MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Monday, May 14, 2012

再说陈光诚 BÀN THÊM VỀ TRẦN QUANG THÀNH


说陈光诚

BÀN THÊM VỀ TRẦN QUANG THÀNH

作者:李晨
| 20120504
Lý Thần Huy
04-05-2012



据说当地的政府官员曾经告诉陈光诚,为了围追堵截陈光诚,光是维稳费,就耗去了30006000万。简直是匪夷所思难以置信。对付这么一个手无寸铁,甚至于连一只眼睛都没有的人,用得着如此地大动干戈嘛?如此毫无道理地限制一个公民的人身自由,到底依据的是哪一条法律?其实,陈不诚不过是维权,而且根据我们掌握的资料,他完全是根据国家的法令、宪法来进行维权。但是一维权呢,往往就涉及到要上访。而且,陈光诚是个有坚持精神,撞了南墙也不回头的人。所以,这一级解决不了,他往往就要再往上级找。层层找来,往往都要找到北京去。我们前面所说的那两个维权成功的案例,也都是找到北京,才可以解决问题的。

Nghe nói quan chức chính quyền địa phương từng bảo Trần Quang Thành rằng để vây hãm anh ta, chỉ riêng chi phí “bảo trì” đã tốn mất từ 30-60 triệu tệ, quả là điều không thể tưởng tượng nổi. Để ứng phó với một người tay không tấc sắt, thậm chí đến cả đôi mắt cũng không có như vậy mà đã phải cần như thế để làm to chuyện ư? Hạn chế tự do cá nhân của một công dân một cách vô đạo lý như thế rút cuộc là dựa trên đạo luật nào? Thực ra, Trần Quang Thành chẳng qua chỉ là bảo vệ quyền lợi, hơn nữa theo những tư liệu chúng tôi nắm được, thì anh ta đã tiến hành bảo vệ quyền lợi hoàn toàn dựa theo các pháp lệnh, Hiến pháp của nhà nước. Nhưng một khi đã bảo vệ quyền lợi thì thường là sẽ đề cập đến chuyện phải lên trên. Vả lại, Trần Quang Thành là con người có tinh thần kiên cường, có va phải tường cũng không lùi bước. Cho nên, cấp này không phải quyết được, anh ta thường sẽ tìm đến cấp cao hơn. Tìm hết cấp này đến cấp khác, thường lại phải tìm đến Bắc Kinh. Hai vụ án bảo vệ quyền lợi thành công mà chúng ta từng nói tới cũng đều phải tìm đến Bắc Kinh thì mới giải quyết được vấn đề.


而如今的中国,也不知怎么了,上上下下,就是把上访,把杨乃武告状似的告状之路,生生给你堵死。我对此真是百思不得其解。第一是下边许多的官吏胡作匪为横行霸道,许多问题,不到北京就不给你解决(陈光诚前几个案子,不都是到了北京才解决的吗)。另一方面,国家却公然允许对去北京上访的人,采取暴力措施,如硬性抓回(这种事实在是数不胜数)。政策、制度的不合理导致下面问题成堆,而问题成堆,上上下下又扯皮不给解决,这样逼来逼去,难道真的要把中国的老百姓,都逼成一个个杨佳不成吗?
Trung Quốc ngày nay không hiểu sao mà cả cấp trên lẫn cấp dưới đều chặn bạn lên trên, chặn con đường đi kiện như kiểu “vụ kiện Dương Nãi Vũ”. Tôi thực sự cảm thấy khó hiểu. Thứ nhất, rất nhiều quan chức ở bên dưới ngang ngược làm bậy, rất nhiều vấn đề không đến Bắc Kinh thì anh không được giải quyết (mấy vụ trước Trần Quang Thành chẳng phải là đến Bắc Kinh mới được giải quyết đấy thôi). Mặt khác, nhà nước lại công nhiên cho phép áp dụng bạo lực với người tới Bắc Kinh để lên trên, như một mực bắt đưa về (sự thực này không thể đếm nổi). Chính sách, chế độ bất hợp lý dẫn đến chồng chất các vấn đề ở bên dưới, mà vấn đề chồng chất thì cả cấp trên lẫn cấp dưới đều cãi vã đùn đẩy không giải quyết, bức tới bức lui như thế chẳng lẽ thực sự là muốn bức dân chúng Trung Quốc đến nước tơi tả sao? 

陈光诚的问题其实就是这么回事。他提的那些要求问题,能解决,你就应该尽快给人家解决。解决不了,或者说是你们觉得陈光诚的要求不合理,他纯粹就是一个无事生非的刁民(这种可能性也不是没有),那么,你也可以通过公开的渠道,比如媒体,各种证据报告,让天下人知道。你们掌握那么多的媒体、舆论武器,难道还怕老百姓不知道真相吗?然而呢,一方面,你们对陈光诚,动用法律公器,进行简直就是骇人听闻的围堵、软禁,另一方面,却又对准备了解真相的国内外记者,进行阻挠甚至殴打,这究竟又是为了什么呢?

Vấn đề Trần Quang Thành thực ra chính là như vậy. Những vấn đề anh ta yêu cầu nếu giải quyết được thì anh nên giải quyết thật nhanh cho người ta đi. Còn không giải quyết được, hoặc giả cứ cho là các anh cảm thấy những yêu cầu của Trần Quang Thành là bất hợp lý, anh ta chẳng qua chỉ là kẻ chuyên gây rối (khả năng này cũng không phải là không có), vậy thì anh cũng có thể thông qua các kênh công khai, như báo chí truyền thông, các loại báo cáo chứng cứ mà cho người ta được biết đi. Các anh nắm nhiều báo chí, vũ khí dư luận như thế, chẳng lẽ lại còn sợ dân chúng không biết được “sự thật” sao?  Rồi thì sao, một mặt đối với Trần Quang Thành, các anh huy động công cụ pháp luật để tiến hành vây hãm, giam lỏng quả là kinh khủng, mặt khác lại tiến hành ngăn chặn thậm chí còn ẩu đả cả những phóng viên trong và ngoài nước đang định tìm hiểu Trung Quốc của sự thật, đó rốt cuộc là vì cái gì?     

长期生活在这种几乎是令人窒息的围堵里的陈光诚,自然会渐渐地变得抓狂。你想想,要是你,是我的话,天天有人围着你、盯着你,搁你你受得了还是受不了呢?当然,我相信,面对这种状态,陈也肯定会进行申诉,要求解除这种围堵、软禁。听说,陈还有陈的妻子,甚至还曾经给胡、给温发布消息,要求他们帮助解决这些问题。然而上上下下,就是毫无反应。叫天天不应,叫地地不灵;天高地迥,号呼靡及。在这种情况下,如果是你,是我,该怎么办?难道就只能听天由命,逆来顺受?

Còn Trần Quang Thành vì phải sống suốt thời gian dài trong thứ vòng vây hãm gần như nghẹt thở ấy, tất nhiên sẽ dần trở nên phát điên. Bạn cứ thử nghĩ xem, nếu là bạn, là tôi mà ngày ngày bị người khác vây hãm, nhìn chằm chằm vào mình, thì bạn có chịu nổi hay không? Tất nhiên tôi tin là đối mặt với trạng thái ấy, Trần Quang Thành chắc chắn cũng sẽ khiếu nại, yêu cầu loại bỏ sự vây hãm, giam lỏng ấy đi. Nghe nói vợ Trần Quang Thành thậm chí đã từng báo tin cho Hồ Cẩm Đào, Ôn Gia Bảo, yêu cầu họ giúp giải quyết những vấn đề này. Song cả các cấp trên và các cấp dưới đều không hề có phản ứng gì. Kêu trời trời không ứng, kêu đất đất không linh; trời cao đất cách, kêu không thấu. Trong tình cảnh ấy, nếu là bạn, là tôi, sẽ làm sao đây? Chẳng lẽ lại chỉ có thể phó mặc cho trời, nhẫn nhục chịu đựng?     

长期的围堵,申诉号呼又全都无效的情况下,陈光诚选择了出逃。林副统帅万般无奈,还选择出逃呢,何况是咱普通老百姓呢?当然了,按说呢,陈光诚是个盲人。面对围堵,若想逃跑的话,连咱们长着一双雪亮眼睛的正常人,还关山重重,更何况是盲人。然而也许正因为是盲人,他在逃跑的时候,反而有着一般人不具备的优势吧。比如,围堵他的人,一旦到了晚上就会觉得不方便。然而对于一个盲人来说,白天和夜晚,其实是一样的。甚至,在晚上逃跑的话,反而比正常人还更容易些。而且听说这陈光诚,还居然有了一个外援,一个叫何培蓉的美女。在此美女的协助下,陈诚成功出逃。不过,说句公道话。不管怎么说,从陈光诚这样一个盲人都能够轻易出逃这一现象来看,无论如何,我估计,对陈光诚的围堵,怕是并不如传说中的那样恐怖,当然,也有可能是因为围堵的那帮人实在是蠢得如猪。不管怎么说,陈光诚的自由受到限制,这一点,我相信,临沂官方怕是无法否认的。今天又在网上看到一篇来自外交部的文稿,说是陈光诚已经是自由之身
Trong tình trạng bị vây hãm lâu ngày, khiếu kiện mãi cũng vô hiệu, Trần Quang Thành đã chọn con đường chạy trốn. Phó thống soái Lâm Bưu trong lúc tuyệt vọng cũng còn chọn cách chạy trốn, nữa là người dân thường bọn mình? Tất nhiên rồi, mà Trần Quang Thành lại còn là một người mù. Trước vòng vây hãm, nếu có nghĩ đến việc chạy trốn, thì ngay cả chúng ta là những người bình thường còn nguyên vẹn cả đôi mắt sáng, cũng còn gặp biết bao là khó khăn, huống chi là người mù. Song rất có thể chính vì là người mù, mà khi anh ta chạy trốn lại có được những ưu thế mà người thường không ngờ tới. Chẳng hạn, những người vây hãm anh ta tối đến sẽ cảm thấy bất tiện. Nhưng đối với người mù thì ban ngày hay ban đêm cũng chẳng khác gì nhau. Thậm chí nếu chạy trốn vào buổi tối thì lại còn dễ hơn cả người thường. Lại nghe nói cái anh họ Trần này còn có một người trợ giúp từ bên ngoài, một cô gái tên là Hà Bồi Dung. Với sự giúp đỡ của cô gái ấy, Trần Quang Thành đã chạy thoát. Song nói cho công bằng thì bất kể là muốn suy xét ra sao, từ vụ một người mù như Trần Quang Thành mà lại có thể chạy trốn được một cách dễ dàng có thể thấy, bất kể là ra sao, tôi lường là e rằng sự vây hãm Trần Quang Thành không phải quá đáng sợ như trong truyền thống, đương nhiên, cũng có khả năng vì những người canh giữ thực ra là ngu như lợn. Nói thế nào thì nói, tự do của Trần Quang Thành đã bị hạn chế, về điểm này tôi tin, e rằng chính quyền Lâm Nghi không có cách gì phủ nhận. Hôm nay lại đọc được một văn bản của Bộ ngoại giao trên mạng, nói là “Trần Quang Thành  đã là người tự do”.

觉得,这个用得非常耐人寻味。因为,已经,就说明他曾经被限制过自由。这是不是就等于说,官方已经承认了从前曾经限制过他的自由呢(起码临沂地方曾经有过类似的举动吧)?而单凭你长期限制陈先生自由这一点来看,那么,陈光诚的出逃,甚至最后跑进美国使馆,难道不是有了一些可以理解的成分嘛?


Tôi cảm thấy cái từ “đã” này được dùng với ý vị quá sâu xa. Bởi vì, đã, có nghĩa anh ta từng bị hạn chế tự do. Điều này phải chăng là nói chính quyền đã thừa nhận đã từng hạn chế sự tự do của anh ta từ trước (ít nhất thì chính quyền Lâm Nghi cũng từng có hành vi tương tự)? Nếu chỉ xét từ điểm anh hạn chế tự do của ngài họ Trần dài ngày, vậy thì sự chạy trốn của Trần Quang Thành, thậm chí là cuối cùng đã chạy vào sứ quán Mỹ, chẳng lẽ lại không có những phần có thể hiểu được?


看外交部发言人说什么,中国公民跑进美国使馆,美国应该为此反思之类。我怎么听着这么别扭这么荒诞呢?你中国公民,跑进人家使馆,反而要人家反思?你怎么就不反思反思,为什么你自己从高官到平民,要老往人家使馆跑呢?当然了,据说这陈进入美国使馆,是受到美国使馆的协助甚至怂恿的。可高官王立军跑进美国使馆,又是受了谁的怂恿呢?再说了,如果你自己的工作做得好,你在陈光诚的问题上,不是集积聚了那么多的问题,或者,你把那些问题都及时地给解决了,消化了,那陈光诚,就真的愿意放着好好的日子不过,而愿意冒着许多的风险,往美国使馆跑?我怎么就不见有一个美国人,往咱的使馆跑呢?
Hãy xem người phát ngôn của Bộ ngoại giao nói gì, công dân Trung Quốc chạy vào sứ quán Mỹ, Mỹ nên xem xét lại về việc này. Tôi làm sao nghe được cái chuyện chối tai và vô lý như thế chứ? Công dân Trung Quốc các anh chạy trốn vào sứ quán người ta mà lại bắt người ta phải xem xét lại? Sao anh không tự xem xét lại đi, xem vì sao mà bên các anh từ quan chức cao cấp tới bình dân lại cứ chạy vào sứ quán người ta? Lẽ dĩ nhiên, nghe nói anh chàng họ Trần này chạy vào sứ quán Mỹ là được sự giúp đỡ, thậm chí là khuyến khích, của sứ quán Mỹ. Thế quan chức cao cấp Vương Lập Quân chạy vào sứ quán Mỹ là được sự khuyến khích của ai? Hơn nữa, nếu như công việc của các anh đã làm được tốt, về vấn đề Trần Quang Thành chẳng phải là đã tích lũy được nhiều vấn đề rồi còn gì, hoặc giả anh mà cứ giải quyết, tiêu hóa kịp thời tất cả những vấn đề đó đi, thì Trần Quang Thành có thực là không muốn sống một cuộc sống tốt đẹp mà lại cứ muốn liều mạng với bao hiểm nguy để chạy vào sứ quán Mỹ không? Sao tôi không nhìn thấy có một người Mỹ nào chạy vào sứ quán của ta cả?

最后我还想说两句的是,跑外国使馆,其实并不一定就是什么十恶不赦的罪过。我党起家的时候,也曾经有人干过这样的事。比如,李大钊当年为躲避张作霖的追捕,就曾经跑进过俄国,或者说是苏联的使馆。事实上,据说世界上大多数国家,也有着允许外国人进入本国使馆避难的条例。所以大可不必,把陈光诚骂个狗血喷头,什么汉奸叛徒之类,有人甚至说,应该用石头把陈光诚给砸死。最好还是能防患于未然,有了问题、矛盾应该及时解决。别光顾着怪陈光诚,更应该考虑考虑,是谁,是什么,把陈光诚逼进了美国使馆。这些问题,能不能在发端的时候,就把问题给解决了?如果按现在这种思路不改,不考虑陈光诚是因为什么进的美国使馆,而只是一味地给陈光诚扣上刁民、甚至汉奸的屎罐子,把一切责任都推在陈光诚身上,那么,今后恐怕还是会有更多的陈光诚甚至杨佳出现。

Cuối cùng, hai câu tôi muốn nói thêm là, chạy vào sứ quán nước ngoài thực ra chưa hẳn đã là tội lỗi đáng ghê tởm gì. Khi Đảng ta khởi nghiệp, cũng từng có những người làm chuyện như vậy. Chẳng hạn, khi Lý Đại Chiêu trốn tránh sự truy bắt của Trương Tác Lâm thuở ấy đã từng chạy vào Nga, hoặc nói là vào sứ quán của Nga. Thực ra, nghe nói phần lớn các nước trên thế giới cũng có quy định cho phép người nước ngoài vào sứ quán nước mình để tị nạn. Cho nên đâu có cần phải chửi Trần Quang Thành một cách đầy ác độc, những nào là Hán gian phản bội, có những người thậm chí còn bảo cần phải lấy đá đập cho chết Trần Quang Thành đi. Tốt nhất vẫn là phòng họa được từ trong trứng nước, khi có vấn đề, mâu thuẫn cần kịp thời giải quyết. Chớ có chăm chăm quở trách Trần Quang Thành, mà cần hơn là nên xem xem là ai, là cái gì đã bức Trần Quang Thành phải chạy vào sứ quán Mỹ. Những vấn đề này liệu có thể giải quyết được ngay từ khi khởi đầu không? Nếu cứ giữ cái lối nghĩ như hiện giờ mà không thay đổi, không xem xem vì sao mà Trần Quang Thành lại phải chạy vào sứ quán Mỹ, chỉ cứ  chụp cái mũ kẻ gây rối, thậm chí là Hán gian, lên Trần Quang Thành, đổ vấy hết trách nhiệm cho Trần Quang Thành, thì chỉ sợ rồi sẽ còn nhiều hơn những Trần Quang Thành, thậm chí cả Dương Quế, nữa xuất hiện.   




Translated by Băng Tâm


No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn