MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Friday, April 1, 2011

Nhớ Mùa thu Hà Nội - A memory of Hanoi's Autumn - Trịnh Công Sơn


Nhớ Mùa thu Hà Nội - A memory of Hanoi's Autumn - Trịnh Công Sơn

Màu thu Hà Nội của Nhớ Mùa thu Hà Nội
Thạnh Lê

Nhạc Trịnh cuốn hút nhiều tầng lớp, thế hệ, Bài hát Anh viết về Hà Nội cúng giống như các bài khác giàu chất thơ, nhưng chất thơ, triết lý thơ ở đây rất là lạ.
Hà Nội mùa thu /cây cơm nguội vàng /cây bàng lá đỏ../nằm kề bên nhau /phố xưa nhà cổ /mái ngói thâm nâu...
Sơn ơi, Anh vừa đặt chân đến Thủ Đô: Bao nhiêu đền đài, dinh thự, villa, tòa ngang dãy dọc, tầng tầng lớp lớp cờ hoa ..., bao lớp nhà xô lô nơi các cửa ngõ,các làng trong phố .. anh chẳng thấy gì ngoài thấy mỗi cây cơm nguội, cây bàng, mái phố?
Phải chăng cặp kính rất dày đã ngăn thị trường, thị lực nhạc sĩ- thi sĩ ?

Vô lí. cái to tướng chả thấy, cái lòai xoài, không đeo kính ai cũng thấy, nhưng anh đeo kính hẳn hoi lại chả thấy, mà chỉ thấy cái người đời ít thấy nhưng đó lại là cái mà lúc con nít, chúng ta rất thấy, cũng như khi tóc với trời phiêu diêu một màu mới phát hiện ra vẻ đẹp bất diệt của HN : sự mộc mạc, thơ ngây và rất THIỀN.
Cái chất thiền ấy là cây cơm nguội, nghe như ăn được, tuy không ai ăn được bất cứ thức gì của nó từ hạt, lá, rễ, thân... trừ công dụng duy nhất của nó, mà bất cứ thằng cu con nào cũng đoán được dó là thứ đạn tuyệt vời của súng phốc! Nhưng có lẽ cái tên của nó gợi đến ước mơ bao đời của người dân Việt mình, và cơm nguội là thứ ngọc thực, thực sự của người khất thực, từ đời nào đã trồng một cách vô tình hoăc ngụ ý?
Cây bàng giống cái mái ngói là sự che chở, nâng đỡ, giống như cái ô có màu nâu, màu đất hiền lành màu áo sư đệ mà ai cũng nghiêng mình, ưu ái.

Anh tinh quá, tinh quái hơn bất kì những người HN tinh tường. Những vật thể ấy, sắc màu ấy Phái-Phố đã phát hiện ra nửa thế kỉ, mặc dầu rất nhiều người môt thời gian dài không cho rằng đấy là phát kiến!

HN mùa thu/ mùa thu HN, mùa hoa sữa về/ thơm từng con phố/ mùa cốm xanh về/ thơm bàn tay nhỏ/ cốm sữa vỉa hè/thơm bước chân qua....
Nếu đoạn trước Anh viết bằng..Tư Duy, thì đoạn sau, Anh tả bằng mũi. Mà cái mũi ấy đã thanh, lại cao, và mới thính làm sao, tinh vi làm sao vừa nửa trẻ như nam thanh nữ tú dập dìu im lặng thưởng thức tình yêu thưong- cái mùi rẩt là mùi HN,đó là Hoa Sữa bắt đầu tỏa hương trinh nguyên vào tiết đầu thu trên đường Nguyễn Du, Bà Triệu, Trần Hưng Đạo, Quán Thánh....cái hương cao ngất trên cao, không bị vầy vò bơi tay ong bướm, không có thú, chim nào ăn được cả...đồng thời vừa nửa già của cái mũi các bậc quý bà Hà Thành, từngg trải biết bao muù tinh túy chốn phồn hoa, ẩm thực tinh hoa, đó là hương cốm- hương nếp đầu mùa- cũng là thứ hương trinh chưa vương trần tục mùa màng.
HN có rất nhiều phố trồng cây có hoa, rất đẹp,nhưng Anh không chọn hoa mà anh tìm Hương trong Hoa HN, tìm đúng 2 thứ hương trinh mà HN ai cũng biết nhưng không nhiều người biết hết cái Quý của quê mình.

Tôi chưa được may mắn nhập thiền, nhưng tôi thấy Anh kiếm trọn thứ mùi, ít thôi nhưng sạch sẽ, tinh khiết quá, chắc Đức Phật mách Anh chăng? Như tinh thần Bất Nhị- Không có cái thứ Hai của Người?

Hồ Tây mùa thu / mặt nước vàng lay / bờ xa mờ gọi / màn sương thương nhớ / bày sâm cầm nhỏ /vỗ cánh mặt trời...

Cái Hồ mà cách đấy 1000 năm- Đúng, vọt lên- Thăng lên cột nước mà Vua trông thấy, liền lấy sự tích ấy mà đặt tên vùng đất định đô : Thăng Long, cũng là cách chọn địa danh, người thi sĩ ấy không chọn tên phố, tên hàng mà chọn cái hồ Hồ Tây !
Bởi trong cái hồ ấy đủ rộng, đủ thoáng đủ ôm cái cảnh, mà con phố, con hồ nhỏ khác khó đạt được, ở nơi ấy có thể ngửi thấy mùi gió, vị nước ngòn ngọt, lành lạnh lúc hoàng hôn , từng đàn chim quây quẩy bay về chốn ngủ của nó.
Tất cả cảnh hoàng hôn ở thời điểm chim bay về túi ngủ, nhuốm một màu nâu nhạt ấm áp le lói ánh lửa cuối cùng của trái bồ quân.
Anh rất hiểu cái cô gái HN mà Anh yêu: thánh thiện đấy, thơm tho đấy, tinh túy dấy mà cũng lại rất Thiền đấy.

HN mùa thu / đi giữa mọi người / lòng như thầm hỏi / tôi đang nhớ ai / sẽ có một ngày / Mùa thu HN trả lời cho tôi / Sẽ có một ngày/ Từng con đường nhỏ/ Trả lời cho tôi / HN, HN mùa thu…
HN ơi,

Anh Sơn đã xa rồi, nhưng Em vẫn còn đây hoa sữa, hương cốm mỗi mùa...Bằng thần giao cách cảm, Anh có nhận ra không ?

Nhân mùa thu, mùa thu đặc biệt nhất viết về những giá trị đặc biệt của lời thơ Trịnh, khám phá chất riêng HN - chất Thiền bất diệt của HN xưa và nay vào đúng cái thời khăc mà tinh Thiền, màu Thiền đậm đặc nhất, MÙA THU HÀ NỘI, đúng như tên ca khúc Anh, đứa con hiền thảo Anh sản sinh - như là một sự tri ân của những tim HN yêu Anh, xin gửi đến Chàng nghệ sĩ - Nhà Thơ tài hoa.




By Hong Nhung


By Hong Nhung and Khanh Ly


on the Guitar


No comments:

Post a Comment

your comment - ý kiến của bạn