interest.

Mỹ đã thành lập căn cứ hải quân tại Diego Garcia ở Ấn Độ Dương, từ đó đe dọa các nước khu vực và bảo vệ lợi ích sống còn của Mỹ. Nhưng quan hệ chính trị bên trong và xung quanh Ấn Độ Dương có thể tác động lớn đến chiến lược “Trở lại châu Á” của Mỹ. Vì vậy, chỉ đạo Chiến lược năm 2012 của Mỹ đã gắn kinh tế và an ninh của Mỹ với những phát triển ở Ấn Độ Dương và nâng Ấn Độ lên vị thế của một đối tác chiến lược lâu dài trong khu vực. Các tài liệu chính thức của Mỹ cũng tuyên bố Iran và Trung Quốc là hai quốc gia có khả năng sử dụng các phương tiện không cân xứng để chống lại những lợi ích của Mỹ.

The Indo-US collusion in the Indian Ocean has made Pakistan and China wary of their semi-hostile overtures, hence ensuing strategic competition in the region and employment of resource-dependent strategies to counteract and counterbalance the enemy state’s manoeuvers.
Hợp tác Ấn Độ-Mỹ ở Ấn Độ Dương buộc Pakixtan và Trung Quốc phải cảnh giác trước các đề nghị của họ, từ đó tạo nên sự cạnh tranh chiến lược trong khu vực và sử dụng các chiến lược phụ thuộc tài nguyên để chống lại những thủ đoạn của đối phương.

World is said to be entering Geo-energy era in which questions of energy security (security of demand and security of supply) will condition both inter-state relations and may lead to re-configuration of world power hierarchy. Energy security will play decisive role in creating conflict and co-operation situations. The Country which holds paramount position in the Indian Ocean is likely to control the flow of energy not only to the East Asia, the future center of the world economic power, but also to other regions.

Thế giới đang bước vào kỷ nguyên địa năng lượng, trong đó an ninh năng lượng sẽ tạo điều kiện cho mối quan hệ giữa các nước và có thể dẫn đến việc cơ cấu lại hệ thống quyền lực thế giới. An ninh năng lượng sẽ đóng vai trò quyết định trong việc tạo nên xung đột và hợp tác. Nước nào giành được vị trí quan trọng ở Ấn Độ Dương sẽ có khả năng kiểm soát nguồn năng lượng không chỉ đổ đến Đông Á mà cả các khu vực khác.

Currently, USA, the world’s mightiest naval power is dominating the region and the regional states, especially China, is trying to balance US power in the region in order to protect its interests with regard to its growing economy and energy needs. The question why it is so important to dominate the Indian Ocean can also be answered by highlighting the fact that oil is shipped from the Persian Gulf  to almost entire world via the Indian Ocean, and through the Straits of Malacca to China, Korea, and Japan.

Hiện nay, lực lượng hải quân hùng mạnh nhất thế giới của Mỹ đang thống trị khu vực, trong khi đó các nước trong khu vực, đặc biệt là Trung Quốc cũng đang cố gắng cân bằng sức mạnh với Mỹ để bảo vệ lợi ích kinh tế và nhu cầu năng lượng. Làm chủ Ấn Độ Dương là vấn đề rất quan trọng và điều đó có thể được khẳng định bởi thực tế dầu lửa được vận chuyển từ Vùng Vịnh đến hầu hết các nước trên thế giới đều đi qua Ấn Độ Dương và qua eo biển Malacca đến Trung Quốc, Hàn Quốc và Nhật Bản.
If another [power] holds the lifeline, oil-importing countries will suffer severe blows. Because [the U.S.] strategy is to hold sway over the oil route, the US has in recent years showered attentions on India, Vietnam, and Singapore, all of which lie on that route.
Nếu một [quyền lực] khác nắm giữ huyết mạch này, các nước nhập khẩu dầu sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Vì chiến lược của [Mỹ] là để thống trị các tuyến đường dầu, nên trong những năm gần đây Mỹ chú ý rất nhiều đến Ấn Độ, Việt Nam và Singapore, cả ba nước đều nằm trên tuyến đường đó.

Pakistan’s only coastline is on the Indian Ocean, which is therefore a vital access point for trade and specifically for energy supply. Pakistan’s major interests in the Indian Ocean are preventing India from dominating the areas closest to Pakistan itself, and protecting its vital import and export routes. Pakistan by itself can do relatively little about India’s naval presence in the Indian Ocean; therefore, it has turned to two things: developing its naval power and having large external balancers.

Pakixtan có tuyến bờ biển duy nhất nằm trên Ấn Độ Dương, do đó đây là con đường sống còn đối với thương mại, đặc biệt cho việc cung cấp năng lượng, của Ixlamabát. Các lợi ích quan trọng của Pakixtan ở Ấn Độ Dương đang gây khó khăn cho Ấn Độ trong việc thống trị các khu vực gần Pakixtan và bảo vệ các tuyến đường xuất nhập khẩu quan trọng của họ. Trước đây Pakixtan có thể hành động tương đối hạn chế so với sự hiện diện của hải quân Ấn Độ ở Ấn Độ Dương, do đó Ixlamabát chủ trương phát triển sức mạnh hải quân và kết thân với một cường quốc bên ngoài để cân bằng với Ấn Độ.

The United States is probably not looked on by Pakistan as a reliable partner in shoring up its Indian Ocean security, especially in light of the high profile of the Indian Ocean in the growing U.S. security dialogue with India. The more important balancer is China. Pakistan stands to benefit from the “string of pearls,” and has therefore handed over the operational rights to China. Pakistan’s economic stake in Indian Ocean security, like India’s, is considerable: its fragile balance of payments is dependent on sea trade; 95% of its trade and 100% of its oil import is transported through the Indian Ocean. As such Pakistan’s main goal is to neutralize India as well as secure its economic and Energy interests and at the moment it is doing in alliance with China and at the same time improving its Naval and military power.

Pakixtan không hy vọng Mỹ là một đối tác đáng tin cậy trong việc củng cố an ninh ở Ấn Độ Dương, đặc biệt khi Mỹ đang tăng cường đối thoại an ninh với Ấn Độ. Do đó, Pakixtan cho rằng quốc gia có thể đóng vai trò cân bằng quan trọng hơn ở Ấn Độ Dương là Trung Quốc. Hiện nqy Pakixtan đang được hưởng lợi nhờ chiến lược “chuỗi ngọc trai” của Trung Quốc, do đó nước này đã chuyển giao quyền hoạt động cho Trung Quốc. Cũng như Ấn Độ, lợi ích kinh tế của Pakixtan trong việc bảo đảm an ninh Ấn Độ Dương rất lớn. Cán cân thanh toán không ổn định của Pakixtan phụ thuộc vào thương mại biển; 95% thương mại và 100% nhập khẩu dầu lửa của Pakixtan được vận chuyển qua Ấn Độ Dương. Mục tiêu chủ yếu của Pakixtan là vô hiệu hóa Ấn Độ, bảo vệ các lợi ích kinh tế và năng lượng và hiện Pakixtan đang hoạt động trong liên minh với Trung Quốc, đồng thời nâng cao sức mạnh của quân đội và hải quân.

As the Indian Ocean is a hub of energy, India is seeking to enhance its involvement in the region, seeking to increase its influence from the Plateau of Iran to the Gulf of Thailand. India is soon to become the world's fourth-largest energy consumer, after the United States, China, and Japan -- is dependent on oil for roughly 33 percent of its energy needs, 65 percent of which it imports, and 90 percent of its oil imports could soon come from the Persian Gulf. Another reason behind developing naval power is India’s "Hormuz dilemma," its dependence on imports passing through the strait, close to the shores of Pakistan's Makran coast, where the Chinese are helping the Pakistanis develop deep-water ports.

