Wednesday, July 25, 2012

Soul Searching After Phnom Penh Những tự vấn sau Hội nghị Phnom Penh





Soul Searching After Phnom Penh

Những tự vấn sau Hội nghị Phnom Penh

By Prashanth Parameswaran
Prashanth Parameswaran

July 23, 2012

July 23, 2012

ASEAN must continue to remain a strong force for regional ties in the Asia-Pacific and avoid short-sighted attempts to undermine the bloc's unity or exploit divisions.

ASEAN phải tiếp tục là một thế lực mạnh cho việc củng cố các quan hệ trong khu vực châu Á-Thái Bình Dương và phải tránh các âm mưu thiển cận nhằm phá hoại sự đoàn kết của khối này và khai thác những chia rẽ giữa các quốc gia thành viên.


Questions are still being asked about ASEAN's unprecedented failure to issue a joint communiqué for the first time in its 45-year history at Phnom Penh earlier this month due to disagreements over the South China Sea. Regardless of what transpired at the meeting, it was an embarrassing moment for ASEAN and it raises questions about the ability of the organization to preserve its autonomy and centrality amidst great powers with the potential to dominate the region. If the grouping needs to do some "soul searching" over the next few months, as ASEAN Secretary General Surin Pitsuwan put it, where should it start?

Nhiều câu hỏi vẫn tiếp tục được đặt ra về việc ASEAN lần đầu tiên không đưa ra được một thông cáo chung tại Phnom Penh vào đầu tháng này do những bất đồng về Biển Đông, một sự kiện chưa từng có trong 45 năm lịch sử của tổ chức này. Bất luận việc gì đã xảy ra trong hội nghị, đây là giai đoạn rất lúng túng cho ASEAN và nó nêu lên những nghi vấn về khả năng của tổ chức này trong việc duy trì sự tự trị và tính trung tâm (autonomy and centrality) của tổ chức này giữa các đại cường có tiềm năng khống chế khu vực. Nếu nhóm quốc gia này cần phải “duyệt xét lại chính mình” trong vài tháng sắp tới, như Tổng Thư ký ASEAN Surin Pitsuwan đã nói, nó phải bắt đầu từ đâu?


A logical start should be to try to make some progress on the South China Sea (SCS), since events at Phnom Penh illustrated that intra-ASEAN divisions on the issue can clearly tarnish the organization's image.


Một khởi điểm hợp lý là phải cố gắng đạt được một số tiến bộ trong tình hình Biển Đông, vì những diễn biến ở Phnom Penh đã minh họa rằng những chia rẽ trong nội bộ ASEAN về vấn đề Biển Đông rõ ràng có thể làm hoen ố hình ảnh của tổ chức này.


As a first step, the four ASEAN claimants- the Philippines, Vietnam, Brunei, and Malaysia- should aim to clarify and codify their various South China Sea (SCS) claims in order to present a more unified front to China, as others have advised. Beijing has a proven record of exploiting ambiguity to make contradictory claims in the SCS, some of which have very little basis in international law.


Bước đầu tiên là, bốn quốc gia ASEAN có tuyên bố chủ quyền – Philippines, Việt Nam, Brunei, và Malaysia – phải nhắm vào việc làm rõ và đưa vào qui tắc những tuyên bố chủ quyền khác nhau của mình tại Biển Đông để có thể đứng trong một mặt trận đoàn kết hơn đối diện với Trung Quốc, như các thành viên ASEAN khác đã đề nghị. Bắc Kinh chứng tỏ có một thành tích khai thác sự nhập nhằng (ambiguity) để đưa ra những tuyên bố chủ quyền trái ngược trên Biển Đông, một số tuyên bố ấy rất thiếu cơ sở theo luật pháp quốc tế.


If ASEAN countries make their claims explicit by codifying them in domestic legislation and multilateral frameworks in accordance with international law and the United Nations Convention on the Law of the Sea (UNCLOS), they can sort out areas where disputes are particularly intractable and aspects where their opinions converge. The ball would then be in China's court to clarify the basis for its own claims. As of now, ambiguity on the SCS only allows Beijing to make dubious claims while simultaneously exposing divisions within ASEAN. While ASEAN should continue efforts toward a code of conduct with China, there is no substitute for clarity on this question.


Nếu các nước ASEAN làm minh bạch các tuyên bố chủ quyền của mình bằng cách đặt chúng thành luật qua tiến trình lập pháp trong nước và qua các khung pháp lý đa phương phù hợp với luật quốc tế và Công ước LHQ về Luật Biển (UNCLOS), những quốc gia này có thể phân định những lãnh vực có các tranh chấp đặc biệt khó giải quyết và những lãnh vực họ có cùng quan điểm với nhau. Tiếp theo đó, Trung Quốc phải có nhiệm vụ trình bày rõ cơ sở cho việc tuyên bố chủ quyền của mình. Cho đến nay, sự nhập nhằng về Biển Đông chỉ cho phép Bắc Kinh đưa ra những tuyên bố chủ quyền thiếu cơ sở đồng thời phơi bày những chia rẽ trong nội bộ ASEAN. Trong khi ASEAN phải tiếp tục những nỗ lực tiến tới một bản qui tắc ứng xử giữa tổ chức này với Trung Quốc, không còn cách nào khác hơn là phải tỏ ra rõ ràng trong vấn đề này.


Secondly and more broadly, ASEAN as a grouping should redouble efforts to preserve its centrality and cohesion. The organization is receiving greater international scrutiny these days and it will continue to grapple with tough issues like the SCS in the future. Yet at the same time, much like Cambodia in 2012, the next few years will see ASEAN chaired by smaller or less-developed states (Brunei in 2013, Burma in 2014, Laos in 2016). While these countries are capable in their own right, they may not have the same capacity to drive regional integration or tackle contentious disputes as an Indonesia or Singapore. And while Southeast Asia has other great leaders, it will be difficult to sustain the decade of vigorous and dynamic leadership ASEAN has enjoyed under Secretary Generals Ong Keng Yeong (2004-2008) and Surin Pitsuwan (2008-2012).


Bước thứ hai và bao quát hơn, ASEAN trong tư cách một tập hợp các quốc gia phải nỗ lực gấp bội để duy trì tính trung tâm và sự cố kết (centrality and cohesion) của mình. Tổ chức này đang được quốc tế theo dõi kỹ hơn trong thời gian hiện nay và sẽ tiếp tục vật lộn với những vấn đề gay go như vấn đề Biển Đông trong tương lai. Tuy nhiên đồng thời, cũng như Campuchia năm 2012, những năm tiếp theo sẽ chứng kiến ASEAN được chủ toạ bởi những quốc gia nhỏ hơn và kém phát triển hơn (Brunei năm 2013, Miến Điện 2014, Lào 2016). Mặc dù những quốc gia này tự mình cũng có khả năng, nhưng có thể họ không đủ tầm cỡ để thúc đẩy sự hội nhập khu vực hay đương đầu với những tranh chấp cam go như một Indonesia hay Singapore. Và mặc dù Đông Nam Á còn có những lãnh đạo lớn khác, nhưng ASEAN sẽ khó kéo dài cái thập niên dưới sự lãnh đạo mạnh mẽ và năng động của các Tổng Thư ký Ong Keng Yeong (2004-2008) và Surin Pitsuwan (2008-2012).


Confronting this challenge will require greater efforts on various fronts. For one, ASEAN must move faster on its goal of creating an ASEAN Economic Community (AEC) by 2015, given that the bloc is behind on several aspects of that initiative. Greater regional cohesion creates a stronger collective identity among all members of the organization and strengthens economic linkages between them, both of which will incentivize putting ASEAN first. But if states choose to “keep to themselves,” as Pitsuwan told the Myanmar Times earlier this year that will only hold ASEAN back. Repeats of Phnom Penh could also be avoided by agreeing on innovative ways to express legitimate disagreements, which will require flexibility from both the chair and other ASEAN countries. And if future crises do occur, solving them may require ASEAN’s older members to demonstrate leadership and innovation, like Indonesian foreign minister Marty Natalegawa's “shuttle diplomacy”' that led to the organization's six-point principle agreement on Friday.


Đương đầu với thách thức này sẽ đòi hỏi những nỗ lực to lớn hơn trên nhiều mặt trận khác nhau. Một trong những nỗ lực ấy là, ASEAN phải chuyển động nhanh hơn trong mục tiêu tạo ra một Cộng đồng Kinh tế ASEAN (gọi tắt là AEC) trước năm 2015, trong tình hình khối này đã bị chậm trễ trên một số phương diện của sáng kiến này. Một sự cố kết chặt chẽ hơn nữa trong khu vực sẽ tạo được một bản sắc tập thể mạnh mẽ hơn nữa cho tất cả các thành viên của tổ chức và tăng cường quan hệ kinh tế giữa họ với nhau, cả hai điều này sẽ khích lệ việc đưa ASEAN lên ưu tiên trước nhất. Nhưng nếu các quốc gia chọn con đường “xé lẻ”, như Pitsuwan đã nói với báo Myanmar Times vào đầu năm nay, điều này chỉ sẽ làm cho ASEAN trì trệ thêm mà thôi. Các thành viên ASEAN có thể tránh lặp lại sự thất bại như đã diễn ra ở Phnom Penh bằng cách thỏa thuận những phương cách sáng tạo hơn để bày tỏ những bất đồng chính đáng, điều này sẽ đòi hỏi sự linh động (flexibility) của cả nước chủ nhà lẫn các nước thành viên ASEAN khác. Và nếu các khủng hoảng thực sự xảy ra trong tương lai, việc giải quyết có thể cần đến các thành viên kỳ cựu để chứng tỏ tài lãnh đạo và óc sáng kiến, như “đường lối ngoại giao con thoi” (shuttle diplomacy) của ngoại trưởng Indonesia, ông Marty Natalegawa, đã dẫn đến thoả thuận nguyên tắc sáu điểm của ASEAN vào hôm thứ Sáu.


Outside actors like the United States and China should continue to support a strong and united ASEAN. Despite its shortcomings, the organization remains the best hub around which to structure a regional architecture that will socialize actors into a set of acceptable norms and behaviors, and guide Asia towards a prosperous and peaceful future. Equally important, they should also resist short-sighted attempts to undermine the bloc's unity or exploit its divisions, since they will only undermine this shared goal and leave themselves increasingly isolated in a more integrated world.


Các tác nhân bên ngoài như Hoa Kỳ và Trung Quốc phải tiếp tục hậu thuẫn một ASEAN mạnh và đoàn kết. Mặc dù có nhiều bất cập, tổ chức này vẫn là cái trục tốt nhất để xây dựng quanh nó một kiến trúc khu vực có thể giúp các quốc gia làm quen với các qui phạm và hành vi ứng xử có thể chấp nhận được, đồng thời đưa châu Á đến một tương lai phồn thịnh và hoà bình. Một điều không kém phần quan trọng là, các quốc gia này cần phải chống lại các âm mưu thiển cận nhằm phá hoại sự đoàn kết trong khối hoặc khai thác sự chia rẽ nội bộ, vì những âm mưu này chỉ sẽ phá hoại mục tiêu chung và ngày càng làm cho họ bị cô lập trong một thế giới hội nhập hơn.


Prashanth Parameswaran is a PhD candidate in international relations at the Fletcher School of Law and Diplomacy at Tufts University and a non-resident WSD-Handa fellow at CSIS Pacific Forum. You can read his blog The Asianist at and follow him on Twitter at @TheAsianist
Prashanth Parameswaran là một nghiên cứu sinh Tiến sĩ về bang giao quốc tế tại Phân khoa Luật và Chính sách ngoại giao Fletcher thuộc Đại học Tufts và là một nhà nghiên cứu bất thường trú trong chương trình WSD-Handa tại CSIS Pacific Forum. Quí vị có thể đọc blog The Asianist của ông và theo dõi ông trên Twitter ở điạ chỉ @TheAsianist.




Translated by Trần Ngọc Cư


http://thediplomat.com/2012/07/23/aseans-soul-searching-after-phnom-penh/

No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn