MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Friday, July 27, 2012

Chairman Vu, Vietnam's Coffee King Chủ tịch Vũ, ông vua cà phê ở Việt Nam




Vietnam's coffee king, Dang Le Nguyen Vu

Dang Le Nguyen Vu

Chairman Vu, Vietnam's Coffee King

Chủ tịch Vũ, ông vua cà phê ở Việt Nam

BY SCOTT DUKE HARRIS

SCOTT DUKE HARRIS

Forbes

Forbes, 25-07-2012


It’s ten minutes before eight on a mild morning in Hanoi, and the philosopher-king of Vietnam’s potent coffee industry is down to the last 2 inches of his first cigar of the day. Chairman Vu, clad casually and crowned in a Panama hat, is said to prefer Cohiba, but this one’s a Davidoff, “a German brand,” he says through an interpreter. He offers one, but it seems a bit early in the day.

Một buổi sáng ấm áp ở Hà Nội, vào lúc 8 giờ kém 10’, triết gia và là ông vua ngành công nghiệp cà phê hùng mạnh của Việt Nam, đang hút điếu xì gà đầu tiên trong ngày của ông còn khoảng 2 inch (5 cm). Chủ tịch Vũ ăn mặc như thường ngày, đầu đội chiếc mũ Panama, nói ông thích xì gà hiệu Cohiba hơn, nhưng điếu này hiệu Davidoff, “một thương hiệu của Đức”, ông nói qua người phiên dịch. Ông mời tôi một điếu, nhưng dường như hơi sớm để hút xì gà.


When Dang Le Nguyen Vu isn’t running Trung Nguyen Corp. from its base in Ho Chi Minh City, he might be found at his vast retreat in the coffee-growing Central Highlands, where he has a choice of 120 horses in his riding stable.


Khi không thấy Đặng Lê Nguyên Vũ điều hành Công ty Cổ phần Cà phê Trung Nguyên tại trụ sở của công ty ở thành phố Hồ Chí Minh, người ta có thể tìm thấy ông tại một nơi ẩn dật rộng lớn của mình ở chỗ trồng cà phê trên Tây Nguyên, nơi mà ông có thể chọn 120 con ngựa trong chuồng để cưỡi.


Westerners doing business in Vietnam estimate Vu’s personal worth at north of $100 million, a mind-boggling sum in a country whose per capita income is $1,300.

Những người phương Tây làm ăn ở Việt Nam ước tính tài sản cá nhân của ông Vũ ở miền bắc trị giá khoảng 100 triệu đô la, số tiền không thể tin được ở một đất nước có thu nhập bình quân đầu người là 1.300 đô la một năm.


On this particular day Chairman Vu, as he is often addressed, has come to Vietnam’s capital to see the prime minister and the agricultural minister to discuss the nation’s coffee policy. So he takes his morning cup and smoke at Trung Nguyen’s cafe that is near the seats of power. So near, in fact, that a few weeks later it would be cleared to make way for construction of a new ­National Assembly building.


Vào ngày đặc biệt này, Chủ tịch Vũ, ông ấy thường được gọi như thế, đến thủ đô Việt Nam gặp thủ tướng và bộ trưởng nông nghiệp để thảo luận chính sách cà phê quốc gia. Vì thế, ông ấy uống cốc cà phê buổi sáng và hút thuốc tại quán cà phê Trung Nguyên ở gần chỗ các chính trị gia. Thật vậy, chỗ đó quá gần để rồi vài tuần sau đó bị giải tỏa để xây dựng một tòa nhà quốc hội mới.


Like many of his countrymen, Chairman Vu has his own bust of the man the Vietnamese call “Uncle Ho,” entombed not far from us this morning. But what would a communist revolutionary make of this 41-year-old capitalist?

Giống như nhiều đồng hương của mình, Chủ tịch Vũ có bức tượng bán thân của người đàn ông mà người Việt Nam gọi là “Bác Hồ”, đã được đặt trong lăng mộ không xa chỗ chúng tôi gặp nhau sáng nay. Nhưng một nhà cách mạng cộng sản [nếu ông còn sống] sẽ nghĩ gì về một nhà tư bản 41 tuổi này?

Ho’s ghost might enjoy what Chairman Vu calls his “coffee doctrine.” Vietnam and most other coffee-growing nations, Vu points out, are poor, tropical countries that typically receive only $1 out of every $20 earned in the global coffee industry, with the bulk of profits going to the likes of Nestlé and Starbucks. “Why should we just follow that order?” he asks. With Trung Nguyen now exporting to 60 countries and reaching deeper into China and the U.S., Vu says, Vietnam can keep moving up in the multibillion-dollar industry’s value chain.

Hương hồn của ông có thể thích thú điều mà Chủ tịch Vũ gọi là “học thuyết cà phê” của ông. Vũ chỉ ra rằng, Việt nam và hầu hết những nước trồng cà phê khác đều nghèo, các nước nhiệt đới thường nhận được chỉ có 1 đô la cho mỗi 20 đô la thu được trong ngành công nghiệp cà phê toàn cầu, với phần lớn lợi nhuận chạy vào những công ty giống như Nestlé và Starbucks. “Tại sao chúng ta nên theo trật tự đó?” ông hỏi. Vũ cho biết, Trung Nguyên hiện xuất khẩu sang 60 nước và đang vươn xa hơn nữa vào thị trường Trung Quốc và Mỹ, Việt Nam có thể tiếp tục vươn tới chuỗi giá trị của ngành công nghiệp trị giá nhiều tỷ đô la này.


Uncle Ho wanted prosperity for Vietnam, says Dang Xuan Minh, who is both a member of the Vietnamese Communist Party and the founder of AVM, a firm that advises on mergers and acquisitions. Dang notes Oct. 13 is now Vietnamese Entrepreneurs Day, dated to coincide with a letter that Ho sent to Vietnamese businessmen in 1954, thanking them for their financial support of the revolt against the French.


Ông Đặng Xuân Minh nói, Bác Hồ muốn Việt Nam thịnh vượng. Ông Đặng là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam và là người sáng lập công ty AVM, một công ty chuyên tư vấn về sáp nhập và mua lại các công ty. Ông Đặng lưu ý, ngày 13 tháng 10 là Ngày Doanh nhân Việt Nam, là ngày trùng hợp ngẫu nhiên với ngày mà ông Hồ gửi một bức thư cho các thương nhân Việt Nam năm 1954, cám ơn họ đã hỗ trợ tài chính cho cuộc nổi dậy chống Pháp.


Vietnam’s pro-business spirit, he points out, was recently celebrated in “Entrepreneur’s Life,” a song and video that features the chairman of the company that makes Bulls Head Fertilizer crooning: “The country cannot be powerful without its people being rich.”


Tinh thần đề cao doanh nhân của Việt Nam, ông chỉ ra, gần đây đã được đã dấy lên trong "Đời Doanh nhân" một bài hát khắc họa hình ảnh Chủ tịch công ty làm phân bón Bulls Head có câu: "Nước không thể mạnh nếu không có dân giàu"

Chairman Vu stands out among a cadre of capitalists who are becoming inspirations for risk-taking in a changing society. Closely held Trung Nguyen won’t provide many financials but had sales of $151 million in 2011 and is clocking 78% growth this year, a spokeswoman says.

Chủ tịch Vũ nổi bật trong lực lượng nồng cốt của các nhà tư bản, những người đang trở thành nguồn cảm hứng cho việc chấp nhận rủi ro trong một xã hội thay đổi. Một nữ phát ngôn viên nói, giữ công ty Trung Nguyên cho riêng cá nhân*, sẽ không cung cấp nhiều về tài chính, nhưng doanh số bán hàng của công ty là 151 triệu trong năm 2011 và gia tăng 78% trong năm nay.


*không cho ra thị trường chứng khoán- ND

As its instant coffee wins customers in the potentially huge Chinese market—amid a culture that, like Vietnam, has long favored tea—Vu talks boldly of a major expansion that includes a two-year timetable to take his company public, not on Vietnam’s modest markets but on an international bourse. Within the company Vu pushes a battle plan envisioning investment of $800 million in factories and such over ten years.


Khi cà phê hòa tan giành được khách hàng tiềm năng ở thị trường khổng lồ Trung Quốc – ở nước có nền văn hóa tương tự như Việt Nam, từ lâu đã thích uống trà hơn – Vũ nói một cách táo bạo về sự mở rộng quan trọng bao gồm một lịch trình hai năm để đưa công ty của ông lên sàn chứng khoán, không phải ở các thị trường khiêm tốn của Việt Nam, mà ở một thị trường chứng khoán quốc tế. Trong nội bộ công ty, Vũ thúc đẩy một cuộc chiến, kế hoạch đầu tư mường tượng khoảng 800 triệu đô la vào các nhà máy và các khoản đầu tư đại loại như thế trong mười năm.


Acknowledging that chronic tensions between China and Vietnam could complicate such plans, Vu points to the West’s stance. “We wish that every Chinese person would spend $1 per year for our coffee products,“ the spokeswoman explains.


Thấu hiểu những căng thẳng dai dẳng giữa Trung Quốc và Việt Nam có thể làm phức tạp các kế hoạch như thế, Vũ lưu ý lập trường của phương Tây. “Chúng tôi hy vọng mỗi người Trung Quốc sẽ chi tiêu 1 đô la một năm vào sản phẩm cà phê của chúng tôi”, nữ phát ngôn viên này giải thích.


Vu’s humble roots are another reason he stands out in a country where liberalization is often blamed for producing crony capitalism. He “went from zero to hero,” said Nguyen Viet Khoi, a professor at Vietnam’s University of Economics and Business.


Lai lịch thấp kém của Vũ là một lý do nữa mà ông nổi bật ở một đất nước mà tự do hóa thường bị đổ lỗi cho việc sản sinh chủ nghĩa tư bản thân hữu. Ông ấy “đã đi từ số không để trở thành anh hùng”, ông Nguyễn Việt Khôi nói. Ông Khôi là một giáo sư ở trường đại học về kinh tế và kinh doanh Việt Nam.


Vu was a high school student in 1986 when Vietnamese authorities recognized that central economic planning wasn’t working in a nation devastated by decades of warfare and dependent on a weakening Soviet Union. A country of rice paddies was importing rice to feed the hungry. Vietnam’s reforms, known as Doi Moi, have moved its economy in fits and starts toward what its government calls “market-oriented socialism.”


Năm 1986, Vũ là một học sinh trung học, khi những người cầm quyền Việt Nam nhận ra rằng kinh tế kế hoạch tập trung không hữu hiệu ở một đất nước bị tàn phá trong nhiều thập kỷ chiến tranh và phụ thuộc vào Liên Xô suy yếu. Một đất nước với những đồng lúa lại nhập khẩu gạo để nuôi [những người dân] đói. Các cải cách của Việt Nam, được gọi là đổi mới, chuyển nền kinh tế bất thường của đất nước tới điều mà chính phủ nước này gọi là “kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa”.


In Vietnam business heft is said to ­require an “umbrella” of protection from influential officials. Vu may now have a few umbrellas, but his childhood was typical of the rural highlands—tending his family’s crops and pigs, helping his mother make bricks for a nearby kiln. He excelled in school and was admitted to a pre-med program at Tay Nguyen University in Buon Ma Thuot, the coffee capital.


Ở Việt Nam, được biết, muốn làm ăn lớn cần phải một “chiếc ô” để được bảo vệ từ các quan chức có ảnh hưởng. Vũ hiện có thể có vài chiếc ô, nhưng thời thơ ấu của ông điển hình ở vùng cao nguyên nông thôn – chăm sóc mùa màng và những con lợn của của gia đình ông, giúp mẹ ông làm gạch ở một lò gần nhà. Ông học xuất sắc ở trường và được nhận vào một chương trình dự bị ngành y, ở trường Đại học Tây Nguyên, Buôn Ma Thuột, thủ phủ cà phê.


Vu and fellow students drank a lot of joe. During his third year of studies, Vu says, he realized he didn’t want to be a physician. His mother shed tears as he told her of his plans to strike it big in ­Vietnam’s budding coffee industry.


Vũ và các bạn sinh viên uống rất nhiều cà phê. Vũ cho biết, trong năm học thứ ba, ông nhận ra rằng ông không muốn trở thành bác sĩ. Mẹ của ông đã rơi nước mắt khi ông nói với bà ấy về kế hoạch của mình, tấn công mạnh vào ngành công nghiệp cà phê vừa chớm nở ở Việt Nam.


On the small, single-room building that housed his first roaster, Vu painted the first sign for Trung Nguyen (or roughly, central highlands). His initial capital, he says, was the “trust” of growers who gave him their beans on the promise that he would share his proceeds. He made cafe deliveries by bicycle before upgrading to motorbike. Fifteen years later Vu’s company can claim 3,000 employees and a truck fleet.


Trong một căn nhà chỉ có một phòng nhỏ, nơi đặt lò rang cà phê đầu tiên của mình, Vũ vẽ dấu hiệu đầu tiên cho Trung Nguyên (hoặc đại loại như Tây Nguyên). Ông nói, số vốn ban đầu của ông, là “sự tin tưởng” của những người trồng cà phê, họ đã cung cấp cho ông hạt cà phê với lời hứa rằng ông sẽ chia cho họ tiền lời. Ông đã đi giao cà phê bằng xe đạp trước khi nâng cấp lên thành xe máy. Mười lăm năm sau, công ty của Vũ có thể có tới 3.000 nhân viên và một đội xe tải.


Vu’s parents now live at his home outside Buon Ma Thuot, where Trung Nguyen’s “Coffee Village” features a museum and conference hall. In addition to his horses, Vu also has collected dozens of busts of such luminaries as Mao, Napoleon, Balzac and Beethoven. Why? “Big changes are usually brought about by individuals, not a group of persons,” he explains.

Bố mẹ của Vũ hiện sống ở ngôi nhà của ông ngoài Buôn Ma Thuột, nơi “Làng cà phê” Trung Nguyên có một viện bảo tàng và hội trường. Ngoài mấy con ngựa, Vũ cũng đã sưu tập hàng chục tượng bán thân của các danh nhân như Mao, Napoleon, Balzac và Beethoven. Vì sao? Ông giải thích: “Những thay đổi lớn thường đến từ các cá nhân, không phải từ một nhóm người“.


Vu’s rise has not come without controversy. He was singled out in a book by Vietnamese academics (not Khoi) with a title that translates as Talented and ­Deservingly So (National Political ­Publishing House, 2008). Of ten ­Vietnamese profiled in the book—Bill Gates and Thomas Edison were among the foreigners featured—all but Vu were historical figures. The authors devoted 42 pages to Vu, compared with 25 for Ho. “Shocked With the Book Putting CEO of Trung Nguyen With Great Man,” declared one headline among many. In a letter Vu denied accusations that he “bought” his acclaim and also thanked the critics, ­saying that open discussion was good for the nation.

Sự thăng tiến của Vũ không phải đến mà không xảy ra tranh cãi. Ông là người duy nhất có tên trong một cuốn sách do các học giả Việt Nam biên soạn (không phải ông Khôi), với tựa sách được dịch là “Talented and Deservingly So” – Tài năng và Đắc dụng (Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia, năm 2008). Trong số mười người Việt được nêu tiểu sử trong cuốn sách –  Bill Gates và Thomas Edison tiêu biểu trong số những người nước ngoài – ngoại trừ Vũ, ​​tất cả những người khác là các nhân vật lịch sử. Các tác giả đã dành 42 trang để nói về Vũ, so với 25 trang nói về ông Hồ. “Choáng với việc quyển sách đặt TGĐ điều hành của Trung Nguyên ngang với người đàn ông vĩ đại” là một trong nhiều tựa đề. Trong một bức thư, Vũ phủ nhận các cáo buộc rằng ông đã “mua” được sự tôn vinh mình và cũng cảm ơn các nhà phê bình, nói rằng cuộc thảo luận mở thì tốt cho đất nước.


Seen by some as charismatic and eloquent, by others as polarizing and worse, Vu has helped to train other entrepreneurs and has emerged as an unofficial ambassador of Vietnam’s economic evolution. He has spoken before groups such MIT’s Sloan Fellows and hosted international coffee confabs. Harvard professor Peter Timmer, a food-security scholar who often visits Asia, says that he and Vu have had several long conversations.


Vũ đã giúp đào tạo các doanh nhân khác và đã nổi lên như là một đại sứ không chính thức của sự phát triển kinh tế Việt Nam. Ông đã nói trước các nhóm như Sloan Fellow của MIT và đã tổ chức các buổi nói chuyện về cà phê quốc tế. Giáo sư Peter Timmer của trường Harvard, một học giả về an ninh lương thực, là người thường xuyên đi thăm châu Á, nói rằng, ông và Vũ đã có nhiều cuộc trò chuyện dài.

“My sense is that Vu is very smart and also a real leader in the business sense. He has a vision about what the company can do, and he can communicate that vision to the entire staff,” Timmer says. “They buy into it and become highly effective ­employees, thus helping to bring about the vision.”

Ông Timmer nói: “Cảm giác của tôi là Vũ là rất thông minh và cũng là một nhà lãnh đạo thực sự về mặt kinh doanh. Anh ấy có một tầm nhìn về những gì công ty có thể làm, và anh ấy có thể truyền đạt tầm nhìn đó cho toàn bộ nhân viên. Họ tin tưởng vào điều đó và trở thành những nhân viên có hiệu quả cao, do đó góp phần thực hiện tầm nhìn đó“.


He adds: “Henry Ford was like that; George Eastman was like that; Steve Jobs was like that. I’m not sure it’s appropriate to put Vu in that category quite yet, but he does strike me as one of the most successful entrepreneurs in Southeast Asia.”


Ông nói thêm: “Henry Ford là như thế; George Eastman là như thế; Steve Jobs là như thế. Tôi không chắc liệu có thích hợp để đặt Vũ vào nhóm đó được chưa, nhưng anh ấy gây ấn tượng cho tôi là một trong những doanh nhân thành công nhất ở Đông Nam Á“.


In 2007 Vietnam got membership in the World Trade Organization. Before a recent slowdown from efforts to control rampant inflation, its economy had been growing at a 7% annual clip, enabling its populace to edge into “middle income” status in 2011 as measured by the World Bank. The coffee industry, fueled by World Bank loans, went from being a minor ­exporter into the world’s second largest after Brazil.


Năm 2007, Việt Nam trở thành thành viên của Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO). Trước cơn suy thoái gần đây từ những nỗ lực kiểm soát lạm phát lan tràn, kinh tế nước này đã tăng trưởng ở mức 7%. Được Ngân hàng Thế giới thúc đẩy bằng các khoản vay, ngành công nghiệp cà phê nước này đi từ một nước xuất khẩu nhỏ thành nước xuất khẩu lớn thứ hai trên thế giới, sau Brazil.


In his talks with Vietnam’s leaders, Vu says he is nudging forward a “clustering” strategy to move the nation up from a grower of raw beans to a bigger role as a roaster, processor and exporter. “While you can see the economic growth in the numbers, I don’t think the old model will work in the future,” he explains. “We will need a new formula for success.”


Trong cuộc hội đàm với các nhà lãnh đạo Việt Nam, Vũ cho biết, ông đang thúc đẩy chiến lược “cụm” để đưa đất nước đi lên từ một nước sản xuất hạt cà phê thành một nước đóng vai trò lớn hơn như rang cà phê, chế biến và xuất khẩu. Ông giải thích: “Trong khi bạn có thể thấy tăng trưởng kinh tế qua các con số, tôi không nghĩ rằng mô hình cũ sẽ hữu hiệu trong tương lai. Chúng tôi sẽ cần một công thức mới cho sự thành công”.


Trung Nguyen recently added its fifth processing factory to support instant coffee exports to Korea and China, where it says its business has been exceeding 25% annual growth.


Gần đây, Trung Nguyên đã đầu tư thêm nhà máy chế biến thứ năm để hỗ trợ việc xuất khẩu cà phê hòa tan sang Hàn Quốc và Trung Quốc, nơi mà họ nói công việc kinh doanh tăng trưởng hơn 25% hàng năm.


At home Trung Nguyen owns 42 cafes and its brand is featured at 1,000 others, as well as prominently at grocery stores. According to ACNielsen, it trumps Nestlé’s Nescafé and Vina-cafe Bien Hoa, held by Vietnam conglomerate Masan Group.


Ở trong nước, Trung Nguyên sở hữu 42 quán cà phê và thương hiệu cà phê Trung Nguyên có mặt ở 1.000 tiệm cà phê khác, cũng như nổi bật ở các cửa hàng tạp hóa. Theo ACNielsen, Trung Nguyên hơn hẳn Nescafé của Nestlé và Vina cafe Biên Hòa, thuộc tập đoàn Masan Group Việt Nam nắm giữ.


Vu has a model plantation that aims to increase the quantity and quality of Vietnam’s coffee by employing an irrigation system from Israel and special fertilizer from Finland. A goal is for Vietnam, the world’s top producer of harsher, cheaper Robusta beans, to boost acreage for smoother, pricier Arabica.


Vũ có một trang trại kiểu mẫu với mục đích gia tăng số lượng và chất lượng cà phê Việt Nam, bằng cách áp dụng hệ thống thủy lợi từ Israel và loại phân bón đặc biệt từ Phần Lan. Mục đích là giúp cho Việt Nam, nhà sản xuất hàng đầu thế giới về vị cà phê gắt hơn, với giá thành rẻ hơn hạt cà phê Robusta, để tăng diện tích trồng cà phê Arabica, có hương vị dịu hơn và bán được giá cao hơn.


Embedded in Vu’s doctrine is his faith that coffee has a way of liberating thought, stimulating creativity and fueling progress. It’s a bit like crediting Seattle kiosks for Microsoft, Amazon and grunge rock. “The notion that coffee consumption is the lead indicator of progress and innovation is absurd,” Timmer says, “but he does seem to believe that.”


Gắn vào học thuyết của Vũ là đức tin của ông ấy rằng cà phê giúp suy nghĩ thoáng, kích thích sáng tạo và thúc đẩy sự tiến bộ. Có chút gì đó giống như ghi công các ki-ốt ở Seattle cho Microsoft, Amazon và nhạc trẻ grunge rock. Ông Timmer nói: “Quan niệm về việc tiêu thụ cà phê là chỉ số dẫn đầu về sự tiến bộ và sáng kiến là vô lý, nhưng dường như anh ấy tin điều đó”.


Packaging for Trung Nguyen’s premium Legendee coffee features the image of Honoré de Balzac and this quote: “When we drink coffee, ideas march in like the army!” Like many Vietnamese, Vu seems reluctant to talk politics. “What we stress,” he says, “is creativity and the creative energy of what people can do to change their lives.”


Bào bì đóng gói cho sản phẩm cà phê thượng hạng Legendee của Trung Nguyên là hình ảnh của Honoré de Balzac và câu trích dẫn: “Khi chúng ta uống cà phê, những ý tưởng [xuất hiện] như đi diễu hành trong như quân đội“. Giống như nhiều người Việt Nam, Vũ có vẻ miễn cưỡng khi nói về chính trị. Ông nói: “Điều chúng tôi nhấn mạnh là sự sáng tạo và năng lượng sáng tạo về những gì mọi người có thể làm gì để thay đổi cuộc sống của họ“.


He concurs, however, with the view that Vietnam’s greatest obstacles to progress are corruption and its often backward schools. The two are related, he says: “Well-educated people would not tend to be corrupt people.”

Tuy nhiên, ông đồng tình với quan điểm cho rằng trở ngại lớn nhất của Việt Nam để tiến bộ là tham nhũng và các trường học thường lạc hậu. Cả hai có liên quan, ông nói: "Người có giáo dục tốt sẽ không có xu hướng trở thành người tham nhũng."
As the morning chat turns, Vu warms to a suggestion that, instead of the Taoist concept of yin and yang, Vietnamese culture might be better expressed through two folkloric creatures—the turtle and the dragon.
Khi buổi trò chuyện sáng hôm đó đổi hướng, Vũ hồ hởi đề nghị rằng, thay vì khái niệm của đạo Lão về âm và dương, văn hóa Việt Nam có thể được thể hiện tốt hơn qua hai biểu tượng dân gian là con rùa và con rồng.

The turtle is tough, patient and perseverant, outlasting adversity. Think of the soldiers in the fabled Cu Chi tunnels, turtles by day and dragons by night, who 40 years ago turned back U.S. forces.

Con rùa thì cứng cỏi, kiên nhẫn và bền gan, sống lâu dù gặp tai ương. Hãy nghĩ đến những người lính sống trong địa đạo Củ Chi là những con rùa vào ban ngày và là con rồng vào ban đêm, những người mà cách đây 40 năm đã làm cho lực lượng Mỹ phải quay gót.

The dragon, a fanciful symbol of luck, dares to dream and take action. “If you don’t dream, how can you turn it into reality?” Vu says, his cigar long since stubbed out. “Without action, we shouldn’t expect a good result.”
Con rồng là biểu tượng không có thật về sự may mắn, dám ước mơ và hành động. Vũ nói khi điếu xì gà trên tay đã cháy hết từ lâu: “Nếu bạn không có mơ ước thì làm sao bạn có thể biến nó thành hiện thực? Không có hành động, chúng ta không nên hy vọng một kết quả tốt đẹp nào”.

But the turtle, he adds, is important, too. “So do you want me to give you the ratio for Trung Nguyen?” A grin. “I’d say we are two-fifths turtle and three-fifths dragon.”

Ông nói thêm, nhưng con rùa cũng rất quan trọng. Ông cười toe toét: “Vậy ông có muốn tôi nói cho ông nghe về tỷ lệ của Trung Nguyên không? Tôi có thể nói rằng chúng tôi có 2 phần rùa và 3 phần rồng”.

Quan Hoang Vuong, an American-educated economist who has consulted for Trung Nguyen, considers Vu a friend. While Vu has some expensive tastes, Vuong says that the chairman is more interested in Vietnam’s economic and cultural progress than material wealth.

Vương Quân Hoàng, một nhà kinh tế học đào tạo ở Mỹ, người đã tư vấn cho Trung Nguyên, xem Vũ một người bạn. Trong khi Vũ có một số sở thích đắt tiền, Vương cho biết Chủ tịch quan tâm nhiều hơn trong phát triển kinh tế và văn hóa Việt Nam hơn là của cải vật chất.


The chairman’s sensibilities are reflected in Trung Nguyen’s bilingual menu. One list of coffee selections are labeled Thoughts, Discovery, Idea, Creation and Success.

Sự nhạy bén của Chủ tịch được thể hiện trong thực đơn song ngữ của Trung Nguyên. Một danh sách các lựa chọn cà phê có nhãn Suy nghĩ, Khám phá, Ý tưởng, Sáng tạo và Thành công.

Translated by Dương Lệ Chi


http://www.forbes.com/sites/forbesasia/2012/07/25/vietnams-coffee-king-dang-le-nguyen-vu/

No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn