MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Monday, June 11, 2012

Admit It, China Is a Competitor Hãy thừa nhận Trung Quốc là đối thủ cạnh tranh




Admit It, China Is a Competitor
Hãy thừa nhận Trung Quốc là đối thủ cạnh tranh

By Rep. J. Randy Forbes

Dân biểu James Randy Forbes
June 07, 2012
07-06-2012

Policymakers in Beijing have already admitted that the US is a competitor. Washington admitting this doesn't have to lead to conflict.


Các nhà hoạch định chính sách ở Bắc Kinh đã thừa nhận Hoa Kỳ là một đối thủ cạnh tranh. Việc Washington thừa nhận điều này không nhất thiết sẽ đưa đến xung đột.


Despite the trend lines over the last decade, there's a frightening reluctance on the part of US government officials to speak openly about the challenges we face from the People's Republic of China . This needs to end. US officials must come to accept that while there are plenty of opportunities for cooperation with China, there are also elements of our relationship that are and will remain competitive . Indeed, we are engaged in an extended peacetime competition with China that at its heart is a clash of visions for the international system. This isn't to say that conflict between our countries is inevitable. But if US leaders are expected to marshal the diplomatic and military resources necessary to engage in this long-term competition, they must first be willing to speak more candidly about Beijing's growing capabilities and strategic intentions.


Bất chấp xu hướng trong một thập niên qua, có một sự miễn cưỡng khủng khiếp ở các viên chức chính phủ Hoa Kỳ khi nói chuyện công khai về các thách thức mà chúng ta đối mặt với Cộng Hòa Nhân dân Trung Hoa . Điều này cần phải chấm dứt. Các viên chức Hoa Kỳ phải thừa nhận rằng, trong khi có nhiều cơ hội hợp tác với Trung Quốc, nhưng cũng có những yếu tố trong mối quan hệ của chúng ta đang và sẽ còn cạnh tranh . Thực ra, chúng ta đang tham gia vào một cuộc cạnh tranh thời bình kéo dài với Trung Quốc mà tâm điểm là sự bất đồng quan điểm về hệ thống quốc tế. Điều này không có nghĩa là sự xung đột giữa hai nước không thể tránh khỏi. Nhưng nếu lãnh đạo Hoa Kỳ có ý định huy động nguồn lực ngoại giao và quân sự để tiến hành cạnh tranh đường trường, đầu tiên, họ phải lên tiếng thẳng thắn hơn về khả năng phát triển và ý định chiến lược của Bắc Kinh.

The reluctance of US officials to discuss the ongoing strategic competition with China is hardly a new trend. During the 1990s, thoughtful observers at the Pentagon believed that if we treated China like an “enemy” we would only ensure it became one. Since that time, efforts to avoid mentioning China or its People's Liberation Army (PLA) in military documents or adopt carefully crafted diplomatic language have ensued.

Sự miễn cưỡng của các viên chức Hoa Kỳ trong việc bàn thảo về sự cạnh tranh chiến lược đang diễn ra với Trung Quốc không phải là xu hướng mới. Trong suốt thập niên 1990, các nhà quan sát thận trọng ở Lầu Năm Góc tin rằng, nếu chúng ta đối xử với Trung Quốc như “kẻ thù” thì chúng ta chỉ bảo đảm rằng họ sẽ là như thế. Điều này đã dẫn đến những cố gắng tránh đề cập tới Trung Quốc hay Quân Giải Phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) trong các tài liệu quân sự hoặc áp dụng ngôn ngữ ngoại giao gọt dũa cẩn thận.

For example, the Pentagon's Quadrennial Defense Review has frequently avoided discussing China's military modernization or the specific capabilities required to address it. In 2007, the Navy, Marine Corps, and Coast Guard released a maritime strategy that failed to even mention China. Over the last dozen years, the Congressionally mandated China's Military Power Report has been slowly watered-down , including a change of the title to try and ease Beijing's protests of the report. Even when it comes to the new AirSea Battle concept , designed to help combatant commanders defeat anti-access/area-denial capabilities , like China is developing, Pentagon officials have gone to great lengths to insist its development is not about China. In sum, while we've continued to avoid or dilute the increasingly obvious evidence of an extended peacetime competition in the hope that China's protests will subside, unless we repeat what Beijing wants or decide to say nothing at all, our actions will never be deemed acceptable in Beijing.

Thí dụ, Báo cáo Quốc phòng Bốn năm một lần (QDR) của Lầu Năm Góc thường tránh nói về việc hiện đại hóa quân sự hay khả năng đặc biệt của Trung Quốc, đòi hỏi phải nói tới điều đó. Năm 2007, Hải quân, Thủy quân Lục chiến và Tuần duyên [Hoa Kỳ] cho ra một chiến lược biển , đã không hề nhắc tới Trung Quốc. Hơn 12 năm qua, Bản Báo cáo Sức mạnh Quân sự của Trung Quốc do Quốc hội chỉ định, đã bị suy yếu dần , gồm cả việc thay đổi tựa đề để cố gắng xoa dịu sự phản đối của Bắc Kinh về bản báo cáo. Ngay cả khi đưa ra khái niệm mới về tác chiến trên không và trên biển , được thiết kế để giúp các tư lệnh tác chiến đánh bại khả năng chống tiếp cận/ từ chối trong khu vực , như Trung Quốc đang khai triển, các viên chức Lầu Năm Góc đã cố gắng nhấn mạnh rằng sự triển khai này không nhắm tới Trung Quốc. Tóm lại, trong khi chúng ta tiếp tục tránh né hay làm cho vấn đề nhẹ đi, bằng chứng ngày một hiển nhiên về một cuộc cạnh tranh thời bình kéo dài với niềm hy vọng sự phản đối của Trung Quốc sẽ lắng dịu, trừ phi chúng ta lặp lại những gì Bắc Kinh muốn hay quyết định không nói gì cả, nếu không thì những hành động của chúng ta sẽ không bao giờ được Bắc Kinh thừa nhận.


The desire to avoid a public discussion of the strategic competition also exists in private. Beyond specific weapons programs and capabilities, defense officials are extremely reluctant to discuss the ways China is challenging our strategic interests or to discuss innovative ways to counter their advances. Two professors at the US Naval War College, who are among some of the nation's best researchers on Chinese military power, recently remarked that “China is the Voldemort of US military planning. For, just as the appellation of Harry Potter's dreaded nemesis may not be uttered aloud, American strategists dare not speak China's name lest terrifying consequences follow.” I've been in closed meetings with senior defense officials who became visibly uncomfortable with answering generic questions about Chinese military developments. While the Chinese discuss competition with the United States openly, we remain disengaged from a discourse that could be critical to avoiding a future conflict.

Mong muốn tránh né một cuộc thảo luận công khai về cạnh tranh chiến lược cũng hiện diện trong nội bộ. Ngoài các khả năng và chương trình vũ khí đặc biệt, các viên chức quốc phòng rất miễn cưỡng trong việc thảo luận cách thức Trung Quốc khiêu khích lợi ích chiến lược của chúng ta hay thảo luận những phương cách sáng tạo để chống trả lại bước tiến của họ. Hai giáo sự tại trường Cao đẳng Hải chiến Hoa Kỳ, trong số vài nhà nghiên cứu giỏi nhất nước về sức mạnh quân sự Trung Quốc, gần đây đã nhận định rằng , “ Trung Quốc là Voldemort trong hoạch định quân sự Mỹ. Vì, giống như tên gọi của tay phù thủy ghê gớm trong truyện Harry Potter mà không ai dám nói lớn tên, các chiến thuật gia Mỹ không dám nói đến tên Trung Quốc, sợ rằng những hậu quả tai hại tiếp theo sau ”. Tôi đã từng có mặt trong các buổi họp kín với các viên chức cao cấp quốc phòng, những người rõ ràng đã tỏ ra khó chịu khi trả lời các câu hỏi chung chung về phát triển quân sự của Trung Quốc. Trong khi Trung Quốc bàn thảo sự cạnh tranh với Hoa Kỳ một cách công khai, còn chúng ta thì vẫn tránh xa việc bàn thảo quan trọng để tránh một cuộc xung đột trong tương lai.


Writing about the need to speak more frankly about the nature of the competition will be deemed by some as unnecessarily provocative. First, critics will contend that, like during the 1990s, if we use terminology to describe China as a competitor, this could lead to further competition and the potential for arms racing and conflict. But China is already competing with us. Their military modernization effort of the last 15 years, combined with open-source doctrine and strategic publications, reflects a clear intention to focus on undermining traditional US military advantages . Indeed, Rear Adm. Yang Yi, former director of the PLA National Defense University's Institute for Strategic Studies, has gone so far as to remark that “We hope the competition will be healthy competition.” More importantly, we must recognize that the best way to avoid great power conflict is to remain vigilantly prepared. This means being less reluctant to discuss the actions China is taking that leave us concerned: most notably their rapid military modernization, more assertive diplomatic posture (especially when it concerns freedom of navigation), cyber activities, aggressive espionage, and support for regimes like North Korea, Sudan, Iran, and Syria.


Viết về sự cần thiết trong việc nói thẳng thắn hơn về bản chất của sự cạnh tranh sẽ bị cho là khiêu khích không cần thiết. Thứ nhất, giới phê bình cho rằng, giống như trong thập niên 1990, nếu chúng ta dùng thuật ngữ để diễn tả Trung Quốc như một đối thủ, điều này có thể dẫn tới tranh chấp hơn nữa và có thể là mầm mống cho cuộc chạy đua vũ trang và xung đột. Nhưng Trung Quốc đã đang cạnh tranh với chúng ta. Nỗ lực hiện đại hóa quân sự của họ trong 15 năm qua, cùng với học thuyết công khai và các bài đăng tải về chiến lược, phản ảnh một ý định rõ ràng là tập trung vào việc phá hủy các lợi thế truyền thống của quân đội Hoa Kỳ . Thật thế, Chuẩn Đô đốc Dương Nghị (Yang Yi), cựu giám đốc Viện Nghiên cứu Chiến lược thuộc Đại học Quốc phòng PLA, đã đi quá xa khi nhận xét rằng : “ Chúng ta hy vọng cuộc cạnh tranh sẽ là cạnh tranh lành mạnh ”. Quan trọng hơn, chúng ta phải nhận thức rằng, cách tốt nhất để tránh khỏi cuộc xung đột giữa các cường quốc là luôn chuẩn bị đề phòng. Điều này có nghĩa là bớt miễn cưỡng thảo luận về các hành động mà Trung Quốc đang thực hiện làm cho chúng ta quan tâm: đáng chú ý nhất là việc hiện đại hóa quân sự rất nhanh của họ, phong cách ngoại giao quyết đoán hơn (nhất là khi liên quan đến tự do hàng hải), các hoạt động ở không gian mạng, gián điệp tấn công, và hỗ trợ các chế độ như Bắc Triều Tiên, Sudan, Iran và Syria.


Critics are also likely to complain that discussing China in these terms will be a return to a “ Cold War mentality .” Far from it. The US and China aren't in an ideological competition on the scale of the Cold War and they share one of the largest trade relationships in the world. In fact, the United States has actively worked to enable China's success over the last three decades. However, contrary to the belief that the end of the Cold War was also the end of great power competition, today the US and China do find themselves in competition in specific geographic, economic, and strategic areas. This doesn't mean it will lead to conflict. Nor should it necessitate an overreaction. But because these areas of competition are not likely to subside, we must think carefully about how the United States can position itself for success.


Giới phê bình cũng có vẻ than phiền rằng, thảo luận về Trung Quốc qua các cụm từ này sẽ trở lại “ Tâm thức Chiến tranh lạnh ”. Khó có thể như thế, Hoa Kỳ và Trung Quốc không ở trong cuộc tranh đấu về ý thức hệ với tầm mức của chiến tranh lạnh và cùng chia sẻ một trong những quan hệ mậu dịch lớn nhất thế giới. Thực ra, Hoa Kỳ đã tích cực giúp sức cho sự thành công của Trung Quốc trong ba thập niên qua. Tuy nhiên, trái ngược với sự tin tưởng rằng chấm dứt chiến tranh lạnh cũng là chấm dứt sự cạnh tranh giữa các cường quốc, ngày nay Hoa Kỳ và Trung Quốc rơi vào cạnh tranh trong các lãnh vực địa dư, kinh tế và chiến lược. Điều này không có nghĩa là sẽ dẫn đến xung đột. Cũng chẳng cần phải phản ứng quá đáng. Nhưng do các lãnh vực cạnh tranh này không có vẻ lắng xuống, cho nên chúng ta phải suy nghĩ cẩn thận về việc làm cách nào để Hoa Kỳ có thể chọn lập trường cho chính chúng ta để thành công.


One of the greatest challenges we face in attempting to prepare for an extended peacetime competition with China rests with securing and sustaining the necessary resources. If the Navy wants to build a larger attack submarine fleet or the Air Force hopes to develop and field a new long-range bomber in the decade ahead, for instance, civilian and military leaders will have to clearly articulate the role these platforms play in our national security policy to the Congress and US public. Ultimately, we won't succeed if we remain averse to discussing the strategic competition where we find ourselves or talking openly about PLA military modernization and how it affects our goals and objectives.

China is a competitor. There, I said it.

Một trong những thách thức lớn nhất mà chúng ta đối diện trong việc cố gắng chuẩn bị cho một cuộc cạnh tranh thời bình kéo dài với Trung Quốc nằm ở sự bảo đảm và giữ vững các nguồn lực cần thiết. Chẳng hạn như, nếu Hải quân [Hoa Kỳ] muốn xây dựng một hạm đội tàu ngầm tấn công lớn hơn hay Không quân [Hoa Kỳ] muốn thiết kế và triển khai một máy bay ném bom phạm vi rộng trong thập niên tới, thì các lãnh đạo quân sự và dân sự sẽ phải nói rõ với Quốc hội và dân chúng Hoa Kỳ biết rằng, các chương trình này đóng vai trò gì cho chính sách an ninh quốc gia. Cuối cùng, chúng ta sẽ không thành công nếu chúng ta vẫn ở tình trạng chống lại việc bàn thảo về cạnh tranh chiến lược mà chúng ta có thể nói hoặc nói công khai về việc hiện đại hóa quân sự của PLA và chuyện này tác động như thế nào lên mục tiêu và chủ đích của chúng ta.

Trung Quốc là một đối thủ. Đó, tôi nói điều đó.

Rep. J. Randy Forbes, R-Va., is chairman of the House Armed Services Readiness Subcommittee and founder and co-chairman of the Congressional China Caucus.
Dân biểu James Randy Forbes, thuộc đảng Cộng hòa, tiểu bang Virginia, là chủ tịch Tiểu ban Quân vụ Hạ viện, và là sáng lập viên và đồng chủ tịch Congressional China Causus.





Translated by Trần Văn Minh


http://the-diplomat.com/2012/06/07/admit-it-china-is-a-competitor/

No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn