MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Thursday, November 24, 2011

Slavoj Žižek speaks at Occupy Wall Street - Diễn văn Chiếm phố Uôn của Slavoj Žižek




slavoj zizek speaking at occupy wall street

Yesterday at noon, this blog's trusty mentor, the Slovenian philosopher-scholar Slavoj Žižek, spoke at Zuccotti Park, where Occupy Wall Street protests are being held. Here is a full transcript of his speech. Update: Transcript of the Q&A portion of the talk has been posted as well.

Made some corrections, Oct 25, 6:30PM EST

— TRANSCRIPT —

They are saying we are all losers, but the true losers are down there on Wall Street. They were bailed out by billions of our money. We are called socialists, but here there is always socialism for the rich. They say we don’t respect private property, but in the 2008 financial crash-down more hard-earned private property was destroyed than if all of us here were to be destroying it night and day for weeks. They tell you we are dreamers. The true dreamers are those who think things can go on indefinitely the way they are. We are not dreamers. We are the awakening from a dream that is turning into a nightmare.

We are not destroying anything. We are only witnessing how the system is destroying itself. We all know the classic scene from cartoons. The cat reaches a precipice but it goes on walking, ignoring the fact that there is nothing beneath this ground. Only when it looks down and notices it, it falls down. This is what we are doing here. We are telling the guys there on Wall Street, "Hey, look down!"

In mid-April 2011, the Chinese government prohibited on TV, films, and novels all stories that contain alternate reality or time travel. This is a good sign for China. These people still dream about alternatives, so you have to prohibit this dreaming. Here, we don’t need a prohibition because the ruling system has even oppressed our capacity to dream. Look at the movies that we see all the time. It’s easy to imagine the end of the world. An asteroid destroying all life and so on. But you cannot imagine the end of capitalism.

So what are we doing here? Let me tell you a wonderful, old joke from Communist times. A guy was sent from East Germany to work in Siberia. He knew his mail would be read by censors, so he told his friends: “Let’s establish a code. If a letter you get from me is written in blue ink, it is true what I say. If it is written in red ink, it is false.” After a month, his friends get the first letter. Everything is in blue. It says, this letter: “Everything is wonderful here. Stores are full of good food. Movie theatres show good films from the west. Apartments are large and luxurious. The only thing you cannot buy is red ink.” This is how we live. We have all the freedoms we want. But what we are missing is red ink: the language to articulate our non-freedom. The way we are taught to speak about freedom— war on terror and so on—falsifies freedom. And this is what you are doing here. You are giving all of us red ink.

There is a danger. Don’t fall in love with yourselves. We have a nice time here. But remember, carnivals come cheap. What matters is the day after, when we will have to return to normal lives. Will there be any changes then? I don’t want you to remember these days, you know, like “Oh. we were young and it was beautiful.” Remember that our basic message is “We are allowed to think about alternatives.” If the taboo is broken, we do not live in the best possible world. But there is a long road ahead. There are truly difficult questions that confront us. We know what we do not want. But what do we want? What social organization can replace capitalism? What type of new leaders do we want?

Remember. The problem is not corruption or greed. The problem is the system. It forces you to be corrupt. Beware not only of the enemies, but also of false friends who are already working to dilute this process. In the same way you get coffee without caffeine, beer without alcohol, ice cream without fat, they will try to make this into a harmless, moral protest. A decaffienated protest. But the reason we are here is that we have had enough of a world where, to recycle Coke cans, to give a couple of dollars for charity, or to buy a Starbucks cappuccino where 1% goes to third world starving children is enough to make us feel good. After outsourcing work and torture, after marriage agencies are now outsourcing our love life, we can see that for a long time, we allow our political engagement also to be outsourced. We want it back.

We are not Communists if Communism means a system which collapsed in 1990. Remember that today those Communists are the most efficient, ruthless Capitalists. In China today, we have Capitalism which is even more dynamic than your American Capitalism, but doesn’t need democracy. Which means when you criticize Capitalism, don’t allow yourself to be blackmailed that you are against democracy. The marriage between democracy and Capitalism is over. The change is possible.

What do we perceive today as possible? Just follow the media. On the one hand, in technology and sexuality, everything seems to be possible. You can travel to the moon, you can become immortal by biogenetics, you can have sex with animals or whatever, but look at the field of society and economy. There, almost everything is considered impossible. You want to raise taxes by little bit for the rich. They tell you it’s impossible. We lose competitivity. You want more money for health care, they tell you, "Impossible, this means totalitarian state." There’s something wrong in the world, where you are promised to be immortal but cannot spend a little bit more for healthcare. Maybe we need to set our priorities straight here. We don’t want higher standard of living. We want a better standard of living. The only sense in which we are Communists is that we care for the commons. The commons of nature. The commons of privatized by intellectual property. The commons of biogenetics. For this, and only for this, we should fight.

Communism failed absolutely, but the problems of the commons are here. They are telling you we are not American here. But the conservatives fundamentalists who claim they really are American have to be reminded of something: What is Christianity? It’s the holy spirit. What is the holy spirit? It’s an egalitarian community of believers who are linked by love for each other, and who only have their own freedom and responsibility to do it. In this sense, the holy spirit is here now. And down there on Wall Street, there are pagans who are worshipping blasphemous idols. So all we need is patience. The only thing I’m afraid of is that we will someday just go home and then we will meet once a year, drinking beer, and nostaligically remembering “What a nice time we had here.” Promise yourselves that this will not be the case. We know that people often desire something but do not really want it. Don’t be afraid to really want what you desire. Thank you very much.

— END OF TRANSCRIPT —

Here's Astra Taylor, who made the documentaries Zizek! and An Examined Life. (She also happens to be married to Jeff Mangum, who performed earlier in the week for the protestors.)

Free training included how to undo a handcuff:


They are saying we are all losers, but the true losers are down there on Wall Street. They were bailed out by billions of our money. We are called socialists, but here there is always socialism for the rich. They say we don’t respect private property, but in the 2008 financial crash-down more hard-earned private property was destroyed than if all of us here were to be destroying it night and day for weeks. They tell you we are dreamers. The true dreamers are those who think things can go on indefinitely the way they are. We are not dreamers. We are the awakening from a dream that is turning into a nightmare.

Họ nói rằng tất cả mọi người đều là những người thua thiệt, nhưng những người thua thiệt thực sự là chúng ta. những người đang xuống đường ở phố Wall. Họ đã được giải cứu nhờ hàng tỉ đô của chúng ta. Chúng ta được gọi là những người theo chủ nghĩa xã hội, nhưng ở đây chỉ luôn có chủ nghĩa xã hội cho người giàu. Họ nói chúng ta không tôn trọng tài sản riêng tư, nhưng trong cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008, số tài sản riêng tư kiếm được một cách khó khăn đã bị hủy hoại nhiều hơn nếu so sánh thiệt hại của cuộc khủng hoảng đó với việc lúc đó tất cả chúng ta đã từng ở đây cả ngày lẫn đêm trong nhiều tuần lễ để tiến hành phản đối. Họ nói chúng ta là những kẻ mơ mộng. Những kẻ mơ mộng thực sự là những kẻ nghĩ rằng mọi điều có thể tiếp tục không biết đến bao giờ theo cách mà chúng đang tồn tại. Chúng ta không phải là những kẻ mơ mộng. Chúng ta là những người thức tỉnh khỏi một giấc mơ mà giờ đây, nó đã trở thành một cơn ác mộng.

We are not destroying anything. We are only witnessing how the system is destroying itself. We all know the classic scene from cartoons. The cat reaches a precipice but it goes on walking, ignoring the fact that there is nothing beneath this ground. Only when it looks down and notices it, it falls down. This is what we are doing here. We are telling the guys there on Wall Street, "Hey, look down!"

Chúng ta không phá hủy bất kì điều gì. Chúng ta chỉ đang chứng kiến một hệ thống tự hủy hoại mình như thế nào. Tất cả chúng ta đều biết tới cảnh kinh điển trong những bộ phim hoạt hình. Con mèo trèo lên một cái vách đứng nhưng vẫn tiếp tục đi tiếp, phớt lờ một thực tế là đã chẳng còn gì ở phía dưới mặt đất cả. Nó đã bị ngã nhào đúng vào lúc nó nhìn xuống dưới và nhận ra điều đó. Đó chính là những điều đang diễn ra ở đây. Chúng ta đang nói với những quý ông trên phố Wall là: “Này, hãy nhìn xuống đi”.

In mid-April 2011, the Chinese government prohibited on TV, films, and novels all stories that contain alternate reality or time travel. This is a good sign for China. These people still dream about alternatives, so you have to prohibit this dreaming. Here, we don’t need a prohibition because the ruling system has even oppressed our capacity to dream. Look at the movies that we see all the time. It’s easy to imagine the end of the world. An asteroid destroying all life and so on. But you cannot imagine the end of capitalism.

Vào giữa tháng 4/2011, chính phủ Trung Quốc đã ra lệnh cấm phát các chương trình truyền hình, phim ảnh và tiểu thuyết mà ở đó, đề cập tới một hiện thực khác hay là một kiểu du hành thời gian. Đây là một dấu hiệu tốt cho Trung Quốc. Những người này vẫn còn mơ về những giải pháp để lựa chọn, bởi vậy họ mới phải cấm đoán việc mơ mộng này. Ở đây, chúng ta không cần một lệnh cấm nào bởi vì hệ thống cai trị thậm chí đã cưỡng chế cả khả năng mơ ước của chúng ta. Hãy nhìn những bộ phim mà chúng ta vẫn cứ xem miết hàng ngày. Thật dễ dàng để tưởng tượng ra kết cục của thế giới này. Một thiên thạch sẽ phá hủy toàn bộ sự sống và mọi thứ khác nữa. Nhưng chúng ta không thể hình dung nổi đoạn kết của chủ nghĩa tư bản.

So what are we doing here? Let me tell you a wonderful, old joke from Communist times. A guy was sent from East Germany to work in Siberia. He knew his mail would be read by censors, so he told his friends: “Let’s establish a code. If a letter you get from me is written in blue ink, it is true what I say. If it is written in red ink, it is false.” After a month, his friends get the first letter. Everything is in blue. It says, this letter: “Everything is wonderful here. Stores are full of good food. Movie theatres show good films from the west. Apartments are large and luxurious. The only thing you cannot buy is red ink.” This is how we live. We have all the freedoms we want. But what we are missing is red ink: the language to articulate our non-freedom. The way we are taught to speak about freedom— war on terror and so on—falsifies freedom. And this is what you are doing here. You are giving all of us red ink.

Vậy chúng ta đang làm gì ở đây? Tôi sẽ nói cho các bạn nghe về một trò đùa cũ, rất tuyệt từ thời chủ nghĩa cộng sản. Một người đàn ông được gửi từ Đông Đức sang Siberia làm việc. Anh ta biết thư từ của mình sẽ bị những nhân viên kiểm duyệt đọc được, nên anh ta nói với những người bạn của mình rằng: “Chúng ta hãy tạo ra một mật mã. Nếu lá thư tôi gửi cho bạn được viết bằng mực xanh, điều đó có nghĩa điều tôi nói hoàn toàn là sự thực. Còn nếu nó được viết bằng mực đỏ, có nghĩa điều tôi nói là sai”. Sau một tháng, những người bạn của anh ta nhận được lá thư đầu tiên. Mọi thứ đều được viết bằng mực xanh. Lá thư viết: “Ở đây mọi thứ thật tuyệt vời. Những kệ hàng luôn đầy ắp những thực phẩm tươi ngon. Những rạp chiếu phim chiếu những bộ phim phương Tây tuyệt vời. Những căn hộ rộng lớn và sang trọng. Duy chỉ có một điều mà bạn không thể mua được, đó là mực đỏ”. Đó chính là cách mà chúng ta đang sống. Chúng ta có tất cả những quyền tự do mà chúng ta muốn. Nhưng điều mà chúng ta không có chính là mực đỏ: cái ngôn ngữ để nói trắng ra về tình trạng mất tự do của chúng ta. Cách mà chúng ta được dạy dỗ để nói về tự do - cuộc chiến chống khủng bố, v.v… - chỉ là sự bóp méo tự do mà thôi. Và đây là những điều mà các bạn đang làm ở đây. Các bạn đang đem mực đỏ cho tất cả chúng ta.

There is a danger. Don’t fall in love with yourselves. We have a nice time here. But remember, carnivals come cheap. What matters is the day after, when we will have to return to normal lives. Will there be any changes then? I don’t want you to remember these days, you know, like “Oh. we were young and it was beautiful.” Remember that our basic message is “We are allowed to think about alternatives.” If the taboo is broken, we do not live in the best possible world. But there is a long road ahead. There are truly difficult questions that confront us. We know what we do not want. But what do we want? What social organization can replace capitalism? What type of new leaders do we want?

Song, có một mối hiểm nguy. Đừng thỏa mãn với bản thân. Chúng ta có một khoảng thời gian tốt đẹp ở đây. Nhưng hãy nhớ, những lễ hội rồi cũng trở nên tẻ nhạt. Vấn đề là những ngày sau đó, khi chúng ta trở về với cuộc sống thường nhật. Liệu sẽ có bất kì một sự thay đổi nào sau đó không? Tôi không muốn bạn nhớ những ngày này, bạn biết đấy, theo kiểu: “Ồ, hồi đó chúng tôi còn trẻ và quãng thời gian đó thật tuyệt vời biết bao”. Hãy ghi nhớ rằng thông điệp cơ bản của chúng ta là “Chúng ta được phép suy nghĩ về những đổi thay”. Nếu nguyên tắc bị phá vỡ, chúng ta sẽ không được sống trong một thế giới tốt nhất có thể. Nhưng phía trước là một con đường dài. Chúng ta sẽ phải đối diện với những câu hỏi thực sự nan giải. Chúng ta biết rõ những điều chúng ta không mong muốn. Vậy chúng ta mong muốn điều gì? Thiết chế xã hội nào có thể thay thế chủ nghĩa tư bản? Mô hình những nhà lãnh đạo mới mà chúng ta trông đợi là gì?

Remember. The problem is not corruption or greed. The problem is the system. It forces you to be corrupt. Beware not only of the enemies, but also of false friends who are already working to dilute this process. In the same way you get coffee without caffeine, beer without alcohol, ice cream without fat, they will try to make this into a harmless, moral protest. A decaffienated protest. But the reason we are here is that we have had enough of a world where, to recycle Coke cans, to give a couple of dollars for charity, or to buy a Starbucks cappuccino where 1% goes to third world starving children is enough to make us feel good. After outsourcing work and torture, after marriage agencies are now outsourcing our love life, we can see that for a long time, we allow our political engagement also to be outsourced. We want it back.

Hãy nhớ. Vấn đề không phải là chuyện tham nhũng hay lòng tham. Vấn đề là hệ thống. Nó ép buộc chúng ta phải tham nhũng. Phải ý thức được rằng không chỉ kẻ thù, mà còn có những người bạn giả dối cũng đang tham gia vào việc che mờ đi quá trình này. Cũng giống như cách mà các bạn uống cà phê mà không có chất caffeine kích thích, bia không cồn, kem không chất béo, họ sẽ cố gắng biến tiến trình này trở thành một sự phản kháng mang tính đạo đức và vô hại. Một tiến trình đã bị tẩy lọc hết chất kích thích. Nhưng lí do mà chúng ta ở đây là chúng ta đã có một thế giới nơi mà chúng ta cảm thấy thỏa mãn với việc tái chế một lon Coca, với việc bỏ 2$ cho hoạt động từ thiện, hoặc việc mua một ly cà phê cappuccino hiệu Starbucks là góp 1% tiền mua sản phẩm để cứu đói cho trẻ em ở thế giới thứ ba. Đằng sau công nghệ đập bẹp và gia công tái chế vật liệu, đằng sau hoạt động của những công ti môi giới mà hiện nay đang gia công cả đời sống tình ái của chúng ta, chúng ta có thể nhìn thấy rằng, trong một thời gian dài, chúng ta đã để cho những ràng buộc chính trị của chúng ta cũng bị gia công gọt đẽo. Chúng ta muốn nó trở lại.

We are not Communists if Communism means a system which collapsed in 1990. Remember that today those Communists are the most efficient, ruthless Capitalists. In China today, we have Capitalism which is even more dynamic than your American Capitalism, but doesn’t need democracy. Which means when you criticize Capitalism, don’t allow yourself to be blackmailed that you are against democracy. The marriage between democracy and Capitalism is over. The change is possible.

Chúng ta không phải là những người cộng sản chủ nghĩa của cái hệ thống chủ nghĩa cộng sản mà đã sụp đổ vào năm 1990. Hãy nhớ rằng giờ đây, những người cộng sản đó chính là những nhà tư bản năng động nhất, tàn nhẫn nhất. Chủ nghĩa tư bản ở Trung Quốc ngày nay thậm chí còn năng động hơn cả chủ nghĩa tư bản Mĩ của chúng ta mà không hề cần tới nền dân chủ. Điều đó có nghĩa là khi chúng ta chỉ trích chủ nghĩa tư bản, hãy đừng để bản thân mình bị vu cáo là những kẻ chống lại nền dân chủ. Cuộc hôn nhân giữa nền dân chủ và chủ nghĩa tư bản đã kết thúc. Sự thay đổi là khả thi.

What do we perceive today as possible? Just follow the media. On the one hand, in technology and sexuality, everything seems to be possible. You can travel to the moon, you can become immortal by biogenetics, you can have sex with animals or whatever, but look at the field of society and economy. There, almost everything is considered impossible. You want to raise taxes by little bit for the rich. They tell you it’s impossible. We lose competitivity. You want more money for health care, they tell you, "Impossible, this means totalitarian state." There’s something wrong in the world, where you are promised to be immortal but cannot spend a little bit more for healthcare. Maybe we need to set our priorities straight here. We don’t want higher standard of living. We want a better standard of living. The only sense in which we are Communists is that we care for the commons. The commons of nature. The commons of privatized by intellectual property. The commons of biogenetics. For this, and only for this, we should fight.

Vậy điều khả thi của ngày hôm nay là gì? Hãy theo dõi phương tiện truyền thông. Một mặt, trong công nghệ và tình dục, mọi thứ dường như đều có thể. Bạn có thể du hành tới mặt trăng, bạn có thể trở nên bất tử nhờ ngành di truyền sinh học, bạn có thể quan hệ tình dục với động vật hoặc bất cứ thứ gì, nhưng hãy nhìn sang lĩnh vực xã hội và kinh tế. Ở đây, hầu như mọi thứ đều được coi là bất khả. Các bạn muốn tăng một chút thuế cho người giàu. Họ nói với các bạn rằng điều đó là không thế. Chúng ta đã mất khả năng cạnh tranh. Các bạn muốn dành nhiều tiền hơn cho hệ thống chăm sóc sức khỏe, họ nói với các bạn rằng: “Không thể được. Điều đó đồng nghĩa với một chế độ toàn trị”. Có một vài điều sai lầm trong thế giới này, nơi mà bạn được hứa hẹn sẽ trở nên bất tử nhưng không thể được dành nhiều tiền bạc hơn cho việc chăm sóc sức khỏe. Chúng ta mong muốn có một mức sống tốt hơn. Khía cạnh duy nhất mà chúng ta giống với những người cộng sản là chúng ta quan tâm tới quyền lợi chung. Quyền lợi chung về tự nhiên. Quyền lợi chung về việc tư hữu hóa bằng tài sản trí tuệ. Quyền lợi chung của di truyền sinh học. Vì điều này, và chỉ vì điều này, chúng ta phải đấu tranh.

Communism failed absolutely, but the problems of the commons are here. They are telling you we are not American here. But the conservatives fundamentalists who claim they really are American have to be reminded of something: What is Christianity? It’s the holy spirit. What is the holy spirit? It’s an egalitarian community of believers who are linked by love for each other, and who only have their own freedom and responsibility to do it. In this sense, the holy spirit is here now. And down there on Wall Street, there are pagans who are worshipping blasphemous idols. So all we need is patience. The only thing I’m afraid of is that we will someday just go home and then we will meet once a year, drinking beer, and nostaligically remembering “What a nice time we had here.” Promise yourselves that this will not be the case. We know that people often desire something but do not really want it. Don’t be afraid to really want what you desire. Thank you very much.

Chủ nghĩa cộng sản đã thất bại hoàn toàn, nhưng những vấn đề về quyền lợi chung vẫn còn tồn tại. Họ nói rằng ở đây chúng ta không phải là người Mĩ. Tuy nhiên những người bảo thủ và chính thống luận, những người khẳng định rằng họ mới thực sự là người Mĩ, phải được nhắc nhở một vài điều: Đạo Cơ đốc là gì? Đó là một tinh thần thần thánh. Tinh thần thần thánh nghĩa là gì? Đó nghĩa là một cộng đồng bình đẳng của các tín hữu, những người được kết nối bằng tình yêu đối với đồng loại, và họ có được tự do và sự tôn trọng chỉ để làm điều đó. Theo nghĩa này, tinh thần thần thánh đang hiện diện ở đây, ngay lúc này. Và trên phố Wall, có những người ngoại giáo đang thờ phụng những tượng thờ đầy báng bổ. Bởi vậy tất cả những gì chúng ta cần là kiên nhẫn. Điều duy nhất tôi lo ngại là một vài ngày nữa, chúng ta sẽ trở về nhà, khoảng một năm sau chúng ta gặp lại nhau, uống bia và nhớ lại một cách đầy hoài niệm: “Đó là quãng thời gian tươi đẹp mà chúng ta đã có ở đây.” Hãy hứa với bản thân các bạn rằng điều này sẽ không nằm trong trường hợp đó. Chúng ta biết rằng mọi người thường xuyên khao khát một điều gì đó nhưng không thực sự mong đợi chúng. Đừng e ngại việc thực sự mong đợi điều mà bạn khao khát. Cảm ơn các bạn rất nhiều.

Translated by Hà Nguyễn

http://www.imposemagazine.com/bytes/slavoj-zizek-at-occupy-wall-street-transcript

No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn