MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Saturday, November 25, 2017

THIS IS HOW A SUPERPOWER COMMITS SUICIDE ĐÂY LÀ CÁCH MỘT SIÊU CƯỜNG TỰ SÁT



THIS IS HOW A SUPERPOWER COMMITS SUICIDE

ĐÂY LÀ CÁCH MỘT SIÊU CƯỜNG TỰ SÁT

By Richard Javad Heydarian
The WorldPost Opinion
November 13, 2017
Richard Javad Heydarian
The WorldPost Opinion
13/11/2017


MANILA, Philippines — During President Donald Trump’s first official Asia tour, the precipitous erosion of America’s decades-long hegemony in the region has been painfully apparent.

Trong chuyến công du chính thức đầu tiên của Tổng thống Donald Trump tại châu Á, sự giảm sút nhanh chóng quyền bá chủ kéo dài nhiều thập niên của Hoa Kỳ ở khu vực này đã trở nên rõ ràng một cách đau đớn.

This is partially the structural byproduct of the rapid rise of China, which has openly called for a 21st century new regional order of “Asia for Asians.” Since 2013, the Asian powerhouse has rolled out an alluring package of development initiatives, which could potentially redraw the economic landscape of the region and beyond. With China emerging as the world’s economic engine, it is proactively reclaiming its historical place in the sun.

Đây có phần là một sản phẩm phụ mang tính cơ cấu từ sự trỗi dậy nhanh chóng của Trung Quốc, quốc gia đã công khai kêu gọi một trật tự khu vực mới của thế kỷ 21 “châu Á của người châu Á”. Từ năm 2013, cường quốc châu Á này đã đưa ra một gói các sáng kiến phát triển hấp dẫn, có tiềm năng sẽ vẽ lại cảnh quan kinh tế của khu vực và xa hơn nữa. Khi Trung Quốc nổi lên thành một cỗ máy kinh tế của thế giới, nước này cũng chủ động đòi lại vị trí lịch sử của nó dưới ánh mặt trời.


But it is also the byproduct of the tempestuous Trump presidency’s devastating impact on American standing in Asia. Both allies and rivals in the region have been perturbed by Trump’s “America first,” neo-isolationist foreign policy. His midnight tirades on Twitter, constant attacks on the liberal international order and push to dismantle the Trans-Pacific Partnership trade agreement have collectively left America isolated even from some of its closest allies.

Nhưng đây cũng là một phụ phẩm của tác động có tính chất phá hoại vị thế của Hoa Kỳ ở châu Á trong nhiệm kỳ Tổng thống đầy giông bão của ông Trump. Cả các đồng minh và đối thủ trong khu vực đều bị xáo động bởi chính sách đối ngoại “tân-biệt lập” (neo-isolationist), gọi là “Nước Mỹ trên hết” của ông Trump. Hàng loạt những lời đả kích lúc nửa đêm trên mạng Twitter, những cuộc tấn công thường trực vào trật tự tự do quốc tế và sự hấp tấp rút khỏi hiệp định thương mại Đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) – gộp chung lại đã làm cho Hoa Kỳ bị cô lập ngay cả với các đồng minh gần gũi nhất.

As an official from one of America’s key partners in the region put it to me earlier this year: “Is this how superpowers commit suicide?” It appears the answer is yes.

Hồi đầu năm nay, một quan chức từ một đối tác quan trọng của Mỹ nói với người viết bài này: ”Liệu có phải đây là cách một siêu cường tự sát hay không?” Câu trả lời dường như là “Phải”.

While America continues to maintain a significant military edge over its closest rivals, it’s gradually losing the main battle that is defining this century: trade and investment. Meanwhile, China is busy shaping the world in its own image with verve and vigor. In a surreal twist of events, a communist regime has now emerged as the unlikely guardian of globalization and multilateral diplomacy.

Trong khi Hoa Kỳ vẫn tiếp tục duy trì một lợi thế quân sự đáng kể so với các đối thủ bằng vai phải lứa của mình, nước Mỹ đang dần thất bại trong trận đánh chủ yếu xác định nên thế kỷ này: thương mại và đầu tư. Trong khi đó, Trung Quốc đang bận rộn định hình lại thế giới theo hình ảnh của chính họ, với sức mạnh và sự hăng hái. Trong một vòng xoáy siêu thực các biến cố, giờ đây đã xảy ra điều tưởng là không thể: một chế độ cộng sản lại nổi lên thành người bảo vệ công cuộc toàn cầu hóa và ngoại giao đa phương.

