MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Sunday, February 6, 2011

President Obama State of the Union Address 2011 - Thông điệp Liên Bang của Tổng thống Obama 2011

President Obama State of the Union Address 2011 - Thông điệp Liên Bang của Tổng thống Obama 2011




Mr. Speaker, Mr. Vice President, members of Congress, distinguished guests, and fellow Americans:

Tonight I want to begin by congratulating the men and women of the 112th Congress, as well as your new Speaker, John Boehner. (Applause.) And as we mark this occasion, we're also mindful of the empty chair in this chamber, and we pray for the health of our colleague -- and our friend -– Gabby Giffords. (Applause.)


It's no secret that those of us here tonight have had our differences over the last two years. The debates have been contentious; we have fought fiercely for our beliefs. And that's a good thing. That's what a robust democracy demands. That's what helps set us apart as a nation.

But there's a reason the tragedy in Tucson gave us pause. Amid all the noise and passion and rancor of our public debate, Tucson reminded us that no matter who we are or where we come from, each of us is a part of something greater -– something more consequential than party or political preference.

We are part of the American family. We believe that in a country where every race and faith and point of view can be found, we are still bound together as one people; that we share common hopes and a common creed; that the dreams of a little girl in Tucson are not so different than those of our own children, and that they all deserve the chance to be fulfilled.

That, too, is what sets us apart as a nation. (Applause.)

Now, by itself, this simple recognition won't usher in a new era of cooperation. What comes of this moment is up to us. What comes of this moment will be determined not by whether we can sit together tonight, but whether we can work together tomorrow. (Applause.)


I believe we can. And I believe we must. That's what the people who sent us here expect of us. With their votes, they've determined that governing will now be a shared responsibility between parties. New laws will only pass with support from Democrats and Republicans. We will move forward together, or not at all -– for the challenges we face are bigger than party, and bigger than politics.



At stake right now is not who wins the next election -– after all, we just had an election. At stake is whether new jobs and industries take root in this country, or somewhere else. It's whether the hard work and industry of our people is rewarded. It's whether we sustain the leadership that has made America not just a place on a map, but the light to the world.


We are poised for progress. Two years after the worst recession most of us have ever known, the stock market has come roaring back. Corporate profits are up. The economy is growing again.

But we have never measured progress by these yardsticks alone. We measure progress by the success of our people. By the jobs they can find and the quality of life those jobs offer. By the prospects of a small business owner who dreams of turning a good idea into a thriving enterprise. By the opportunities for a better life that we pass on to our children.

That's the project the American people want us to work on. Together. (Applause.)


We did that in December. Thanks to the tax cuts we passed, Americans' paychecks are a little bigger today. Every business can write off the full cost of new investments that they make this year. And these steps, taken by Democrats and Republicans, will grow the economy and add to the more than one million private sector jobs created last year.

Thưa Ông Chú tịch Quốc hội, ông Phó Tổng Thống, thành viên của Quốc hội, khách quý, và đồng bào Mỹ:

Tối nay tôi muốn bắt đầu bằng chúc mừng những quý ông và quý bà trong Quốc hội thứ 112, cũng như ông tân chủ tịch Quốc hội, John Boehner. (vỗ tay) Và khi chúng ta đang ở đây, chúng ta cũng không quên đến chiếc ghế trống trong phòng này, và cầu nguyện cho sức khỏe của đồng nghiệp của chúng ta - và người ban của chúng ta - Gabby Giffords.

Ai cũng biết rằng đã có những sự khác biệt giứa chúng ta, những người có mặt ở đây tối nay trong hai năm qua. Các cuộc tranh luận đã mang tính tranh chấp, chúng ta đã đấu tranh quyết liệt để bảo vệ những gì chúng ta tin là đúng. Và đó là một điều tốt. Đó là những yêu cầu của một nền dân chủ trung thực. Đó cũng là cái làm chúng ta nên một quốc gia.

Nhưng có một lý do, thảm kịch ở Tucson (1) đã buộc chúng ta tạm dừng. Giữa sự ồn ào, tức giận và hằn học trong tranh luận công khai của chúng ta, Tucson nhắc nhở chúng ta rằng, bất luận chúng ta là ai và chúng ta từ đâu đến, mỗi người chúng ta là một phần của một thực thể vĩ đại hơn – mạnh mẽ hơn là thiên hướng đảng phái và chính trị.

Chúng ta là một phần của gia đình Mỹ. Chúng ta tin rằng trong một đất nước mà có thể tìm thấy mọi chủng tộc, mọi niềm tin và mọi quan điểm, chúng ta còn gắn kết với nhau như một dân tộc, (chúng ta tin rằng) chúng ta chia sẻ những hy vọng chung và một niềm tin chung, mơ ước của cháu gái ở Tucson (2) không hề khác với những ước mơ của chính con cái chúng ta, và tất cả những ước mơ đó đều xứng đáng có cơ hội được thực hiện.

Đó cũng chính là cái làm chúng ta nên một quốc gia.

Lúc này, sự công nhận đơn giản này, một mình nó, sẽ không mở ra một kỷ nguyên mới của sự hợp tác. Những gì thời khắc này sẽ mang lại cho chúng ta tùy thuộc vào chúng ta. Những gì thời khắc này mang lại sẽ được xác định không phải bởi việc chúng ta có cùng ngồi lại với nhau đêm nay hay không, mà là việc liệu chúng ta có thể cùng làm việc với nhau ngày mai hay không. (Vỗ tay)

Tôi tin rằng chúng ta có thể làm được. Tôi tin rằng chúng ta phải làm được. Đó là những gì mà những người đã đưa chúng ta đến ngồi đây mong đợi ở chúng ta. Với lá phiếu của họ, họ đã xác định rằng điều hành đất nước giờ đây là một trọng trách chung của các đảng phái. Luật mới sẽ chỉ được thông qua với sự hỗ trợ từ những người Dân chủ và Cộng hòa. Chúng ta sẽ cùng nhau tiến về phía trước, hoặc không tiến lên được – bởi vì những thách thức mà chúng ta phải đối mặt là to tát hơn đảng phái, và lớn lao hơn chính trị.

Nguy cơ lúc này đây, không phải ai là người chiến thắng trong cuộc bầu cử kế tiếp – rốt cuộc thì, chúng ta vừa mới có một cuộc bầu cử. Mà nguy cơ là ở chỗ liệu những việc làm mới và các ngành công nghiệp sẽ bắt rễ ở đất nước này, hoặc ở một nơi nào khác? Đó là liệu sự siêng năng cần cù của người dân chúng ta có được tưởng thưởng hay không. Đó là liệu việc chúng ta có duy trì được sự lãnh đạo đã làm cho nước Mỹ không chỉ là một điểm trên bản đồ, mà còn là ánh sáng cho thế giới.

Chúng ta đã hồi phục để phát triển. Hai năm sau khi cuộc suy thoái tồi tệ nhất mà chúng ta đã từng biết, thị trường chứng khoán đã khởi sắc trở lại. Lợi nhuận doanh nghiệp đang lên. Nền kinh tế đang tăng trưởng trở lại.

Nhưng chúng ta chưa bao giờ lượng giá sự tiến bộ chỉ bằng những thước đo này không thôi. Chúng ta đánh giá tiến bộ bằng sự thành công của nhân dân. Bởi việc làm mà họ có thể tìm ra và chất lượng cuộc sống mà việc làm mang lại cho họ. Bằng vào những triển vọng của một chủ doanh nghiệp nhỏ mơ ước biến một ý tưởng hay thành một doanh nghiệp thịnh vượng. Bằng những cơ hội để có một cuộc sống tốt hơn mà chúng ta trao lại cho con em chúng ta.

Đó là dự án mà người dân Mỹ muốn chúng ta cùng nhau họach định. (Vỗ tay)

Chúng ta đã làm điều đó trong tháng mười hai. Nhờ việc cắt giảm thuế mà chúng ta đã thông qua, tiền lương người Mỹ ngày hôm nay có cao hơn một ít. Mỗi doanh nghiệp có thể xóa bỏ toàn bộ chi phí đầu tư mới của họ trong năm nay. Và những bước này, được thực hiện bởi người của đảng Dân chủ và đảng Cộng hòa, sẽ làm tăng trưởng nền kinh tế và sẽ tăng thêm việc làm vào hơn một triệu việc làm ở khu vực tư nhân đã tạo ra trong năm ngoái.

Karl Marx’s “Confession” - Tự bạch của Các Mác

German economist, philosopher, and revolutionist, Karl Marx’s writings form the basis of the body of ideas known as Marxism. As one of the most original and influential thinkers of modern times, Karl Marx produced, with the aid of Friedrich Engels, much of the theory of modern socialism and communism.
Born on May 5, 1818, Marx lived in a period of unrestrained capitalism when exploitation and misery were the lot of the industrial working classes, and it was his and Engels’ humanitarianism and concern for social justice that inspired his work.
A student at the University of Berlin, Marx was strongly influenced by the philosophy of G. W. F. Hegel and by a radical group called Young Hegelians, who attempted to apply Hegelian ideas to the movement against organized religion and the Prussian autocracy.