Nhận thấy Ấn Độ Dương là một trung tâm năng lượng, Ấn Độ đang cố gắng tăng cường can dự khu vực và tìm cách gia tăng ảnh hưởng ở các nước từ Iran đến Thái Lan. Chẳng bao lâu nữa Ấn Độ sẽ trở thành nước tiêu thụ năng lượng lớn thứ 4 thế giới sau Mỹ, Trung Quốc và Nhật Bản, phụ thuộc khoảng 33% nhu cầu năng lượng và sớm muộn sẽ nhập khẩu 90% dầu lửa từ Vùng Vịnh. Một lý do khác đằng sau sự phát triển sức mạnh hải quân của Ấn Độ là “thế tiến thoái lưỡng nan ở eo biển Hormuz”. Hàng nhập khẩu của Ấn Độ phải đi qua eo biển Hormuz, gần bờ biển Makran của Pakixtan – nơi Trung Quốc đang giúp nước này phát triển các cảng nước sâu.
To protect its vital interest as well as to establish itself as a super-power, India is enlarging its navy in the same spirit. With its 155 warships, the Indian navy is already one of the world's largest, and it expects to add three nuclear-powered submarines and three aircraft carriers to its arsenal by 2015, making India’s a Blue Water Navy. The critical objectives of India in establishing its navy are not economic and security but also “strategic autonomy” this policy is in harmony with Indian goal of achieving the super power status and it is in this context that we see India ever now and then opposing the presence of extra regional powers in the Indian Ocean.

Để bảo vệ các lợi ích quan trọng cũng như đạt được vị thế siêu cường, Ấn Độ đang phát triển lực lượng hải quân. Đến nay hải quân Ấn Độ có 155 tàu chiến, trở thành một trong những lực lượng hải quân lớn nhất thế giới, và dự kiến năm 2015 sẽ tăng thêm ba tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân và ba tàu sân bay. Mục tiêu quan trọng trong việc xây dựng lực lượng hải quân của Ấn Độ không những liên quan đến kinh tế và an ninh mà còn là “tự chủ chiến lược”. Chính sách này của Ấn Độ phù hợp với mục tiêu giành vị thế siêu cường và đủ sức chống lại sự hiện diện của các cường quốc bên ngoài khu vực ở Ấn Độ Dương, kể cả trước mắt và lâu dài.
For India, presence of extra regional powers creates tension in the region which is detrimental to its sensitive interests, India wants to replace those powers and make it dominant in the region. Among the latest developments which Indian Navy has effected is the inauguration of the Indian Navy's latest naval base - INS Dweeprakshak - in the Lakshadweep Islands under the Southern Naval Command on 1st of May 2102. It is meant to face Chinese 'string of pearls' strategy to cut-off India from the other nations of the Indian Ocean. We can gauge the extent of India’s anxiety to project itself as an emerging super power by looking at its spending in this aspect of power.  India is planning to spend almost $45 billion over the next 20 years on 103 new warships, including destroyers and nuclear submarines. By comparison, China’s investment over the same period is projected to be around $25 billion for 135 vessels.

Ấn Độ cho rằng sự hiện diện của các cường quốc ngoài khu vực đang tạo nên căng thẳng trong khu vực, từ đó ảnh hưởng đến các lợi ích nhạy cảm của Niu Đêli. Ấn Độ muốn thay thế các cường quốc và trở thành nước thống trị Ấn Độ Dương. Trong số những phát triển mới nhất của Hải quân Ấn Độ phải kể đến lễ khai trương căn cứ hải quân mới INS Dweeprakshak ở quần đảo Lakshadweep, trực thuộc Bộ Tư lệnh Hải quân Phía Nam, ngày 1/5/2012. Điều này có nghĩa là căn cứ hải quân mới của Ấn Độ sẽ đối mặt với chiến lược “chuỗi ngọc trai” của Trung Quốc nhằm chia cắt Ấn Độ khỏi các nước Ấn Độ Dương khác. Để đạt được vị thế siêu cường mới nổi, Ấn Độ dự chi gần 45 tỷ USD trong 20 năm tới để mua-103 tàu chiến mới, kể cả các tàu khu trục và tàu ngầm hạt nhân. Về tương quan, Trung Quốc cũng sẽ chi 25 tỷ USD để mua 135 tàu trong thời gian tương tự.

Indeed, as India extends its influence east and west on land and at sea, it is bumping into China which is also concerned about protecting its interests throughout the region and is expanding its reach.
Nhưng thực tế khi mở rộng ảnh hưởng về phía Đông và phía Tây trên bộ và trên biển, Ấn Độ sẽ đụng chạm đên Trung Quốc – hiện cũng đang quyết tâm bảo vệ các lợi ích trong khu vực và mở rộng tầm với.

The paramount concern animating Chinese interests in the Indian Ocean is energy security, an imperative that has been widely debated in media and academic studies.  It is facing “Malacca Dilemma” (that is China’s too much dependence on this strait and conversely USA’s objective to control this strait politically to manipulate China’s energy needs.) It is no exaggeration to say that whoever controls the Strait of Malacca will also have a stranglehold on the energy route of China. Excessive reliance on this strait has brought an important potential threat to China’s energy security.
Mối quan tâm lớn nhất của Trung Quốc ở Ấn Độ Dương là an ninh năng lượng. Hiện nay Bắc Kinh cũng đang đứng trước “Tình thế tiến thoái lưỡng nan ở Malacca”. Bởi vì Trung Quốc phụ thuộc quá nhiều vào eo biển này và ngược lại mục tiêu của Mỹ nhằm kiểm soát eo biển để tác động đến nhu cầu năng lượng của Trung Quốc. Không quá cường điệu khi nói rằng bất cứ nước nào kiểm soát eo biển Malacca cũng sẽ kiểm soát tuyến đường năng lượng của Trung Quốc. Lệ thuộc quá nhiều vào eo biển Malacca đã tạo nên mối đe dọa lớn cho an ninh năng lượng của Trung Quốc.

The Straits of Malacca is without question a crucial sea route that will enable the United States to seize geopolitical superiority, restrict the rise of major powers, and control the flow of the world’s energy. The Chinese government hopes to eventually be able to partly bypass that strait by transporting oil and other energy products via roads and pipelines from ports on the Indian Ocean into the heart of China.  
Eo biển Malacca là tuyến đường biển quan trọng cho phép Mỹ chiếm ưu thế địa chính trị, hạn chế sự phát triển của các nước lớn và kiểm soát nguồn năng lượng của thế giới. Chính phủ Trung Quốc hy vọng có thể bỏ qua eo biển đó bằng cách vận chuyển dầu lửa và các sản phẩm năng lượng khác qua các tuyến đường bộ và đường ống dẫn dầu từ các bến cảng ở Ấn Độ Dương chạy đến trung tâm Trung Quốc.

The Chinese government has already adopted a "string of pearls" strategy for the Indian Ocean, which consists of setting up a series of ports in friendly countries along the ocean's northern seaboard like, Gwadar, Pakistan, a port in Pasni, Pakistan, 75 miles east of Gwadar, which is to be joined to the Gwadar facility by a new highway; a fueling station on the southern coast of Sri Lanka; and a container facility with extensive naval and commercial access in Chittagong, Bangladesh.

Trung Quốc đã và đang triển khai chiến lược “chuỗi ngọc trai” ở Ấn Độ Dương, trong đó xây dựng hàng loạt bến cảng ở các nước thân thiện dọc bờ biển phía Bắc Ấn Độ Dương như: bến cảng Gwadar ở Pakixtan, một bến cảng ở thành phố Pasni ở phía Đông Pakixtan và cách cảng Gwadar khoảng 75 dặm; một trạm tiếp liệu trên bờ biển phía Nam Xri lanca và một cảng container với mà tàu hải quân và thương mại có thể tiến cận rộng rãi tại Chittagong, Bangladesh.

The Chinese government is also envisioning a canal across the Isthmus of Kra, in Thailand, to link the Indian Ocean to China's Pacific coast -- a project on the scale of the Panama Canal and one that could further tip Asia's balance of power in China's favor by giving China's burgeoning navy and commercial maritime fleet easy access to a vast oceanic continuum stretching all the way from East Africa to Japan and the Korean Peninsula. Besides this strategy, China is cultivating its relations with the countries of the region through aid, trade and defense agreements. One important factor pushing China to built alternative routes is the fact that  Indian navy, soon to be the third largest in the world after those of the United States and China, will function as an antidote to Chinese military expansion. PLA Navy has also been expanding itself and reconfiguring its role in view of changing circumstances and the growing importance of the Indian Ocean. The PLA Navy has progressively increased its maritime influence by transforming itself from a coastal defence navy to a force capable of sustained open-ocean operations, which is reasonably commensurate with China’s super-power status.

Chính phủ Trung Quốc cũng dự kiến đào một con kênh qua eo đất Kra ở Thái Lan để kết nối Ấn Độ Dương với bờ biển Thái Bình Dương của Trung Quốc – một dự án có quy mô tương tự kênh đào Panama và có thể thúc đẩy hơn nữa cán cân sức mạnh của châu Á nghiêng về Trung Quốc bằng cách tạo điều kiện cho lực lượng hải quân và hạm đội tàu thương mại Trung Quốc dễ dàng thâm nhập khu vực đại dương rộng lớn kéo dài từ Đông Phi đến Nhật Bản và bán đảo Triều Tiên. Bên cạnh chiến lược này, Trung Quốc tăng cường quan hệ với các nước khu vực thông qua các thỏa thuận viện trợ, thương mại và quốc phòng. Một yếu tố quan trọng thúc đẩy Trung Quốc xây dụng các tuyến đường thay thế là chẳng bao lâu nữa hải quân Ấn Độ sẽ trở thành lực lượng lớn thứ 3 thế giới sau Mỹ và Trung Quốc, từ đó sẽ ngăn chặn sự bành trướng quân sự của Trung Quốc. Hải quân Trung Quốc cũng đang phát triển và xem xét lại vai trò trong bối cảnh môi trường thay đổi và tầm quan trọng ngày càng tăng của Ấn Độ Dương, từ đó gia tăng ảnh hưởng trên biển bằng cách chuyển vai trò từ một lực lượng hải quân chủ yếu bảo vệ bờ biển thành lực lượng có khả năng hoạt động kéo dài trên các vùng biển quốc tế xứng đáng với vị thế siêu cường của Trung Quốc.

One of the biggest Challenges USA is facing in the world politics is in the Indian Ocean where both China and India are emerging as the major maritime and economic powers and posing challenge to USA’s many decades long hegemony. The task of the U.S. Navy will therefore be to quietly leverage the sea power of its closest allies -- India in the Indian Ocean and Japan in the western Pacific -- to set limits on China's expansion.
Một trong những thách thức lớn nhất mà Mỹ đang đối mặt trong chính trị thế giới lài tại Ấn Độ Dương nơi mà cả Trung Quốc lẫn Ấn Độ đang nổi lên như các cường quốc biển, cường quốc kinh tế và thách thức quyền bá chủ kéo dài nhiều thập kỷ qua của Mỹ. Vì vậy nhiệm vụ của Hải quân Mỹ là lặng lẽ thúc đẩy sức mạnh hải quân của các nước đồng minh tin cậy nhất như Ấn Độ ở Ấn Độ Dương và Nhật Bản ở Tây Thái Bình Dương để hạn chế sự bành trướng của Trung Quốc.

One of the major aims of USA is to reduce and slow down the increasing Chinese FDI in the regional countries and excite the areas of conflict. As it is obvious, USA is exciting regional states’ interests to obstruct China’s expansion in the South China Sea as well as in East China Sea to limit Chinese FDI and push countries away from Chinese Camp.

Một trong những mục tiêu chủ yếu của Mỹ là hạn chế và làm chậm sự gia tăng đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) của Trung Quốc ở các nước trong khu vực và kích động xung đột giữa các nước. Rõ ràng Mỹ đang kích động các nước trong khu vực ngăn chặn sự bành trướng của Trung Quốc ở Biển Đông cũng như biển Hoa Đông để hạn chế FDI của Trung Quốc và đẩy các nước ra khỏi vòng ảnh hưởng của Trung Quốc.

USA does not want the region to be dominated by any single state because that would seriously jeopardize USA’s long term economic interests as well as disturb the balance of power in the region. This is specially in view of the shifting of economic center from the west to the east. If controlled by any [Asian] nation, key choke points in the Indian Ocean, including the Strait of Malacca, the Strait of Hormuz, and Bab el Mandeb, could tilt the balance of trade further towards Asia. Piracy in the Strait of Malacca demonstrates what can happen when free and secure access through a choke point cannot be ensured.

Mỹ không muốn khu vực bị thống trị bởi bất cứ nước nào khác, bởi vì điều đó sẽ phá hủy nghiêm trọng các lợi ích kinh tế lâu dài của Mỹ cũng như làm mất cân bằng sức mạnh trong khu vực. Điều này đặc biệt quan trọng khi trung tâm kinh tế dịch chuyển từ Tây sang Đông. Nếu bị kiểm soát bởi bất cứ quốc gia châu Á nào, các điểm nút quan trọng ở Ấn Độ Dương, kể cả eo biển Malacca, Hormuz và Bab el Mandeb, có thể làm nghiêng cán cân thương mại hơn nữa về châu Á. Nạn cướp biển ở eo biển Malacca cho thấy những gì có thể xảy ra khi việc đi lại tự do và an toàn qua một điểm nút không được đảm bảo an ninh.
But USA’s dilemma is that it cannot prevent or block supply to China and India since it would dampen world economy, but it can monopolize energy supply by controlling Central Asian states. Another Dilemma of USA is that it cannot altogether sideline Chinese Navy. USA seizes every opportunity to incorporate China's navy into international alliances; as U.S.-Chinese understanding at sea is crucial for the stabilization of world politics in the twenty-first century.

Tuy nhiên khó khăn của Mỹ là nước này không thể ngăn chặn hoặc phong tỏa nguồn cung cấp cho Trung Quốc và Ấn Độ, bởi vì điều đó sẽ ảnh hưởng đến kinh tế thế giới, nhưng Mỹ có thể độc quyền cung cấp năng lượng bằng cách kiểm soát các nước Trung Á. Một khó khăn nữa của Mỹ là, Mỹ không thể làm ngơ trước lực lượng hải quân Trung Quốc. Mỹ đã tận dụng mọi cơ hội để hợp nhất lực lượng hải quân Trung Quốc vào các liên minh quốc tế, bởi vì sự hiểu biết và sức mạnh trên biển của Mỹ và Trung Quốc rất quan trọng cho sự ổn định chính trị thế giới trong thế kỷ 21.

Nevertheless, to achieve objectives in the region, USA plays upon the India-china problem to its own advantage. It continues to engage India with itself as part of its strategy of encircling China. As a part of its strategy, it encourages India to establish relations with South-Eastern and Central Asian states. Its purpose is to contain Chinese influence. USA is also enhancing its naval presence in the region which is recognition of the fact that this region is gaining central position in world political affairs. It is in this context that the US’ “Asia pivot” strategic shift should be understood and analyzed.

Tuy nhiên, để đạt được mục tiêu trong khu vực, Mỹ đang lợi dụng sự bất đồng giữa Ấn Độ và Trung Quốc để giành được ưu thế. Mỹ tiếp tục can dự với Ấn Độ như một phần chiến lược bao vây Trung Quốc. Mỹ khuyến khích Ấn Độ thiết lập các mối quan hệ với các nước Đông Nam Á và Trung Á nhằm kiềm chế ảnh hưởng của Trung Quốc. Mỹ cũng tăng cường sự hiện diện hải quân trong khu vực – nơi Mỹ thừa nhận đang trở thành vị trí trung tâm trong các vấn đề chính trị thế giới. Trong bối cảnh đó, sự chuyển đổi chiến lược “Trở lại châu Á” của Mỹ đóng vai trò rất quan trọng.

Iran is the other emerging power of the Indian Ocean with control of the most crucial Strait of Hormuz, a transit passage which can potentially be the cause of triggering conflict in the region. As highlighted above, this transit route is responsible for the supply of oil to most of the world. Where control of this route is strategically significant for US, it is arguably a more crucial for Iran to hold its control over it and use it as a tool in extending its power as well as use it as leverage to bargain with USA and its allies over Iran’s nuclear issue.

Iran là cường quốc mới nổi khác ở Ấn Độ Dương hiện đang kiểm soát eo biển Hormuz – một tuyến đường quá cảnh rất dễ gây xung đột trong khu vực. Tuyến đường quá cảnh này chịu trách nhiệm cung cấp dầu lửa cho phần lớn thế giới. Việc kiểm soát tuyến đường này có ý nghĩa chiến lược đối với Mỹ, nhưng đặc biệt quan trọng đối vơi Iran – nước đang sử dụng nó như một công cụ để tăng cường sức mạnh cũng như đòn bẩy để mặc cả với Mỹ và đồng minh về vấn đề hạt nhân.
Whether or not Iran would choose to block the Strait is a moot question; however, it is obvious in many of Iran’s official statements that Iran does consider this option as practically viable as far as maintenance of deterrence is concerned. Responding to the onset of the European Union's oil embargo with a defiant show of military strength and renewed threats to close the Strait of Hormuz, Iran signaled to the West that it would not be a passive victim of economic warfare.  

Dư luận đặt câu hỏi liệu Iran có áp dụng biện pháp ngăn chặn eo biển Hormuz không? Rõ ràng các tuyên bố chính thức của Têhêran cho thấy Iran đã xem xét lựa chọn này và coi đây như một hành động răn đe. Phản ứng, trước khả năng cấm vận dầu lửa của Liên minh châu Âu bằng cách thể hiện sức mạnh quân sự và đe dọa đóng cửa eo biển Hormuz, Iran cảnh báo phương Tây rằng Têhêran không thể trở thành nạn nhân thụ động của cuộc chiến tranh kinh tế.
On the other hand, preserving the security in the Strait of Hormuz is a priority of Iran’s defensive deterrence strategy in the Persian Gulf. Iran’s policy there would certainly be a measured and rational one, based on taking full responsibility and taking into account the region’s geo-political realities, but in no way letting others jeopardizing its legitimate interests.

Mặt khác, bảo vệ an ninh ở eo biển Hormuz là một ưu tiên trong chiến lược răn đe phòng thủ của Iran ở Vùng Vịnh. Do đó, chắc chắn chính sách của Iran sẽ được cân nhắc hợp lý trên cơ sở chịu trách nhiệm đầy đủ và mang tính thực tiễn địa chính trị của khu vực, nhưng bằng mọi cách không để các nước phá hủy các lợi ích hợp pháp của họ.

The discussion shows that Indian Ocean has assumed a central place in the strategies of the major powers of the world and the regional powers also. Like a microcosm of the world at large, the Indian Ocean region is developing into an area of both “ferociously guarded sovereignty” (with fast-growing economies and militaries) and “astonishing interdependence” (with its pipelines and land and sea routes). And for the first time since the Portuguese onslaught in the region in the early sixteenth century, the West's power there is in decline, however subtly and relatively.  

Tóm lại, Ấn Độ Dương giữ vị trí trung tâm trong chiến lược của các cường quốc thế giới và khu vực. Như một mô hình thu nhỏ của thế giới, khu vực Ấn Độ Dương đang phát triển thành một khu vực chủ quyền được bảo vệ mạnh mẽ và phụ thuộc lẫn nhau về kinh tế-thương mại thông qua các đường ống dẫn dầu, các tuyến đường bộ và đường biển. Và lần đâu tiên kể từ cuộc tấn công khu vực trong những năm đầu thế kỷ 16 của Bồ Đào Nha, sức mạnh của phương Tây đang suy giảm mặc dù không thê hiện rõ ràng.
Although USA is trying to give it a new boost and reconfiguring it, it might not be able to assert its dominant position in the region. The Indians and the Chinese are likely to enter into a dynamic great-power rivalry in these waters, with their economic interests as major trading partners locking them in an uncomfortable embrace; while Pakistan would continue to assert its position by establishing alliance with China and by building its own capacity, especially naval power.

Bên cạnh đó dù cố gắng phục hồi kinh tế bằng cách tiến hành các giải pháp trong nước, nhưng Mỹ không thể khẳng định vị trí thống trị của họ trong khu vực. Ấn Độ và Trung Quốc có thể tham gia cạnh tranh mạnh mẽ ở các vùng biển này do lợi ích kinh tế của hai nước và là các đối tác thương mại lớn của khu vực. Pakixtan sẽ tiếp tục khẳng định vị thế bằng cách thiết lập liên minh với Trung Quốc và xây dựng khả năng riêng của họ, đặc biệt là sức mạnh hải quân.
In view of the circumstances and geo-political realities, USA will have to change its posture from that of dominance to a sort of indispensable relationship with the regional powers, including Iran and Pakistan.  It may, in future, act as a ‘balancer’ between China and India. What is becoming obvious as things unfold is that no single state would be able to dominate the region singularly; therefore, a sort of multilateral set up will have to be established whereby each country can “equitably” pursue its goals.


Do tình hình và thực tiễn địa chính trị, Mỹ sẽ thay đổi vị thế từ thống trị thành mổi quan hệ không thể thiếu với các cường quốc khu vực, kể cả Iran và Pakixtan. Trong tương lai, Mỹ có thể hoạt động như một “người cầm cân nảy mực” giữa Trung Quốc và Ấn Độ. Rõ ràng không một nước nào có thể thống trị khu vực một cách độc lập, do đó Mỹ và các cường quốc phải thiết lập một kiểu quan hệ đa phương, theo đó mỗi nước có thể theo đuổi các mục tiêu của riêng mình.




















*The author is a research-analyst of International and Pakistan affairs. He can be contacted at salmanrafisheikh@hotmail.com
Resources:
1.  Quadrennial Defence Review Report, February 2010, Department of Defence: Washington DC.
2.  Asia Pacific Research Centre, “Energy in China: Transportation, Electric Power and Fuel Markets” (Tokyo: Asian Pacific Research Centre, 2004)
3. Robert D. Kaplan, “Center Stage for the Twenty-First Century”, (Foreign Affairs, March/April, 2009) http://www.foreignaffairs.com/articles/64832/robert-d-kaplan/center-stage-for-the-21st-century (Accessed April 5, 2013)
4. Nathaniel Barber, Kieran Coe, Victoria Steffes, Jennifer Winter, “China in the Indian Ocean: Impacts, Prospects, Opportunities”, (Robert M. Lafollette School of Public Affairs, University of Wisconsin-Madison,  Spring 2011)
5. AfricaAsia Confidential, “The battle for the Indian Ocean.” May 2009. http://www.africaasiaconfidential.com/articlepreview/id/234/The-battlefor-the-Indian-Ocean (Accessed April 7, 2013)
6. Selig S. Harrison ed. Super Power Rivalry in the Indian Ocean: Indian and American Perspectives (New York: Oxford University Press, 1989)
More By Salman Rafi Sheikh:
*Geo-Politics and Foreign Policy Application: The Case of the US’ Policy towards IP Gas Pipe Line: http://www.iranreview.org/content/Documents/Geo-Politics-and-Foreign-Policy-Application-The-case-of-the-US-policy-towards-IP-Gas-pipe-line.htm
*Arab Spring and Pakistan: http://www.iranreview.org/content/Documents/Arab-Spring-and-Pakistan.htm
http://www.iranreview.org/content/Documents/Evolving-Strategic-Competition-in-the-Indian-Ocean.htm

No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn