MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Tuesday, August 7, 2018

SYLVANUS THAYER AWARD ACCEPTANCE ADDRESS
DIỄN TỪ NHÂN NHẬN GIẢI THƯỞNG SYLVANUS THAYER



By General Douglas MacArthur

Tướng Douglas MacArthur

delivered 12 May 1962, West Point, NY
Đọc ngày 12 tháng 5 năm 1962, tại West Point, NY


General Westmoreland, General Grove, distinguished guests, and gentlemen of the Corps!

Xin chào tướng Westmoreland, tướng Grove, các vị khánh mời danh dự, cùng toàn thể các quý ông trong Quân đoàn!

As I was leaving the hotel this morning, a doorman asked me, "Where are you bound for, General?"
And when I replied, "West Point," he remarked, "Beautiful place. Have you ever been there before?"

Khi tôi rời khỏi khách sạn sáng nay, nhân viên mở cửa đã hỏi tôi, “Ông sẽ tới đâu, thưa Tướng quân?” Và khi tôi trả lời, “West Point*,” anh ấy nhận xét, “Một nơi tuyệt vời. Ngài đã từng đến đó chưa?”


* Học viện quân sự Hoa Kỳ – United States Military Academy

No human being could fail to be deeply moved by such a tribute as this [Thayer Award]. Coming from a profession I have served so long, and a people I have loved so well, it fills me with an emotion I cannot express. But this award is not intended primarily to honor a personality, but to symbolize a great moral code -- the code of conduct and chivalry of those who guard this beloved land of culture and ancient descent. That is the animation of this medallion. For all eyes and for all time, it is an expression of the ethics of the American soldier. That I should be integrated in this way with so noble an ideal arouses a sense of pride and yet of humility which will be with me always.

Không một người nào có thể không cảm động khi nhận được vinh dự [là Giải Thayer] này. Hơn nữa nó còn đến từ sự nghiệp quân nhân mà tôi đã phụng sự trong nhiều năm, và được một người tôi yêu quý trao tặng, điều đó làm tôi cảm động không thể nói nên lời. Nhưng giải thường này không nhằm để vinh danh một nhân cách, mà để hình tượng hóa một quy tắc đạo đức cao cả — quy tắc của sự chỉ huy và của những người hiệp sĩ đã bảo vệ mảnh đất thân yêu của văn hóa và của những giá trị ngàn xưa này. Đó chính là ý nghĩa của chiếc huy chương [mà tôi được trao đây]. Đối với bất kỳ ai và ở bất kỳ thời điểm nào, chiếc huy chương này đều là biểu tượng đạo đức của người lính Mỹ, điều mà tôi sẽ luôn ấp ủ trong mình như một lý tưởng cao quý, với một cảm giác tự hào nhưng khiêm tốn.


Duty, Honor, Country: Those three hallowed words reverently dictate what you ought to be, what you can be, what you will be. They are your rallying points: to build courage when courage seems to fail; to regain faith when there seems to be little cause for faith; to create hope when hope becomes forlorn.

Bổn phận, Danh dự, Đất nước: Ba từ thiêng liêng ấy là chỉ dẫn tối thượng nhất cho các bạn – những người lính Mỹ – biết mình cần, có thể, và sẽ trở thành những con người như thế nào. Chúng là đích đến của các bạn: để có dũng khí khi lòng can đảm dường như không còn; để lấy lại lòng tin khi lòng tin tưởng chừng đã mất; để tạo ra hy vọng trong vô vọng.

Unhappily, I possess neither that eloquence of diction, that poetry of imagination, nor that brilliance of metaphor to tell you all that they mean.

Thật đáng buồn thay, tôi không sở hữu tài hùng biện, không sở hữu tài làm thơ, cũng không có tài ẩn dụ, để có thể diễn tả hết cho các bạn ý nghĩa của ba từ ấy.

The unbelievers will say they are but words, but a slogan, but a flamboyant phrase. Every pedant, every demagogue, every cynic, every hypocrite, every troublemaker, and I am sorry to say, some others of an entirely different character, will try to downgrade them even to the extent of mockery and ridicule.

Kẻ bất tín sẽ nói rằng chúng chỉ đơn thuần chỉ là những từ ngữ, là một thứ khẩu hiệu, hay là một cụm từ được đánh bóng. Những kẻ mô phạm, những kẻ mù quáng, những kẻ hoài nghi, những kẻ đạo đức giả, và những kẻ có tích cách hoàn toàn đối lập [với ba từ ấy] – điều thật đáng tiếc – sẽ cố gắng hạ thấp ba từ ấy, thậm chí là nhạo báng và chế giễu [ba từ thiêng liêng này].

But these are some of the things they do: They build your basic character. They mold you for your future roles as the custodians of the nation's defense. They make you strong enough to know when you are weak, and brave enough to face yourself when you are afraid. They teach you to be proud and unbending in honest failure, but humble and gentle in success; not to substitute words for actions, not to seek the path of comfort, but to face the stress and spur of difficulty and challenge; to learn to stand up in the storm but to have compassion on those who fall; to master yourself before you seek to master others; to have a heart that is clean, a goal that is high; to learn to laugh, yet never forget how to weep; to reach into the future yet never neglect the past; to be serious yet never to take yourself too seriously; to be modest so that you will remember the simplicity of true greatness, the open mind of true wisdom, the meekness of true strength. They give you a temper of the will, a quality of the imagination, a vigor of the emotions, a freshness of the deep springs of life, a temperamental predominance of courage over timidity, of an appetite for adventure over love of ease. They create in your heart the sense of wonder, the unfailing hope of what next, and the joy and inspiration of life. They teach you in this way to be an
officer and a gentleman.

Nhưng những điều mà ba từ ấy làm được là: Chúng xây dựng cho các bạn một phẩm cách. Chúng định hình tương lai cho các bạn, những người gìn giữ an ninh quốc gia. Chúng khiến các bạn đủ mạnh mẽ để nhận ra khi nào mình yếu đuối, và đủ dũng cảm để đối diện với nỗi sợ hãi của bản thân. Chúng dạy các bạn tự hào và không hạ mình trong thất bại một cách trung thực, nhưng lại khiêm tốn và nhẹ nhàng trong thành công; dạy các bạn lời nói phải đi với hành động, đừng chạy theo sự dễ dãi, mà đối mặt với căng thẳng và mệt mỏi trong khó khăn để rồi thách thức chúng; dạy các bạn học cách đứng thẳng trong cơn bão, nhưng vẫn có lòng trắc ẩn đối với những người gục ngã; dạy các bạn chế ngự bản thân trước khi chỉ huy người khác; dạy các bạn có một trái tim trong sạch và mục tiêu cao thượng; dạy các bạn biết cười, nhưng không bao giờ quên biết khóc; dạy các bạn vươn tới tương lai nhưng không bao giờ bỏ quên quá khứ; dạy các bạn biết nghiêm túc, nhưng không quá cực đoan; dạy các bạn khiêm tốn, để nhớ đến sự giản đơn nơi những điều phi thường chân chính, sự cởi mở của một trí tuệ chân chính, sự hiền hậu của một sức mạnh chân chính. Chúng mang lại cho các bạn sự bình tĩnh nội tâm, khả năng tưởng tượng, cảm xúc mãnh liệt, nguồn sống tươi mới, lòng dũng cảm vượt trên hèn nhát, biết mạo hiểm thay vì yêu thích sự dễ dàng. Chúng tạo nên trong trái tim của các bạn cảm giác kỳ diệu, hy vọng vào tương lai, niềm vui và cảm hứng cho cuộc sống. Chúng sẽ dạy các bạn trở thành một sĩ quan và cả một quý ông.

And what sort of soldiers are those you are to lead? Are they reliable? Are they brave? Are they capable of victory? Their story is known to all of you. It is the
story of the American man-at-arms. My estimate of him was formed on the battlefield many, many years ago, and has never changed. I regarded him then as I regard him now -- as one of the world's noblest figures, not only as one of the finest military characters, but also as one of the most stainless. His name and fame are the birthright of every American citizen. In his youth and strength, his love and loyalty, he gave all that mortality can give.

Và các bạn sẽ dẫn dắt những người lính như thế nào? Họ có đáng tin cậy không? Họ có dũng cảm không? Họ có khả năng chiến thắng không? Các bạn đều biết đến câu chuyện này. Đó là câu chuyện của những người lính Hoa Kỳ. Hình ảnh về họ mà tôi học được từ chiến trường rất nhiều năm về trước chưa bao giờ thay đổi. Tôi tôn trọng hình ảnh ấy, dù là trong quá khứ hay hiện tại, như một trong những hình tượng tôn quý nhất của thế giới, không chỉ là một trong những hình tượng tốt đẹp nhất trong quân đội, mà còn là hình tượng trong sạch nhất. Tên tuổi và danh tiếng của hình tượng ấy đến từ sinh quyền của mọi công dân Hoa Kỳ. Với tuổi trẻ và sức mạnh của mình, với tình yêu và lòng trung thành, họ đã cống hiến tất cả những gì mà một con người có thể cống hiến.

He needs no eulogy from me or from any other man. He has written his own history and written it in red on his enemy's breast. But when I think of his patience under adversity, of his courage under fire, and of his modesty in victory, I am filled with an emotion of admiration I cannot put into words. He belongs to history as furnishing one of the greatest examples of successful patriotism. He belongs to posterity as the instructor of future generations in the principles of liberty and freedom. He belongs to the present, to us, by his virtues and by his achievements. In 20 campaigns, on a hundred battlefields, around a thousand campfires, I have witnessed that enduring fortitude, that patriotic self-abnegation, and that invincible determination which have carved his statue in the hearts of his people. From one end of the world to the other he has drained deep the chalice of courage.

Hình tượng ấy không cần những lời ca ngợi của tôi, hay của những người khác. Hình tượng ấy đã viết nên lịch sử của mình, và viết những dòng chữ máu lên ngực của kẻ thù. Nhưng khi tôi nghĩ đến sự kiên nhẫn của người lính Mỹ trong nghịch cảnh, sự dũng cảm của họ dưới những làn đạn, và sự khiêm tốn của họ khi chiến thắng, tôi cảm thấy hoàn toàn thán phục mà không thể thốt nên lời. Hình tượng người lính Mỹ là một trong những ví dụ vĩ đại nhất trong lịch sử về lòng yêu nước. Họ là những người dẫn đạo để hậu thế hướng tới tương lai trong sự tự do. Họ thuộc về chúng ta, với đức hạnh và chiến công của họ. Trong 20 chiến dịch, trên hàng trăm chiến trường, giữa hàng ngàn trại lính, tôi đã chứng kiến sự quả cảm bền bỉ đó, sự hy sinh yêu nước đó, và sự quyết tâm không thể nào lay chuyển đó, chúng đã tạc tượng người lính Mỹ vào trái tim của người dân. Trên khắp thế giới, họ đã vô cùng quả cảm.

As I listened to those songs [of the glee club], in memory's eye I could see those staggering columns of the First World War, bending under soggy packs, on many a weary march from dripping dusk to drizzling dawn, slogging ankle-deep through the mire of shell-shocked roads, to form grimly for the attack, blue-lipped, covered with sludge and mud, chilled by the wind and rain, driving home to their objective, and for many, to the judgment seat of  God.

Khi tôi nghe những bài hát [trong câu lạc bộ], tôi lại nhớ tới những tượng đài đáng kinh ngạc trong Thế chiến thứ nhất, họ cong mình dưới những ba-lô ướt sũng, trải qua cuộc hành quân từ bình minh ướt sương cho tới tận hoàng hôn mưa bụi, mắt cá chân ngập dưới bãi lầy trên những con đường bị oanh tạc, quyết tập hợp nhau cho trận đánh, với đôi môi xám xịt phủ đầy bùn, rét run vì mưa gió, hướng tới mục tiêu, và với nhiều người, là trở về dưới sự phán xét của Chúa.

I do not know the dignity of their birth, but I do know the glory of their death. They died unquestioning, uncomplaining, with faith in their hearts, and on their lips the hope that we would go on to victory. Always, for them: Duty, Honor, Country; always their blood and sweat and tears, as we sought the way and the light and the truth.

Tối không biết nhân cách của họ khi chào đời, nhưng tôi hiểu sự vinh quang khi họ ra đi. Họ qua đời không thắc mắc, không phàn nàn, với niềm tin trong tâm, và lời nói hy vọng rằng chúng ta sẽ giành chiến thắng. Họ luôn luôn giữ: Bổn phận, Danh dự, Đất nước; họ luôn đổ máu, mồ hôi và nước mắt, trong khi chúng ta tìm kiếm đường đi, tìm kiếm ánh sáng, tìm kiếm sự thật.

And 20 years after, on the other side of the globe, again the filth of murky foxholes, the stench of ghostly trenches, the slime of dripping dugouts; those boiling suns of relentless heat, those torrential rains of devastating storms; the loneliness and utter desolation of jungle trails; the bitterness of long separation from those they loved and cherished; the deadly pestilence of tropical disease; the horror of stricken areas of war; their resolute and determined defense, their swift and sure attack, their indomitable purpose, their complete and decisive victory -- always victory. Always through the bloody haze of their last reverberating shot, the vision of gaunt, ghastly men reverently following your password of: Duty, Honor, Country.


Và 20 năm sau đó, tại bên kia bán cầu, một lân nữa trong sự bẩn thỉu dưới những hố công sự tối tăm, trong mùi khó chịu ở những con hào chết chóc, trong đám bùn lầy ở những hầm trú ẩn dột nát; dưới cái nắng thiêu đốt của mặt trời, dưới những cơn mưa bất tận của những cơn bão hủy diệt; giữa sự cô đơn và đơn độc trên những con đường mòn; với nỗi cay đắng khi phải ly biệt người họ yêu thương; trước bệnh dịch chết người của những khu rừng nhiệt đới; rồi sự kinh hoàng của các chiến địa; với tất cả những thứ đó, họ kiên quyết phòng thủ, họ nhanh nhẹn và vững chắc tấn công, vì mục tiêu bất khuất, họ toàn thắng — luôn luôn chiến thắng. Luôn luôn vượt qua làn mây mù đẫm máu với những tiếng súng vang dội, hình ảnh của những người lính hốc hác và nhợt nhạt vẫn tôn kính tuân theo quy tắc: Bổn phận, Danh dự, Đất nước.

The code which those words perpetuate embraces the highest moral laws and will stand the test of any ethics or philosophies ever promulgated for the uplift of mankind. Its requirements are for the things that are right, and its restraints are from the things that are wrong.

Quy tắc mà ba từ thiêng liêng ấy chứa đựng là quy luật đạo đức cao nhất, và nó sẽ đứng vững trước mọi bài kiểm tra khắt khe của bất cứ thứ đạo đức hay triết học nào được đề ra để đảm bảo sự tiến bộ của nhân loại. Chúng yêu cầu người ta hành xử đúng đắn, và hạn chế người ta khỏi những sai lầm.

The soldier, above all other men, is required to practice the greatest act of religious training -- sacrifice. In battle and in the face of danger and death, he discloses those divine attributes which his Maker gave when he created man in his own image. No physical courage and no brute instinct can take the place of the Divine help which alone can sustain him.

Trên hết tất cả, những người lính cần phải thực hiện một hành vi tín ngưỡng cao quý — hy sinh.Trong trận chiến và khi đối mặt với nguy hiểm cũng như tử vong, họ bộc lộ ra những bản tính thần thánh mà Đấng Sáng Tạo* đã ban cho khi tạo ra loài người theo hình ảnh của chính mình. Không có sự dũng cảm về thể chất hay sự thô thiển của bản năng nào lại có thể thay thế cho sự trợ giúp thần thánh đó.

However horrible the incidents of war may be, the soldier who is called upon to offer and to give his life for his country is the noblest development of mankind.

Bất kể chiến tranh có khủng khiếp ra sao, người lính sẵn sàng cống hiến và hy sinh cuộc sống của mình cho đất nước, đó là sự phát triển cao quý nhất của nhân loại.

You now face a new world -- a world of change. The thrust into outer space of the satellite, spheres, and missiles mark the beginning of another epoch in the long story of mankind. In the five or more billions of years the scientists tell us it has taken to form the earth, in the three or more billion years of development of the human race, there has never been a more abrupt or staggering evolution. We deal now not with things of this world alone, but with the illimitable distances and as yet unfathomed mysteries of the universe. We are reaching out for a new and boundless frontier.

Ngày nay các bạn phải đối diện với một thế giới mới — thế giới của những thách thức. Việc con người tiến vào vũ trụ với vệ tinh, với tên lửa đã đánh dấu một kỷ nguyên mới của nhân loại. Trong vòng khoảng 5 tỉ năm mà các nhà khoa học cho rằng quả đất được tạo ra, trong vòng khoảng 3 tỉ năm phát triển của loài người, chưa từng có một bước tiến đột ngột và đáng kinh ngạc đến như vậy. Chúng ta không còn chỉ đối mặt với những gì bên trong Trái đất, mà còn phải đối mặt với những khoảng không vô hạn, với những bí ẩn của vũ trụ. Chúng ta đang tiến tới một biên giới mới, một biên giới không giới hạn.

We speak in strange terms: of harnessing the cosmic energy; of making winds and tides work for us; of creating unheard synthetic materials to supplement or even replace our old standard basics; to purify sea water for our drink; of mining ocean floors for new fields of wealth and food; of disease preventatives to expand life into the hundreds of years; of controlling the weather for a more equitable distribution of heat and cold, of rain and shine; of space ships to the moon; of the primary target in war, no longer limited to the armed forces of an enemy, but instead to include his civil populations; of ultimate conflict between a united human race and the sinister forces of some other planetary galaxy; of such dreams and fantasies as to make life the most exciting of all time.

Chúng ta sử dụng những cụm từ mới: về thu năng lượng vũ trụ; về bắt gió và thủy triều làm việc cho chúng ta; về tạo ra những vật liệu được tổng hợp chưa từng thấy để bổ sung hay thay thế các vật liệu cũ; về lọc nước biển làm nước uống; khai thác đáy biển cho nhiều lĩnh vực; về sử dụng thuốc phòng bệnh để kéo dài tuổi thọ đến cả trăm năm; về điều khiển thời tiết để có sự phân bố cân bằng của nóng và lạnh, của mưa và nắng; về những con tàu vũ trụ đi đến mặt trăng; về những mục tiêu chính trong chiến tranh, không còn chỉ là quân đội, mà còn bao gồm cả dân thường; về cuộc đối đầu tối thượng giữa một nhân loại thống nhất và những lực lượng huyền bí đến từ những thiên hà khác; về những giấc mơ và giả tưởng khiến cho cuộc sống trở nên thú vị chưa từng có.

And through all this welter of change and development, your mission remains fixed, determined, inviolable: it is to win our wars.

Và xuyên suốt qua những thay đổi và phát triển chóng mặt ấy, nhiệm vụ của người lính Mỹ vẫn không thay đổi, vẫn minh xác và bất khả xâm phạm: chiến thắng trong những cuộc chiến của chúng ta.

Everything else in your professional career is but corollary to this vital dedication. All other public purposes, all other public projects, all other public needs, great or small, will find others for their accomplishment. But you are the ones who are trained to fight. Yours is the profession of arms,  the will to win, the sure knowledge that in war there is no substitute for victory; that if you lose, the nation will be destroyed; that the very obsession of your public service must be: Duty, Honor, Country.

Tất cả mọi thứ khác trong sự nghiệp của các bạn đều là hệ quả từ sự cống hiến tối quan trọng này. Tất cả những mục đích, dự án, hay nhu cầu khác của cộng đồng, dù nhỏ hay lớn, sẽ được những người khác thực hiện. Còn các bạn là những người được huấn luyện để chiến đấu. Các bạn cần có sự chuyên nghiệp trong vũ trang, cần có tinh thần quyết thắng, cần hiểu rằng trong chiến tranh, không gì có thể thay thế chiến rằng; vì rằng nếu bạn thua, quốc gia sẽ bị hủy diệt; hãy hiểu rằng bạn phải tuyệt đối phục vụ theo nguyên tắc: Bổn phận, Danh dự, Đất nước.

Others will debate the controversial issues, national and international, which divide men's minds; but serene, calm, aloof, you stand as the Nation's war-guardian, as its lifeguard from the raging tides of international conflict, as its gladiator in the arena of battle. For a century and a half you have defended, guarded, and protected its hallowed traditions of liberty and freedom, of right and justice.

Người ta sẽ tranh cãi về những vấn đề phức tạp, về quốc gia và quốc tế, về những điều khiến bạn phân tâm; nhưng hãy thanh thản, bình tĩnh và tách biệt, bởi vì bạn là người bảo hộ chiến tranh của đất nước này, là người cứu hộ trong những cơn triều cường giận dữ của mâu thuẫn quốc tế, là võ sĩ giác đấu trên đấu trường. Trong vòng một thế kỷ rưỡi qua, người lính Mỹ đã phòng ngự, đã giữ gìn, đã bảo vệ những truyền thống thần thánh của quốc gia về tự do, quyền và công lý.

Let civilian voices argue the merits or demerits of our processes of government; whether our strength is being sapped by deficit financing, indulged in too long, by federal paternalism grown too mighty, by power groups grown too arrogant, by politics grown too corrupt, by crime grown too rampant, by morals grown too low, by taxes grown too high, by extremists grown too violent; whether our personal liberties are as thorough and complete as they should be. These great national problems are not for your professional participation or military solution. Your guidepost stands out like a ten-fold beacon in the night: Duty, Honor, Country.

Hãy để người dân quyết định sẽ vinh danh hay không vinh danh cho những quy trình của chính phủ; cho dù sức mạnh của chúng ta bị kiềm chế bởi thâm hụt của ngân sách, thứ đã bị sử dụng bừa bãi từ lâu vì chủ nghĩa liên bang phát triển quá mạnh mẽ, vì những nhóm lợi ích phát triển quá ngạo mạn, vì chính trị trở nên hủ bại, vì tội phạm phát triển quá hung hăng, vì đạo đức ngày càng thấp, vì thuế ngày càng cao, vì những kẻ cực đoan ngày càng manh động; cho dù tự do cá nhân của chúng ta có được đầy đủ và triệt để như nó đáng phải có. Những vấn đề lớn của quốc gia không cần có đến sự tham dự hay những giải pháp quân sự của người lính. Thứ chỉ đường cho các bạn vẫn đứng sừng sững như một ngọn hải đăng trong đêm: Bổn phận, Danh dự, Đất nước.

You are the leaven which binds together the entire fabric of our national system of defense. From your ranks come the great captains who hold the nation's destiny in their hands the moment the war tocsin sounds. The Long Gray Line has never failed us. Were you to do so, a million ghosts in olive drab, in brown khaki, in blue and gray, would rise from their white crosses thundering those magic words: Duty, Honor, Country.

Các bạn là chất keo gắn kết hệ thống phòng thủ của đất nước. Từ hàng ngũ của các bạn, sẽ xuất hiện những thuyền trưởng vĩ đại nắm giữ vận mệnh quốc gia trong tay, khi tiếng chuông của chiến tranh vang lên. The Long Gray Line* chưa bao giờ làm chúng ta thất vọng. Nếu bạn khiến đất nước thất vọng, thì hàng triệu những linh hồn với màu nâu xám ô liu, với màu nâu khaki, với màu xanh nước biển và màu xám**, sẽ nổi lên từ nơi an nghỉ để kêu vang lên những từ ngữ thiêng liêng: Bổn phận, Danh dự, Đất nước.


* The Long Gray Line là bộ phim Mỹ năm 1955 kể về cuộc đời của một người lính Mỹ.
** Có thể ám chỉ đến màu áo của các loại binh chủng.

This does not mean that you are war mongers. On the contrary, the soldier, above all other people, prays for peace, for he must suffer and bear the deepest wounds and scars of war.But always in our ears ring the ominous words of Plato, that wisest of all philosophers: "Only the dead have seen the end of war."1
xxx
Nhưng việc này không có nghĩa rằng các bạn là những kẻ đi gây chiến. Ngược lại, một người lính, vượt trên tất cả những người khác, sẽ cầu nguyện cho hòa bình, vì họ là những người phải chịu những vết thương sâu sắc nhất từ chiến tranh.
Nhưng tai chúng ta luôn vang vọng lời nói của Plato, triết gia thông thái nhất: “Chỉ có những người chết mới nhìn thấy được kết thúc của chiến tranh.”*


* Ý nghĩa của câu nói này là, chỉ có người chết mới được an nghỉ, còn những người sống, sớm muộn cũng lại chứng kiến chiến tranh. Câu nói này rất phổ biến trong các binh lính Mỹ thời bấy giờ tuy nhiên thực chất không phải là câu nói của Plato.

The shadows are lengthening for me. The twilight is here. My days of old have vanished, tone and tint. They have gone glimmering through the dreams of things that were. Their memory is one of wondrous beauty, watered by tears, and coaxed and caressed by the smiles of yesterday. I listen vainly, but with thirsty ears, for the witching melody of faint bugles blowing reveille, of far drums beating the long roll. In my dreams I hear again the crash of guns, the rattle of musketry, the strange, mournful mutter of the battlefield.

Tôi đã ở vào buổi hoàng hôn của cuộc đời. Những ngày tháng cũ đã qua đi, cả về âm thanh lẫn sắc màu. Chúng đã lấp lánh xuyên gia những giấc mơ xưa. Ký ức đó đẹp kỳ diệu, vun tưới bởi nước mắt, được vỗ về và chăm sóc bởi những nụ cười của ngày hôm qua. Tôi lắng nghe một cách hão huyền, háo hức, những giai điệu mê hồn từ các cây kèn thổi nhạc lệnh, từ những tiếng trống rền vang. Trong mơ, tôi lại nghe tiếng súng giao nhau, tiếng súng nổ, tiếng thì thầm xa lạ đầy tang tóc của chiến trường.

But in the evening of my memory, always I come back to West Point.
Always there echoes and re-echoes: Duty, Honor, Country.

Nhưng từ trong ký ức của tuổi xế chiều, tôi luôn trở về West Point.
Luôn luôn vẫn là những từ ngữ vọng đi và vọng lại: Bổn phận, Danh dự, Đất nước.

Today marks my final roll call with you, but I want you to know that when I cross the river my last conscious thoughts will be of The Corps, and The Corps, and The Corps.

I bid you farewell.

Hôm nay đánh dấu lần cuối cùng tôi điểm danh các bạn, nhưng tôi muốn các bạn biết rằng khi tôi chết đi, ý nghĩ tỉnh táo cuối cùng của tôi sẽ là Quân đoàn, Quân đoàn, và Quân đoàn.

Chào tạm biệt.


Translated by Thanh Thanh




http://www.americanrhetoric.com/speeches/douglasmacarthurthayeraward.html
AUDIO
http://www.americanrhetoric.com/mp3clips/speeches/douglasmacarthurthayeraward.mp3



No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn