MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Monday, January 31, 2011

Firefly - Đom đóm


Firefly - Đom đóm

A little boy called Dhon lived in a hut with his mother, in a small village in Assam. Every evening Dhon’s mother went to a nearby jungle to fetch firewood. When she was away, Dhon would play in the garden. Everyday, before leaving, she would tell Dhon, “I am going to bring firewood, son. Do not go out. Play near the hut.”

Một cậu bé tên là Dhon sống trong một túp lều với mạ mình, trong một ngôi làng nhỏ ở Assam. Chiều chiều mạ Dhon đi tới khu rừng gần đó để lấy củi. Khi mạ đi, Dhon chơi trong vườn. Hằng ngày, trước khi ra đi, mạ thường nói với Dhon, "Mạ đi kiếm củi, con trai hi. Khôông được đi ra ngoài mô nghe. Chơi gần nhà hi. "

“Mama, may I go a little way in the woods to pick blackberries?” he asked one day. “All right,” his mother said, “but do not go very far.” So Dhon went to the woods that day. He was happy to hear the birds chirping on the trees. He ate lots of blackberries. He stuffed some in his pockets. He also gathered some in his handkerchief.

"Mạ ơi, cho con đi một đoạn vô rừng để hái mâm xôi được không mạ?" một hôm nó hỏi xin mạ nó. "Được rồi," mạ nó nói, "nhưng khôông được đi quá xa mô nghe." Rừa là, Dhon đã đi vô rừng ngày hôm nớ. Nó thích nghe tiếng chim hót líu lo côi cây. Nó ăn nhiều mâm xôi lắm. Nó nhét mâm xôi đầy túi. Nó cũng gói thêm một ít trong khăn tay.

Then Dhon tried to catch some beautiful butterflies. He chased them far into the woods. He ran and he jumped. He forget he had to go back home. After some time, he felt tired and sleepy. He wanted to go home. But he could not find his way back. He did not know what to do. He sat under a tree and cried.

Rồi Dhon đi bắt mấy con bướm đẹp. Nó chạy theo bướm sâu vô rừng. Nó vừa chạy vừa nhảy. Nó quên cả trở về nhà. Một lúc sau, nó thấy mệt mỏi và buồn ngủ. Nó muốn về nhà. Nhưng nó khôông thấy đường về. Nó khôông biết phải làm chi. Nó ngồi dưới gốc cây và khóc.

By that time the sun had set. And it was becoming dark. Dhon was frightened and hungry. He thought of his mother and he cried. He thought of his home and cried.

Tới lúc nớ mặt trời đã lặn. Rồi trời tối dần. Dhon vừa sợ vừa đói. Nó nghĩ tới mạ và khóc. Nó nghĩ tới nhà mình rồi khóc.

Suddenly, he saw a speck of light twinkling among the trees. He stopped crying and looked at it. Slowly, the spot of light came nearer and nearer till it was right on Dhon’s hand.

Thình lình, nó chộ một đốm sáng lấp ló giữa rừng. Nó thôi khóc và dòm đốm sáng. Dần dần, đốm sáng tới gần hơn rồi gần hơn cho tới lúc ở ngay côi tay Dhon.

Dhon looked at it in wonder. Then he heard a voice. “I am a firefly. Why are you crying, little boy?” “I have lost my way. I want to go home to my mother,” replied Dhon. “Don’t cry, little boy, I will take you home. Follow me. But you must promise never to catch me.”

Dhon dòm nó thắc mắc. Sau đó, nó nghe một giọng nói. “Mình là đom đóm đây. Tại răng bạn lại khóc, hở cậu bé?” “Mình bị lạc đường. Mình muốn về nhà với mạ mình," Dhon trả lời. "Đừng khóc nữa, cậu bé, mình sẽ đưa bạn về nhà. Đi theo mình. Nhưng phải hứa là không khi mô bắt mình nữa nghe."

Dhon promised and followed the firefly through the trees. Soon he reached home and was safe in his mother’s arms. He thanked the firefly. “You have been so nice to me, firefly. I shall never forget you.”

Dhon hứa và đi theo con đom đóm xuyên qua rừng cây. Chẳng mấy lúc, nó đã về tới nhà và bình yên trong vòng tay của mạ. Nó cám ơn đom đóm. "Bạn tốt với mình quá, đom đóm à. Mình không khi mô quên bạn."

“You have also been nice to me,” said the firefly. “You kept your promise and did not hurt me. I shall come with my friends to your village every night.”

"Bạn cũng tốt với mình rồi", đom đóm nói. "Bạn đã giữ lời hứa không làm hại mình. Mình sẽ cùng bạn bè tới làng của bạn đêm đêm."

The firefly then went back to the woods. But it still comes to meet its friend in the village every night. That is why there are so many fireflies twinkling like little stars in the village huts in Assam.

Đom đóm sau đó quay lại rừng. Nhưng, đêm đêm nó vẫn đến gặp người bạn của mình trong làng. Đó là lý do tại vì răng có thật nhiều đom đóm lấp lánh như những ngôi sao nhỏ trong những túp lều ở ngôi làng Assam.

No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn