MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Thursday, August 25, 2011

A Dialogue between Confucius and Dr. John Dewey Cuộc Đàm Luận giữa Khổng Tử và Tiến Sĩ John Dewey

Dr. John Dewey
Khổng Tử
A Dialogue between Confucius and Dr. John Dewey
Cuộc Đàm Luận giữa Khổng Tử và Tiến Sĩ John Dewey
Time: December 7, 1951.
Place: Confucius' hometown, Chi-Fu, San-Dong, China.
Thời gian: 7 tháng 12, 1951.
Không gian: Quê hương của Khổng Tử, huyện Khúc Phụ, tỉnh Sơn Đông, Trung Hoa
Dr. Lih-Ching Chen Wang
LGT: Một cuộc đàm luận lý thú giữa Khổng Tử và John Dewey, dĩ nhiên trong tưởng tượng, nhưng qua đó tác giả đã nêu lên được những điểm tương đồng cũng như khác biệt trong triết lý giáo dục giữa hai nhà giáo dục hàng đầu của Trung Hoa và Hoa Kỳ. Điều thú vị là những lời đối đáp của Khổng Tử đều rút ra từ các sách Đại Học và Luận Ngữ.[1]
Confucius: Welcome, Dr. Dewey! Is it not delightful to have friends coming from distant quarters?1
Khổng Tử: Cung ­Thỉnh, Tiến sĩ Dewey! "Có những bằng hữu ham mộ đạo lý, nghe tiếng mình là người học cao đức lớn, chẳng ngại đường xa đến viếng mình, há không lấy đó làm vui sao?"[2]
Dewey: Indeed, it is delightful, Master. It is a change of pace from my daily life in the United States.
Dewey: Thưa Phu Tử, thật là vui thú lắm. Đây cũng là một sự thay đổi trong những việc thường ngày của tại hạ tại Mỹ.
Confucius: According to the research done by my disciples, you are called one of the most influential philosophers and educators in the United States. I am honored that you can come to visit my humble house.
Khổng Tử: Theo những đệ tử của ta nghiên cứu thì ngài là một trong những triết gia và nhà giáo dục có ảnh hưởng lớn nhất của Mỹ quốc. Ta rất hân hạnh được ngài ghé thăm tệ xá.
Dewey: To borrow your own words, fine words and an insinuating appearance are seldom associated with true virtue.2 Hah, hah, hah, just kidding.
Dewey: Xin mượn lời của Phu Tử: "Kẻ nào miệng nói lời hoa mỹ, còn mặt mày thì trau chuốt, hình dạng thì kiểu cách, áo quần thì lòe loẹt, kẻ ấy hẳn kém lòng nhân."[3] Ha ha... Xin đùa Sư Phụ một chút.
Confucius: I am almost offended. If the scholar be not grave, he will not call forth any veneration, and his learning will not be solid... Have no friends not equal to yourself.3 Even my student, Tsang, said, "I daily examine myself,... , whether, in intercourse with friends, I may have been not sincere.4"
Khổng Tử: Ta cũng xuýt nữa thì nổi giận rồi đó. "Bậc quân tử nếu chẳng tự trọng, thì chẳng được oai nghiêm, người ta không kính nể, rồi ra sự học vấn của mình không được kiên cố...Chẳng nên làm bạn với kẻ chẳng như mình."[4] Ngay cả đệ tử của ta là Tăng Tử còn nói: "Hằng ngày ta tự xét mình,..., làm việc với ai ta có hết lòng hay chăng?"[5]
Dewey: Thank you, sir. You are too grave to have humor. Let me ask you a sincere question, then: What is the Great Learning? That is, what is higher education for?
Dewey: Xin cám ơn Sư Phụ. Ngài nghiêm trang quá, không có tính khôi hài tí nào. Vậy thì tại hạ xin hỏi ngài một chuyện thành thật, nghiêm túc: Đại học là cái gì? Nghĩa là, mục đích của đại học là để làm gì?
Confucius: What the Great Learning teaches, is to illustrate illustrious virtue; to renovate the people; and to rest in the highest excellence.5
Khổng Tử: Đại học dạy như vầy: "Trước hết phải làm sáng tỏ cái đức của mình, rồi dùng cái đức đó cải cách cho mọi người, rồi nên nhắm mức trọn lành mà theo và ở yên nơi mức ấy."[6]
Dewey: Could you elaborate further?
Confucius: The ancients who wished to illustrate illustrious virtue throughout the kingdom, first ordered well their own states. Wishing to order well their states, they first regulated their families. Wishing to regulate their families, they first cultivated their persons. Wishing to cultivate their persons, they first rectified their hearts. Wishing to rectify their hearts, they first sought to be sincere in their thoughts. Wishing to be sincere in their thoughts, they first extended to the utmost their knowledge. Such extension of knowledge lay in the investigation of things.6
Dewey: Xin ngài khai triển thêm.
Khổng Tử: "Các vị vua thuở xưa muốn làm cho cái đức của mình tỏ sáng ra trong thiên hạ, trước phải lo sửa trị nước mình. Muốn sửa trị nước mình, thì phải tề gia trước. Muốn tề gia thì phải tu thân trước. Muốn tu thân thì phải làm cho ý mình trở nên thành thật. Muốn làm cho ý mình trở nên thành thật phải có tri thức chu đáo. Muốn có tri thức chu đáo ắt phải nghiên cứu sự vật."[7]
Dewey: Yes, extension of knowledge lays in the investigation of things. And then?
Confucius: Things being investigated, knowledge became complete. Their knowledge being complete, their thoughts were sincere. Their thoughts being sincere, their hearts were then rectified. Their hearts being rectified, their persons were cultivated. Their persons being cultivated, their families were regulated. Their families being regulated, their states were rightly governed. Their states being rightly governed, the whole kingdom was made tranquil and happy.7
Dewey: Đúng vậy, tri thức được mở rộng nằm ở chỗ nghiên cứu sự vật. Thế còn gì nữa, thưa Phu tử?
Khổng Tử: "Khi đã nghiên cứu sự vật, cái tri thức mới được chu đáo. Cái tri thức được chu đáo, cái ý mình mời thành thật. Cái ý mình đã thành thật, lòng dạ mình mới ngay thẳng. Lòng dạ mình đã ngay thẳng mới tu tập lấy mình được. Đã tu tập lấy mình được, thì mới sắp đặt nhà cửa cho chỉnh tề. Nhà cửa đã chỉnh tề, thì mới sửa trị nước được. Nước đã sửa trị, thiên hạ mới bình an."[8]
Dewey: So the conclusion is...
Confucius: From the Son of Heaven down to the mass of the people, all must consider the cultivation of the person the root of everything besides.8
Dewey: Như vậy thì kết luận là...
Khổng Tử: "Từ bậc Thiên tử lần xuống chí hạng bình dân, ai nấy đều phải lấy sự tu tập lấy mình làm gốc."[9]
Dewey: Very philosophical. (Big grin.) As pragmatic as I am, I preach on more practical learning.
Confucius: When you know a thing, to hold that you know it; and when you do not know a thing, to allow that you do not know it; this is knowledge.9 Please state your position, Dr. Dewey.
Dewey: Thật là triết lý cao thâm. (Mở miệng cười toe). Tại hạ là một người thực tiễn. Tại hạ dạy những điều có tính cách thực tế hơn.
Khổng Tử: "Biết thì bảo là biết, không biết thì bảo là không biết. Như vậy mới là biết thật."[10] Tiến sĩ Dewey, xin cho biết cao kiến.
Dewey: One of our central themes of pragmatism is that philosophy should attempt to solve human problems rather than being occupied with speculative metaphysics. Truth is tentative, a warranted assertion rather than universal and absolute.
Confucius: Sounds like I am talking. (Grin.)
Dewey: Một trong những chủ đề của chủ nghĩa thực dụng cho rằng triết học nên chú trọng vào giải quyết những vấn đề của con người hơn là cứ loay hoay với những suy luận siêu hình. [Cái gọi là] chân lý chỉ có tính cách phỏng đoán, một sự xác định đã được kiểm chứng chứ không có tính chất tuyệt đối và phổ quát.
Khổng Tử: Nghe giống y chang như ta đang nói vậy. (Cười).
Dewey: (Chuckle.) No, no, no, listen further, Master. I believe that truth is derived from human experience. It involves the testing or verification of an idea by acting upon it and determining if the consequences of such action resolve the particular problem.
Confucius: Do you also call it Great Learning?
Dewey: (Tặc lưỡi). Không, không, không phải đâu, thưa Sư phụ, xin nghe tại hạ nói thêm. Tại hạ tin rằng chân lý được rút ra từ kinh nghiệm của con người. Nó gồm có việc thử nghiệm hay xác minh một ý tưởng bằng cách áp dụng ý tưởng này để xem kết quả của sự áp dụng này có giải quyết được cái vấn nạn của ta hay không.
Khổng Tử: Thế ngài không gọi cái đó là Đại Học hay sao?
Dewey: No, Master. It is experimentalism. We examine institutions and values in terms of their response to the changing circumstances of American life. We argue that no longer could institutions and values rest on traditionalism and maintenance of the status quo.
Confucius: I can see I am in trouble here. You completely reject my traditionalism. Five thousand years of Chinese culture go down the drain. (Sigh!)
Dewey: Không, thưa Sư phụ. Cái đó gọi là chủ nghĩa thực nghiệm. Chúng tôi xem xét những định chế và giá trị dựa trên sự tương tác của chúng với những tình huống đang thay đổi trong đời sống Mỹ. Chúng tôi lập luận rằng những định chế và giá trị xã hội không còn có thể dựa vào cái chủ nghĩa truyền thống và giữ nguyên hiện trạng có sao giữ vậy.
Khổng Tử: Điều ngài nói là cho ta cảm thấy lúng túng. Ngài phủ nhận hoàn toàn cái chủ nghĩa truyền thống của ta. Năm ngàn năm văn hóa Trung Hoa trôi tuột xuống cống, mất sạch. (Thở dài!)
Dewey: I am sorry for that. That is what I see and what I believe. I have lived through a series of momentous events that shaped the patterns of modern life. It is not easy to be a ninety-three-year-old man.
Confucius: Talk about turbulent life. You should have been in the era after my life -- the warring nations and factions in the later Chou Dynasty.
Dewey: Tại hạ xin lỗi Phu Tử về chuyện này. Nhưng đó thật sự là những gì tại hạ thấy và tin tưởng. Tại hạ đã sống qua một chuỗi những biến cố quan trọng và những biến cố này đã tạo nên hình thái và khuôn mẫu của đời sống hiện đại. Sống tới 93 tuổi thật cũng chẳng phải là một điều dễ dàng.
Khổng Tử: Nói về thời hỗn loạn, ngài nên ở vào thời đại sau khi ta chết như Thời Chiến quốc và tranh chấp dưới đời Nhà Chu.
Dewey: Listen to this. In my life, I have seen two World Wars, not to mention the American Civil War when I was a toddler. I saw the United States went through a great transformation from a predominantly rural and agricultural economy to one that was industrial and technological.
Confucius: I envy you that you live in a great country in its prime time.
Dewey: Xin thưa cho ngài rõ. Trong đời tại hạ đã chứng kiến hai cuộc Thế chiến, đó là chưa kể đến trận Nội chiến khi tại hạ còn là một đứa tiểu nhi. Tại hạ đã thấy nước Mỹ trải qua một cuộc đại hóa thân từ một xã hội và kinh tế nông nghiệp sang một xã hội công nghiệp và kỹ thuật.
Khổng Tử: Ta thật ganh tỵ với ngài vì ngài được sống trong một đất nước vĩ đại còn đang ở trong tuổi thanh xuân.
Dewey: Indeed, no doubt about it. I have lived through the major political transformations of the progressive movement, the Great Depression, and the New Deal. Right now the United States is one of two great world powers in the age of nuclear weapons and energy.
Confucius: Look at what the Communists have done to the great people of China! I can see the Chinese culture is on the edge of a disaster.
Dewey: Đúng vậy. Tại hạ đã sống qua những cuộc chuyển biến chính trị trọng yếu từ phong trào cấp tiến sang đến Đại Khủng hoảng kinh tế, rồi đến Chính sách Giao ước Mới.[11] Hiện nay, nước Mỹ là một trong hai đại cường quốc trong thời đại vũ khí năng lượng và nguyên tử.
Khổng Tử: Hãy xem những điều người Cộng sản đang gây ra cho dân tộc Trung Hoa! Ta có thể thấy nền văn hóa Trung Hoa đang ở trên bờ diệt vong.
Dewey: Back to my progressive learning. Education is a process of intelligently solving problems using the scientific method rather than the study and mastery of bodies of knowledge organized into subjects.
Confucius: Interesting ideas indeed. But isn't it true that, in some schools, teachers just skimmed the surface of your philosophy? It was said that they took certain key words and phrases such as "learning by doing," "the activity method," "problem solving," and "children's interests and needs" and designed units and lessons around them. These educators found a certain liberating appeal in these specific parts of your work without accepting your whole philosophy.
Dewey: Xin hãy trở lại với triết lý giáo dục cấp tiến của tại hạ. Giáo dục là một tiến trình giải quyết những vấn đề của con người một cách thông minh, sử dụng phương pháp khoa học thay vì chỉ dựa vào việc học cho nhuần nhuyễn những khối lượng kiến thức được sắp xếp thành từng môn học.
Khổng Tử: Những ý tưởng này thật là thú vị. Nhưng chẳng phải là tại một số trường học của quý quốc, thầy cô chỉ mới có chạm được tới bề mặt của triết học của ngài thôi hay sao? Họ chỉ dùng một số từ ngữ quan trọng như là "học qua thực tập," "học qua sinh hoạt," "giải quyết vấn đề," rồi thì "nhu cầu và quyền lợi của trẻ em" để soạn bài giảng cho học sinh. Những thầy cô này chỉ lựa một phần nào trong triết học của ngài mà họ thấy hứng thú, chứ đâu có chấp nhận triết lý của ngài đâu.
Dewey: It is sad to say that it is true. But these things happen when your ideas are implemented widely. Isn't it also true that the rulers throughout the Chinese history used your traditionalism to defend their status of quo?
Confucius: (Sad face.) It was true. I used to say that to rule a country of a thousand chariots, there must be reverent attention to business, and sincerity; economy in expenditure, and love for men; and the employment of the people at the proper seasons.10
Dewey: Thật là buồn khi phải công nhận đây là sự thật. Nhưng những điều này vẫn thường xảy ra khi tư tưởng của mình được áp dụng rộng rãi. Chẳng phải những nhà cầm quyền trong suốt lịch sử của Trung quốc cũng đã dùng chủ nghĩa truyền thống của Sư phụ để bảo vệ địa vị của họ hay sao?
Khổng Tử: (Nét mặt buồn rầu). Đúng thế. Ta thường nói rằng "muốn cai trị một nước cỡ một ngàn cỗ xe, thì phải thận trọng trong mọi việc, đừng thất hứa, dùng của cải cho có tiết độ, đừng lãng phí, thương yêu tất cả mọi người trong nước, khi khiến dân làm việc công ích thì phải tùy thời (tránh lúc dân phải cày bừa, cấy gặt).[12]
Dewey: There you go!
Confucius: They always quoted my saying, like, "He who exercises government by means of his virtue may be compared to the north polar star, which keeps its place and all the stars turn toward it."11
Dewey: Đúng thế!
Khổng Tử: Chúng nó còn dẫn lời của ta như: "Kẻ cầm quyền chính trị mà biết đem cái đức mình bổ hóa ra, thì mọi người đều tùng phục theo. Tỷ như ngôi sao Bắc Đẩu ở một chỗ mà có mọi vì sao chầu theo."[13]
Dewey: You advocate an emperor state.
Confucius: I understand that you advocate a democratic society as an environment most conducive for the application of the scientific method and for the creation of a truly sharing community. But you have to realize the era of my time. And you cannot deny that if the people be led by laws, and uniformity sought to be given them by punishments, they will try to avoid the punishment, but have no sense of shame. If they be led by virtue, and uniformity sought to be given them by the rules of propriety, they will have the sense of shame, and, moreover, will become good.12
Dewey: Ngài ủng hộ cho một nước quân chủ.
Khổng Tử: Ta cũng hiểu là ngài chủ trương [xây dựng] một xã hội dân chủ, một môi trường thích hợp nhất cho việc áp dụng phương pháp khoa học cũng như cho việc kiến tạo một cộng đồng mà mọi người thực sự chia sẻ với nhau. Nhưng ngài phải hiểu cho thời đại của ta. Và ngài cũng không thể phủ nhận là "Nếu nhà cầm quyền chuyên dùng pháp chế, cấm lệnh mà dẫn dắt dân chúng, chuyên dùng hình phạt mà trị dân, thì dân sợ mà chẳng phạm pháp đó thôi, chớ họ chẳng biết hổ ngươi. Vậy muốn dắt dẫn dân chúng, nhà cầm quyền phải dùng đức hạnh; muốn trị dân, nhà cầm quyền phải dùng lễ tiết, thì chẳng những dân biết hổ ngươi, họ lại còn được cảm hóa mà trở nên tốt lành."[14]
Dewey: You are absolutely right. People that are as famous as us are bound to be misquoted sometimes. (Both sigh at the same time.)
Confucius: Can I say that your experimentalism and pragmatism in a certain degree lead to the materialism in the United States?
Dewey: Ngài nói thiệt là đúng. Những người nổi tiếng như chúng ta chắc chắn là cũng có khi bị người ta trích dẫn sai. (Cả hai cùng thở dài).
Khổng Tử: Thế ta có thể nói rằng chủ nghĩa thực dụng và thực nghiệm của ngài, ở một mức độ nào đó, đã dẫn đến chủ nghĩa tôn sùng vật chất ở nước Mỹ không?
Dewey: I protest. It is misquotation and definitely a misconception. People tend to forget that my philosophy goes back to the ideas of Plato and company. In my book, The Quest for Certainty, I examined Western philosophy's tendency to structure reality into two dimensions. One was perfect and unchanging and the other was temporary and changing. Philosophers such as Plato concentrated on the perfect world but neglected the world of human experience. Plato argued that reality was based on the form of good, from which all ideas were derived. I may say that Plato and you are twins in another life. (Big grin.) Anyway, based upon this belief in two worlds, philosophy in the Western world emphasized the perfect world, which was beyond human experience, and ignored the reality of the world of everyday life. I just redirect it to the empirical world of everyday experience and advised human beings to deal with the problems of life there. Is it materialistic, Master?
Dewey: Tại hạ phản đối. Đó là một sự trích dẫn sai và chắc chắn là một sự hiểu sai triết học của tại hạ. Người ta vẫn thường quên là triết học của tại hạ bắt nguồn từ tư tưởng của Plato và những tư tưởng gia đồng thời với ông ta. Trong quyển sách, Truy tầm sự Chân xác, tại hạ đã phân tích cái khuynh hướng xây dựng thực tại vào hai chiều của triết học Tây phương. Một chiều là thế giới hoàn hảo, bất biến, còn chiều kia là một thế giới đầy biến động và phù du. Những triết gia như Plato chú trọng vào thế giới hoàn hảo mà bỏ quên thế giới của những kinh nghiệm của con người. Plato lập luận rằng thực tại được đặt trên căn bản của một "cái tốt" và từ đó mọi ý tưởng phát sinh. Tại hạ có thể nói rằng cả hai ngài chắc là anh em song sinh trong kiếp trước. (Cười lớn). Dù sao, dựa trên niềm tin là có hai thế giới, triết học của Tây phương chú trọng vào thế giới hoàn hảo, một thế giới vượt quá kinh nghiệm của con người, và bỏ qua cái thực tại của thế giới thường ngày của đời sống. Tại hạ chí chuyển hướng sự chú tâm này vào cái thế giới thực nghiệm của những kinh nghiệm hàng ngày và khuyên con người nên chú trọng tới việc giải quyết những vấn nạn trong đời thường. Như vậy có phải là tôn sùng vật chất không, thưa Phu tử?
Confucius: I may be wrong there, but to correct the society ills in the modern American life, can the American take some advices from us?
Dewey: Please enlighten me.
Khổng Tử: Ta có thể lầm lẫn ở điểm này, nhưng để chữa những tệ nạn xã hội trong đời sống hiện đại của Mỹ, không biết người Mỹ có chịu nghe lời khuyên của chúng ta hay không?
Dewey: Xin cho nghe cao kiến.
Confucius: The current problems of American society were created by social choices. They are not individual moral dilemmas but results from the failures of society's institutions. My notion of "li," which means ritual, also refers to the everyday way one relates to others in the world. If we see that the forms of social life have a kind of ritual element to them, we view institutions differently. Americans on the whole don't have that sense. Everything for Americans tends to be viewed as utilitarian, or may I say, pragmatistic.
Dewey: Are you attacking me again? (Reluctant grin.)
Khổng Tử: Những vấn nạn hiện nay trong xã hội Mỹ được tạo nên bởi những chọn lựa xã hội. Những vấn đề này không phải là những nan đề đạo đức cá nhân mà là kết quả của những sự thất bại của những định chế xã hội. Khái niệm "Lễ" của ta, có nghĩa là lễ nghi, cũng đề ra cách thức con người nên cư xử với nhau. Nếu ta thấy rằng những dạng thức của đời sống xã hội đều có hàm chứa một thành tố lễ nghi nào đó, thì ta sẽ có quan niệm khác về những định chế xã hội. Người Mỹ nói chung, không nhận thức điều đó. Người Mỹ luôn nhìn mọi điều dưới lăng kính lợi lộc, hay còn được gọi là thực dụng.
Dewey: Có phải ngài lại châm chích tại hạ nữa không? (Cười gượng).
Confucius: May I continue? Although there was also a counter-cultural belief that any social form or ritual is constraining and must be knocked down, that very rejection of social forms is itself a social form. It's hard for Americans to see, for instance, that in order for a friendship to be maintained it has to have a kind of ritual form to it. Otherwise, it's so easy to be exploitive. The American society has some social rituals and forms, but relative to Chinese societies, the Americans don't value or cultivate them.
Dewey: Hmm... , I shall give it some thoughts.
Khổng Tử: Ta nói tiếp được chứ? Mặc dù có một niềm tin phản-văn hóa là bất kỳ dạng thức nào của nghi lễ xã hội cũng đều mang tính trói buộc và phải bị đạp đổ, thì chính sự phủ nhận những dạng thức xã hội đó đã tự nó là một dạng thức xã hội rồi. Người Mỹ khó thấy điều này lắm, tỷ dụ, để cho tình bạn được bền vững, nó phải có một nghi thức nào đó. Nếu không, nó sẽ rất dễ dàng bị lợi dụng. Xã hội Mỹ có một số những lễ nghi xã hội, nhưng chưa so được với Trung Hoa, Người Mỹ không coi trọng và chịu khó chăm bón những nghi thức này.
Dewey: Hmm...Tại hạ sẽ phải suy nghĩ thêm về điểm này. Hmm...
Confucius: Please do, Dr. Dewey. As I like to preach, "Learning without thought is labor lost; thought without learning is perilous."13
Dewey: I have learned today from you, Master. We shall get together and chat more another time.
Khổng Tử: Đúng vậy, thưa Tiến Sĩ Dewey, xin ngài hãy suy nghĩ thêm. Cũng như ta vẫn thường dạy: "Học mà chẳng chịu suy nghĩ thì chẳng được thông minh. Suy nghĩ mà chẳng chịu học, thì lòng dạ chẳng yên ổn."[15]
Dewey: Hôm nay, tại hạ đã học được nhiều điều từ nơi ngài, thưa Sư phụ. Chúng ta sẽ gặp lại và nói chuyện thêm vào dịp khác.
(And the legends of Confucius and Dr. John Dewey continue... )
Và huyền thoại về Khổng Tử và John Dewey tiếp tục...
Notes:
Confucius (551-479 B.C.)
Dr. John Dewey (1859-1952)
Reference:
1 Confucian Analects Analects, Chapter 1, Section 1.
"Is it not delightful to have friends coming from distant quarters?"
Read the original Chinese text
2 Confucian Analects Analects, Chapter 1, Section 3.
"Fine words and an insinuating appearance are seldom associated with true virtue."
Read the original Chinese text
3 Confucian Analects Analects, Chapter 1, Section 8.
"If the scholar be not grave, he will not call forth any veneration, and his learning will not be solid . . . Have no friends not equal to yourself."
Read the original Chinese text
4 Confucian Analects Analects, Chapter 1, Section 4.
"I daily examine myself, . . . , whether, in intercourse with friends, I may have been not sincere."
Read the original Chinese text
5 The Great Learning Great Learning, Prelude (attributed to Confucius), paragraph 1.
"What the Great Learning teaches, is to illustrate illustrious virtue; to renovate the people; and to rest in the highest excellence."
Read the original Chinese text
6 The Great Learning Great Learning, Prelude (attributed to Confucius), paragraph 4.
"The ancients who wished to illustrate illustrious virtue throughout the kingdom, first ordered well their own states. Wishing to order well their states, they first regulated their families. Wishing to regulate their families, they first cultivated their persons. Wishing to cultivate their persons, they first rectified their hearts. Wishing to rectify their hearts, they first sought to be sincere in their thoughts. Wishing to be sincere in their thoughts, they first extended to the utmost their knowledge. Such extension of knowledge lay in the investigation of things."
Read the original Chinese text
7 The Great Learning Great Learning, Prelude (attributed to Confucius), paragraph 5.
"Things being investigated, knowledge became complete. Their knowledge being complete, their thoughts were sincere. Their thoughts being sincere, their hearts were then rectified. Their hearts being rectified, their persons were cultivated. Their persons being cultivated, their families were regulated. Their families being regulated, their states were rightly governed. Their states being rightly governed, the whole kingdom was made tranquil and happy."
Read the original Chinese text
8 The Great Learning Great Learning, Prelude (attributed to Confucius), paragraph 6.
"From the Son of Heaven down to the mass of the people, all must consider the cultivation of the person the root of everything besides."
Read the original Chinese text
9 Confucian Analects Analects, Chapter 2, Section 17.
"When you know a thing, to hold that you know it; and when you do not know a thing, to allow that you do not know it; this is knowledge."
Read the original Chinese text
10 Confucian Analects Analects, Chapter 1, Section 5.
"To rule a country of a thousand chariots, there must be reverent attention to business, and sincerity; economy in expenditure, and love for men; and the employment of the people at the proper seasons."
Read the original Chinese text
11 Confucian Analects Analects, Chapter 2, Section 1.
"He who exercises government by means of his virtue may be compared to the north polar star, which keeps its place and all the stars turn toward it."
Read the original Chinese text
12 Confucian Analects Analects, Chapter 2, Section 3.
"If the people be led by laws, and uniformity sought to be given them by punishments, they will try to avoid the punishment, but have no sense of shame. If they be led by virtue, and uniformity sought to be given them by the rules of propriety, they will have the sense of shame, and, moreover, will become good."
Read the original Chinese text
13 Confucian Analects Analects, Chapter 2, Section 15.
"Learning without thought is labor lost; thought without learning is perilous."
[1] Bản dịch Việt ngữ của Tứ Thư của dịch giả Đoàn Trung Còn, Nhà Xuất bản Thuận Hóa, 2006.
[2] Luận Ngữ 1.1. "Hữu bằng tự viễn phương lai, bất diệc lạc hồ?"
[3] Luận Ngử 1.3. "Xảo ngôn, lệnh sắc, tiển hỹ nhân."
[4] Luận Ngữ 1.8. "Quân tử bất trọng, tắc bất oai, học tắc bất cố. Chủ trung tín. Vô hữu bất như kỷ giả..."
[5] Luận Ngữ 1.4. "Tăng Tử viết: Ngô nhật tam tỉnh ngộ thân: vi nhơn mưu, nhi bất trung hồ? Dữ bằng hữu giao, nhi bất tín hồ? Truyền, bất tập hồ?"
[6] Đại Học, phần dẫn nhập, câu 2: "Đại học chi đạo, tại minh minh đức, tại tân dân, tại chỉ ư chí thiện."
[7] Đại Học, phần dẫn nhập, câu 5: "Cổ chi dục minh minh dức ư thiên hạ giả, tiên trị kỳ quốc. Dục trì kỳ quốc giả, tiên tề kỳ gia. Dục tề kỳ gia giả, tiên tu kỳ thân. Dục tu kỳ thân giả, tiên chính kỳ tâm. Dục chính kỳ tâm giả, tiên thành kỳ ý. Dục thành kỳ ý giả, tiên trí kỳ tri. Trí tri tại cách vật."
[8] Đại Học, phần dẫn nhập, câu 6: "Vật cách, nhi hậu tri chí. Tri chí, nhi hậu ý thành. Ý thành, nhi hậu tâm chính. Tâm chính, nhi hậu thân tu. Thân tu, nhi hậu gia tề. Gia tề, nhi hậu quốc trị. Quốc trị, nhi hậu thiên hạ bình."
[9] Đại Học, phần dẫn nhập, câu 8: "Tự Thiên tử dĩ chí ư thứ nhân, nhất thị giai dĩ tu thân vi bổn."
[10] Luận Ngữ 2.17: "Tri chi vi tri chi, bất tri vi bất tri. Thị tri giã."
[11] Chính sách Giao ước Mới (the New Deal) được tổng thống Franklin Roosevvelt áp dụng nhằm giải quyết cuộc Đại Khủng hoảng Kinh tế toàn cầu năm 1933.
[12] Luận ngữ, 1.5: "Tử viết: Đáo thiên thặng chi quốc, kính sự nhi tín, tiết dụng nhi ái nhơn, sử dân dĩ thì."
[13] Luận ngữ, 2.1.: "Tử viết: Vi chính dĩ đức, thí như Bắc thần cư kỳ sở, nhi chúng tinh củng chi."
[14] Luận ngữ, 2.3: "Tử viết: Đạo chi dĩ chính, tề chi dĩ hình, dân miễn nhi vô sỉ. Đạo chi dĩ đức, tề chi dĩ lễ, hữu sỉ thả cách."
[15] Luận ngữ, 2.15: "Học nhi bất tư, tắc võng; tư nhi bất học, tắc đãi."
http://wang.ed.csuohio.edu/learning_center/confucius.dewey.dialogue.html



No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn