|
THE ROAD NOT TAKEN
by Robert Frost
|
CON ĐƯỜNG KHÔNG CHỌN
Robert Frost
|
Two roads
diverged in a yellow wood,
And sorry
I could not travel both
And be
one traveler, long I stood
And
looked down one as far as I could
To where
it bent in the undergrowth;
|
Con đường chia đôi đi vào
rừng thu vàng,
Nhưng tiếc thay tôi không thể chọn
cả hai
Lòng lữ khách, bồi hồi lâu, tôi đứng lặng
Rồi nhìn theo một lối mòn, mắt xa ngái
Đến tận
nơi uốn khúc khuất
giữa cây cành;
|
Then took
the other, as just as fair,
And
having perhaps the better claim,
Because
it was grassy and wanted wear;
Though as
for that the passing there
Had worn
them really about the same,
|
Nhìn lối kia, cũng như thế, khá công bằng,
Và có thể, thích
thú hơn, là bởi lẽ
Lối cỏ xanh ít chân người in dấu hằn;
Dù bao người đã từng qua hai lối rẽ
Cỏ đã mòn theo chân bước thàng ngày hằng
|
And both
that morning equally lay
In leaves
no step had trodden black.
Oh, I
kept the first for another day!
Yet
knowing how way leads on to way,
I doubted
if I should ever come back.
|
Buổi sáng kia hai đường rừng yên lặng thế
Không bước chân người dẫm lá lộ đất lên
Tôi giữ lại lối đi đầu cho ngày kế!
Dẫu biết rằng chặng đường đời đâu bờ bến,
Đâu có ngày tôi trở lại, để lần về.
|
I shall
be telling this with a sigh
Somewhere
ages and ages hence:
Two roads
diverged in a wood, and I—
I took
the one less traveled by,
And that
has made all the difference.
|
Tôi sẽ kể
bạn nghe với tiếng
thở dài
Một ngày
kia xa xôi lắm, tiếng lòng ai:
Hai con
đường rừng rẽ lối, bước chân
dài
Tôi đã chọn lối ít người từng qua lại,
Và đời
tôi đã thay đổi kể từ đây.
|
ДРУГАЯ ДОРОГА
Роберт Фрост
Перевел с английского Григорий
КРУЖКОВ
1999.
|
CON ĐƯỜNG KHÔNG CHỌN
Robert Frost
|
В осеннем
лесу, на развилке дорог,
Стоял я,
задумавшись, у поворота;
Пути было
два, и мир был широк,
Однако я
раздвоиться не мог,
И надо
было решаться на что-то.
|
Đường chia đôi đi vào rừng thu vàng,
Tiếc thay tôi không thể chọn đôi đàng
Lòng lữ khách, bồi hồi lâu, đứng lặng
Rồi dõi theo một lối mòn tôi ngắm
Đến tận
nơi
khuất nẽo giữa lùm xanh;
|
Я выбрал
дорогу, что вправо вела
И,
повернув, пропадала в чащобе.
Нехоженей,
что ли, она была
И больше,
казалось мне, заросла;
А
впрочем, заросшими были обе.
|
Nhìn lối kia, cũng như thế, công bằng,
Và có thể, thích
thú hơn, bởi lẽ
Lối cỏ xanh dấu chân người còn nhẹ;
Dù bao người từng qua hai lối rẽ
Cỏ mòn theo chân bước cả hai nơi
|
И обе
манили, радуя глаз
Сухой
желтизною листвы сыпучей.
Другую
оставил я про запас,
Хотя и
догадывался в тот час,
Что вряд
ли вернуться выпадет случай.
|
Buổi sáng kia đường rừng yên lặng ơi,
Không bước chân người dẫm lá tơi bời
Tôi giữ lại lối đầu cho ngày khác!
Dẫu biết rằng đường đời xa vời vợi,
Đâu có ngày trở lại, để lần hai.
|
Еще я
вспомню когда-нибудь
Далекое
это утро лесное:
Ведь был
и другой предо мною путь,
Но я
решил направо свернуть --
И это
решило все остальное.
|
Tôi kể
bạn nghe với tiếng
thở dài
Một ngày
xa xôi lắm, tiếng lòng tôi:
Nơi bìa rừng, chỗ con đường rẽ lối,
Tôi đã chọn lối ít người qua lại,
Và đời
tôi đã đổi
kể từ đây.
10/07/2017
|
No comments:
Post a Comment
your comment - ý kiến của bạn