MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Wednesday, August 31, 2011

I Can Sleep When the Wind Blows Tôi có thể ngủ khi trời nổi gió


I Can Sleep When the Wind Blows

Tôi có thể ngủ khi trời nổi gió

Years ago a farmer owned land along the Atlantic seacoast. He constantly advertised for hired hands. Most people were reluctant to work on farms along the Atlantic. They dreaded the awful storms that raged across the Atlantic, wreaking havoc on the buildings and crops. As the farmer interviewed applicants for the job, he received nothing but refusals. Finally, a short, thin man, well past middle age, approached the farmer.

Cách đây đã lâu, một chủ trại sở hữu nhiều đất đai dọc theo bờ biển Đại Tây Dương. Ông liên tục quảng cáo tuyển người làm thuê. Hầu hết mọi người không muốn làm việc ở các trang trại dọc theo Đại Tây Dương. Họ sợ những cơn bão khủng khiếp đã nổ ra trên khắp Đại Tây Dương, tàn phá nhà cửa và cây trồng. Khi ông chủ phỏng vấn những người xin việc, ông đã không nhận được gì ngoài sự từ chối. Cuối cùng, một người đàn ông, thấp gầy, đã qua tuổi trung niên, đến gặp chủ trại.

"Are you a good farm hand?" the farmer asked him.

"Well, I can sleep when the wind blows," answered the little man.

Although puzzled by this answer, the farmer, desperate for help, hired him. The little man worked well around the farm, busy from dawn to dusk, and the farmer felt satisfied with the man's work.

"Bạn có khả năng làm công việc trang trại tốt?" người chủ trại hỏi.

"Vâng, tôi có thể ngủ khi trời nổi gió", người đàn ông nhỏ thó trả lời.

Mặc dù bối rối bởi câu trả lời này, người chủ trại, đang hết sức cần nhân lực nên đã thuê anh ta. Người đàn ông bé nhỏ làm việc tốt xung quanh trang trại, bận rộn từ sáng sớm đến tối mịt, người chủ cảm thấy hài lòng với công việc của người đàn ông này.

Then one night the wind howled loudly in from offshore. Jumping out of bed, the farmer grabbed a lantern and rushed next door to the hired hand's sleeping quarters. He shook the little man and yelled, "Get up! A storm is coming! The things down before they blow away!" The little man rolled over in bed and said firmly, "No sir. I told you, I can sleep when the wind blows."

Thế rồi, một đêm gió tràn vào từ ngoài khơi. Nhảy ra khỏi giường, người chủ trại cầm một chiếc đèn bão lao đến cửa dẫn tới nơi ngủ của người làm thuê. Ông lay người đàn ông nhỏ thó hét lên, "Dậy đi! Bão đang đến! Hãy sắp đặt các thứ trước khi gió bão thổi đến!" Người đàn ông nhỏ trở mình trên giường nói giọng quả quyết, "Không thưa ông, tôi đã nói với ông rồi, tôi có thể ngủ khi trời nổi gió."

Enraged by the old man's response, the farmer was tempted to fire him on the spot. Instead, he hurried outside to prepare for the storm. To his amazement, he discovered that all of the haystacks had been covered with tarpaulins. The cows were in the barn, the chickens were in the coops, and the doors were barred. The shutters were tightly secured. Everything was tied down. Nothing could blow away. The farmer then understood what his hired hand meant, and he returned to bed to also sleep while the wind blew.

Tức giận bởi phản ứng của ông già, người chủ trại đã muốn sa thải anh ta ngay tại chỗ. Nhưng thay vì làm việc đó, ông vội vã ra ngoài để chuẩn bị cho cơn bão. Hết sức ngạc nhiên, ông phát hiện ra rằng tất cả các đỗng cỏ khô đã được phủ bạt. Những con bò đã ở trong chuồng, trong lồng, cửa ra vào đã được chặn lại. Cửa chớp được gi cố chặt chẽ. Tất cả mọi thứ đã được cố định. Không gì có thể bị thổi đi. Người chủ trại sau đó hiểu những gì người làm thuê thuê của mình muốn nói, ông quyay trở lại giường để ngủ tiếp trong khi gió thổi.



The story about the farmhand illustrates a principle that is often overlooked about being prepared for various events that occur in life. He just faithfully did what was needed each day. Consequently, peace was his, even in a storm.

Câu chuyện về người tá điền minh họa một nguyên tắc mà thường bị bỏ qua khi ta chuẩn bị cho các sự kiện khác nhau xảy ra trong cuộc sống. Ông chỉ tận tâm làm những việc cần thiết mỗi ngày. Do đó, ông có được bình yên ngay cả trong khi có cơn bão.



A short poem expresses this principle as it pertains to your life.

It isn't the things you do,

It's the things you leave undone,

Which gives you a bit of heartache,

At the setting of the sun.

What are you leaving undone?

Có một bài thơ ngắn thể hiện nguyên tắc liên quan đến cuộc sống của bạn.

Không phải là những điều bạn làm,

Mà là những điều bạn làm dang dở,

Sẽ khiến cho bạn gặp bất an,

Lúc trời chạng vạng.

Bạn đang làm gì dở dang?


Translated by nguyenquang

I Can Sleep When the Wind Blows Tôi có thể ngủ khi trời nổi gió

I Can Sleep When the Wind Blows

Tôi có thể ngủ khi trời nổi gió

Years ago a farmer owned land along the Atlantic seacoast. He constantly advertised for hired hands. Most people were reluctant to work on farms along the Atlantic. They dreaded the awful storms that raged across the Atlantic, wreaking havoc on the buildings and crops. As the farmer interviewed applicants for the job, he received nothing but refusals. Finally, a short, thin man, well past middle age, approached the farmer.

Cách đây đã lâu, một chủ trại sở hữu nhiều đất đai dọc theo bờ biển Đại Tây Dương. Ông liên tục quảng cáo tuyển người làm thuê. Hầu hết mọi người không muốn làm việc ở các trang trại dọc theo Đại Tây Dương. Họ sợ những cơn bão khủng khiếp đã nổ ra trên khắp Đại Tây Dương, tàn phá nhà cửa và cây trồng. Khi ông chủ phỏng vấn những người xin việc, ông đã không nhận được gì ngoài sự từ chối. Cuối cùng, một người đàn ông, thấp gầy, đã qua tuổi trung niên, đến gặp chủ trại.

"Are you a good farm hand?" the farmer asked him.

"Well, I can sleep when the wind blows," answered the little man.

Although puzzled by this answer, the farmer, desperate for help, hired him. The little man worked well around the farm, busy from dawn to dusk, and the farmer felt satisfied with the man's work.

"Bạn có khả năng làm công việc trang trại tốt?" người chủ trại hỏi.

"Vâng, tôi có thể ngủ khi trời nổi gió", người đàn ông nhỏ thó trả lời.

Mặc dù bối rối bởi câu trả lời này, người chủ trại, đang hết sức cần nhân lực nên đã thuê anh ta. Người đàn ông bé nhỏ làm việc tốt xung quanh trang trại, bận rộn từ sáng sớm đến tối mịt, người chủ cảm thấy hài lòng với công việc của người đàn ông này.

Then one night the wind howled loudly in from offshore. Jumping out of bed, the farmer grabbed a lantern and rushed next door to the hired hand's sleeping quarters. He shook the little man and yelled, "Get up! A storm is coming! The things down before they blow away!" The little man rolled over in bed and said firmly, "No sir. I told you, I can sleep when the wind blows."

Thế rồi, một đêm gió tràn vào từ ngoài khơi. Nhảy ra khỏi giường, người chủ trại cầm một chiếc đèn bão lao đến cửa dẫn tới nơi ngủ của người làm thuê. Ông lay người đàn ông nhỏ thó hét lên, "Dậy đi! Bão đang đến! Hãy sắp đặt các thứ trước khi gió bão thổi đến!" Người đàn ông nhỏ trở mình trên giường nói giọng quả quyết, "Không thưa ông, tôi đã nói với ông rồi, tôi có thể ngủ khi trời nổi gió."

Enraged by the old man's response, the farmer was tempted to fire him on the spot. Instead, he hurried outside to prepare for the storm. To his amazement, he discovered that all of the haystacks had been covered with tarpaulins. The cows were in the barn, the chickens were in the coops, and the doors were barred. The shutters were tightly secured. Everything was tied down. Nothing could blow away. The farmer then understood what his hired hand meant, and he returned to bed to also sleep while the wind blew.

Tức giận bởi phản ứng của ông già, người chủ trại đã muốn sa thải anh ta ngay tại chỗ. Nhưng thay vì làm việc đó, ông vội vã ra ngoài để chuẩn bị cho cơn bão. Hết sức ngạc nhiên, ông phát hiện ra rằng tất cả các đỗng cỏ khô đã được phủ bạt. Những con bò đã ở trong chuồng, trong lồng, cửa ra vào đã được chặn lại. Cửa chớp được gi cố chặt chẽ. Tất cả mọi thứ đã được cố định. Không gì có thể bị thổi đi. Người chủ trại sau đó hiểu những gì người làm thuê thuê của mình muốn nói, ông quyay trở lại giường để ngủ tiếp trong khi gió thổi.

The story about the farmhand illustrates a principle that is often overlooked about being prepared for various events that occur in life. He just faithfully did what was needed each day. Consequently, peace was his, even in a storm.

Câu chuyện về người tá điền minh họa một nguyên tắc mà thường bị bỏ qua khi ta chuẩn bị cho các sự kiện khác nhau xảy ra trong cuộc sống. Ông chỉ tận tâm làm những việc cần thiết mỗi ngày. Do đó, ông có được bình yên ngay cả trong khi có cơn bão.



A short poem expresses this principle as it pertains to your life.

It isn't the things you do,

It's the things you leave undone,

Which gives you a bit of heartache,

At the setting of the sun.

What are you leaving undone?

Có một bài thơ ngắn thể hiện nguyên tắc liên quan đến cuộc sống của bạn.

Không phải là những điều bạn làm,

Mà là những điều bạn làm dang dở,

Sẽ khiến cho bạn gặp bất an,

Lúc trời chạng vạng.

Bạn đang làm gì dở dang?

Translated by nguyenquang

I Can Sleep When the Wind Blows Tôi có thể ngủ khi trời nổi gió

I Can Sleep When the Wind Blows

Tôi có thể ngủ khi trời nổi gió

Years ago a farmer owned land along the Atlantic seacoast. He constantly advertised for hired hands. Most people were reluctant to work on farms along the Atlantic. They dreaded the awful storms that raged across the Atlantic, wreaking havoc on the buildings and crops. As the farmer interviewed applicants for the job, he received nothing but refusals. Finally, a short, thin man, well past middle age, approached the farmer.

Cách đây đã lâu, một chủ trại sở hữu nhiều đất đai dọc theo bờ biển Đại Tây Dương. Ông liên tục quảng cáo tuyển người làm thuê. Hầu hết mọi người không muốn làm việc ở các trang trại dọc theo Đại Tây Dương. Họ sợ những cơn bão khủng khiếp đã nổ ra trên khắp Đại Tây Dương, tàn phá nhà cửa và cây trồng. Khi ông chủ phỏng vấn những người xin việc, ông đã không nhận được gì ngoài sự từ chối. Cuối cùng, một người đàn ông, thấp gầy, đã qua tuổi trung niên, đến gặp chủ trại.

"Are you a good farm hand?" the farmer asked him.

"Well, I can sleep when the wind blows," answered the little man.

Although puzzled by this answer, the farmer, desperate for help, hired him. The little man worked well around the farm, busy from dawn to dusk, and the farmer felt satisfied with the man's work.

"Bạn có khả năng làm công việc trang trại tốt?" người chủ trại hỏi.

"Vâng, tôi có thể ngủ khi trời nổi gió", người đàn ông nhỏ thó trả lời.

Mặc dù bối rối bởi câu trả lời này, người chủ trại, đang hết sức cần nhân lực nên đã thuê anh ta. Người đàn ông bé nhỏ làm việc tốt xung quanh trang trại, bận rộn từ sáng sớm đến tối mịt, người chủ cảm thấy hài lòng với công việc của người đàn ông này.

Then one night the wind howled loudly in from offshore. Jumping out of bed, the farmer grabbed a lantern and rushed next door to the hired hand's sleeping quarters. He shook the little man and yelled, "Get up! A storm is coming! The things down before they blow away!" The little man rolled over in bed and said firmly, "No sir. I told you, I can sleep when the wind blows."

Thế rồi, một đêm gió tràn vào từ ngoài khơi. Nhảy ra khỏi giường, người chủ trại cầm một chiếc đèn bão lao đến cửa dẫn tới nơi ngủ của người làm thuê. Ông lay người đàn ông nhỏ thó hét lên, "Dậy đi! Bão đang đến! Hãy sắp đặt các thứ trước khi gió bão thổi đến!" Người đàn ông nhỏ trở mình trên giường nói giọng quả quyết, "Không thưa ông, tôi đã nói với ông rồi, tôi có thể ngủ khi trời nổi gió."

Enraged by the old man's response, the farmer was tempted to fire him on the spot. Instead, he hurried outside to prepare for the storm. To his amazement, he discovered that all of the haystacks had been covered with tarpaulins. The cows were in the barn, the chickens were in the coops, and the doors were barred. The shutters were tightly secured. Everything was tied down. Nothing could blow away. The farmer then understood what his hired hand meant, and he returned to bed to also sleep while the wind blew.

Tức giận bởi phản ứng của ông già, người chủ trại đã muốn sa thải anh ta ngay tại chỗ. Nhưng thay vì làm việc đó, ông vội vã ra ngoài để chuẩn bị cho cơn bão. Hết sức ngạc nhiên, ông phát hiện ra rằng tất cả các đỗng cỏ khô đã được phủ bạt. Những con bò đã ở trong chuồng, trong lồng, cửa ra vào đã được chặn lại. Cửa chớp được gi cố chặt chẽ. Tất cả mọi thứ đã được cố định. Không gì có thể bị thổi đi. Người chủ trại sau đó hiểu những gì người làm thuê thuê của mình muốn nói, ông quyay trở lại giường để ngủ tiếp trong khi gió thổi.

The story about the farmhand illustrates a principle that is often overlooked about being prepared for various events that occur in life. He just faithfully did what was needed each day. Consequently, peace was his, even in a storm.

Câu chuyện về người tá điền minh họa một nguyên tắc mà thường bị bỏ qua khi ta chuẩn bị cho các sự kiện khác nhau xảy ra trong cuộc sống. Ông chỉ tận tâm làm những việc cần thiết mỗi ngày. Do đó, ông có được bình yên ngay cả trong khi có cơn bão.



A short poem expresses this principle as it pertains to your life.

It isn't the things you do,

It's the things you leave undone,

Which gives you a bit of heartache,

At the setting of the sun.

What are you leaving undone?

Có một bài thơ ngắn thể hiện nguyên tắc liên quan đến cuộc sống của bạn.

Không phải là những điều bạn làm,

Mà là những điều bạn làm dang dở,

Sẽ khiến cho bạn gặp bất an,

Lúc trời chạng vạng.

Bạn đang làm gì dở dang?

Translated by nguyenquang

The Wise King Nhà vua thông minh


The Wise King

Nhà vua thông minh

In a far away land, there was a beautiful kingdom with its unique rule. The rule said, Everyone may become the king, with all of his rights to govern the country for five years. After that he must be detained, his body will be tied and he will be thrown away to remote island where the jungle is thick and there are plenty of wild animals and no human.

Ngày xưa ở một vùng đất xa xôi, có một vương quốc xinh đẹp với một nền cai trị độc đáo. Có quy định rằng mọi người đều có thể trở thành vua, với tất cả các quyền lực để cai trị đất nước trong năm năm. Sau đó vua được giam giữ, thân thể sẽ được trói lại và đem vứt bỏ ở một hòn đảo xa xôi nơi rừng rậm dày đặc và rất nhiều thú hoang mà không có bóng con người.

Then, one by one, people became the king. The first man said, “OK, I am ready to be the king.” And he became a king for five years. What he did in his five years was enjoying his position. He threw big parties, went to many beautiful places, married many women, collected many luxurious things and did the other things that please him.

Sau đó, từng người một, lên làm vua. Người đàn ông đầu tiên nói “Được rồi, tôi sẵn sàng làm vua”. Và ông đã trở thành quốc vương trong năm năm. Trong năm năm đó ông đã được thưởng thức địa vị ngôi vua của mình. Ông đã tổ chức các đại tiệc, thăm thú danh lam thắng cảnh, cưới nhiều vợ, thu thập rất nhiều những thứ sang trọng và đã làm những điều khác mà ông thích thú.

Those were all he did. Until one day the time came. One morning when the king woke up, suddenly come the strong soldiers came to his palace and said, “We come to here under the order of constitution. You have become a king for five years. And now the time comes when we should seize you and take you to remote island.”

Đó là tất cả những gì ông đã làm. Cho đến một ngày, thời hạn đã đến. Một buổi sáng khi nhà vua tỉnh dậy, đột nhiên đến những người lính vạm vỡ đến cung điện và nói: "Chúng tôi đến đây theo lệnh của hiến pháp. Ông đã làm vua trong năm năm. Và bây giờ là lúc chúng tôi bắt ông đưa ra hoang đảo".

The king wasn’t very surprised of this, because he knew that the time would come. He just felt that the time passed by too fast. He had enjoyed himself in the past five years but now he had to leave all the things that had made him happy, and would undergo living in the very dangerous island. He was very scared but could do nothing and had to accept his destiny with tears in his eyes.

Nhà vua không ngạc nhiên về điều này, bởi vì ông biết rằng thời hạn sẽ đến. Ông chỉ cảm thấy rằng thời gian trôi qua quá nhanh. Ông đã rất sung sướng trong năm năm qua nhưng bây giờ ông phải để lại tất cả những thứ đã làm cho ông sung sướng, và sẽ phải trải qua cuộc sống tại hòn đảo rất nguy hiểm đó. Ông rất sợ hãi nhưng không thể làm gì và phải chấp nhận số phận của mình với đôi mắt ràn rụa nước mắt.

And when they got there, the soldiers put the dethroned king in jungle and left him alone. They didn’t know and didn’t care about what would happen to him. All they heard when they left the island was just the voices of wild animals and the long scream of the former king. And then silent again.

Và khi họ đến đó, những người lính để nhà vua đã bị phế truất một mình trong rừng rậm. Họ không biết và không quan tâm về những gì sẽ xảy ra với ông. Tất cả những gì họ nghe khi họ rời bỏ hòn đảo là tiếng gầm của bầy thú hoang dã và tiếng la hét của vua cũ. Và sau đó im lặng trở lại.

Back to the kingdom. The constitution was still effective. And now, there is a second king. Then the time showed that he behaved similarly with the first king. He used his time to enjoy extravagant life, but after his five years was over, the soldiers took him and brought him to the island. He cried on the day he was thrown away to the remote island, and the voice of wild animals mixed with his scream was heard after he was left alone there.

Trở lại vương quốc. Hiến pháp vẫn còn có hiệu quả. Và bây giờ, có một vị vua thứ hai. Sau đó, thời gian đã cho thấy rằng ông vua này cũng cư xử tương tự như ông vua đầu tiên. Ông đã sử dụng thời gian của mình để tận hưởng cuộc sống xa hoa, nhưng sau khi năm năm đã trôi qua, những người lính đã bắt ông và đưa ông đến đảo. Ông đã khóc vào ngày ông bị vứt bỏ ở cái hòn đảo xa xôi đó, và người ta nghe thấy tiếng gầm của bầy thú hoang dã pha trộn với tiếng thét của ông sau khi bị bỏ lại một mình ở đó.

Every other king was the same. Each one of them just copied their predecessor’s story. Laugh in the beginning, but cry in the end...

Tất cả các vị vua khác đều như thế. Mỗi người trong số họ chỉ cần sao chép câu chuyện của người tiền nhiệm của họ. Cười lúc ban đầu, nhưng khóc lúc kết cuộc…

One day, a young man came and declared his wish to be asking. By the constitution he was granted his wish. He would be a king for five years before being thrown away to the island. But if other kings would follow their passion for having fun after being inaugurated, he didn’t. He realized that his time was only five years. Even if he had a happy life in the five years, his life as a king would come to an end.

Một ngày nọ, một người đàn ông trẻ tuổi đã đến và tuyên bố mong muốn được làm vua. Theo hiến pháp, ông được thỏa ý nguyện. Ông sẽ là một vị vua trong năm năm trước khi bị đưa ra đảo. Nhưng nếu các vị vua khác đi theo niềm đam mê của họ để có lạc thú sau khi được đăng quan, ông vua này đã không làm thế. Ông nhận ra rằng thời gian của mình chỉ có năm năm. Ngay cả khi ông đã có một cuộc sống hạnh phúc trong năm năm, thì cuộc đời làm vua ấy cũng sẽ kết thúc.

So the king was always seen to be thinking. And not very long after that, he made a surprising decision. I won’t make an extravagant live, but I attempt to use all of my power, even have to suffer, to prepare my life at the remote island.

Vì vậy, người ta thấy nhà vua luôn luôn suy tư. Và không lâu lắm sau đó, ông đã có một quyết định đáng ngạc nhiên. Ta sẽ không sống một cuộc sống xa hoa, nhưng ta sẽ cố gắng sử dụng tất cả quyền lực của ta, thậm chí phải chịu đựng, để chuẩn bị cho cuộc sống của ta tại hòn đảo xa xôi ấy.

In the first year he sent troops, veterinarians, and animals trainers to the dangerous island. The mission was to control the population of wild animals there or domesticate them for good use. Well the mission was so huge that it consumed a lot of the country’s resources. But it was the king’s decision and he had calculated it, and he was ready to make sacrifices. So, all things had been used by all kings to have their fun, now is used by the new king in this mission. He really dedicated all of his energy to the mission. The mission was successfully done.

Trong năm đầu tiên, ông đã gửi quân đội, bác sĩ thú y, và người luyện thú ra hòn đảo nguy hiểm đó. Nhiệm vụ là để kiểm soát số lượng động vật hoang dã hoặc thuần hóa chúng để sử dụng tốt. Nhiệm vụ quá lớn đến nỗi nó tiêu thụ rất nhiều nguồn tài nguyên của đất nước. Nhưng nó đã được nhà vua quyết định và ông đã tính toán kỹ, và ông sẵn sàng hy sinh mọi thú vui. Vì vậy, tất cả mọi thứ trước đây được sử dụng bởi tất cả các ông vua để hưởng lạc, bây giờ được sử dụng bởi vị vua mới vào nhiệm vụ này. Ông thực sự đã dành tất cả tâm huyết của mình cho công việc này. Nhiệm vụ này đã được thực hiện thành công.

In the second year, he sent a lot of farmers to the island to start a wide rice field there. In the third year, he built a lot of facilities on the island, from electricity to hospital. In the fourth year, he sent a lot of educated people like engineers, accountants, and many others to the island. In the fifth year, he sent his friends and his relatives to the island.

Trong năm thứ hai, ông đã gửi rất nhiều nông dân đến hòn đảo để tạo lập một cánh đồng lúa rộng lớn. Trong năm thứ ba, ông đã xây dựng rất nhiều các cơ sở trên đảo, từ điện đến bệnh viện. Trong năm thứ tư, ông đã gửi rất nhiều những người có học như kỹ sư, kế toán, và những người khác đến hòn đảo. Trong năm thứ năm, ông đã gửi bạn bè của mình và người thân của mình đến đảo.

And finally the time came when the king had to be thrown away to the island. In the morning of the big day, the king smiled his widest smile ever in five years. When many strong soldiers caught and roped him, his smile grew wider. And finally he laughed a great laugh when the soldiers threw him to the island.

Và cuối cùng là thời hạn đã đến khi nhà vua đã được đưa tới đảo. Trong buổi sáng của ngày trọng đại ấy, nhà vua mỉm cười nụ cười rộng mở hơn bao giờ hết trong năm năm. Khi rất nhiều người lính vạm vỡ đến bắt và trói nhà vua, nụ cười của ông đã mở rộng hơn. Và cuối cùng ông nở một nụ cười tuyệt vời khi những người lính đã ném ông lên đảo.

Yes, how wouldn’t he laugh? If the previous king found thick jungle and so many wild animals when they were being thrown away, the last king found many exciting things needed to live comfortably. All of his family were there and welcomed him. They cheered, Long live the wise king, long live the wise king! And the wise king lived happily ever after.

Vâng, sao lại không cười cho được? Nếu các ông vua trước đây đã tìm thấy khu rừng rậm rạp và rất nhiều thú hoang khi họ bị đày đến đây, thì vị vua cuối cùng đã tìm thấy nhiều điều thú vị cần thiết để sống thoải mái. Tất cả gia đình ông đã ở đó và hoan nghênh ông. Họ cổ vũ, tung hô vạn tuế ông vua khôn ngoan! Và nhà vua khôn ngoan sống hạnh phúc mãi mãi về sau.

The story has a very good lesson for all of us. Actually everyone of us is like the king. We are given time to live in this world and do whatever we want. But after the time ends, we will be detained (by Izrail, the death angel), and being roped (with kafan) then finally thrown away to the very dangerous place (grave, with its snakes, scorpions and torturer angels).

Câu chuyện dạy tất cả chúng ta một bài học rất tốt. Trên thực tế tất cả mọi người chúng ta cũng giống như nhà vua. Chúng ta được cho thời gian để sống trong thế giới này và làm bất cứ điều gì chúng ta muốn. Nhưng sau khi thời hạn kết thúc, chúng ta sẽ bị giam giữ (Izrail, thần chết), và bị trói (bằng kafan), sau đó cuối cùng bị quẳng vào nơi rất nguy hiểm (hầm mộ, với rắn, bọ cạp và các quỷ nhục hình).

So many people are tricked by their life in the world. All they do in this world is all fun for them, and forget that the time will come when they will face a very different life. And when it happens, they are tortured and suffer forever.

Vì vậy, nhiều người bị lừa bởi cuộc sống của họ trên thế gian. Tất cả những gì họ làm trong thế giới này là lạc thú cho họ, và quên rằng thời gian sẽ đến khi họ sẽ phải đối mặt với một cuộc sống rất khác. Và khi nó xảy ra, họ bị hành hạ và đau khổ bị mãi mãi.

But not with the clever people, they live in this world to prepare their next life in the afterworld, just like the wise king. This people will face death with a smile, because they will a very good life in paradise. And the ending for these people is, they live in true happiness forever.

Tuy nhiên, không phải như thế với những người thông minh, họ sống trong thế giới này để chuẩn bị cho cuộc sống tiếp theo của họ trong thế giới tiếp theo, giống như nhà vua khôn ngoan. Người này sẽ phải đối mặt với cái chết với một nụ cười, bởi vì họ sẽ có một cuộc sống rất tốt trên thiên đường. Và kết cục của những người này là họ được sống trong hạnh phúc thật sự mãi mãi.


Translated by nguyenquang

ЧТО-ТО СЛУЧИЛОСЬ... SOMETHING HAPPENED ĐIỀU GÌ ĐÓ ĐÃ XẢY RA





ЧТО-ТО СЛУЧИЛОСЬ...

SOMETHING HAPPENED

ĐIỀU GÌ ĐÓ ĐÃ XẢY RA

Дана Марковича

Dana Marcovicha

Dana Marcovicha

Видно и прежние жильцы не выращивали ничего в этих двух деревянных ящиках за окном, и земли в них почти не осталось - выдуло, смыло дождями, и торчала какая-то седая трава, случайно занесенная ветром.

It was obvious that the former residents didn't grow anything in the two wooden boxes by the window either, and there was almost no soil left - blown out and washed by rain/ with some protruding grey grass that the wind carried in by chance.

Rõ ràng nhữn người cư ngụ trước đây đã không trồng bất cứ thứ gì trong hai cái chậu gỗ bên cửa sổ, và có vẻ hầu như không còn chút đất nào sót lại sau khi bị gió thổi nước mưa cuốn sạch / chỉ có một chút cỏ màu xám gió tình cờ mang đến.

Она буйно росла, потом умирала, оставались сухие крепкие стебли, их заметало снегом, а весной снова появлялась эта упорная трава. Так было много лет, но однажды, в самом углу ящика, где и земли-то почти не было, возник и стал вытягиваться тонкий желтоватый побег. Из него вырос бутон и распустился цветок, какой-то оранжевый, нежный и довольно большой.

It grew up vigorously and then died, leaving dry crisp stems, it was dusted with snow and then again in spring this obstinate grass appeared. It continued on such for many years, but one day, in the very corner of the box, where there was almost no soil at all, a thin yellow sprout pushed up and began to grow. A bud grew out of it and a flower unfurled, an orange, tender and rather large one.

Nó lớn lên mạnh mẽ và sau đó chết, để lại thân cây khô giòn, phủi bụi tuyết và sau đó một lần nữa, mùa xuân này túm cỏ lại ngoan cố xuất hiện. Nó tiếp tục như thế trong nhiều năm, nhưng một ngày, nơi góc chậu, hầu như không còn chút đất nào nữa, một mầm cỏ mảnh mai, màu vàng nhô lên và bắt đầu phát triển. Một cái chồi nụ mọc nhô ra và một bông hoa nở cánh, đấu thầu, màu vàng cam, dịu dàng và khá lớn.

Я смотрел на него с недоумением, а он стоял себе среди этой разбойной травы, не ухоженный никем и непонятно откуда взявшийся. Вот наступили холода, а он все еще здесь. И трава уже полегла, и по утрам ее покрывал иней, а цветок все был живой. Мне стало страшно за него, и ничем помочь ему нельзя, стоит себе и стоит. Однажды утром я выглянул в окно - цветка не стало. Жаль его, но ведь он попал совсем на плохое место, и, может, к лучшему все - не вырастет больше... Но на следующий год он снова был здесь, и снова цвел, и снова его сбивал с ног ветер, и ледяной дождь, а потом ранний снег засыпал - похоронил...

I looked upon it with astonishment, but it stood there independently amongst that wild grass, not giving way to anything and inexplicably holding its own. Cold set in, but it still remained. And the grass had already lain down, in the morning it was covered by frost, yet the flower remained alive. I grew frightened for it, but there was no way to help it, it just stood on its own. One morning I glanced through the window - and the flower had died. I felt badly, but it had grown up in an awful spot, and even on a better spot it couldn't have grown bigger... But the following year it was here once again, and again it bloomed, again it was knocked over by the wind and freezing rain, and then an early snow fell - burying it...

Tôi nhìn nó với vẻ ngạc nhiên, nhưng nó đứng đó một độc lập trong túm cỏ dại, không cho bất cứ điều gì và một cách kín đáo không giữ riêng cái gì cho mình. Cái rét lạnh kéo đến, nhưng nó vẫn còn đó. Cỏ đã ngã rạp, vào một buổi sáng, nó đã bị bao phủ bởi sương giá, nhưng hoa vẫn còn sống. Tôi trở nên lo sợ cho nó, nhưng không có cách nào để giúp nó, nó phải chống chịu một mình. Một buổi sáng, tôi liếc nhìn qua cửa sổ và bong hoa đã chết. Tôi cảm thấy thật tồi tệ, bông hoa đó đã lớn lên ở một nơi thật khủng khiếp, và nếu ngay cả ở một nơi tốt hơn, nó không hẳn đã có thể đã phát triển tốt hơn ... Nhưng những năm sau nó đã có mặt ở đây một lần nữa, rồi lại một lần nữa nó nở rộ, một lần nữa nó bị vùi dập bởi gió và mưa lạnh, và sau đó một đợt tuyết rơi sớm – đã chôn vùi nó...

Может, перекопать здесь все, чтобы он снова не возник и не мучился больше? Но я не мог, и оставил все, как есть... И на третий год он вырос, а я много ездил тогда и дома бывал редко. Приезжаю в темноте, выглядываю в окно, вижу - стоит, и лепестки в темноте кажутся черными, но он жив. Дождей было много, и воды ему хватало, но разве ему место здесь, в пустыне... Осенью он снова стал погибать, мучился и мучил меня каждый день, и я ждал каждое утро его смерти как избавления. Наконец, его не стало.

Perhaps I should dig up everything, so that it won't bloom and torture itself further? But I couldn't, I left everything as it was... And on the third year it sprouted, but I traveled much that year and was rarely home. I'd arrive home in the darkness, look out the window and see it there, its petals looking black in the darkness, but it was alive. There was a lot of rain then, it had enough water, but was this really the place for it, in this desert... In the fall it once again began to perish, it suffered and I anguished over it each day, and every morning I awaited its death like a deliverance. At last it died.

Có lẽ tôi nên đào bỏ tất cả mọi thứ, để nó sẽ không nở hoa và tra tấn bản thân nó hơn nữa? Nhưng tôi không thể, tôi để lại tất cả mọi thứ như nó vốn có... Và vào năm thứ ba, nó mọc lên, nhưng năm đó tôi đi du lịch nhiều và hiếm khi được về nhà. Tôi về đến nhà lúc trời tối, nhìn ra ngoài cửa sổ và nhìn thấy nó ở đó, cánh hoa của nó hiện ra đen đen trong bóng tối, nhưng nó vẫn còn sống. Đã có nhiều mưa năm đó, nó đã đủ nước, nhưng có phải đây thực sự là nơi dành cho nó, cái chậu sa mạc này ... Vào mùa thu, một lần nữa bắt đầu héo úa, nó chịu đau khổ và tôi buồn bã theo nó mỗi ngày, và mỗi buổi sáng, tôi chờ đợi cái chết của nó giống như một giải thoát. Cuối cùng nó đã chết.

А на следующий год его все не было и не было. Трава вытянулась в полный свой рост, прошло лето, начались дожди - а цветка нет. Морозы ударили внезапно, листья свернулись в трубочки, но держатся, от трав остались тонкие скелетики, но прочные, не поддаются ветру... а цветка нет...

Что-то случилось...

But the following year it didn't sprout. The grass grew to its full height, summer passed, the rain began - but no flower. The frosts struck suddenly, the leaves curled into little scrolls, but the frosts held, of the grass there remained only thin but firm skeletons, which did not give in to the wind... but no flower...

Something happened...

Rồi năm sau, nó đã không nảy mầm. Cỏ lớn lên đủ với chiều cao, mùa hè trôi qua, mưa bắt đầu - nhưng không có hoa. Sương giá xảy ra đột ngột, lá cuộn tròn thành cuộn nhỏ, nhưng sương giá vẫn dai dẳng, cỏ vẫn còn bộ xương chỉ mỏng nhưng chắc chắn, không đầu hàng trước gió ... nhưng không có hoa ...

Một cái gì đó đã xảy ra ...



Translated by nguyenquangy