MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Saturday, November 26, 2011

Address To The United States House Of Representatives Diễn văn Tại Hạ Viện Hoa Kỳ


Address To The United States House Of Representatives

Diễn văn Tại Hạ Viện Hoa Kỳ

by Shirley Chisholm

Washington, DC: May 21, 1969

của Shirley Chisholm

Washington DC, ngày 21.5.1969

Mr. Speaker, when a young woman graduates from college and starts looking for a job, she is likely to have a frustrating and even demeaning experience ahead of her. If she walks into an office for an interview, the first question she will be asked is, “Do you type?”

Thưa Chủ tịch Hạ Viện, khi một cô gái tốt nghiệp Đại học và bắt đầu tìm việc làm, cô ta rất có thể có một kinh nghiệm bực bội và ngay cả bị hạ nhục chờ đợi cô ta. Nếu cô ta bước vào một văn phòng để được phỏng vấn, câu hỏi đầu tiên cô bị hỏi sẽ là, “Cô có biết đánh máy?”

There is a calculated system of prejudice that lies unspoken behind that question. Why is it acceptable for women to be secretaries, librarians, and teachers, but totally unacceptable for them to be managers, administrators, doctors, lawyers, and Members of Congress.

Có một hệ thống tính toán của thành kiến ngấm ngầm đằng sau câu hỏi đó. Tại sao là điều có thể chấp nhận được để phụ nữ làm thư ký, quản lý thư viện, và giáo viên, nhưng hoàn toàn không chấp nhận được cho họ trở thành quản lý, quản trị, bác sĩ, luật sư, và Nghị Sĩ của Quốc hội.

The unspoken assumption is that women are different. They do not have executive ability orderly minds, stability, leadership skills, and they are too emotional.

Một định kiến ngấm ngầm rằng phụ nữ là khác biệt. Họ không có khả năng điều hành, trật tự tâm trí, sự ổn định, kỹ năng lãnh đạo, và họ quá nhạy cảm.

It has been observed before, that society for a long time, discriminated against another minority, the blacks, on the same basis – that they were different and inferior. The happy little homemaker and the contented “old darkey” on the plantation were both produced by prejudice.

Có một điều đã được quan sát trước đây là, trong một thời gian dài, xã hội kỳ thị một nhóm thiểu số khác, người da đen, trên cùng một cơ sở – rằng họ khác biệt và thấp kém. Người nội trợ nhỏ hạnh phúc và “người da đậm già” hài lòng trong nông trại , cả hai đều được sản xuất bởi thành kiến.

As a black person, I am no stranger to race prejudice. But the truth is that in the political world I have been far oftener discriminated against because I am a woman than because I am black.

Là một người da đen, tôi không lạ gì với thành kiến chủng tộc. Nhưng sự thật là trong thế giới chính trị, tôi thường bị kỳ thị vì tôi là phụ nữ nhiều hơn vì tôi là người da đen.

Prejudice against blacks is becoming unacceptable although it will take years to eliminate it. But it is doomed because, slowly, white America is beginning to admit that it exists. Prejudice against women is still acceptable. There is very little understanding yet of the immorality involved in double pay scales and the classification of most of the better jobs as “for men only.”

Nạn kỳ thị người da đen đang trở thành không thể chấp nhận được mặc dù điều này sẽ còn tốn rất nhiều năm để xoá bỏ. Nhưng nạn này dẫy chết vì, dần dần, người Mỹ trắng cũng bắt đầu thừa nhận rằng nạn này đang hiện hữu. [Nhưng] Sự kỳ thị phụ nữ vẫn còn được chấp nhận. Chưa có một chút hiểu biết gì về sự thiếu đạo đức liên quan đến hai chế độ lương bổng và hầu hết các việc làm tốt được phân loại là “chỉ dành cho nam giới.”

More than half of the population of the United States is female. But women occupy only 2 percent of the managerial positions. They have not even reached the level of tokenism yet No women sit on the AFL-CIO council or Supreme Court There have been only two women who have held Cabinet rank, and at present there are none. Only two women now hold ambassadorial rank in the diplomatic corps. In Congress, we are down to one Senator and 10 Representatives.

Hơn phân nửa dân số của nước Mỹ là nữ giới. Nhưng phụ nữ chỉ chiếm có 2 phần trăm vị trí quản lý. Thậm chí họ chưa với tới mức độ bình đẳng giả tạo. Không có phụ nữ nào ngồi trên ghế của Hội Đồng Tổng Công Đoàn AFL-CIO hay Toà Án Tối Cao. Chỉ có hai phụ nữ đã giữ chức bộ trưởng, và hiện tại thì không có ai. Chỉ có hai phụ nữ đang nắm vai trò đại sứ trong guồng máy ngoại giao. Trong Quốc hội, chúng ta xuống còn một Thượng Nghị Sĩ và 10 Hạ Nghị Sĩ.

Considering that there are about 3 1/2 million more women in the United States than men, this situation is outrageous.

Xét lại rằng trên nước Mỹ, phụ nữ nhiều hơn nam giới khoảng 3 triệu rưỡi người, trường hợp này thật là quá đáng.

It is true that part of the problem has been that women have not been aggressive in demanding their rights. This was also true of the black population for many years. They submitted to oppression and even cooperated with it. Women have done the same thing. But now there is an awareness of this situation particularly among the younger segment of the population.

Đúng là một phần của vấn đề là do phụ nữ chưa mạnh dạn đòi hỏi quyền của họ. Điều này cũng từng đúng với người da đen trong nhiều năm. Họ chấp nhận bị áp bức và thậm chí còn hợp tác với điều đó. Phụ nữ cũng làm giống như vậy. Nhưng bây giờ đã có một ý thức của hoàn cảnh này, nhất trong thành phần trẻ.

As in the field of equal rights for blacks, Spanish-Americans, the Indians, and other groups, laws will not change such deep-seated problems overnight. But they can be used to provide protection for those who are most abused, and to begin the process of evolutionary change by compelling the insensitive majority to reexamine it’s unconscious attitudes.

Như trong lĩnh vực bình quyền cho người da đen, người Mỹ gốc Tây Ban Nha, Người Da Đỏ, và các nhóm khác, luật lệ sẽ không thay đổi những vấn đề cội rễ như vậy qua đêm. Nhưng luật lệ có thể được sử dụng để bảo vệ những ai bị lạm dụng nhiều nhất, và để bắt đầu quá trình của tiến hoá bằng cách thúc ép nhóm đa số vô cảm phải xét lại thái độ vô ý thức của họ.

It is for this reason that I wish to introduce today a proposal that has been before every Congress for the last 40 years and that sooner or later must become part of the basic law of the land — the equal rights amendment.

Vì lý do này mà hôm nay tôi xin giới thiệu một kiến nghị đã được trình cho mỗi [kỳ họp] Quốc hội trong suốt 40 năm qua và không sớm thì muộn gì cũng phải trở thành một phần của pháp luật cơ bản của đất nước – Luật bổ xung Hiến Pháp về bình quyền.

Let me note and try to refute two of the commonest arguments that are offered against this amendment. One is that women are already protected under the law and do not need legislation. Existing laws are not adequate to secure equal rights for women. Sufficient proof of this is the concentration of women in lower paying, menial, unrewarding jobs and their incredible scarcity in the upper level jobs. If women are already equal, why is it such an event whenever one happens to be elected to Congress?

Cho phép tôi lưu ý và cố gắng để bác bỏ hai tranh luận phổ biến nhất được nêu ra để chống lại luật bổ xung này. Một là phụ nữ đã được bảo vệ qua pháp luật và không cần làm thêm luật. Pháp luật hiện hành không đủ để bảo đảm quyền bình đẳng cho phụ nữ. Bằng chứng rõ ràng về điều này là sự tập hợp của phụ nữ trong các nghề với đồng lương thấp, tầm thường và sự khan hiếm phụ nữ một cách lạ thường trong những công việc cao cấp. Nếu phụ nữ đã được bình quyền, tại sao nó lại là một sự kiện lớn mỗi khi một phụ nữ được bầu vào Quốc hội?

It is obvious that discrimination exists. Women do not have the opportunities that men do. And women that do not conform to the system, who try to break with the accepted patterns, are stigmatized as ”odd” and “unfeminine.” The fact is that a woman who aspires to be chairman of the board, or a Member of the House, does so for exactly the same reasons as any man. Basically, these are that she thinks she can do the job and she wants to try.

Rõ ràng là có kỳ thị. Nữ giới không có những cơ hội mà nam giới có. Và phụ nữ nào mà không tuân theo hệ thống, ai mà cố phá vỡ những mô hình đã được chấp nhận, người đó bị dán cho nhãn hiệu là “quái gở” và “không có nữ tính.” Thực tế là khi một người phụ nữ khao khát trở thành Chủ tịch hội đồng quản trị, hay Nghị Sĩ của Hạ Viện, cô ta làm như vậy vì các lý do y hệt như bất kỳ người đàn ông nào. Căn bản là, cô ta nghĩ cô ta có thể làm được việc và cô ta muốn thử.

A second argument often heard against the equal rights amendment is that it would eliminate legislation that many States and the Federal Government have enacted giving special protection to women and that it would throw the marriage and divorce laws into chaos.

Một lập luận thứ hai thường được nghe để chống lại luật bổ xung Hiến Pháp về bình quyền là nó sẽ loại bỏ pháp luật mà nhiều tiểu bang và Chính phủ Liên bang đã ban hành để bảo vệ đặc biệt cho phụ nữ và nó sẽ biến pháp luật về hôn nhân và ly dị thành hỗn loạn.

As for the marriage laws, they are due for a sweeping reform, and an excellent beginning would be to wipe the existing ones off the books. Regarding special protection for working women, I cannot understand why it should be needed. Women need no protection that men do not need. What we need are laws to protect working people, to guarantee them fair pay, safe working conditions, protection against sickness and layoffs, and provision for dignified, comfortable retirement. Men and women need these things equally. That one sex needs protection more than the other is a male supremacist myth as ridiculous and unworthy of respect as the white supremacist myths that society is trying to cure itself of at this time.

Đối với những luật lệ hôn nhân, chúng cần có một cải cách hoàn toàn, và sự khởi đầu tốt nhất là xoá hết những luật lệ hiện hành ra khỏi sách vỡ. Về sự bảo vệ đặt biệt cho nữ công nhân. Tôi không thể hiểu tại sao nó cần thiết. Đàn bà không cần sự bảo vệ nào mà đàn ông không cần. Điều mà chúng ta cần là luật để bảo vệ những người làm việc, để bảo đảm cho họ có tiền lương công bằng, điều kiện làm việc an toàn, bảo vệ khi bệnh hoạn và bị sa thải, cung ứng mức hưu trí hợp nhân phẩm và thoải mái. Đàn ông và đàn bà cần những điều này như nhau. Nói rằng một giới cần được bảo vệ nhiều hơn giới kia là một huyền thoại của chủ nghĩa nam giới thượng đẳng, buồn cười và không đáng để tôn trọng, cũng như huyền thoại về chủ nghĩa da trắng thượng đẳng mà xã hội đang cố gắng để tự chữa trị tại thời điểm này.


Translated by Diệu Sương

http://library.duke.edu/rubenstein/scriptorium/wlm/equal/

No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn