Three Questions for
Beijing
|
Ba câu hỏi dành cho
Bắc Kinh
|
By MINXIN PEI
|
MINXIN PEI
|
15-04-2012
|
|
The current system favors politicians with powerful
patrons, little talent and no scruples.
|
Hệ thống hiện hành ưu đãi các chính trị gia với những
người đỡ đầu có thế lực, kém cỏi và thiếu thận trọng.
|
It is tempting to treat Bo Xilai's spectacular fall from
power as a political morality play. When the Chinese Communist Party formally
suspended the former party boss of Chongqing as a member of the Politburo
last week, most observers at home and abroad felt the ambitious
"princeling" got what he deserved. The state-run media says his
downfall proves the system works.
|
Trung Quốc đang cố xử lý sự việc gây chấn động của ông Bạc
Hy Lai như một vở kịch đạo đức chính trị. Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc chính
thức cách chức ủy viên Bộ Chính trị của cựu quan chức đứng đầu Trùng Khánh
hồi tuần trước, hầu hết các quan sát viên ở trong và ngoài nước đều cho rằng
vị “thái tử đảng” đầy tham vọng đáng bị như vậy. Các phương tiện truyền thông
nhà nước nói rằng sự sụp đổ của ông ta đã chứng minh rằng hệ thống chính trị
của quốc gia này được thực thi.
|
The problem with this view of events is that Mr. Bo almost
succeeded in getting to the top. Until his police chief, Wang Lijun,
attempted to seek asylum in the American consulate in Chengdu in early
February, a seat on the Politburo Standing Committee, the most powerful
decision-making body in the country, was Mr. Bo's to lose.
|
Vấn đề liên quan đến quan điểm của các sự kiện này đó là,
ông Bạc gần như đã thành công trong việc leo lên vị trí lãnh đạo cao cấp. Cho
đến khi cảnh sát trưởng của ông ta là Vương Lập Quân đã cố chạy trốn vào lãnh
sự quán Mỹ ở Thành Đô hồi đầu tháng 2, thì chiếc ghế của ông Bạc trong Ban Thường
vụ Bộ Chính trị, cơ quan quyền lực cao nhất nước, đã bị vuột mất.
|
Leadership instability would have a tremendous cost not
only for Chinese themselves, but also for the rest of the world, both
politically and economically. So it is time for the whole range of China's
interlocutors, from diplomats to academics to journalists, to pose some tough
questions to Beijing.
|
Sự bất ổn trong hàng ngũ lãnh đạo sẽ phải trả giá đắt
không chỉ cho chính người Trung Quốc mà còn ảnh hưởng đến các nước trên thế
giới, cả về chính trị lẫn kinh tế. Vì vậy, đây cũng là lúc để mở rộng phạm vi
đối thoại cho những người ở Trung Quốc, từ các nhà ngoại giao cho đến các học
giả và giới báo chí, đặt ra một số câu hỏi cứng rắn cho Bắc Kinh.
|
First, how was an individual with such known flaws
entrusted with so much power with so little constraint? Mr. Bo's rise was
almost as stunning as his fall. Until he was promoted to the Politburo and
made the party chief of Chongqing, Mr. Bo had accumulated a mediocre record
as the governor of Liaoning province and the minister of commerce. His
family's questionable financial dealings, now coming to light, could not have
escaped the attention of the party's anti-corruption watch-dog, the Central
Discipline and Inspection Commission.
|
Thứ nhất, làm thế nào mà một cá nhân có nhiều sai lầm như
vậy lại được giao cho quá nhiều quyền lực với rất ít ràng buộc? Sự thăng tiến
của ông Bạc cũng kỳ lạ giống như sự sụp đổ của ông. Cho đến khi ông được
thăng chức ủy viên Bộ Chính trị kiêm Bí thư Thành ủy Trùng Khánh, ông Bạc
cũng chỉ là thống đốc bình thường ở tỉnh Liêu Ninh và bộ trưởng Bộ Thương
mại. Các mối quan hệ tài chính đầy nghi vấn của gia đình ông, bây giờ đã lộ
ra, không thể thoát khỏi sự chú ý của Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương, cơ
quan chống tham nhũng của đảng.
|
Most worryingly, after Mr. Bo became Chongqing's party
chief, he abused his power by arresting and incarcerating thousands of
individuals in a so-called "smashing black" campaign, with little
regard for the legal process. He cynically manipulated public opinion using
the symbols of radical Maoist rule, flaunting a political ideology that
represented an alternative to the party's current policies.
|
Đáng lo ngại nhất là sau khi trở thành Bí Thư thành ủy Trùng
Khánh, ông Bạc đã lạm dụng quyền lực của mình bằng cách bắt giữ và giam cầm
hàng ngàn người trong chiến dịch được gọi là “đả hắc”, trong đó rất ít vụ
được cho là hợp pháp. Ông đã thao túng dư luận một cách khó hiểu bằng cách sử
dụng những những biểu tượng cai trị cực đoan của người theo chủ nghĩa cộng
sản Mao Trạch Đông, phô trương một hệ tư tưởng chính trị đại diện cho sự thay
thế các chính sách hiện hành của đảng.
|
Yet, instead of reining in Mr. Bo, Beijing did nothing.
Worse still, it allowed him to bask in the media limelight. Six of the nine
members of the Politburo Standing Committee paid homage to Chongqing,
implicitly endorsing the now-discredited "Chongqing Model."
|
Tuy nhiên, thay vì kiềm chế ông Bạc, Bắc Kinh đã không làm
gì cả. Tệ hơn nữa, họ còn để cho các phương tiện truyền thông đánh bóng tên
tuổi ông. Sáu trong số chín ủy viên Ủy ban Thường vụ Bộ Chính trị tỏ lòng tôn
sùng Trùng Khánh, ngầm ủng hộ một “Mô hình Trùng Khánh” hiện đã bị mất uy
tín.
|
Now that Mr. Bo is gone, the party seems to be patting
itself on the back for cashiering him just in time. But the truth is plain:
The party's process of selecting its leaders is deeply flawed. Instead of
picking the most capable and upright, the current system favors those with
powerful patrons, little talent, and no scruples.
|
Giờ đây ông Bạc đã bị thất sủng, dường như đảng đang tự vỗ
về mình ở phía sau hậu trường qua việc loại bỏ ông vừa đúng lúc. Nhưng sự
thật thì đã rõ: quá trình chọn những người lãnh đạo của đảng là vô cùng thiếu
sót. Thay vì chọn những người có đủ năng lực và liêm khiết nhất, thì hệ thống
hiện hành lại chọn những người có lý lịch theo kiểu con ông cháu cha nhưng
lại kém cỏi và thiếu thận trọng.
|
|
|
How did Bo Xilai
come so close to the pinnacle of power?
|
Làm thế nào Bạc Hy
Lai đến rất gần với đỉnh cao của quyền lực?
|
The second question the party must answer is, how can it
better manage competition for power at the top during succession? Without
doubt, the Bo affair is the most serious rift among senior leaders since
Tiananmen. The nature of the split is not over ideology, but power. Mr. Bo's
enemies wanted him out because of fears that once at the top he could
threaten their security and wealth. Mr. Bo's supporters were rooting for him
because he would protect theirs.
|
Câu hỏi thứ hai mà đảng phải trả lời là, làm thế nào để có
thể có được sự cạnh tranh quyền lực tốt hơn ở hàng lãnh đạo cao nhất trong
thời gian chuyển giao quyền lực? Không còn nghi ngờ gì nữa, vụ ông Bạc đã gây
rạn nứt nghiêm trọng nhất trong số các nhà lãnh đạo cấp cao kể từ sau sự kiện
vụ Thiên An Môn. Bản chất của sự phân hóa không phải do ý thức hệ, mà do
quyền lực. Kẻ thù của ông Bạc muốn ông ta bị loại ra vì lo sợ rằng, một khi ở
vị trí cao nhất ông ta có thể đe dọa sự an toàn và lợi ích của họ. Còn những
người ủng hộ ông Bạc đã cổ vũ cho ông ta vì nghĩ rằng ông ta sẽ bao che họ.
|
Not too long ago, the party seemed to have crafted an
effective system of managing the succession power struggle. The transfer of
power from Deng Xiaoping to Jiang Zemin and from Mr. Jiang to Hu Jintao was
uneventful. The Bo affair revealed that succession politics today in
Zhongnanhai is still full of intrigue, unpredictability and viciousness. It
may be too much at the moment to ask the party to allow open and competitive
elections for China's top posts. But the existing succession process, cloaked
in secrecy and manipulated by a small oligarchy, not only produces unsuitable
leaders, but also destabilizes the party's rule.
|
Mới đây, dường như đảng đã xây dựng một hệ thống hữu hiệu
trong việc quản lý chuyện tranh đấu khi chuyển giao quyền lực. Không có biến
cố xảy ra khi chuyển giao quyền lực từ Đặng Tiểu Bình cho Giang Trạch Dân, và
từ Giang Trạch Dân cho Hồ Cẩm Đào. Vụ bê bối của ông Bạc hôm nay tiết lộ,
việc chuyển giao quyền lực chính trị hiện nay ở Trung Nam Hải vẫn còn đầy rẫy
âm mưu, không thể tiên đoán được và vô cùng khắc nghiệt. Vào lúc này, có lẽ
đòi hỏi hơi nhiều khi yêu cầu đảng cho phép mở cửa và tiến hành các cuộc bầu
cử có tranh đua vào các vị trí lãnh đạo hàng đầu ở Trung Quốc. Tuy nhiên quá
trình chuyển giao quyền lực hiện có, ẩn chứa những bí mật và sự thao túng của
một nhóm đầu sỏ chính trị, không chỉ tạo nên các nhà lãnh đạo không đủ năng
lực, mà còn gây bất ổn cho sự cầm quyền của đảng.
|
The last question for the party is, how can it better manage
political crisis in the age of the Internet and microblogs? From early
February, when Wang Lijun tried to defect, Beijing's response was inept and
self-destructive. It comically characterized Wang as "exhausted by
overwork" and prescribed "vacation-style therapy" for the
former police chief, then in the custody of China's Ministry of State
Security. Instead of swiftly dismissing Mr. Bo, the party allowed this political
scandal to drag on for more than a month, fueling rumors and raising doubts
about its authority.
|
Câu hỏi cuối cùng dành cho đảng là, làm thế nào họ có thể
quản lý tốt hơn cuộc khủng hoảng chính trị trong thời đại internet và sự có
mặt của các tiểu blog? Từ đầu tháng 2, khi Vương Lập Quân cố đào thoát, phản
ứng của Bắc Kinh là vô lý và tự hủy hoại uy tín của mình. Bắc Kinh cho rằng
ông Vương bị “kiệt sức do làm việc quá sức” và đã cho vị cựu cảnh sát trưởng
này nghỉ “dưỡng sức” dưới sự giám sát của Bộ an ninh Quốc gia Trung Quốc.
Thay vì sa thải ông Bạc ngay, đảng đã cho phép vụ bê bối chính trị này kéo
dài hơn một tháng, làm tăng thêm những tin đồn và mối nghi ngại về quyền hành
của đảng.
|
Even when the party finally suspended Mr. Bo from the
Politburo, it communicated the news in the same way as it did 40 years ago
after Mao's hand-picked successor Lin Biao's purported failed defection to
the Soviet Union. The party first notified more senior cadres before
informing its rank-and-file members—even though Mr. Bo's political demise was
already common knowledge for anyone with a mobile phone in China.
|
Ngay khi ông Bạc bị đình chỉ thôi chức Ủy viên Bộ Chính
trị, đảng cũng vẫn loan tin theo kiểu như đã làm cách đây 40 năm sau người kế
nhiệm do ông Mao chỉ định, ông Lâm Bưu, đã thất bại trong việc có ý định đào
tẩu tới Liên Xô. Trước tiên là đảng thông báo đến các cán bộ cấp cao rồi đến
cấp thấp, mặc dù sự sụp đổ chính trị của ông Bạc đã được mọi người biết qua
mạng di động ở Trung Quốc.
|
Traumatized by the Bo fiasco and eager to put the nearly
derailed succession back on track, the party is in no mood to answer such
questions. Doing so would only raise the most fundamental issue about the
suitability of one-party rule for a society totally transformed by three
decades of modernization and globalization.
|
Bị tổn thương do sai lầm trong sự kiện của Bạc và muốn đặt
sự chuyển giao quyền lực gần như thất bại trở lại đúng hướng, có lẽ đảng
chẳng có hứng thú gì để trả lời những câu hỏi như thế. Điều này sẽ chỉ phát
sinh thêm vấn đề cơ bản nhất, rằng một đảng cầm quyền liệu có phù hợp cho xã
hội hoàn toàn thay đổi qua ba thập niên hiện đại hóa và toàn cầu hóa hay
không.
|
Mr. Pei is a
professor of government at Claremont McKenna College.
|
Minxin Pei là giáo
sư môn chính phủ học ở trường Claremont McKenna.
|
Translated by Dương
Lệ Chi
|
|
http://online.wsj.com/article/SB10001424052702304299304577345420696392252.html
|
MENU
BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT – SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE
--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------
TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN
Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)
CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT
Saturday, April 21, 2012
Three Questions for Beijing Ba câu hỏi dành cho Bắc Kinh
Labels:
CHINA-TRUNG QUỐC
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment
your comment - ý kiến của bạn