MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Thursday, April 5, 2012

Hu warns successors over 'peaceful evolution' Hồ Cẩm Đào cảnh báo những người kế nhiệm về "diễn biến hòa bình"



Hu warns successors over 'peaceful evolution'

Hồ Cẩm Đào cảnh báo những người kế nhiệm về "diễn biến hòa bình"

By Wu Zhong, China Editor

Wu Zhong/AsiaTimes

HONG KONG - The Chinese Communist Party (CCP) greeted 2012 by publicizing a speech by its general secretary, President Hu Jintao that called for effective measures against "ideological and cultural infiltration" by "hostile forces".

Tin từ HỒNG KÔNG - Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) chào đón năm 2012 qua việc công bố một bài phát biểu của tổng bí thư, chủ tịch Hồ Cẩm Đào kêu gọi đề ra các biện pháp hiệu quả nhằm chống lại "sự xâm nhập tư tưởng và văn hóa" bởi các "thế lực thù địch".

Hu's remarks on cultural infiltration appeared in a lengthy speech given to a party plenum in October, with the unusually toughly-worded rhetoric taking many in and outside China by surprise. Some foreign media saw it as a declaration of war against Western culture.

Các nhận xét của Hồ Cẩm Đào về sự xâm nhập văn hóa xuất hiện trong một bài phát biểu dài đọc trước hội nghị trung ương đảng vào tháng Mười, với những lời lẽ hùng hồn cứng rắn bất thường khiến nhiều giới bên trong và bên ngoài Trung Quốc phải ngạc nhiên. Một số phương tiện truyền thông nước ngoài đã nhìn thấy đó như một lời khai chiến chống lại văn hóa phương Tây.

The speech reminded some Chinese intellectuals of campaigns against "(Western) spiritual pollution" and "bourgeois liberalization" in the 1980s that eventually led to the Tiananmen protests and subsequent crackdown in 1989. Some have read Hu's statement as a signal that Beijing will tighten ideological controls to suppress dissenting voices.

Bài phát biểu nhắc nhở một số trí thức Trung Quốc đến các chiến dịch chống "ô nhiễm tinh thần (phương Tây)" và "tự do hóa giới tư sản" trong những năm 1980 vốn cuối cùng đã đưa đến những cuộc biểu tình tại Thiên An Môn và cuộc đàn áp sau đó vào năm 1989. Một số đã đọc lời tuyên bố của Hồ Cẩm Đào như một tín hiệu rằng Bắc Kinh sẽ thắt chặt kiểm soát tư tưởng để đàn áp các tiếng nói bất đồng.

Hu's speech was published by Seeking Truth, the CCP's flagship magazine run by the Central Party School, in its first issue of 2012. The warning was contained in the following text (translated and highlighted by this author):

Bài phát biểu của Hồ Cẩm Đào đã được xuất bản bởi tờ Tìm kiếm Sự Thật, một tạp chí hàng đầu của ĐCSTQ do Trường Đảng Trung ương điều hành, trong ấn bản đầu tiên của mình cho năm 2012. Lời cảnh báo được trích dẫn sau đây (do tác giả bài viết này dịch và nhấn mạnh):

Internationally, a remarkable feature of the competitiveness of a nation's comprehensive strength is how prominent its cultural status and role would be.

Trong quốc tế, một đặc điểm đáng chú ý về khả năng cạnh tranh của sức mạnh toàn diện của một quốc gia là tình trạng và vai trò văn hóa của đất nước ấy được nổi bật như thế nào.

Many countries, especially big countries, all set as an important strategy to strengthen their cultural soft power. In today's world, as exchange, integration and confrontation between all kinds of thoughts and cultures become ever increasingly frequent, whoever can take hold of a cultural commanding point obtains strong cultural soft power and thus will gain the initiative.

Nhiều quốc gia, đặc biệt là các nước lớn, tất cả đều hình thành việc tăng cường sức mạnh cho sức mạnh mềm của nền văn hóa mình như một chiến lược quan trọng. Trong thế giới ngày nay, khi những trao đổi, hội nhập và đối đầu giữa tất cả các loại tư tưởng và văn hóa ngày càng thường xuyên hơn, bất cứ ai nắm giữ được một điểm cốt yếu chỉ đạo về văn hóa, đạt được sức mạnh mềm văn hóa sẽ có được thế chủ động.

At the same time, we must clearly see that international hostile forces are stepping up their strategic attempts to Westernize and divide our country, and ideological and cultural fields are a focus of their long-term infiltration. We must be clearly aware of the seriousness and complicatedness of struggles in ideological fields, always remain alert and always heighten our vigilance, and take effective countermeasures...

Đồng thời, chúng ta phải thấy rõ rằng các lực lượng thù địch quốc tế đang đẩy mạnh nỗ lực chiến lược của họ nhằm Âu Hoá và phân rẽ đất nước chúng ta, và các lĩnh vực tư tưởng, văn hóa là trọng tâm cho sự xâm nhập lâu dài của họ. Chúng ta phải nhận thức rõ mức độ và tính phức tạp của cuộc đấu tranh trong các lĩnh vực về tư tưởng, luôn luôn duy trì cảnh giác, nâng cao thận trọng của chúng ta và có biện pháp đối phó hiệu quả...

This is perhaps the first time since Hu took power nine years ago that he has openly expressed Beijing's concern about a so-called "peaceful evolution". The concept was formulated during the Cold War by John Foster Dulles, former US secretary of state, in the 1950s. It envisioned a "peaceful" transition from autocracy or dictatorship to democracy in a communist country.

Đây có lẽ là lần đầu tiên kể từ chín năm trước đây khi lên nắm quyền, ông Hồ Cẩm Đào đã công khai bày tỏ nỗi quan ngại của Bắc Kinh về cái gọi là "diễn biến hoà bình". Khái niệm này từng được xây dựng trong thời Chiến tranh Lạnh bởi John Foster Dulles, cựu Tổng trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ trong những năm 1950. Khái niệm này báo trước một tiến trình chuyển đổi từ chuyên chế hoặc độc tài đến dân chủ bằng con đường hoà bình tại một quốc gia cộng sản.

Since the Mao Zedong-era, the CCP has resisted a "peaceful evolution", viewing such a transition as the biggest threat to its continuous rule. For CCP leaders, nothing is more important than safeguarding party rule. This is why led Deng Xiaoping ordered People's Liberation Army troops to evacuate Tiananmen Square in 1989. Hu is simply reiterating the party line.

Kể từ kỷ nguyên của Mao Trạch Đông, Trung Cộng đã từng chống lại một "diễn biến hoà bình", xem quá trình chuyển đổi ấy như mối đe dọa lớn nhất cho sự cai trị liên tục của mình. Đối với các lãnh đạo ĐCSTQ, không có gì là quan trọng hơn là bảo vệ sự lãnh đạo của đảng. Đây là lý do vì sao Đặng Tiểu Bình đã ra lệnh cho dân quân Quân đội Giải phóng giải tán quảng trường Thiên An Môn vào năm 1989. Ngày nay, Hồ Cẩm Đào chỉ đơn giản là nhắc lại đường lối của đảng mà thôi.

If Hu's statement is read as a declaration of cultural war, then obviously that war on China's part is defensive. Hu's warning is directed domestically. Having survived the "domino effect" of the collapse of the former Soviet bloc in late 1980s and early 1990s, the CCP was once again reminded of the threat of "peaceful evolution" by the Jasmine Revolution and last year's Arab Spring movement in Middle East and North Africa.

Nếu lời tuyên bố của Hồ Cẩm Đào được xem như một lời tuyên chiến về văn hóa, thì rõ ràng là Trung Quốc đang ở phía chống đỡ của cuộc chiến. Cảnh báo của ông Hồ Cẩm Đào nhằm chỉ đạo ở trong nước. Từng sống sót sau "hiệu ứng domino" từ cuộc xụp đổ của khối Liên Xô cũ trong cuối thập niên 1980 và đầu những năm 1990, ĐCSTQ đã lại một lần nữa được nhắc nhở bởi mối đe dọa "diễn tiến hòa bình" từ các cuộc cách mạng Hoa Nhài và phong trào Mùa Xuân Ả Rập năm ngoái tại Trung Đông và Bắc Phi.

After more than 30 years of capitalist-style economic reforms, China has become a more open society than ever before. The CCP may also be finding it increasingly hard to justify the legitimacy of its continuous rule as calls for democratization become louder.

Sau hơn 30 năm cải cách kinh tế theo kiểu tư bản chủ nghĩa, Trung Quốc đã trở thành một xã hội cởi mở hơn bao giờ hết. Đảng Cộng sản Trung Quốc có lẽ cũng nhìn ra mình ngày càng khó biện minh tính hợp pháp cho sự cai trị liên tục của mình khi các lời kêu gọi dân chủ trở nên ồn ào lớn tiếng hơn.

However, Hu's warning is better understood against the backdrop of the CCP's 18th National Congress, which when held later this year will endorse a new central leadership.

Tuy nhiên, lời cảnh báo của ông Hồ Cẩm Đào được hiểu rõ hơn trong bối cảnh của Đại hội đại biểu toàn quốc thứ 18 của ĐCSTQ vốn sẽ được tổ chức vào cuối năm nay để thông qua một tầng lớp lãnh đạo trung ương mới.

It is a long-term task for the CCP to fight against "peaceful evolution". But Hu will step down as party general secretary. So his statement could also be read as: "During my tenure, I have successfully safeguarded party rule against the threat of 'peaceful evolution'. I hope the new leadership will continue to do so."

Đấu tranh chống lại "diển biến hoà bình" là một nhiệm vụ lâu dài của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Nhưng ông Hồ Cẩm Đào sẽ rời khỏi chức vụ tổng bí thư đảng. Vì thế, lời tuyên bố của ông cũng có thể được đọc như sau: "Trong suốt nhiệm kỳ của tôi, tôi đã thành công trong việc giữ gìn lãnh đạo của đảng chống lại đe dọa của "diễn biến hoà bình", tôi mong rằng các lãnh đạo mới sẽ tiếp tục làm được như vậy".

The CCP needs to maintain political and social stability ahead of the 18th congress to ensure that the power transition goes smoothly. It has been reported that Beijing has ordered regions to take all necessary measures to prevent any incident from happening before and during the congress that could cause instability.

ĐCSTQ cần phải duy trì sự ổn định chính trị và xã hội trước Đại hội thứ 18 để đảm bảo rằng cuộc chuyển giao quyền lực sẽ diễn ra êm thắm. Được biết rằng Bắc Kinh đã ra lệnh cho các khu vực phải xử dụng tất cả các biện pháp cần thiết để ngăn chặn bất kỳ sự cố nào xảy ra trước và trong Đại hội khiến có thể dẫn đến sự mất ổn định.

Beijing has tightened Internet controls in the name of curbing rumors - in the CCP's history, rumors have always flown during a power transition. In this regard, the party's secrecy policy must take some blame. In the absence of official information, people chase after hearsay. But Beijing apparently believes that some rumors will be deliberately fabricated overseas in an attempt to influence the party congress.

Bắc Kinh đã thắt chặt kiểm soát mạng Internet để hạn chế các tin đồn đại - trong lịch sử của ĐCSTQ, khi có thay đổi quyền lực, các tin đồn luôn luôn được thổi lên. Về vấn đề này, chính sách bí mật của đảng chắc phải có một số khuyết điểm. Khi không có những thông tin chính thức, dân chúng sẽ phải chạy theo những tin đồn. Tuy nhiên, Bắc Kinh dường như tin rằng một số tin đồn được cố tình chế tạo ở nước ngoài trong nỗ lực gây ảnh hưởng đến đại hội đảng của mình.

Ahead of the congress, many Chinese-language books have been published in Hong Kong - and more are expected - about who will be the new leaders and their background, or about fierce power struggles among different factions. Not many local residents are interested in reading such books. Such publications mainly cater to the taste of mainland Chinese visitors, who arrive in their tens of thousands daily. Needless to say, much of the writing is based speculation. But now Chinese customs have stepped up checks to prevent travelers from taking such books back to the mainland.

Trước Đại hội, nhiều sách bằng tiếng Trung - và dự kiến sẽ có nhiều cuốn khác nữa - được xuất bản ở Hồng Kông, viết về việc ai sẽ là nhà lãnh đạo mới và quá khứ của họ ra sao, hoặc về cuộc đấu tranh quyền lực khốc liệt giữa các phe phái khác nhau. Không mấy ai trong số dân địa phương quan tâm đến việc đọc những cuốn sách như vậy. Các ấn phẩm này chủ yếu phục vụ sở thích của giới du khách, mỗi ngày cả hàng chục ngàn người, đến thăm Trung Quốc đại lục. Không cần phải nói, đa phần các cuốn sách ấy chỉ là suy đoán. Nhưng hiện nay, Hải quan Trung Quốc đã tăng cường kiểm tra để ngăn chặn các du khách đem những cuốn sách đó vào lục địa.

This is an example of how Beijing has stepped up efforts to fight against ideological and cultural infiltration by "international hostile forces".

Đây là một ví dụ về về việc Bắc Kinh đã tăng cường nỗ lực chiến đấu chống xâm nhập tư tưởng và văn hóa từ những "lực lượng thù địch quốc tế" như thế nào.

Despite this, fears that Hu may launch a nationwide campaign to tighten ideological control may not be based on fact; times have changed.

Mặc dù vậy, nỗi sợ hãi mà Hồ có thể khởi động một chiến dịch toàn quốc để thắt chặt kiểm soát tư tưởng có lẽ không thể dựa vào thực tế, thời đại đã thay đổi rồi.

Not many people, including party members, would be interested in such a campaign nowadays. So it would be hard for Hu to do it even if he wanted. More importantly, he will step down as general secretary some months later. It is unlikely he would want to upset the political and social atmosphere before his retirement, as any radical change in major policy would be deemed "unharmonious" for a smooth power transition.

Không mấy ai, kể cả các đảng viên đều quan tâm đến một chiến dịch như hiện nay. Do đó, thật là khó khăn cho ông Hồ Cẩm Đào để thực hiện điều đó ngay cả như nếu ông có muốn. Điều quan trọng hơn là, vài tháng sau, ông sẽ rời khỏi chức vụ tổng bí thư. Không có gì chắc rằng ông muốn phá vỡ bầu không khí chính trị và xã hội trước khi đi nghỉ hưu, khi mà bất kỳ sự thay đổi căn bản nào trong chính sách lớn sẽ được coi là "không hài hòa" cho một cuộc chuyển giao quyền lực êm thắm.


Translated by Lê Quốc Tuấn

http://atimes.com/atimes/China/NA11Ad02.html

The Waking Dragon: Rise of the New China Con Rồng thức giấc: Sự nổi lên của một Trung Quốc mới


The Waking Dragon: Rise of the New China

Con Rồng thức giấc: Sự nổi lên của một Trung Quốc mới

by Khanh Vu Duc

Asia Sentinel

Tuesday, 31 January 2012

Vũ Đức Khanh

Asia Sentinel

31/1/2012



Is there a future China as a superpower?

The rise of China appears to be a popular topic these days, but what does this rise actually mean, and not in connection with the resulting effects on the world.

Có thể có Trung Quốc như một siêu cường trong tương lai hay không?

Ngày nay, sự vươn dậy của Trung Quốc xuất hiện như một chủ đề phổ biến, nhưng sự vươn dậy này, không nằm trong mối quan hệ với những ảnh hưởng trên thế giới, thực sự có ý nghĩa gì?

Only a decade ago, China had barely the international presence it does today and mass urbanization seemed far off in the future. Times have changed drastically. But of course a booming economy and good economic policies would have China eventually join the ranks of developed countries. The question of China’s ascension was never in doubt, but what degree of power will this new China wield?

Chỉ mới một thập kỷ trước, Trung Quốc hầu như không hiện diện trên trường quốc tế như hiện nay và cuộc đô thị hóa ồ ạt dường như còn xa vời trong tương lai. Thời gian đã thay đổi đáng kể. Tất nhiên, một nền kinh tế bùng nổ và các chính sách kinh tế tốt cuối cùng sẽ khiến Trung Quốc gia nhập được vào hàng ngũ các nước phát triển. Chưa từng ai nghi ngờ gì về sự đi lên của Trung Quốc, nhưng một Trung Quốc mới này sẽ có ảnh hưởng quyền lực ở mức độ nào?

Formerly the Rising Sun

During the 1980s it had been speculated that Japan would overtake the United States as an economic superpower. American businesses, politicians, and even ordinary citizens, were panicked, frightened by the seemingly inevitable prospect of a Japanese takeover. How could this happen? What went wrong? But as we now know, such a takeover never occurred.

Trước đây một mặt trời mới mọc

Trong những năm 1980, người ta từng suy đoán rằng Nhật Bản sẽ vượt qua mặt Hoa Kỳ như một siêu cường kinh tế. Các nhà doanh nghiệp, chính trị gia và thậm chí cả những công dân Mỹ bình thường cũng đã từng hoảng hốt, sợ hãi bởi một tiềm năng như không thể tránh khỏi của một nước Nhật thay thế mình. Làm sao mà điều này có thể xảy ra ? Điều gì đã đi sai trật ? Tuy nhiên, như chúng ta đã biết, một cuộc thay thế như vậy đã chưa bao giờ xảy ra.

Today, Japan is still recovering from a recession that had crippled its economy. While the 1990s marked the beginning of a 20 year-plus journey for Japan to regain its economic strength, the United States was in the midst of a decade of prosperity. Suddenly, the idea that Japan would have overtaken the United States was laughable, if only because it never happened.

Ngày nay, Nhật Bản vẫn đang phục hồi từ một cuộc suy thoái từng làm kinh tế của họ tê liệt. Trong khi những năm 1990 đánh dấu khởi điểm của một cuộc hành trình 20 năm hơn để Nhật Bản lấy lại được sức mạnh kinh tế của mình, Hoa Kỳ ở giữa một thập kỷ của sự thịnh vượng. Đột nhiên, ý tưởng - chưa bao giờ xảy ra - rằng Nhật Bản sẽ vượt qua mặt được Hoa Kỳ là một điều đáng buồn cười.

Despite its economic difficulties, Japan has remained a manufacturing giant in various industries, particularly in automobiles (Toyota, Nissan, and Honda) and electronics (Sony, Panasonic, Hitachi, among a plethora of others). Although Japan did not overpower the United States in its entirety, Japan remains a dominant actor in these areas and others.

Mặc dù có những khó khăn về kinh tế, Nhật Bản vẫn còn là một nhà sản xuất khổng lồ trong các ngành công nghiệp khác nhau, đặc biệt là trong ngành xe ô tô (Toyota, Nissan, Honda) và điện tử (Sony, Panasonic, Hitachi, và rất nhiều những tên tuổi khác). Mặc dù về toàn bộ đã chưa hề chế ngự được Hoa Kỳ, nhưng Nhật Bản vẫn còn là một diễn viên chiếm ưu thế trong khu vực này và những nơi khác.

A comparative advantage

The rise of China should be discussed in terms of its comparative advantage over the United States in mass producing goods at a lower cost. The weak yuan and cheap labor force makes China an attractive place for businesses to relocate. Jobs “lost” to China are simply market forces at work. It is almost inevitable that American jobs would have transferred to China given these market forces; however, is the transferring of jobs leading to American economic decline?

Một lợi thế so sánh

Sự vươn dậy của Trung Quốc nên được thảo luận trong các ý nghĩa về lợi thế có tính so sánh của họ đối với Hoa Kỳ trong việc sản xuất hàng hóa hàng loạt bằng chi phí thấp hơn. Đồng Nhân dân tệ yếu và lực lượng lao động giá rẻ đã khiến Trung Quốc trở thành nơi hấp dẫn các doanh nghiệp chuyển đến. Số công ăn việc làm "bị mất" sang Trung Quốc chỉ đơn giản là lực lượng thị trường đang hoạt động. Gần như là không thể tránh khỏi rằng số lượng công ăn việc làm của Mỹ chuyển sang Trung Quốc tạo nên những lực lượng thị trường này, tuy nhiên, phải chăng việc chuyển dịch công ăn việc làm đã dẫn đến sự suy thoái về kinh tế?

It’s safe to say that China’s economic boom was inevitable. However, it is less certain that China’s booming economy would have sunk the US economy. The housing market crash in the US kicked off the current recession, aided in no small part by poor economic decisions past and present. Given that Japan once posed the same threat as China—fear of losing American jobs to foreign countries—it is uncertain that the US would have “fallen,” so to speak, had the recession not occurred. That said, given the financial difficulties of the US, a recession may not have been far off in the future.

Thật là an toàn để mà nói rằng sự bùng nổ kinh tế của Trung Quốc là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, nói rằng nền kinh tế đang bùng nổ của Trung Quốc sẽ nhận chìm nền kinh tế của Mỹ là điều không chắc chắn. Cuộc sụo đổ của thị trường địa ốc ở Mỹ đã kích hoạt đợt suy thoái kinh tế hiện tại, lại được hỗ trợ một phần không nhỏ từ những quyết định sai lầm về kinh tế trong quá khứ và hiện tại. Với việc Nhật Bản từng một thời là mối đe dọa - nỗi lo sợ bị mất công ăn việc làm của Mỹ sang các nước ngoài - tương tự như Trung Quốc, có thể nói, chưa chắc gì kinh tế của Mỹ có thể "sụp đổ", nếu như cuộc suy thoái kinh tế đã không xảy ra. Điều đó cho thấy rằng, vì các khó khăn về tài chính của Mỹ, một cuộc suy thoái có thể là không xa lắm trong tương lai.

China, along with other developing countries, has established itself as an ideal place for businesses to produce goods more cheaply than in developed countries. Regulations (or lack thereof) and lower living standards are especially enticing to companies looking to expand their profit margins. Yet, for the US, American automobiles are still assembled domestically, even if parts are manufactured overseas. American pharmaceutical companies are still producing drugs at home rather than abroad. So while the US has seen certain jobs leave its borders, there are still other jobs to be had.

Trung Quốc, cùng với các nước đang phát triển khác, đã tự hình thành như một nơi chốn lý tưởng cho các doanh nghiệp sản xuất hàng hóa với giá rẻ hơn so với các nước phát triển. Các quy định (hoặc luật lệ thiếu sót ) cùng mức sống thấp hơn là đặc biệt hấp dẫn đối với các công ty muốn tìm cách mở rộng lợi nhuận của họ. Tuy nhiên, đối với Mỹ, dù các phụ tùng được sản xuất ở nước ngoài, xe ô tô của Mỹ vẫn còn lắp ráp ở trong nước. Các công ty dược phẩm của Mỹ vẫn sản xuất thuốc ở trong nước hơn là ở nước ngoài. Vì vậy, dù Mỹ đã có thể nhìn thấy một số công việc nhất định rời khỏi biên giới của mình, nhưng vẫn còn những công việc khác.

There are, however, valid criticisms regarding China artificially suppressing its currency and refusing to let it float. By suppressing the yuan, China is able to create profit-friendly conditions for companies. Yet, if the yuan were to float like the dollar, euro, and other currencies, it’s unlikely that these same conditions would continue to exist over the long run. Wages will increase and, eventually, so will the cost of doing business. As a nation becomes wealthy, so should its people; and if the people become wealthy, so should their living standards.

Tuy nhiên, có những lời chỉ trích có giá trị liên quan đến việc Trung Quốc kềm nén giá trị đồng tiền của mình một cách giả tạo và từ chối không chịu thả nổi. Bằng cách kềm giá đồng nhân dân tệ, Trung Quốc có thể tạo ra những điều kiện thuận lợi cho các công ty. Tuy nhiên, nếu đồng nhân dân tệ được thả nổi như đồng đô la, euro, các đồng tiền khác, không chắc gì những điều kiện tương tự sẽ có thể tiếp tục tồn tại về lâu dài. Cuối cùng, đồng lương sẽ tăng lên, và chi phí kinh doanh cũng thế. Khi một quốc gia trở nên giàu có, người dân cũng khá giả, và nếu người dân trở nên giàu có, các tiêu chuẩn sống của họ cũng phải cao hơn.

We need only look at Shanghai and Hong Kong to see where the rest of China could be heading, for it too, in time, will face the same challenges as other developed countries. Massive urbanization has seen millions of people leaving the countryside to find better work, a better life, in the city. Will this urbanization see a shift from a largely agrarian and industrial economy to a service economy? Of course, given China’s massive population, they probably needn’t worry about this just yet.

Chỉ cần nhìn vào Thượng Hải và Hồng Kông chúng ta có thể thấy phần còn lại của Trung Quốc sẽ ra sao, bởi vì trải qua thời gian, họ cũng sẽ phải đối mặt với những thách thức tương tự như các nước khác phát triển. Công cuộc Đô thị hóa đại trà đã phải chứng kiến hàng triệu người rời khỏi làng quê để đi tìm công việc và một cuộc sống tốt đẹp hơn trong thành phố. Công cuộc đô thị hóa này sẽ nhìn thấy sự thay đổi từ một nền kinh tế chủ yếu là nông nghiệp và công nghiệp sang một nền kinh tế dịch vụ hay không ? Tất nhiên, với dân số khổng lồ của Trung Quốc, có thể họ không chưa cần phải lo lắng về điều này.

Superpowers

China has already become a major player on the world economy, but there are also predictions that it will become a superpower. The question we must first ask ourselves is this: “What defines a superpower?” Having economic dominance alone is not indicative of a superpower, although having a strong economy is often necessary.

Siêu Cường

Trung Quốc đã trở thành một cầu thủ quan trọng trong nền kinh tế thế giới, nhưng cũng có những dự đoán rằng họ sẽ trở thành một siêu cường. Câu hỏi đầu tiên mà chúng ta cần tự hỏi mình là : "Điều gì xác định một siêu cường ?" Mạc dù một nền kinh tế mạnh là cần thiết nhưng chỉ có thống trị kinh tế mà thôi thì không phải là biểu hiện của một siêu cường.

Japan, for all its might during the 1980s, was not a superpower. Pure military might is not indicative of a superpower, although having a capable military is also not out of the question. In terms of total manpower, Russia possesses the largest military in the world, but its capabilities are somewhat limited.

Nhật Bản, với tất cả sức mạnh của mình trong những năm 1980, đã không phải là một siêu cường. Mặc dù việc có một quân đội năng lực là không thể thiếu nhưng sứ mạnh quần sự thuần túy không phải là biểu hiện của một siêu cường. Trong các ý nghĩa của nhân lực toàn thể, Nga từng sở hữu một quân đội lớn nhất trên thế giới, nhưng khả năng của họ vẫn phần nào còn hạn chế.

So is having a strong economy and military the definition of a superpower? Yes but tentatively so. A superpower is more than just having the biggest stick and deepest pockets. It’s also having the ability to project oneself whenever and wherever. During the Cold War, the US and the Soviet Union were superpowers in that, yes, they had both a powerful military and capable economy, but they were also able to project their influence.

Thế thì, một nền kinh tế và quân đội mạnh xác định một siêu cường? Đúng, nhưng không hẳn như thế. Một siêu cường nhiều hơn việc chỉ có một cây gậy to nhất và túi tiền dày nhất. Siêu cường còn phải là khả năng dự phóng chính mình vào bất cứ khi nào và ở bất cứ nơi nào. Trong thời gian Chiến tranh Lạnh, Mỹ và Liên Xô là siêu cường trong đó, đúng thế, họ có cả quân đội mạnh và kinh tế có năng lực nhưng họ cũng có thể dự phóng ảnh hưởng của mình.

They had the ability to shape the world according to their foreign policy objectives. Not completely, not totally, but just enough to achieve their desired goals. More importantly, large parts of the world were willing participants in assisting these superpowers, if only to benefit in some way from their dominance.

Họ có khả năng hình thành thế giới theo mục tiêu chính sách đối ngoại của mình. Không hoàn toàn, không triệt để, nhưng đủ để đạt được các mục tiêu mình mong muốn. Quan trọng hơn, phần lớn các nơi trên thế giới đã sẵn lòng tham dự trong việc ủng hộ các siêu cường này, dù chỉ để đạt được lợi ích trong một số phương diện từ sự thống trị của họ.

Since the Cold War, the US has managed to hold onto its sizeable economic and military advantage, and its ability to carry out its foreign policy around the world, for better or worse. It is this combination of economic and military dominance, and the resulting ability to project soft and hard power, that has made the US a superpower.

Kể từ thời Chiến tranh Lạnh, bất chấp hậu quả, Mỹ đã thành công để giữ được lợi thế kinh tế, quân sự đáng kể, và khả năng thực hiện chính sách đối ngoại của mình trên khắp thế giới. Đó là kết hợp của thống trị kinh tế với quân sự, và kết quả khả năng để dự phóng quyền lực mềm và cứng, vốn đã làm nên một siêu cường Hoa Kỳ.

For China to attain this level of influence, we may have to wait several decades. Should this day come, it remains to be seen if the international community as a whole, never mind its immediate neighbors, are willing to accept China as a superpower.

Để Trung Quốc đạt được mức độ ảnh hưởng này, có thể chúng ta phải chờ nhiều thập kỷ nữa. Ngày ấy có đến được hay không, vẫn còn phải xem, nếu như cộng đồng quốc tế nói chung, chưa chưa nói đến những nước láng giềng trực tiếp, có sẵn lòng chấp nhận Trung Quốc như một siêu cường hay không.

Khanh Vu Duc is a Vietnamese Canadian lawyer in Ottawa, focusing on various areas of law. He researches on International Relations and International Law.

Tác giả Vũ Đức Khanh là một luật sư Việt Nam ở Ottawa/Canada, chuyên về các lãnh vực luật pháp khác nhau. Ông nghiên cứu về quan hệ quốc tế và công pháp quốc tế.


Translated by Lê Quốc Tuấn

http://www.asiasentinel.com/index.php?option=com_content&task=view&id=4181&Itemid=171%3Cbr%20/%3E

Rare Indochina tigers thrive in Berlin - Hổ hiếm Đông Dương sinh sôi mạnh ở Berlin



Tigers at Berlin's Tierpark Zoo in Germany are soaking up the sun in their new animal kingdom. Now that four baby Indochina tigers have grown bigger, zookeeper Petra Schroeder said upgrading the enclosure was only fitting. (SOUNDBITE) Petra Schroeder, zookeeper, saying (German): "They reached an age where we decided to redo the outdoor enclosure. So the family moved. If they now fall into the water they are old enough and have the ability to swim and to find the exit from the pool." The Indochina tiger is a rare subspecies that currently faces extinction. (SOUNDBITE) Petra Schroeder, zookeeper, saying (German): "This subspecies is a breed and we never had it before. We bred Siberian tigers, years ago. We bred Sumatra tigers but this species is new and the fact that it worked, and with even four off-spring, is something we are very proud of." Tigers in the wild are killed illegally to satisfy an increasing demand for their body parts, which are used in traditional Chinese medicine. Kilmeny Duchardt, Reuters.

Hope for Vietnam's children of the dump Hy vọng cho trẻ em Việt Nam ở các bãi rác




Hope for Vietnam's children of the dump

Hy vọng cho trẻ em Việt Nam ở các bãi rác

By Natalie Allen, CNN

Natalie Allen, CNN

Twelve-year-old Dieu wears a bright-green top sprinkled with yellow flowers as she squats in a pile of garbage with her mother.

Diệu, cô bé 12 tuổi quàng trên đầu một chiếc khăn màu xanh có trang trí hình hoa vàng ngồi chồm hỗm với mẹ trên một đống rác.

The two talk and laugh while their hands work quickly, sorting plastic from the discarded food and waste.

Cả hai mẹ con cùng nói và cười trong khi đôi tay thoăn thoắt phân loại túi nylon, vỏ đồ hộp và các phế phẩm khác.

A full bag will bring their family just pennies. But this is their life’s work. They live on a dump in Rach Gia, Vietnam, part of the Mekong Delta.

Một túi đựng đầy rác được chọn lọc chỉ đem lại cho họ một ít tiền lẻ. Nhưng đó là cách mưu sinh duy nhất của họ - những con người đang sống trên một bãi rác ở Rạch Giá, thuộc đồng bằng sông Cửu Long của Việt Nam.

Dieu’s little sister, one of nine siblings, watches from the family’s two-room shack. One of her brothers sits on a nearby tombstone with his dog. The dump lies on an abandoned cemetery, and the above-ground tombs are the only places to sit that aren’t covered by trash.

Diệu là một đứa em gái trong số chín anh chị em trong gia đình. Một trong những người anh của Diệu đang ngồi trên một bia mộ gần đó với con chó của mình. Bãi rác nằm trên một nghĩa trang bị bỏ rơi, và những ngôi mộ nhô lên khỏi mặt đất là nơi duy nhất để ngồi vì không bị rác bao phủ.

Some 200 families live on this and one other dump in Rach Gia. They are three generations of Cambodians who fled the brutal Khmer Rouge regime in the 1970s. It’s the only home they have ever known.

Gia đình của Diệu là một trong khoảng 200 gia đình sống tại các bãi rác ở Rạch Giá. Họ là những người gốc Campuchia đã chạy trốn khỏi chế độ Khmer Đỏ tàn bạo vào thập niên 1970. Qua 3 thế hệ, bãi rác trở thành nơi dung thân duy nhất của họ.

What they eat and what they wear is often from what they find in the trash. For the longest time, the children didn't even know flip-flops were supposed to match.

Thức ăn và quần áo mặc thường là những gì họ tìm thấy khi bới rác. Thậm chí những đứa trẻ không biết rằng một đôi dép nhựa cần phải có hai chiếc giống nhau.

But there is a danger here far worse than filth or poverty.

Tuy vậy, trong cuộc sống của họ có những điều còn tồi tệ hơn cả rác rưởi và sự nghèo đói.

Human traffickers prey on these poor people’s desperation. Children are bought and sold here, some for as little as $100.

Chính cái nghèo tuyệt vọng đã biến họ trở thành con mồi lý tưởng của những kẻ buôn người. Đã có lúc những đứa trẻ bị mua bán như hàng hóa với giá có khi chỉ 100 USD.

The parents sell because they are tricked into believing that the buyer has good intentions, that their children will have a promising job and a promising future. They so badly want to help their sons and daughters escape poverty.

Các bậc cha mẹ bán con vì bị lừa rằng người mua có ý định tốt, con cái của họ sẽ có một công ăn việc làm tử tế và một tương lai đầy hứa hẹn. Họ tha thiết mong muốn những đứa con mình được đổi đời.

Oftentimes, however, the children end up as sex slaves.

Tuy nhiên, rất nhiều khi, trẻ em bị biến thành các nô lệ tình dục.

“The trafficker looks like your mom, (the trafficker) doesn't look like a bad guy," said Caroline Nguyen Ticarro-Parker, who founded the Catalyst Foundation to help Dieu and other children in Vietnam's poorest communities.

“Kẻ buôn người trông cũng giống như mẹ của các em, không giống như một người xấu!" Caroline Nguyễn Ticarro-Parker, người sáng lập Quỹ Xúc Tác để giúp đỡ Diệu và trẻ em trong các cộng đồng nghèo nhất của Việt Nam cho biết.

The kids are sometimes stolen, too, when they make their long walk into town to sell lottery tickets.

Các em trẻ đôi khi cũng bị bắt cóc, khi các em đi bộ vào thị trấn để bán vé số.

“When we started, we knew of a house that was at the entrance of the dump, and we know girls were being taken in there by traffickers and being raped,” Ticarro-Parker said. "If they screamed, then they were let go. If they didn't scream, then they were taken. And the girls were as young as 4."

"Khi chúng tôi mới bắt đầu, chúng tôi biết một căn nhà ở đầu lối vào của bãi rác, và chúng tôi biết là các cô gái được đám buôn người đem vào đó và bị cưỡng hiếp," Ticarro-Parker nói. "Nếu các em la hét, thì sẽ được thả. Nếu các em không la hét, thì sẽ bị đưa đi. Có lúc có em chỉ mới 4 tuổi."

Lessons for survival

After leaving Dieu’s dump, I arrive at another one just as a sanitation truck leaves behind a fresh pile.

Những bài học cho sự sống còn

Sau khi rời bãi rác gần nhà em Diệu, tôi đến một bãi rác khác ngay sau khi một chiếc xe tải vệ sinh đã để lại một đống tươi.

People scurry with picks and bags and start sorting. They work day and night alongside their children. At 1 a.m., when the last truck of the day arrives, they all don headlamps to work in the dark.

Mọi người vội chạy lại với cây chọn và túi xách và bắt đầu phân loại. Họ làm việc ngày và đêm cùng với con cái của họ. Một giờ sáng, khi chiếc xe tải rác cuối cùng trong ngày đến, họ mang đèn vào đầu để tiếp tục làm việc trong bóng tối.

I follow a mother who carries her baby to the family’s shack. One could barely call it that; it is nothing more than tarps strung together for shelter. Bowls of discarded food are covered in flies. Clothes dry on barbed wire.

Tôi đi theo một người mẹ có con đến căn lều của bà. Cũng rất khó có thể gọi đó là túp lều vì đó không có gì nhiều hơn là những tấm nhựa được nối lại với nhau để làm nơi trú ngụ. Những chén đựng đồ ăn thì đầy ruồi. Quần áo thì được phơi khô trên dây thép gai.

The mother lays her baby in a net strung up as a hammock. After rocking the baby to sleep, she heads back out to work in the dump.

Người mẹ đặt em bé của mình trong một cái mạng lưới xâu thành chuỗi như một cái võng. Sau khi ru em bé ngủ, cô quay trở ra ngoài làm việc trong bãi rác.

Another parent offers me his baby when I arrive. He is cradling a little boy, months old, wearing a colorful striped hat. The father swats flies away from the child’s face. He mistakenly thinks I am here to buy his baby.

Một người cha khác muốn bán con của mình cho tôi khi thấy tôi đến nơi. Ông đang ôm một em bé vài tháng tuổi, đang đội một chiếc mũ đầy màu sắc. Người cha liên tục đập ruồi đang đậu vào mặt của đứa trẻ. Ông bị nhầm, nghĩ rằng tôi đến đây là để mua con của mình.

Ticarro-Parker’s family fled Vietnam when she was a child. She returned as an adult to give back to her homeland, bringing clothes to the poor. But when she stumbled onto the families of the Rach Gia dumps, she knew much more had to be done.

Gia đình của Ticarro-Parker trốn chạy khỏi Việt Nam khi cô chỉ là một đứa trẻ. Cô trở về như một người trưởng thành để giúp đỡ đất mẹ - mang quần áo cho người nghèo. Qua dịp đó, cô tình cờ biết được các gia đình nghèo của các bãi rác Rạch Gia, cô lập tức biết rằng còn rất nhiều việc phải làm hơn nữa.

She went back home to Minnesota, started raising money and eventually opened a school for the children of the dump.

Cô trở về nhà ở tiểu bang Minnesota (Mỹ), bắt đầu quyên góp tiền và cuối cùng đã mở một trường học cho những trẻ em ở bãi rác.




Lesson one: Arm the children with cell phones so they can call for help.

Bài học thứ nhất: Cho các em điện thoại di động để kêu gọi giúp đỡ khi cần.

“It sounds weird, but we gave the prettiest girls the cell phones first,” Ticarro-Parker said. “They’re most at risk.”

"Nghe có vẻ lạ, nhưng chúng tôi đã cho các cô gái xinh đẹp nhất điện thoại di động đầu tiên," Ticarro-Parker cho biết. "Các em có nguy cơ bị bắt cóc/bị bán cao nhất."

Lesson two: Teach the children to read so that if they are taken, they can read city signs and call the school to let them know where they are.

Bài học thứ hai: Dạy cho các em biết đọc để khi nào các em bị bắt cóc/bị bán, các em có thể đọc tên thành phố và gọi đến trường để cho biết các em đang ở đâu.

That happened in 2008. Four girls were taken, but the traffickers were caught because the girls had a cell phone and knew how to read a road sign to give their location.

Năm 2008, bốn cô gái bị bán đi, nhưng bọn buôn người bị bắt vì các cô gái có một điện thoại di động và biết đọc đường để cung cấp vị trí của họ.

Lesson three: Teach the children to run if strangers approach.

Bài học thứ ba: Dạy cho các em biết là phải chạy nếu người lạ tìm cách tiếp cận.

That’s exactly what 13-year-old Hanh did when men, presumably traffickers, chased her and her brother as they walked home on the last day of school in 2010. She did what she was taught and ran. But while getting away, Hanh fell into a canal and drowned.

Đó là chính xác những gì mà em Hạnh 13 tuổi đã làm khi người đàn ông, có lẽ bọn buôn người, đuổi theo cô và em trai của cô khi họ đang đi bộ về nhà vào ngày đi học cuối khóa năm 2010. Cô đã làm những gì cô đã được dạy và chạy đi. Không may, Hạnh rơi vào một kênh đào và chết đuối.

Ticarro-Parker fights back tears recalling the tragedy: “She died doing what we asked.”

Ticarro-Parker tìm cách dấu nước mắt trong khi kể lại bi kịch: "Em ấy chết vì làm cái chúng tôi đã dạy."

Before she died, Hanh was interviewed for the school’s first brochure. Next to her picture is a quote of what hope meant to her: “Hope is my school.”

Trước khi chết, Hạnh đã được phỏng vấn cho cuốn sách nhỏ đầu tiên của trường. Bên cạnh hình của Hạnh là một câu nói của em ấy: "Trường của em là nguồn hy vọng."

School is the only hope for these children, Ticarro-Parker says. It strengthens the entire community.

“Ngôi trường là hy vọng duy nhất cho các em," Ticarro-Parker nói. Nó cũng giúp đỡ toàn bộ cộng đồng.

"When we started it was 99% illiteracy,” she said. “None of the parents (at the dumps) knew how to read and write, the children had never been to school.”

"Khi chúng tôi bắt đầu, 99% là mù chữ," cô nói "Tất cả các bậc cha mẹ (tại bãi rác) đều mù chữ, còn các em chưa bao giờ được cắp sách đến trường."

They are now down to 40% illiteracy.

“Hiện nay, mù chữ ở bãi rác đã giảm xuống còn 40%.”

“The children are understanding that they could be the generation that doesn't work in the dump,” Ticarro-Parker said.

"Các em đang hiểu rằng các em có thể sẽ là thế hệ không phải sinh sống trong những bãi rác," Ticarro-Parker cho biết.

The school also teaches parents the cold hard truth: what will really happen to their children if they sell them.

Nhà trường cũng truyền đạt cho các bậc cha mẹ hiểu về sự thật của hiểm họa buôn người: những gì thực sự sẽ xảy ra với con cái của họ nếu họ bán chúng.

In 2006, before the school opened, more than 37 girls from the dumps were sold to traffickers by their parents, Ticarro-Parker said. In 2011, only four were sold.

Trong năm 2006, trước khi trường mở ra, hơn 37 đứa trẻ đã bị cha mẹ bán cho bọn buôn người. Trong năm 2011, chỉ còn bốn trường hợp như vậy.

'A catalyst for change'

Xúc tác cho sự thay đổi

Inside one of the school’s two classrooms, a boy writes in his notebook. He clutches a blue pen with fingers covered in dirt, black under all his fingernails. The children are dirty, but their maroon-and-white school uniforms are crisp. Across their backs reads, “be a catalyst for change.” And they all wear shoes that match.

Giờ đây, sau các buổi nhặt rác, Diệu lại đến trường. Trong sân chơi, em hòa đồng cùng những đứa trẻ khác cùng cảnh ngộ, hào hứng trên chiếc bập bênh hay hò hét nô đùa trên bãi cát. Lắng nghe cá em nói và nhìn các em cười rất khó để tin rằng các em là những đứa trẻ sống trên một bãi chứa rác thải.

Outside is the sound of a power saw. Volunteers are here to build a playground for the school, which was built on a rice paddy on the edge of the town.

Bên ngoài là âm thanh của một cái cưa máy. Các tình nguyện viên đang ở đây để xây dựng một sân chơi cho trường học, được xây dựng trên một cánh đồng lúa bên rìa thị trấn.

It will be the first real playground these children have seen.

Nó sẽ là sân chơi thực sự đầu tiên mà các trẻ em này được thấy.

One Vietnamese woman helps the volunteers with sanding and toting wood. She is working to pay off a debt to the school. She sold her teenage daughter to traffickers – twice - and the school helped get her back both times. Now the woman works to pay off her debt.

Một phụ nữ Việt Nam giúp các tình nguyện viên với chà nhám và khuân gỗ. Cô ấy đang làm việc để trả nợ cho nhà trường. Cô đã bán con gái tuổi teen của mình cho bọn buôn người - hai lần - và nhà trường đã giúp có được cô ấy chuộc lại cả hai lần. Bây giờ người phụ nữ này làm việc để trả nợ của mình.

When the playground opens, the children are waiting. They swarm. Up the climbing wall, down the slide, over the monkey bars, onto the swings. They have to be taught how to pump their legs and pull the ropes to make the swings move. They don’t have any idea how it works. They learn quickly, however, and are soon flying high.

Trẻ em đang chờ đợi khi sân chơi mở cửa. Chúng tụ họp thành đàn. Lên leo tường, xuống cầu tuột, thao giàn đu tay, lên xích đu. Chúng phải được dạy làm thế nào để nhún chân và kéo dây thừng để làm cho xích đu chuyển động. Chúng không biết cách xích đu hoạt động thế nào. Tuy nhiên, chúng học nhanh chóng, và sớm đu thật cao.

Dieu, on the seesaw, screams with joy as a row of girls fall like dominoes onto the sand in hysterical laughter. Seeing their smiles and hearing their joy, it is hard to believe these children live on a garbage dump.

Diệu, trên cái bập bênh, hét lên với niềm vui khi một hàng các cô bé ngã đồng loạt như các quân domino trên bãi cát trong tiếng cười cuồng nhiệt. Nhìn thấy nụ cười của chúng và nghe niềm vui của chúng, thật khó tin rằng đó những trẻ em sống trên một bãi chứa rác thải.

"Over the last year and a half, the boys and girls have been happy,” Ticarro-Parker said. “They want to be singers and teachers and doctors and architects. Suddenly they have a career in mind…”

"Trong hơn năm rưỡi qua, các em xem ra vui vẻ hẳn lên" Ticarro-Parker cho biết: "Các em giờ muốn trở thành ca sĩ và giáo viên và bác sĩ và kiến trúc sư. Đột nhiên các em có ý tưởng cho một sự nghiệp trong tâm trí...”

“We're not going to eliminate trafficking. We are not going to change this whole culture of girls feeling unworthy of themselves. But we're going to change this group of girls. We're going to change 200 girls. It's going to happen, one girl at a time."

"Có thể chúng tôi sẽ không để loại trừ được nạn buôn bán trẻ em. Có thể chúng tôi sẽ không thay đổi toàn bộ văn hóa của các em gái bé tự thấy bản thân không xứng đáng. Nhưng chúng tôi sẽ thay đổi các em gái này. Chúng tôi sẽ thay đổi 200 em gái ở đây, mỗi lần một em."