Soft power catastrophe

Since Trump’s ascent to power, America’s standing in the world has experienced a virtual collapse. According to the Pew Research Center, international confidence in American leadership has declined significantly in the past year. This has been most acutely felt in the Asia-Pacific region, the new center of gravity in global geopolitics.

Thảm họa quyền lực mềm

Từ ngày ông Trump lên nắm quyền, vị thế của Hoa Kỳ trên thế giới đã trải qua một tiến trình sụp đổ. Theo trung tâm nghiên cứu PEW, niềm tin quốc tế vào sự lãnh đạo của Hoa Kỳ đã giảm sút đáng kể trong năm qua. Điều này được cảm nhận rõ ràng nhất ở khu vực châu Á-Thái Bình Dương, trọng tâm địa chính trị toàn cầu.

Among America’s Asian allies, such as South Korea and Japan, confidence in the American president’s ability to make the right judgment has dropped by as much as 71 percent and 54 percent, respectively. In Indonesia, the world’s largest Muslim nation, it dropped by 41 percent. This is nothing short of a disaster for American soft power.

Trong số các đồng minh châu Á của Hoa Kỳ, chẳng hạn như Nam Hàn và Nhật Bản, niềm tin vào khả năng của Tổng thống Mỹ trong việc đưa ra các phán đoán đúng đắn đã bị giảm 71% và 54%. Ở Indonesia, quốc gia Hồi giáo lớn nhất, nó đã giảm tới 41%. Đây quả là một thảm họa cho quyền lực mềm của Mỹ.

Despite his tough talk, Trump struggled to secure any major concessions during his visit to China, which refused to budge on core economic and geopolitical areas of disagreement, particularly over North Korea and the South China Sea. Failing to impose his will on the host nation, Trump even ended up giving Beijing “great credit” for its ability to take “advantage of another country for the benefit of its own citizens.” Trump blamed his predecessors for America’s ballooning trade imbalance with China.

Bất chấp những lời lẽ cứng rắn, ông Trump vẫn không giành được sự nhượng bộ quan trọng nào trong chuyến công du Trung Quốc; Bắc Kinh vẫn không mảy may lay động trong những lĩnh vực chủ yếu về kinh tế và địa chính trị mà hai bên có sự bất đồng, đặc biệt là về Bắc Triều Tiên và Biển Đông. Thất bại trong nỗ lực áp đặt ý chí của mình lên nước chủ nhà, ông Trump thậm chí còn kết thúc bằng việc trao cho Bắc Kinh “niềm tin sâu sắc” vào khả năng của nước này trong việc “lợi dụng một quốc gia khác vì lợi ích của các công dân của mình”. Ông Trump đã đổ cho các Chính phủ trước ông trách nhiệm gây ra mất cân bằng thương mại đang phình lên với Trung Quốc!

America was visibly isolated during the Asia Pacific Economic Cooperation (APEC) summit in Vietnam. The host country is among 11 other nations, including Japan, Australia and Singapore, who feel betrayed by Trump’s decision to withdraw from the TPP. Smaller Southeast Asian countries saw the trade pact as an opportunity to gain better access to the American market, while Japan and Australia viewed it as a crucial counterweight to China’s rising influence in the region.

Hoa Kỳ rõ ràng bị cô lập tại hội nghị Hợp tác Kinh tế châu Á-Thái Bình Dương (APEC) ở Việt Nam. Nước chủ nhà là một trong 11 quốc gia, gồm cả Nhật Bản, Australia và Singapore, cảm thấy bị phản bội bởi quyết định của ông Trump rút ra khỏi TPP. Các nước nhỏ ở Đông Nam Á xem hiệp định thương mại này là cơ hội để có được quyền tiếp cận tốt hơn với thị trường Hoa Kỳ, trong khi Nhật Bản và Australia coi nó là đối trọng hết sức thiết yếu để cân bằng ảnh hưởng đang gia tăng của Trung Quốc ở khu vực.

American allies have repackaged and renamed the trade pact in hopes of resuscitating it. After all, many Asian governments expended considerable political capital to accede to the original TPP agreement amid domestic protectionist opposition. This, however, essentially leaves Washington with zero economic initiative on the table.

Các đồng minh của Hoa Kỳ đã điều chỉnh và đặt tên lại cho hiệp định thương mại này với hy vọng sẽ làm cho nó hồi sinh. Dù sao, nhiều Chính phủ châu Á đã chi tiêu rất nhiều vốn liếng chính trị để tán thành thỏa thuận TPP nguyên thủy, bất chấp sự phản đối của cánh bảo hộ thị trường trong nước. Tuy vậy, sự kiện này về cơ bản lại khiến cho Washington không còn sáng kiến kinh tế nào để đem ra bàn thảo.

In short, allies have shown their willingness to move past America and actively construct a post-American world, partly to expand regional trade as well as to keep China’s rising influence in check. I spoke with a veteran American trade negotiator who said it seems highly unlikely that a post-Trump America will ever agree to join a retrofitted version of the TPP, which aims to radically alter the economic configuration of its member states. The U.S. Congress, by law and political tradition, will likely not agree to ratify a free trade agreement unless American negotiators have had a pivotal and sustained role in shaping its outcome. This means allies will have to either forego American participation in the so-called “TPP 11” down the road or, alternatively, effectively freeze negotiations until Washington changes its mind. That’s a lot of wasted time and strategic opportunity.


Nói ngắn gọn, các đồng minh đã thể hiện sự sẵn sàng vượt qua mặt Hoa Kỳ và tích cực xây dựng một trật tự thế giới thời hậu-Hoa Kỳ (post-America), một phần để mở rộng thương mại khu vực cũng như để giữ cho ảnh hưởng đang lên của Trung Quốc trong tầm kiểm soát. Tôi đã nói chuyện với một nhà đàm phán thương mại lão làng của Hoa Kỳ và người này cho rằng có rất ít khả năng nước Mỹ thời hậu ông Trump (post-Trump America) sẽ đồng ý gia nhập hiệp định TPP với phiên bản đã được điều chỉnh nhằm thay đổi căn bản cấu hình kinh tế của các nước thành viên. Quốc hội Hoa Kỳ, theo luật và theo truyền thống chính trị, sẽ không bao giờ đồng ý phê chuẩn một hiệp định thương mại mà các nhà đàm phán Hoa Kỳ không giữ vai trò có tính chất bước ngoặt và liên tục trong việc hình thành hiệp định ấy. Điều đó có nghĩa là, các đồng minh hoặc sẽ phải quên đi sự tham gia của Hoa Kỳ vào cái gọi là “TPP 11” hoặc đóng băng tất cả các cuộc đàm phán cho đến khi Washington thay đổi quyết định. Thật là phí phạm thời gian và cơ hội chiến lược.

Pax Sinica
In contrast, Chinese President Xi Jinping, speaking at APEC, described globalization as an “irreversible historical trend.” He promoted a “multilateral trading regime and practice” to allow “developing members to benefit more from international trade and investment.” The statements echoed Xi’s high-profile speech at the World Economic Forum in Davos earlier this year, where he effectively presented China as the vanguard of the global economic order.

Nền hòa bình Trung Quốc (Pax Sinica)
Trái ngược với Hoa Kỳ, Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình trong bài phát biểu tại APEC đã miêu tả toàn cầu hóa như “một xu thế lịch sử không thể đảo ngược”. Ông ta khuyến khích một “cơ chế và thực tiễn thương mại đa phương” nhằm giúp cho “các thành viên đang phát triển hưởng lợi nhiều hơn từ thương mại và đầu tư quốc tế”. Những lời phát biểu này là tiếng vọng của bài diễn văn nổi tiếng mà ông Tập đọc tại Diễn đàn Kinh tế thế giới ở Davos, Thụy Sĩ hồi đầu năm nay, trong đó ông chính thức đề cao Trung Quốc như là người đi tiên phong của trật tự kinh tế toàn cầu.

Back then, Xi assailed those who were “blaming economic globalization for the world’s problems.” The Chinese leader endorsed globalization as a “big ocean that you cannot escape from,” while criticizing protectionism as “locking oneself in a dark room.”

Hồi đó, ông Tập phê phán tất cả những ai “đổ trách nhiệm cho toàn cầu hóa kinh tế về những vấn đề của thế giới”. Nhà lãnh đạo Trung Quốc còn coi toàn cầu hóa là “một đại dương lớn mà bạn không thể thoát ra khỏi được”, đồng thời phê phán chủ nghĩa bảo hộ như là “tự soi gương trong phòng tối”.

Those were not just empty words. China has forged ahead, winning over the region and the world with an all-consuming sense of purpose. Xi has helped established the Beijing-based Asian Infrastructure Investment Bank and the Shanghai-based New Development Bank as alternatives to the U.S.-dominated World Bank and International Monetary Fund, as well as the Japan-dominated Asian Development Bank. 

Đây không phải là những từ ngữ rỗng tuếch. Trung Quốc đang tiến về phía trước, lôi kéo về phía mình cả khu vực và thế giới với một ý thức sâu sắc về mục tiêu. Ông Tập đã giúp thành lập Ngân hàng Đầu tư Hạ tầng châu Á (AIIB) có trụ sở tại Bắc Kinh và Ngân hàng Phát triển Mới (NDB) đặt trụ sở tại Thượng Hải như là những định chế thay thế cho Ngân hàng Thế giới (WB) và Quỹ Tiền tệ quốc tế (IMF) do Mỹ cầm trịch, lẫn Ngân hàng Phát triển châu Á (ADB) do Nhật Bản điều hành.

With the TPP in the doldrums, the Asia-Pacific region is placing a bet on the China-backed Regional Comprehensive Economic Partnership agreement. The RCEP is seen as a more inclusive and flexible alternative; it places less stringent demands on its prospective member states and primarily focuses on reducing trade barriers among major economic blocs in the region.

Với hiệp định TPP trong trạng thái đình trệ, khu vực châu Á-Thái Bình Dương đang đặt cược vào hiệp định Đối tác Kinh tế toàn diện khu vực (Regional Comprehensive Economic Partnership – RCEP) do Trung Quốc hậu thuẫn. Hiệp định RCEP được cho là một sự thay thế linh hoạt hơn, bao trùm hơn, không đặt ra nhiều yêu cầu gay gắt cho các nước thành viên tương lai mà tập trung chủ yếu vào việc giảm các rào cản thương mại giữa các nền kinh tế chủ chốt trong khu vực.

To be fair, the fate of China-led economic initiatives, as well as that of RCEP, is far from assured. China’s record of investment across the region has, so far, been mixed at best. Moreover, the promotion of its autocratic model of development, coupled with its increasingly overt interference in the affairs of neighboring states, could threaten fledgling democracies in the region — not to mention China’s direct challenge to international law and regional security via aggressive occupation of disputed territories in the South China Sea, the world’s most important sea line of communication. Clearly, Beijing seeks to buy the acquiescence of its smaller neighbors through strategic deployment of its financial largesse.

Nói cho công bằng, còn lâu mới khẳng định được số phận của những sáng kiến kinh tế do Trung Quốc dẫn dắt, cũng như số phận của hiệp định RCEP. Cho đến nay, hồ sơ của Trung Quốc về đầu tư khắp khu vực gây ra những kết quả lẫn lộn. Hơn thế nữa, công cuộc quảng bá một mô hình chuyên chế về phát triển, cộng với sự can thiệp ngày càng trắng trợn vào công việc của các quốc gia láng giềng, có thể đe dọa các nền dân chủ mới đâm chồi nẩy lộc trong khu vực – chưa kể tới việc Trung Quốc trực tiếp thách thức luật pháp quốc tế và an ninh khu vực bằng hành động hung hăng chiếm đóng các vùng lãnh thổ tranh chấp trên Biển Đông, tuyến đường hàng hải quan trọng nhất của thế giới. Rõ ràng, Bắc Kinh tìm cách mua chuộc sự phục tùng của các nước láng giềng nhỏ hơn thông qua việc phân bổ mang tính chiến lược các khoản hỗ trợ tài chính.

Yet, absent any tangible economic alternatives from America and its allies, a growing number of regional states will have no choice but to accept Beijing’s economic offensive. What is at stake isn’t only American hegemony but also the autonomy of smaller states as well as the survival of a rules-based order in Asia.

Nhưng, do Hoa Kỳ và các đồng minh không đưa ra được một phương án kinh tế cụ thể để thay thế, ngày càng nhiều Chính phủ trong khu vực sẽ không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận cuộc tấn công kinh tế của Bắc Kinh. Không chỉ quyền bá chủ của Mỹ mà cả quyền tự chủ của các nước nhỏ hơn cũng như sự sống còn của một trật tự dựa trên luật pháp ở châu Á đang rơi vào tình thế đầy may rủi!


Translated by Phạm Quang Hòa






Richard Javad Heydarian is an author focused on Asian geopolitics. He previously taught political science at De La Salle University and Ateneo De Manila University and served as a policy advisor at the Philippine House of Representatives.

Richard Javad Heydarian là một tác giả tập chuyên viết về lĩnh vực địa chính trị châu Á. Trước đây ông từng dạy khoa học chính trị tại Đại học De La Salle và đại học Ateneo de manila và làm cố vấn chính sách tại Hạ viện Philippines.


https://www.washingtonpost.com/news/theworldpost/wp/2017/11/13/trump-china/?utm_term=.1b5f11ad84ee


No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn