| 
 
 | 
  | 
ACADEMIC FREEDOM, GRADE SCALES, UNIFORMITY AND THINKING
  OUTSIDE THE BOX 
 | 
TỰ DO HỌC THUẬT, THANG LỚP, TƯ
  DUY ĐỒNG PHỤC VÀ SUY NGHĨ NGOÀI KHUÔN
  KHỔ 
 | 
  | 
OCTOBER 10, 2015 | 
10 Tháng Mười 2015 
 | 
  | 
Recently our school has looked into grades, grading and
  grade scales. There was a meeting and the topic was addressed. I am no
  traditionalist and if there is a better way, I will quickly follow long. It
  was stated that there is a need for uniform
  grade scales, that students are confused as they go from one class to another,
  to what is expected. 
 | 
Gần đây trường chúng tôi đã xem xét về
  điểm số, chấm điểm và
  xếp hạng. Đã
  có một cuộc họp và
  chủ đề đã được đề cập. Tôi không phải là người giữ thái độ truyền thống và nếu có một cách
  tốt hơn, tôi sẽ nhanh chóng đi theo. Người ta tuyên bố rằng có một nhu cầu phải đồng phục
  hóa việc xếp hạng, cho nên học sinh hoang mang không
  biết những gì sẽ
  xảy ra khi chúng
  chuyển lớp,  
 
 | 
  | 
I am thankful for the way I was raised and how amazing
  teachers taught me, lot of which is being open to possibilities and thinking
  outside the box. It is important to be skeptical and want to know what is
  really the best way.  One size fits all, is that the WAY?  I have carefully reflected for years on
  grading. A wonderful book “Schools
  Without Failure” by Bill Glasser influenced my thinking about grades and
  grading systems. Glasser wrote that students who get F’s sink to failure
  identity. They feel nothing they can do will change their situations for the
  better. So they give up. I have seen this a lot. And over the years many
  students in my class have received F’s. 
  A young teacher, I figured if the bar was set, and they couldn’t reach it, then they got what they
  earned. Probably 10-12 students a year received this, worst of all grades.
  Well after experimenting and lowering my scale to 52% for a passing grade the
  number of students who received F’s lowered to 3-4. These where mostly
  students who had severe attendance issues. It is clear that scores and tests can be arbitrary. Tests can be made harder or easier by a teacher. So maybe it was
  psychological that fewer were flunking, maybe they felt like they were
  getting a break. 
 | 
Tôi biết ơn về cách tôi đã được dạy dỗ và cách thức các giáo viên tuyệt vời đã dạy tôi,
  rất nhiều trong số đó là cởi mở với các khả năng và suy nghĩ ra ngoài khuôn khổ. Điều quan trọng là phải có
  hoài nghi và muốn
  biết thực sự phương thức nào là tốt nhất. Một cỡ
  hợp cho tất cả, là PHƯƠNG THỨC ĐÓ chăng? Tôi đã suy nghĩ cẩn thận trong
  nhiều năm qua về việc xếp loại. Một cuốn sách tuyệt vời "Trường học không có thất bại" của
  Bill Glasser ảnh hưởng suy nghĩ của tôi về hệ thống phân hạng
  và chấm điểm. Glasser
  đã viết rằng những học sinh bị điểm F rơi vào nhóm
  mang thuộc tính thất
  bại. Chúng cảm thấy chúng không thể làm được gì để thay đổi tình cảnh của mình theo
  hướng tốt hơn. Vì
  vậy, chúng bỏ cuộc. Tôi đã thấy điều này rất nhiều. Và trong những
  năm qua nhiều học sinh trong lớp của tôi đã nhận nhiều điểm
  F.
  Là một giáo viên trẻ tôi
  nhận ra nếu mức
  “xà ngang” đã được
  thiết lập, và học sinh không thể vươn tới, thì chúng
  phải nhận lấy hậu
  quả. Có lẽ 10-12 sinh
  viên mỗi năm nhận hậu quả này, điểm số kém nhất trong tất cả các
  môn. Và, sau khi thử nghiệm và giảm
  tiêu chí xếp
  hạng của tôi sao
  cho 52% nhận
  được điểm đạt thì số sinh viên nhận điểm F hạ xuống còn 3-4. Những em
  này hầu hết là những học
  sinh hay
  vắng học. Rõ ràng là điểm số và các bài kiểm tra có
  thể mang tính võ
  đoán. Các đề thi có thể được ra khó hơn hay dễ hơn tùy thuộc giáo viên.
  Vì vậy, có thể do tâm lý mà ít  học
  sinh bị trượt hơn, có
  lẽ chúng cảm thấy như chúng đang
  chộp được cơ hội. 
 
 | 
  | 
(On the other end, an A in my class is a 94% and not
  93 as with other classes. Sometimes students will point this out. I point out
  that I want them to challenged a bit more for that A.) It has to be considered that some students will only do the minimum
  to get by, and lowering the bar will only lower the learning. Point taken.
  But I have found that once they are in
  a passing range or a doable range the pressure comes off and then they can
  take risks. 
 | 
(Ngược lại, điểm A trong lớp của tôi là 94% và
  không phải 93 như với các lớp khác. Đôi khi học sinh sẽ moi
  điều này ra. Tôi chỉ
  ra rằng tôi muốn chúng bị thách thức hơn một chút để có điểm
  A đó).
   Nên cân nhắc điều này một số học
  sinh chỉ học tối thiểu để qua được thi cử, và hạ thấp “xà
  ngang” sẽ chỉ giảm thiểu học tập. Chắc
  chắn thế. Nhưng tôi đã phát
  hiện ra rằng một khi chúng đã ở trong một tầm
  điểm đạt hoặc có thể đạt điểm đạt thì áp lực học
  tập giảm xuống và sau đó chúng có thể bị
  nguy cơ trượt. 
 | 
  | 
It ultimately has to be rejected on another point: academic freedom. I firmly believe the people who knows
  what is best for students IS the classroom teacher. They have the pulse
  on the classroom. Uniform scales and other reforms like common assessment
  handicap teachers. Yes, it is possible for
  a student in the same subject to get a C when another gets an A for the same
  ability and work. Education is not always a fair situation. Students often avoid teachers who have the most challenging classes,
  that tends to be human nature. Part of making one’s way in life is to
  adjust, to bosses, to teachers, partners. One has to learn how to read the
  situation they are in then pick the behaviors that are necessary for success.
  This process of
  accommodation has been used many times since childhood. 
 | 
Cuối cùng đồng phục
  hóa cũng phải bị từ
  chối ở một góc nhìn khác: tự do học thuật. Tôi tin chắc rằng những người biết những gì là tốt nhất cho học sinh LÀ các giáo viên đứng lớp. Họ có xung lực trên lớp học. Xếp hạng
  theo kiểu đồng phục và các cải cách khác như đánh giá chung
  khiến cho giáo viên bị
  què quặt. Vâng, có thể cho một học
  sinh viên trong cùng một chủ đề nhận một điểm
  C khi một học sinh khác có khả năng và thành tích tương tự được điểm A. Giáo dục không phải là luôn luôn là một tình huống công bằng. Học sinh thường tránh những giáo viên có các giờ học thách thức
  nhất, mà có xu hướng thể
  hiện bản chất con người. Một phần tạo
  nên lối sống của người ta là điều chỉnh, điều chỉnh theo ông chủ, theo giáo viên, theo đối tác. Người ta phải học cách hiểu được các tình huống mình
  lâm vào sau đó chọn những hành vi cần thiết để thành công. Quá
  trình thích ứng này đã được sử dụng nhiều lần kể từ thời thơ ấu. 
 | 
  | 
Look, prisons are uniform. The military is uniform. We need teachers who have the freedom to
  nurture learning in the best way they see fit. They have spend thousands of
  dollars studying educational practices they need to be trusted in the way
  they see is the best, but also they need to communicate this vision clearly
  to parents, students and administrators. There is a distrust of the
  process. People outside the classroom, including politicians,  look at teachers like children instead of
  professional when they assume that THEY know better, and want to change the
  way it is. | 
Nhìn xem, nhà tù là đồng phục.
  Quân đội là đồng phục. Chúng ta
  cần những giáo viên có sự tự do để nuôi dưỡng việc
  học theo cách tốt nhất mà họ thấy phù hợp. Họ đã tiêu tốn nhiều tiền bạc để
  nghiên cứu các thực hành giáo dục mà họ cần để được tin cậy theo cách họ nhìn thấy
  là tốt nhất, nhưng họ cũng cần phải truyền đạt tầm nhìn này một cách rõ ràng cho phụ huynh, sinh viên và các nhà quản trị. Có một sự mất lòng tin vào quá trình này. Những người bên ngoài lớp học, bao gồm
  các chính trị gia, nhìn các giáo viên như thẻ trẻ con thay vì người có chuyên môn khi họ cho rằng HỌ biết tốt hơn,
  và họ muốn thay đổi theo cách của họ. | 
  | 
 | 
 | 
  | 
 | 
 | 
  | 
https://run4fun61.wordpress.com/2015/10/10/academic-freedom-grade-scales-uniformity-and-thinking-outside-the-box/ | 
 
No comments:
Post a Comment
your comment - ý kiến của bạn