MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Thursday, August 25, 2011

Obligations to Self and to Others Bổn Phận Đối Với Bản Thân và Tha Nhân


Obligations to Self and to Others
Bổn Phận Đối Với Bản Thân và Tha Nhân
by Mortimer J. Adler, Ph.D.
Mortimer J. Adler, Ph.D.
The obligation of the individual to act justly toward his fellowmen requires him, "as far as that is possible," to do nothing that inflicts injury on them by depriving them of the things they need in order to make good lives for themselves. This is negative rather than positive. The positive side consists of actions that facilitate or enhance the pursuit of happiness by others, through helping them to obtain goods that they need, but that they cannot obtain wholly by their own efforts.
Bổn phận cư xử công bằng với những người chung quanh đòi hòi một cá nhân phải hết sức tránh làm điều gì gây ra tổn thương cho người khác, như tước đoạt những thứ họ cần có để tạo nên cuộc sống tốt cho bản thân. Nói như vậy nghe tiêu cực hơn là tích cực. Theo mặt tích cực, nghĩa vụ của một con người bao gồm những hành động giúp cho sự mưu cầu hạnh phúc của người khác được thuận tiện hoặc dễ dàng hơn, bằng cách giúp đỡ họ đạt được những thứ họ cần nhưng chẳng thể đạt được trong phạm vi khả năng của họ.
Does justice obligate us positively as well as negatively? Do we have a duty to take steps to benefit our fellowmen as well as to avoid injuring them? My understanding of the difference between love and justice leads me to say "No" to this question. It is love, not justice, that impels us to act benevolently toward those whom we regard as our friends.
Liệu công lý có buộc chúng ta phải có hành động tích cực lẫn tiêu cực đối với tha nhân không? Có phải chúng ta vừa có trách nhiệm mang ích lợi đến cho đồng loại, đồng thời có trách nhiệm tránh làm tổn thương họ không? Sự hiểu biết của tôi về sự khác biệt giữa tình thương và công lý khiến tôi trả lời là "Không." Chúng ta cư xử một cách nhân từ đối với những người chúng ta xem là bạn là do tình thương, chứ không phải là vì công lý.
The duties of justice relate only to the rights of others that we are obliged to respect, and this is but another way of saying that justice requires us not to injure them by depriving them of the things they need. In contrast, love, unlike justice, does not consist in rendering to others what is their due- -- what they have a natural right to. It consists in giving them generously more than is their due- -- in helping them, beyond respecting their rights, to achieve what they cannot achieve for themselves.
Những bổn phận mà công lý đòi hỏi chỉ buộc ta phải tôn trọng quyền lợi của người khác, hay nói khác đi, công lý buộc ta không được gây tổn thương đến người khác bằng cách lấy đi những thứ họ cần. Ngược lại, không giống như công lý, tình yêu thương không bao gồm việc mang lại cho người khác những thứ thuộc về họ-- những thứ thuộc quyền tự nhiên của họ. Tình thương gồm có trao đến cho người khác nhiều hơn cái họ đáng có - là tương trợ họ để họ có được những gì họ không thể tự đạt được một mình, tức là ta đi xa hơn là tôn trọng quyền lợi của họ.
When one understands the friend or loved one as an "alter ego," as another self, one acts positively for that other's ultimate good as one acts for one's own happiness. Just as one who is virtuously disposed to make a good life for himself would do nothing to injure himself, so he would do nothing to injure his friend, and beyond this he would take positive steps to advance his friend's pursuit of happiness, even as he takes such steps to advance his own. This is the meaning of the profoundly wise observation that if all men were friends, justice would not be necessary. But even when they are members of the same community, all men are not friends, and so the restraints of justice are necessary to prevent one man from injuring another.
Khi ta nhận thức rằng người bạn hay người thân của mình chính là bản ngã thứ hai của mình, ta sẽ hành động một cách tích cực để mang lại lợi ích tối đa cho người ấy, như ta làm cho chính bản thân mình. Cũng giống như một người đức hạnh sẽ sống một đời sống tốt lành cho chính mình và không làm điều gì phương hại đến bản thân và danh dự cá nhân của họ, thì người đó cũng sẽ không làm điều gì phương hại đến bạn mình, và còn làm hơn thế nữa để giúp bạn mình đạt được hạnh phúc như thể đang làm cho chính bản thân. Đây là ý nghĩa của lời bình phẩm khôn ngoan sâu sắc rằng nếu tất cả con người là bạn, thì không cần có công lý. Tuy nhiên, ngay cả khi mọi người cùng là thành viên của một cộng đồng, không phải tất cả đều là bạn, do đó công lý là sự kiềm chế cần thiết nhằm tránh không cho người này gây tổn thương cho người khác.
The obligation of the organized community, or of its government, to act justly toward its members or subjects, is both positive and negative. A just government is one that secures, as far as that is possible, the natural rights of all who are subject to it. In other words, it is under the obligation to injure no one. Beyond this, however, a just government is under the positive obligation, as a matter of justice, not of benevolence, to promote the general welfare. What does this mean?
Với một cộng đồng có tổ chức, hoặc một chính quyền, bổn phận hành xử công bằng đối với thành viên hoặc dân chúng bao gồm cả mặt tích cực lẫn tiêu cực. Một chính quyền công bằng sẽ tận sức bảo đảm những quyền tự nhiên của mọi người dân. Nói cách khác, trách nhiệm của chính quyền là không gây tổn thương cho bất cứ người dân nào. Hơn thế nữa, theo khía cạnh công lý, chứ không theo mặt nhân đạo, một chính quyền công bằng có bổn phận tích cực là phát huy phúc lợi cho dân chúng. Nói thế là nghĩa gì?
It means, first, that it ought to preserve and enhance the common good of the community itself -- the bonum commune communitatis -- in which its subjects participate or share, a good that is essential to their making good lives for themselves. In addition, it means that a just government ought to help its subjects obtain the real goods that they cannot obtain wholly by their own individual efforts. As Lincoln observed, a government should do for its people what they, individually, cannot do for themselves.
Thế nghĩa là, trước tiên, chính quyền có bổn phận duy trì và phát huy cái tốt chung trong một cộng đồng - một cộng đồng tốt đẹp - nơi dân chúng tham gia và chia sẻ những điều tốt đẹp thiết yếu để tạo dựng đời sống tốt cho bản thân. Thêm nữa, bổn phận này có nghĩa là một chính quyền công bằng phải giúp đỡ người dân đạt được những điều tốt thật sự mà tự họ không thể đạt được. Như tổng thống Lincoln đã nhận xét, một chính quyền nên mang lại cho người dân những gì mà tự sức riêng của họ không thể đạt được.
This merely repeats what was said earlier about the purposes of human association, especially of the political community. The purpose of the state is to help men not only to live, but also to live well; it is, by its very nature, a means to these ends, and it serves these ends only when it promotes the general welfare by preserving peace and helping its people to obtain the things they need that they cannot obtain by their individual efforts. I would like to add only one further comment.
Đây là lập lại điều đã nêu trên về mục đích của sự liên kết giữa người và người, đặc biệt trong một cộng đồng chính trị. Mục đích của nhà nước là giúp đỡ người dân không phải chỉ để sống, mà còn là sống tốt; nhà nước, bởi vì bản chất của nó, là phương tiện để đạt được cái cứu cánh này, và phương tiện chỉ phục vụ cứu cánh khi nào nhà nước đẩy mạnh phúc lợi cho dân bằng cách bảo tồn hòa bình và trợ giúp dân chúng giành được những thứ họ cần nhưng không thể đạt được bằng sự cố gắng riêng rẽ của từng cá nhân. Tôi xin được nói thêm một điểm nữa.
Since the individual is, as a matter of justice, obligated to work for the good of the community in which he lives, and since that good involves not only the peace of the community but also other aspects of the general welfare, the individual in discharging this obligation acts positively for the ultimate good of others as well as for his own ultimate good. What I said earlier about the individual's not having an obligation, as a matter of justice, to act positively for the good of others is thus qualified.
Bởi vì một cá nhân, về phương diện công lý, có bổn phận đóng góp cho cái tốt chung của cộng đồng nơi người đó sinh sống, và vì cái tốt đó không những liên quan đến sự hòa bình trong cộng đồng mà còn đến những khía cạnh khác của phúc lợi chung; do đó, một cá nhân khi thực thi bổn phận này đã đóng góp một cách tích cực cho cái tốt chung và cho cả bản thân nữa. Điều này chứng minh cho điều tôi đã nêu ở trên, rằng về phương diện công bằng, một cá nhân không có bổn phận, phải hành động tích cực cho ích lợi của người khác.
In other words, the positive steps that he takes to help his friends or those whom he loves, he takes directly on their behalf and out of benevolence. But the positive steps he takes to help those members of the community who are not within the circle of his benevolence, he takes indirectly through discharging his obligation, in justice, to act for the good of the community, in which all its members share. Once again I must repeat that all the foregoing statements carry the qualification "under ideal conditions." No one can be expected to do what, at the time, is impossible; failure to do the impossible is not morally culpable. This, of course, raises a crucial question of fact about what is possible or impossible.
Nói cách khác, những hành vi tích cực mà một người giúp đỡ cho bạn bè hay người thân của mình, là hành động trực tiếp khởi từ tình thương. Tuy nhiên những việc tốt mà người đó làm để giúp những người không thân quen với mình trong cộng đồng, là hành động gián tiếp khởi từ cái bổn phận công bằng của một thành viên trong một cộng đồng, bổn phận mang lại ích lợi cho cả cộng đồng chung hưởng. Một lần nữa, tôi phải nhắc lại rằng mọi điều nêu trên được đặt trong những "điều kiện lý tưởng." Ta không nên kỳ vọng người ta làm được một việc mà vào thời điểm nào đó là một việc bất khả thi; không có gì đáng trách về đạo đức khi ta thất bại vì không làm được điều bất khả thi. Và dĩ nhiên, điều này nêu lên câu hỏi cốt yếu rằng điều gì là khả thi và điều gì là bất khả thi.
http://web.archive.org/web/20080402092903/http://radicalacademy.com/adlerobligations.htm



No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn