MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Wednesday, August 31, 2011

ЧТО-ТО СЛУЧИЛОСЬ... SOMETHING HAPPENED ĐIỀU GÌ ĐÓ ĐÃ XẢY RA





ЧТО-ТО СЛУЧИЛОСЬ...

SOMETHING HAPPENED

ĐIỀU GÌ ĐÓ ĐÃ XẢY RA

Дана Марковича

Dana Marcovicha

Dana Marcovicha

Видно и прежние жильцы не выращивали ничего в этих двух деревянных ящиках за окном, и земли в них почти не осталось - выдуло, смыло дождями, и торчала какая-то седая трава, случайно занесенная ветром.

It was obvious that the former residents didn't grow anything in the two wooden boxes by the window either, and there was almost no soil left - blown out and washed by rain/ with some protruding grey grass that the wind carried in by chance.

Rõ ràng nhữn người cư ngụ trước đây đã không trồng bất cứ thứ gì trong hai cái chậu gỗ bên cửa sổ, và có vẻ hầu như không còn chút đất nào sót lại sau khi bị gió thổi nước mưa cuốn sạch / chỉ có một chút cỏ màu xám gió tình cờ mang đến.

Она буйно росла, потом умирала, оставались сухие крепкие стебли, их заметало снегом, а весной снова появлялась эта упорная трава. Так было много лет, но однажды, в самом углу ящика, где и земли-то почти не было, возник и стал вытягиваться тонкий желтоватый побег. Из него вырос бутон и распустился цветок, какой-то оранжевый, нежный и довольно большой.

It grew up vigorously and then died, leaving dry crisp stems, it was dusted with snow and then again in spring this obstinate grass appeared. It continued on such for many years, but one day, in the very corner of the box, where there was almost no soil at all, a thin yellow sprout pushed up and began to grow. A bud grew out of it and a flower unfurled, an orange, tender and rather large one.

Nó lớn lên mạnh mẽ và sau đó chết, để lại thân cây khô giòn, phủi bụi tuyết và sau đó một lần nữa, mùa xuân này túm cỏ lại ngoan cố xuất hiện. Nó tiếp tục như thế trong nhiều năm, nhưng một ngày, nơi góc chậu, hầu như không còn chút đất nào nữa, một mầm cỏ mảnh mai, màu vàng nhô lên và bắt đầu phát triển. Một cái chồi nụ mọc nhô ra và một bông hoa nở cánh, đấu thầu, màu vàng cam, dịu dàng và khá lớn.

Я смотрел на него с недоумением, а он стоял себе среди этой разбойной травы, не ухоженный никем и непонятно откуда взявшийся. Вот наступили холода, а он все еще здесь. И трава уже полегла, и по утрам ее покрывал иней, а цветок все был живой. Мне стало страшно за него, и ничем помочь ему нельзя, стоит себе и стоит. Однажды утром я выглянул в окно - цветка не стало. Жаль его, но ведь он попал совсем на плохое место, и, может, к лучшему все - не вырастет больше... Но на следующий год он снова был здесь, и снова цвел, и снова его сбивал с ног ветер, и ледяной дождь, а потом ранний снег засыпал - похоронил...

I looked upon it with astonishment, but it stood there independently amongst that wild grass, not giving way to anything and inexplicably holding its own. Cold set in, but it still remained. And the grass had already lain down, in the morning it was covered by frost, yet the flower remained alive. I grew frightened for it, but there was no way to help it, it just stood on its own. One morning I glanced through the window - and the flower had died. I felt badly, but it had grown up in an awful spot, and even on a better spot it couldn't have grown bigger... But the following year it was here once again, and again it bloomed, again it was knocked over by the wind and freezing rain, and then an early snow fell - burying it...

Tôi nhìn nó với vẻ ngạc nhiên, nhưng nó đứng đó một độc lập trong túm cỏ dại, không cho bất cứ điều gì và một cách kín đáo không giữ riêng cái gì cho mình. Cái rét lạnh kéo đến, nhưng nó vẫn còn đó. Cỏ đã ngã rạp, vào một buổi sáng, nó đã bị bao phủ bởi sương giá, nhưng hoa vẫn còn sống. Tôi trở nên lo sợ cho nó, nhưng không có cách nào để giúp nó, nó phải chống chịu một mình. Một buổi sáng, tôi liếc nhìn qua cửa sổ và bong hoa đã chết. Tôi cảm thấy thật tồi tệ, bông hoa đó đã lớn lên ở một nơi thật khủng khiếp, và nếu ngay cả ở một nơi tốt hơn, nó không hẳn đã có thể đã phát triển tốt hơn ... Nhưng những năm sau nó đã có mặt ở đây một lần nữa, rồi lại một lần nữa nó nở rộ, một lần nữa nó bị vùi dập bởi gió và mưa lạnh, và sau đó một đợt tuyết rơi sớm – đã chôn vùi nó...

Может, перекопать здесь все, чтобы он снова не возник и не мучился больше? Но я не мог, и оставил все, как есть... И на третий год он вырос, а я много ездил тогда и дома бывал редко. Приезжаю в темноте, выглядываю в окно, вижу - стоит, и лепестки в темноте кажутся черными, но он жив. Дождей было много, и воды ему хватало, но разве ему место здесь, в пустыне... Осенью он снова стал погибать, мучился и мучил меня каждый день, и я ждал каждое утро его смерти как избавления. Наконец, его не стало.

Perhaps I should dig up everything, so that it won't bloom and torture itself further? But I couldn't, I left everything as it was... And on the third year it sprouted, but I traveled much that year and was rarely home. I'd arrive home in the darkness, look out the window and see it there, its petals looking black in the darkness, but it was alive. There was a lot of rain then, it had enough water, but was this really the place for it, in this desert... In the fall it once again began to perish, it suffered and I anguished over it each day, and every morning I awaited its death like a deliverance. At last it died.

Có lẽ tôi nên đào bỏ tất cả mọi thứ, để nó sẽ không nở hoa và tra tấn bản thân nó hơn nữa? Nhưng tôi không thể, tôi để lại tất cả mọi thứ như nó vốn có... Và vào năm thứ ba, nó mọc lên, nhưng năm đó tôi đi du lịch nhiều và hiếm khi được về nhà. Tôi về đến nhà lúc trời tối, nhìn ra ngoài cửa sổ và nhìn thấy nó ở đó, cánh hoa của nó hiện ra đen đen trong bóng tối, nhưng nó vẫn còn sống. Đã có nhiều mưa năm đó, nó đã đủ nước, nhưng có phải đây thực sự là nơi dành cho nó, cái chậu sa mạc này ... Vào mùa thu, một lần nữa bắt đầu héo úa, nó chịu đau khổ và tôi buồn bã theo nó mỗi ngày, và mỗi buổi sáng, tôi chờ đợi cái chết của nó giống như một giải thoát. Cuối cùng nó đã chết.

А на следующий год его все не было и не было. Трава вытянулась в полный свой рост, прошло лето, начались дожди - а цветка нет. Морозы ударили внезапно, листья свернулись в трубочки, но держатся, от трав остались тонкие скелетики, но прочные, не поддаются ветру... а цветка нет...

Что-то случилось...

But the following year it didn't sprout. The grass grew to its full height, summer passed, the rain began - but no flower. The frosts struck suddenly, the leaves curled into little scrolls, but the frosts held, of the grass there remained only thin but firm skeletons, which did not give in to the wind... but no flower...

Something happened...

Rồi năm sau, nó đã không nảy mầm. Cỏ lớn lên đủ với chiều cao, mùa hè trôi qua, mưa bắt đầu - nhưng không có hoa. Sương giá xảy ra đột ngột, lá cuộn tròn thành cuộn nhỏ, nhưng sương giá vẫn dai dẳng, cỏ vẫn còn bộ xương chỉ mỏng nhưng chắc chắn, không đầu hàng trước gió ... nhưng không có hoa ...

Một cái gì đó đã xảy ra ...



Translated by nguyenquangy

No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn